Chap 13: Chờ Anh Về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Cạch*

Tiếng mở cửa phòng khiến giấc ngủ không yên của cậu kết thúc. Cậu có thể cảm nhận được sự bức bách, Seunghee khẽ xoay lưng lại cửa, nằm co ro vào chăn. Có thể lúc này tâm lí của cậu vẫn chưa được an tĩnh. Nếu không phải anh thì dù có đau đớn ra sao cậu cũng không phải thế này. Yang Seungho, người cậu yêu thương hơn cả bản thân thật đáng sợ. Sao hết lần này đến lần khác đều không quan tâm cảm xúc của cậu. Anh chơi đùa chán rồi hậu quả cũng không chấp nhận. Anh là người thông minh, cậu không tin là anh không biết cái thai này do mình.

Cái thai. Có ai biết cậu cả đêm chưa thể chợp mắt cũng vì nó. Ai sẽ thương tiếc cho tương lai cậu. Ở cái tuổi mà bạn bè rủ nhau đi chơi, đi học thì cậu đã mang thai. Người ta nói hạnh phúc khi được mang thai cho người người mình yêu sao? Thực giả dối.

Hãy nhìn cậu xem, thê thảm đến mức này. Seungho chưa từng nhìn cậu một cách dịu dàng, lúc làm tình cũng không chút thương yêu, chỉ có chiếm hữu, tàn bạo.

Seungho bước vào, buông một câu lạnh nhạt: "Đã đến lúc cậu làm việc của mình. Những ngày qua nghỉ ngơi có vẻ quá nhiều. Tuy nhiên, Yang gia sẽ không hẹp hòi mà trừ lương một thai phụ. Tôi đã để quản gia và người giúp việc nghỉ, xem ra công việc có chút nhiều. Mong cậu dọn dẹp cho thật sạch sẽ". Nói xong hắn cũng nhanh chóng ra khỏi phòng.

Tim hững một nhịp, Seungho là luôn đối xử với cậu như vậy...

Nhưng vì con, vì đứa trẻ chưa hình thành toàn diện xấu số này. Tại sao lại ở bụng cậu chứ, nó sẽ không được phát triển tốt. Nó thật ngốc...cậu cũng ngốc.

Vào nhà tắm rửa mặt, chải gọn lại đầu tóc. Vỗ vỗ vào mặt vài cái làm cho tinh thần phấn chấn hơn. Đúng là cậu đã hứa sẽ làm theo mọi điều hắn nói, không thể nuốt lời.

Bước xuống lầu, Seunghee cố gắng dọn dẹp từng ngóc ngách một trong căn biệt thự xa hoa này. Không ăn không uống cũng tận đến tối khuya mới làm xong. Chợt nhớ còn có con, cậu ăn vội vài lát bánh mì cho xong bữa. Nếu không có cái thai, thực cậu cũng chẳng có khẩu vị để ăn uống.

Đêm nay anh lại về rất khuya, thế là cậu cũng phải đợi theo. Ngồi trong phòng ăn có thể hướng ra cửa chính chờ anh. Nhưng mà mang thai khiến Seunghee vô cùng buồn ngủ, rốt cuộc cũng mơ màng gục đầu xuống bàn thiếp đi...

End Chap 13

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro