Chap 36: Trống trải

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay Seunghee xin phép nghỉ làm sớm, mua một ít đồ trong cửa hàng rồi về nhà... Căn nhà hiện tại đang ở nằm trong một dãy nhà cùng loại, người đến thuê đa phần là người từ vùng khác đến do trốn nợ hoặc đang đi tìm việc, tóm lại là chẳng khá giả gì. Với hai người một lớn một nhỏ như ba con cậu thì cũng được coi là rộng rãi rồi, Seunghee trang trí một chút liền trông rất đẹp mắt.

Cậu về đến nhà liền vào bếp, đem nguyên liệu ra mới ngỡ mình chỉ mua toàn đồ để làm bánh kem. Mà bây giờ làm bánh kem để cho ai, cũng không còn Seungho nữa... Hôm nay là sinh nhật anh, nếu đón sinh nhật một mình hẳn sẽ rất cô đơn. Hoặc tối nay anh đã có hẹn cùng Yerin... Mọi việc đều đã chẳng còn liên quan đến Seunghee.

Thở dài, cậu trước tiên cứ bắt đầu bắt tay vào làm bánh, đâu nhất thiết vào sinh nhật mới có bánh kem... Coi như đây là tiệc mừng nhà mới vậy.
...
Đến phần trang trí, nguyên liệu cũng toàn dâu tây, vì đây là loại trái cây mà Seungho thích nhất. Seunghee biết điều này nên năm nào cũng duy nhất làm bánh kem dâu tặng anh...chỉ tiếc là cái bánh chẳng có ai ăn.

Phòng bếp lạnh lẽo, thân ảnh người nam nhân cô độc lại phong lưu ngồi trên ghế chính giữa bàn ăn có chút vương giả. Men say của rượu khiến thần trí Seungho không được tỉnh táo, lòng lại là một cỗ cô đơn lạ thường. Anh nhìn xung quanh, đâu đâu cũng là hình ảnh của cậu và anh.

Người đàn ông cuồng loạn hất đổ chiếc bánh kem dâu do cậu trai mất cả buổi để làm. Người đàn ông từng tại đây mà phun ra những từ ngữ chửi bới cậu ta. Và... Cậu trai kia chỉ biết khóc, thầm lén lút mà khóc... Cậu trai kia cố nặn ra nụ cười tự nhiên nhất mà nải nỉ anh ăn thử một miếng bánh kem. Tất cả, mọi thứ đều hiện lên một cách rõ ràng, chân thực, bi ai... Cả những lần anh thô bạo đánh đập, cưỡng bức cậu tại ngay gian bếp này. Anh nhớ cậu đã van xin anh rất nhiều lần nhưng đều vô hiệu. Seungho chính là đang xót xa vô cùng.

Còn Seunghee bên này cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy. Sau khi làm xong bánh kem, cậu đem Heun từ nhà chủ trọ về... Cậu muốn cùng con đón sinh nhật cha nó. Bồng đứa trẻ nho nhỏ trên tay, Seunghee ngồi vào bàn ăn, vui vẻ ngắm nhìn thành quả. Nhìn thật đẹp mắt và tất nhiên năm nay nó sẽ không bị bỏ phí nữa.

Nhưng có điều, miếng bánh đầu tiên ăn vào đã có vị mặn, nuốt xuống lại ứ nghẹn ở cổ họng. Mặn là do nước mắt còn nghẹn phải chăng là sự phẫn uất. Seunghee rất rất hận bản thân mình. Bản thân luôn biết Seungho không thích mình mà chỉ mê luyến cơ thể, Seungho chỉ là chốc chốc chán nản đem mình ra đùa nghịch nhưng thật tình không hận nổi. Hận? Từ này vốn không dùng cho Seunghee bởi lẽ từ trước đến nay người cậu lưu tâm nhất chủ có Seungho mà anh dù có làm gì cũng không khiến cậu hận.

Hai con người, hai cuộc đời nhưng tưởng như là một. Một đường thẳng luôn luôn cố uốn cong mình để được gần hơn với đường thẳng kia... Uốn mãi cho đến khi sắp gãy vụn lại buông tay với các vết nứt rạn.

End Chap 36

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro