Chap 11: Có Thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm Seunghee tỉnh dậy, thân thể đau đớn, muốn ngồi dậy cũng phải mất một khoảng thời gian dài. Thẫn thờ trong chính căn phòng của mình, rốt cuộc rồi cậu vẫn là một cái xác không hồn mặc người khác chơi đùa.

Đau đớn, cậu thực đau đớn đến muốn chết đi.

Xa anh cậu không thể chịu nổi, sẽ muốn gặp Seungho đến phát điên lên.

Bên anh, liệu có khiến cậu gặp nhiều tổn thương hơn, đau đớn hơn?

Xin anh, đừng tuyệt tình như vậy. Cũng đừng hành hạ, giẫm đạp lên tình cảm của cậu.

Seunghee khẽ nhếch môi cười bản thân mình. Là anh, anh đã biết cậu yêu anh nhưng vẫn đối xử với cậu như vậy. Seungho ghê tởm cậu, huống hồ cậu còn có suy nghĩ anh sẽ để tâm đến cậu. Thật nực cười....thật đáng cười cho Choi Seunghee cậu.

Cũng đã một tuần rồi.

Seungho chỉ về nhà có vài lần, và nếu như không tìm cậu để phát dục thì cũng sẽ là đánh đập, hành hạ tàn nhẫn.

Cậu có từng hỏi anh tại sao lại đối xử với cậu như vậy. Nhưng anh không trả lời. Seunghee từng cầu xin anh buông tha cho cậu. Câu này, anh có trả lời. Câu trả lời khắc sâu vào tim cậu để thời gian biến nó thành một vết sẹo lớn.

Anh nói mình thích thân thể cậu, thích cái cách cậu rên rỉ, cậu giống như một công cụ phát tiết. Và, anh rất thích hành hạ cậu, hành hạ một thằng gay như cậu.

Cậu hiểu được mình sẽ chẳng bao giờ có vị trí trong tim anh, nhưng thứ tình cảm này lại không dễ để buông bỏ.

Như một thói quen, mỗi buổi chiều cậu đều ngồi gần cửa sổ sát đất chờ anh về. Dù cho cậu biết, Yang Seungho sẽ lại vũ nhục cậu, nhưng cậu thực sự nhớ anh. Chính cậu cũng cảm thấy mình thật ngu ngốc.

Cả ngày không ăn không uống chỉ chờ bóng dáng một người luôn tìm cách hạ nhục mình. Thân thể cậu thật sự sắp không chịu nổi nữa rồi.

Chiều nay khi đang nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng có một luồng ánh sáng vàng nhạt làm cậu chói mắt. Là ánh sáng từ đèn xe của anh, Seungho về rồi. Trong lòng cậu có chút vui sướng, cũng theo đó là chút lo sợ. Seunghee đã từ lâu không sợ bị đánh đập, cậu lúc này chỉ sợ những lời nói cay nghiệt của anh về cậu.

Hôm nay anh uống say khướt mới về nhà. Lên lầu thì đã tự giác tìm đến phòng cậu.

Sỉ vả một lúc lại chơi đùa thân thể cậu. Chơi chán thì lại đánh. Cứ như vậy tầm ba tiếng thì cậu ngất đi. Lần này Seunghee hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại buộc anh phải gọi bác sĩ tư đến xem.

"Có thai? Làm sao có thể thưa bác sĩ? Cậu ta, ...cậu ta là gay, không thể nào" Seungho cực sốc với kết luận của bác sĩ nhưng không dám nghi ngờ vì đây là một bác sĩ danh tiếng nhất nhì trên toàn nước.

Vị bác sĩ trả lời sơ qua về trường hợp của Seunghee cho Seungho nghe rồi ra về.

Seungho vẫn còn cả kinh nhìn con người gầy gò nằm trên giường kia.

Cũng may khi anh đến trường bảo lưu lại việc học của cậu thì đã được giáo viên chấp thuận cho việc tốt nghiệp cấp III. Bằng không cậu ta lại có con khi đang còn đi học.

End Chap 11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro