Chương 4 : Gặp Lại Người Quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau đó, hắn tụ họp thêm vài thành viên nữa, dần dần có những người đứng trước bàn hội trưởng nhưng nó không quan tâm.

Nhưng nó không ngờ toàn người quen không

- Ê nhóc con! Hê! – một giọng nam vang lên

- Tao đang ngủ, không ai được làm phiền! – nó mạnh miệng nói rồi giờ đầu lên

Người mà nó mới mạnh miệng nói là người anh trai yêu dấu của nó, Khánh Phong.

- Nhóc con hỗn láo! Sao dám chửi anh mày! – Khánh Phong mắng

- Sặc, sao đứng đây, học lại hả cha? – nó thắc mắc

- Anh mày vì thương nhớ mày nên mới chịu học lại một năm! Vậy mà mày nỡ long nào mới gặp đã chửi anh mày chớ? – anh mít ướt

- Ê, còn tao nữa nè! – nhỏ đứng kế bên vang lên

Nó quay mặt lại, lại một người quen, bạn thân nó, Bích Thy, đi du học mới về.

- Mày về hồi nào? Sao không nói tao biết? – nó trách cô

- Tạo bất ngờ mà! Nói cho mày biết còn gì vui?

- Còn tôi nữa! – giọng nói lạnh lung vang lên

Nó nhìn qua, thì ra là bạn thân tiểu học kiêm trung học với nó, Gia Kiệt.

- Sặc, có trường nổi tiếng mời sao không qua? Qua đây làm gì cho uổng? – nó thắc mắc hỏi

- Thích thì qua thôi! – anh trả lời

- Ha ha ha! Đông đủ quá, chút nữa đi chơi ha? – nó hưng phấn nói

- Này! Tôi còn sống! – hắn bực mình nói

- À! Tôi quên, tưởng anh chết rồi chứ! Xin lỗi nha! – nó liếc xéo

- Hừm! Tạm được! Chúng ta nói chuyện chính đi! – hắn lãng sang chuyện khác.

- Hôm nay tôi mời mấy bạn tới đây để gia nhập hội học sinh của trường ta! Theo tôi biết, các bạn đều học rất giỏi và nhận nhiều giải thưởng nhỉ? – hắn lạnh lùng nói

- Bạn Hoàng Thiên và Khánh Phong sẽ làm hội phó hội học sinh.

- Còn bạn Thiên Sương và Bích Thy sẽ phụ trách việc giúp đỡ Thiên và Phong trong việc làm hội phó hội học sinh.

- Bạn Gia Kiệt sẽ quản lý mọi việc trong hội học sinh.

- Còn bạn Khánh An vẫn sẽ tiếp tục làm thư ký cho tôi như đã nói.

- Hahaha! Cuối cùng mày cũng có ngày hôm nay! Hahaha! – cô sỉ nhục nó.

- Mày bị thần kinh à? Đi khám chưa? Bác sĩ nói sao? – nó đùa cợt hỏi

- Hahaha! Mày có biết thư ký làm gì không hả? Hahaha! Giống kiểu người hầu ấy! Hahaha! – cô vừa cười vừa nói

- Vậy là em gái anh sẽ bị biến thành người hầu cho hội học sinh à? Đáng thương gớm! – anh nó tỏ vẻ tội nghiệp nhìn nó

- Mấy người! Phản nhau à? – nó tức điên người quát

- Em gái bình tĩnh a! Bớt nóng! Chút anh dẫn cưng đi chơi nha! – Phong nháy mắt

- Biết điều đấy! Tạm tha cho! Không có lần sau đâu! – nó nói với khuôn mặt đầy ham chơi

- Ham chơi! – hắn nhìn nó cười đểu

- Im đi! Đồ tảng băng!

- Thì sao hả con heo kia?

- Còn hơn cái thứ không biết nói!

- Heo mập!

- Tảng băng!

- Heo mập!

- Tảng băng!

.......................

- Mấy người cho tui giây phút bình yên cái! – Bích Thy lấy tay bịt tai, quát lớn

Hắn với nó im luôn.

Gia Kiệt thấy nó với hắn cãi nhau thì rất bực mình, không hiểu sao anh cảm giác hắn sẽ là đối thủ của anh vậy.

Reng....Reng.... Reng! Tiếng báo hiệu giờ học kết thúc khiến nó vui mừng như điên.

- Yey! Hết giờ rồi! Về thôi! – nó reo lên

- Mai cho tôi đi nữa! – hắn nhìn chằm chằm nó nói

- Mình có nghe lầm không ta? Tảng băng kia mới nói gì ấy nhỉ? – nó móc lỗ tai coi mình có nghe lầm hay không

- Không sai! Tôi nói muốn đi chung với mấy người đấy! – hắn điềm tĩnh nói

- Anh muốn đi chơi với tụi này á? Anh muốn gì? – nó lấy tay chắn trước thân

- Bớt nghĩ bậy đi! Tôi không thèm cô đâu! Tôi chỉ muốn quan sát thành viên của tôi thôi! – hắn kiếm cớ nói

- Trời! Tưởng gì! Sao không nói sớm! Kéo thêm anh đi tôi đỡ tốn tiền! – nó lắc đầu nhìn hắn

- Cô nghĩ tôi sẽ trả tiền cho cô sao? Tôi nghĩ bản thân không cần làm vậy! – hắn đáp trả nó

- Đúng là không có ga lăng gì cả! Đàn ông gì mà không biết ga lăng với con gái! Có cần tôi dạy anh cách làm đàn ông không? – nó đáp

- Tôi không rãnh ngồi đây đôi co với cô! Thời gian của tôi không phải là ở đây cãi lộn với cô! – hắn hối

- Tôi đây cũng không thèm nói chuyện với anh! – nó trả lời hắn

- Kiệt à! Đi chơi chung không? – nó cười tươi nhìn Kiệt làm một người ghen tức

- Sao cũng được! – anh đáp gọn

- Ok! Vậy thì về nhà rồi mai gặp nhau 7g sáng tại quán Dream nha! – nó nháy mắt với mọi người

Nói xong nó kéo Bích Thy với Thiên Sương đi ra cổng trường.

- Chơi với nhau không? – Khánh Phong hỏi hắn và Kiệt

- Sao cũng được! – hắn trả lời

- Uk – Kiệt kiệm lời

- Ok – Thiên cười tươi như hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro