Chap 34: Rời đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Choi Seunghee, cậu ta ở đâu?" Seungho một bộ say xỉn bước vào nhà. Hỏi qua người hầu chỗ của cậu thì liền tìm đến.

*Rầm*

Cánh cửa phòng Seunghee mở toang, Seungho bước vào liền trông thấy Seunghee đang nằm co người ngắm nhìn Heunie ngủ. Cảnh tượng nhìn qua có vẻ yên bình nhưng Seungho không màng, thứ anh muốn là cậu, ngay bây giờ.

Seungho nhanh chóng áp chế được Seunghee nằm dưới thân. Seunghee khi định hình được chuyện gì đang xảy ra thì mặt mày liền tái mét, Heun đang còn nằm trên giường. Không biết lấy đâu ra sức, Seunghee đẩy Seungho ngã người ra một bên, cậu vội dậy bế Heun đưa ra cho bà quản gia.

"Aaaa..." Một luồng đau đớn truyền đến khiến Seunghee phải hét lên. Cảm giác này chỉ có thể là Seungho đang giựt ngược tóc cậu, lôi về phòng. Seunghee lần này không chống cự, cậu biết cậu không thể nào trái lại ý Seungho.

Một cái tát giáng xuống khiến Seunghee ngã vật, Seungho lại sung sướng. Nắm lấy cổ áo cậu kéo lên, cứ như vậy mà để Seunghee lãnh chục cái tát...

Giờ thì nên hoạt động thân thể một chút rồi. Seungho xé toạc cái áo thun mỏng của Seunghee, một bộ âu yếm, tham lam cắn mút trên làn da trắng mịn của cậu. Hồng ân còn chiếm diện tích nhiều hơn cả vùng da bình thường.

Tháo quần của cậu ra, một dương cụ đằng sau, một cái thật đằng trước đâm trọt liên hồi. Seunghee lần này cư nhiên lại không phát ra tiếng rên rỉ bởi thật sự là không thể, cửa phòng còn mở, tầm nhìn vào lại rộng lớn, chỉ cần đi ngang qua liền nhìn thấy tất cả những gì đang diễn ra. Seunghee hiểu, Seungho làm vậy chính là muốn cậu chịu tủi nhục, muốn chịu sự khinh thường từ những người xung quanh.

"Choi Seunghee, rên lên cho tôi. Nói cậu rất thích đi? Tôi liền bắn vào cái lỗ của cậu... " Seungho nửa tỉnh nửa mơ đem cậu ra chế nhạo. Nhưng Seunghee không nói, chờ mãi cũng không nói khiến anh hắc tuyến đầy mặt. Một phát bắn vào, miệng nói ra lời khinh miệt "Choi Seunghee, đây có phải là ước muốn của cậu? Không sao, nó cũng chính là trò chơi của tôi. Để cậu mang thai sau đó tôi lại tự mình hủy đi."

Lời nói của Seungho thật khiến Seunghee đau đớn. Người ta thường nói, khi say là lúc con người ta thật lòng nhất, vậy lời nói này của Seungho liệu có một phần trăm nào là giả? Tim Seunghee như chìm sâu xuống đại dương mặc các loài sinh vật biển vào cấu xé... Những lúc như này, cậu chỉ còn biết khóc, khóc để xua đi cảm giác uất nghẹn trong lòng. Đôi ngươi nhìn sâu vào mắt anh, ngực cậu vì nức nở mà phập phồng.

Khi đã nhìn đủ, khi cậu chắc chắn rằng mình đã họa từng đường nét của Seungho vào tim thì liền nhắm mặt lại. Nước mắt nơi khóe mi chảy xuống cho hết, từ nay cậu không muốn thấy hình ảnh Seungho luôn tàn bạo chiếm đoạt cậu như vậy.
...
Seunghee mở mắt, bên cạnh cậu là Seungho đang ngủ say. Vẫn giữ nguyên việc nhắm mắt từ lúc đó đến giờ khiến Seunghee cảm nhận sâu sắc cơn đau mà anh mang lại. Quay người đối diện với Seungho, cậu lau sạch nước nơi khóe mi để nhìn anh cho thật rõ. Bàn tay run run của Seunghee để trên không trung thật lâu mới dám chạm vào mặt Seungho. Nếu như lúc nào Seungho cũng vầy thì tốt quá, có lẽ giờ cậu cũng không đau đớn đến mức này.

Cựa mình thoát khỏi cánh tay của Seungho đang đặt ngang lòng ngực, Seunghee bước xuống giường... Loay hoay một chút liền dọn dẹp xong, một chút nữa thì sắp xếp đồ đạc cho vào vali. Đồ của Seunghee không có nhiều, đa số của Heunie nên không tốn nhiều thời gian để dọn dẹp.

Seunghee, cậu quyết định rời khỏi đây... cậu đem theo tình yêu của mình, đem theo đứa con của họ, đem theo sự cô quạnh, đem theo cả những tổn thương sâu sắc từ Seungho...

End Chap 34

===============

aigoo sorry các cô tôi ngủ quên mất tiêu nên nay đăng hơi trễ xíu, cả nhà thông cảm nhé dạo này Gi hơi thiếu ngủ :'))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro