Chap 38: Có nên tin tưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc BMW vẫn kiêu hãnh đi trên con đường không ngã rẽ, người trên xe cũng im bặt. Từ lúc lên xe đến giờ, Seunghee chưa từng mở miệng nói bất cứ câu nào. Coi như anh thật giỏi, sau bao nhiêu chuyện nay vẫn có thể cùng cậu ở một chỗ. Nhưng cậu không giống anh, không tự tin như vậy... Seunghee từng ao ước được nhìn thấy Seungho trong những ngày qua rồi thì đến khi gặp được lại trong tình cảnh khó xử này.

Lời yêu vừa nãy anh thốt ra, Seunghee có suy nghĩ. Lời nói mà, bức quá là một lời hứa hẹn, đến khi không còn lòng tin thì liền buông bỏ. Nếu như một lời nói có thể thay đổi tình thế, lời nói có thể mãi mãi bền lâu thì làm gì có chia tay, li hôn,...

/Yêu đương có gì đau khổ/ vốn dĩ yêu đương chính là đau khổ.

/Tình yêu gặp nhiều sóng gió sẽ là tình yêu đẹp/ có thể sẽ từ bỏ giữa chừng không?

Lần này Seunghee cậu phải chọn lựa giữa lí trí và con tim. Khi con tim chỉ một giây thôi cũng không quên anh còn lí trí thì lại mách bảo ở bên anh chỉ có đau khổ. Vốn dĩ Seunghee từ nhỏ đã chịu khổ, chút miệt thị cộng vũ lực từ anh có đáng gì... Nhưng là trái tim của con người thuần đơn giản, thuần yếu đuối, Seunghee có thể vờ như mình ổn nhưng không thể không nhận lại cảm giác 'xé lòng'. Một lần chết tâm, chẳng lẽ bản thân lẫn nữa đưa mình vào con đường cũ... Khi đó đa phần là một mình, nay còn có Heunie, đâu thể vì sự ích kỷ của bản thân mà làm hại đến nó. Seunghee cứ mãi quẩn quanh với suy nghĩ của mình cũng chẳng màng quan tâm việc người kia dừng xe từ lúc nào.

Seungho đi vòng qua bên cửa ghế phải, mở cửa xe cho Seunghee. Bất ngờ bởi tiếng động do lực mở xe gây ra, Seunghee ngước mắt lên liền thấy Seungho.

" Đến nơi rồi. Mau xuống hay muốn anh bồng em xuống đây." Seungho trước giờ có khi nào sử dụng cái giọng điệu này để nói với Seunghee chứ.

Vào bên trong nhà hàng, ngồi tại một góc nơi có thể nhìn ra bên ngoài, hai người đối diện nhau, đây là lần đầu tiên.

"Em ăn gì?"

"Gì cũng được"

"Vậy ở đây chờ anh ra gọi món nhé!"
...
"Seungho, chúng ta còn gì để dây dưa sao? Anh không thấy rằng hiện tại em đã rất mệt mỏi sao? Ngày hôm đó em đi, anh biết mà đúng không? Nhưng anh đã không cản em, vậy cớ sao anh lại tìm đến." lời này Seunghee từ lâu đã muốn hỏi nên khi Seungho vừa ngồi lại vị trí liền nhận được câu này.

"Xin lỗi em... Anh biết đã đem đến cho em nhiều đau khổ, anh biết bản thân mình tồi tệ ra sao... Anh biết những gì mình gây ra dù có làm cách nào cũng không xóa sạch. Vậy đi, em coi như độ lượng quay về bên anh để anh lần nữa có em, lần nữa được yêu em. Lời yêu nói ra cũng đơn giản là một lời nói. Yang Seungho anh vốn không thích nói suông, anh sẽ thực hiện lời nói của mình. Choi Seunghee, Yang Seungho chính là cần em." Bao nhiêu lời chất chứa đều một lần nói hết. Anh không giỏi nói lời ngon ngọt nhưng có thể khẳng định mỗi lời nói ra không nửa câu dối trá.

End Chap 38

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro