Chap 24: Khó xử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seunghee ở lại viện 3 ngày thì về lại biệt thự. Cảm giác lúc này chỉ có lo lắng và khó xử. Đây là nhà của Seungho, bản thân cậu lại mang thêm cả con mình đến ở chỉ sợ sẽ làm phiền toái. Trẻ nhỏ thường hay quấy khóc, rất ồn ào. Với cả cậu cũng không có sữa, nếu lúc con đòi bú phải biết làm sao. Kinh tế hiện tại của Seunghee cũng e là không đủ để nuôi con. Mà nếu đi tìm việc làm, còn công việc nào tốt hơn ở đây? Cậu mới tốt nghiệp cấp ba, cũng không có thêm bằng cấp gì, ai sẽ nhận vào làm chứ!?

Nhưng cậu thật sự không dám ở lại căn biệt thự này. Heun sau này lớn lên sẽ không thể nào hạnh phúc được.

Ở đây, cậu có bao nhiêu lo toan. Cậu sao có thể để con mình biết đến việc cha nó không một chút lưu tình chối bỏ nó, thậm chí là muốn nó không tồn tại. Seunghee cũng không muốn con mình biết đến việc baba của nó ngày ngày nằm dưới thân đàn ông tùy ý chơi đùa.

"Cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra". Đến lúc đứa trẻ biết được tất cả sẽ phải chịu một cú sốc tinh thần lớn đến thế nào. Nó sẽ coi cậu là kẻ đã lừa dối nó. Hay nếu như mọi chuyện trên không diễn ra thì vẫn còn một chuyện khác. Sẽ có lúc nó hỏi cậu rằng "mẹ của nó đâu?" Đến lúc đó phải trả lời thế nào cho phải.

Cậu suy nghĩ điều này đã từ rất lâu, cũng đã nhiều lần rơi lệ vì nó. Phải chăng xã hội này vẫn còn xa lạ với người đồng tính, họ còn có cái nhìn không tốt về cộng đồng này. Phải chăng trường hợp đặc biệt của cậu sẽ làm trò cười cho họ, sẽ bị xã hội đem ra miệt thị.

Từ rất lâu, việc bị phỉ báng, khi dễ với cậu hết sức hình thường nhưng bây giờ thì không giống. Cậu không còn một mình nữa mà là còn Heunie, nó không thể chịu ủy khuất cùng những lời day nghiến ngoài kia.

Phải rời khỏi đây! Đó là suy nghĩ của Seunghee lúc này.

Xa khỏi nơi đây ắt hẳn mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn. Phải, rời khỏi đây.

Cậu không còn sợ việc bị Seungho bắt lại nữa, chỉ cần kiên nhẫn một chút, không tin là không thể thoát khỏi.
...
Về đến nhà, Seunghee liền bế con vào căn phòng nho nhỏ của mình. Lót chiếc chăn bông mềm mịn lên giường rồi đặt con xuống. Nhìn xem, Heun đang ngủ, hai cái má như hai chiếc bánh bao sữa lại đáng yêu đến vậy. Seunghee thật muốn bẹo con một cái mà... Có con rồi thực tâm trạng cũng rất vui vẻ, tính cách lại còn nhẹ nhàng hơn cả trước...

Giống như bây giờ, Seunghee có thể ngồi đây ngắm con cả ngày không chớp mắt.

"Sau này ba ba còn bận làm việc, không chăm tốt cho Heunie được. Con có giận ba ba không? Ba ba xin lỗi con."

Đáp lại Seunghee là nhịp thở đều đều của Heunie. Dựa vào mấy ngày qua thì liền kết luận được, đứa nhỏ này từ lúc sinh ra đã rất hiểu chuyện. Hẳn đây là mối liên thông giữa những người cùng huyết mạch. Phải không Heunie hiểu được sự vất vả của ba ba nó nên mới ngoan ngoãn như vậy? Không quấy khóc cũng chưa từng đòi bú, rất ngoan.

End Chap 24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro