Chap 12: Phá Thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc tỉnh lại đã vào 1-2h sáng, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ nơi bầu trời trong vắt nhưng lại mang màu xanh đen. Ánh đèn ngủ vàng nhạt cho cậu sự ấm áp. Chiếc gối mềm mại và chăn bông thoải mái. Và còn, anh. Cậu có thể cảm giâc được trong phòng có Seungho. Anh đang ngồi trên chiếc ghế sô pha nhỏ trong phòng, người hướng ra phía cửa sổ.

"Seunghee" Seungho lên tiếng gọi tên cậu.

Cậu định đáp lại anh nhưng không cách nào thốt lên lời. Cổ họng khô khốc, dường như cậu đã thiếu nước từ rất lâu. Thân thể cũng trở nên vô lực vì trận hoan ái cuồng bạo từ anh ban lại.

"Cậu đang mang thai. Bác sĩ, ông ta rất có tiếng trong nghề, chuẩn đoán luôn chính xác đến 90%. Cái thai đó, có lẽ là của bạn tôi mà ra..." Giọng anh cũng khàn đặc nhưng lạnh băng, không chút biểu tình.

Đầu óc Seunghee như trống rỗng, cậu lại thế nào mà có thai. Đứa nhỏ sau khi sinh ra ai sẽ làm cha nó. Cậu cũng chỉ mới mười tám tuổi... Mà...anh nói đó là con ai? Những lần trước cậu đều dùng thuốc tránh dù biết khả năng có thai là không cao. Chỉ có lần cùng anh làm tình sau đó bị anh nhốt trong phòng là không có uống. Nhưng liệu nói ra anh có tin không?

"Seungho, cái thai là con anh... "

"Chờ khi sức khỏe hồi phục thì đi phá nó..."

Đầu Seunghee như một tấm kính bất chợt vỡ toang. Phá? Nó mang trong mình máu của anh. Anh là cha, lại muốn phá đi sinh mệnh của nó. Vả lại anh không tin đây là con mình cũng chẳng cần phải tàn nhẫn như vậy.

Về phía anh dù không yêu cậu, nhưng thấy cậu mang thai con người khác cũng có phần khó chịu. Giờ đây lại nói cái thai của anh. Cơn phẫn nộ anh kìm trong lòng giờ lại bắt đầu dâng lên mãnh liệt.

Anh đến bên giường, túm lấy cổ áo của cậu kéo lên đối mặt với mình. Hành động của anh khiến cậu hoảng sợ, nước mắt uất ức nãy giờ theo đó mà rơi đầy mặt.

"Seunghee, là tôi xem thường cậu. Thì ra con người cậu còn hèn hạ hơn những gì tôi nghĩ. Cậu định lấy cái thai nghiệt chủng này ra để tôi để tâm đến cậu."

" Seungho...cái thai ...cái thai là con anh. Tin tôi..đừng phá nó. Bằng không...sau này nó...lớn lên...tôi liền đưa nó đi xét nghiệm."Seunghee biết anh không tin cậu. Cậu khóc nấc, nắm lấy cánh tay anh đang kéo cổ áo mình, nghĩ ra mọi lí do cho anh giữ đứa trẻ.

*Chát*  âm thanh này quả thực thuận tai, lặp lại quá nhiều lần rồi.

Nghe thôi cũng đủ biết lực đạo mạnh ra sao? Bị một bạt tai của anh giáng xuống. Cậu ngã mạnh xuống giường, tay cũng không biết bao giờ mà ôm lấy bụng che chắn.

"Diễn trò. Cái thai của tôi? Nếu nó thật là của tôi cũng phải phá. Từ khi nào tôi cho phép cậu mang thai con tôi." Seungho khinh bỉ nói

"Không, Seungho. Chỉ cần anh không bắt tôi đi phá thai, tôi cái gì cũng nghe anh. Tin tôi, bất kể chuyện gì cũng sẽ làm, sống chết đều nghe anh." Cậu gấp gáp vực dậy cầu xin anh.

"Được, tôi xem cậu giỏi chịu đựng ra sao."

Seungho lúc này đã nghĩ đến rất nhiều chuyện. Trong lòng cảm thấy bị lứa dối vô cùng tức giận. Lại nhìn dáng vẻ nói dối không chớp mắt kia càng muốn thử thách, trêu đùa.

Dám lừa dối Yang Seungho này, chắc chỉ có cậu Seunghee - đó là tất cả những gì hắn nghĩ.

End Chap 12

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro