Chap 15: Bi Thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đến sáng thì dì quản gia về thu dọn lại chút đồ đạc còn sót ở biệt thự. May mắn là nghe thấy tiếng thút thít của cậu mà tò mò lên xem thử. Nhìn dì quản gia mặt mày sửng sốt nhìn mình, Seunghee không khỏi xấu hổ. Cũng cảm thấy chút hi vọng bởi bà biết cậu là gay nên có thể dễ dàng đối mặt với hình dạng này của cậu.

Khó khăn mở miệng, Seunghee mấp máy nói, giọng còn đang run run "Dì...dì...có thể lấy...giúp con vật ở dưới ...ra không?" Nói đến đây mặt cậu đỏ bừng.

Dì quản gia rất thương cậu, bà cũng hiểu Seungho nên không mấy ngạc nhiên khi thấy tình cảnh này. Bà chỉ cảm thấy hành động của thiếu gia đã quá mức, sao lại nỡ tay hành hạ Heehee đến thê thảm như vậy. Bà cẩn thận lấy dương cụ giả ra khiến Seungheee rên lên đau đớn.

Cậu có thể cảm nhận hậu huyệt giãn tới mức lợi hại. Mở được dây chói tay, cậu lập tức xoa bụng mình. Hành động của cậu khiến dì quản gia hoảng hốt "Seunghee, không lẽ...không lẽ con.. Có?"

Seunghee coi bà như mẹ, không dám nói dối bà một cậu. Cậu ủy khuất nhắm mắt lại khẽ gật đầu.

Dì quản gia lập tức rơi nước mắt, bà nắm lấy tay cậu hết bấu chặt lại đập đập lên.

"Đức trẻ ngốc...sao lại ngu ngốc như vậy? Seungho, nó làm ra loại chuyện này rồi sao... Đứa bé sinh ra, rồi cha của nó? Seungho, nó chưa biết phải không? Con phải nói nó, nói nó đã có con..."Bà khóc nấc lên nhìn Seunghee mà đau lòng không thôi.

"Seungho, anh ấy biết..." Nước mắt rơi trên khóe mắt cậu. Ánh nhìn của Seunghee vẫn luôn dịu dàng dừng lại nơi bụng mình.

"Vậy nó nói gì? " Bà còn lo lắng hơn cả cậu.

"Anh ấy bảo không phải, nó...không phải là con của anh ấy."Seunghee nói đến đây liền bật khóc, giờ phút này cậu chỉ muốn gào lên. Cuộc đời của cậu có phải quá bi thương không?

Dì quản gia thẫn thờ một chút rồi hồi phục lại tinh thần. Dù gì đi nữa, người tội nghiệp nhất vẫn là cậu. Giờ bà còn suy sụp chỉ sợ Seunghee không thể nào chịu đựng nổi. Bà đỡ Seunghee dậy, đem cậu về phòng. Bà xuống bếp nấu cho cậu ít cháo. Ngồi lại bên giường chờ cậu ăn hết mới ra về. Bà không muốn đề cập thêm chuyện gì nữa. Seungho sẽ có ngày hối hận, điều này bà có thể khẳng định.

Seungho ngồi nơi phòng làm việc nhưng vẫn có thể biết tình hình ở nhà. Anh cũng không bực mình gì về chuyện đó cả bởi nếu cứ để vật đó như vậy e rằng cậu sẽ chết mất...

Trên thương trường lâu năm, Seungho còn học được một chiêu thức đó là nhìn biểu cảm của người khác mà đoán suy nghĩ. Nhìn vào lời nói, ánh mắt của Seunghee, anh biết cậu nói thật. Đứa trẻ trong bụng cậu là con anh!? Nhưng sự thật này khó mà anh chấp nhận. Mang con anh, chỉ xứng khi đó là người anh yêu.

Seunghee, phải trách cuộc đời cậu vốn luôn xui xẻo như vậy.

End Chap 15

=================

Hôm qua do Gi lo mê chơi giao thừa quá mà quên mất phải đăng chap mới, sorry cả nhà yêu nhiều nha. Nay đăng sớm hơn mọi hôm nè.

HAPPY NEW YEAR, năm mới chúc cả nhà có một năm mới vui vẻ, vạn sự như ý, an khang thịnh vượng nhaaaa^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro