Chap 41: Las Vegas (End)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungho thức dậy, bên cạnh chỉ có duy nhất Heunie, còn Seunghee lại không thấy đâu. Vì Heun đang còn ở đây nên khiến anh an tâm hơn phần nào khi nghĩ đến việc cậu lần nữa bỏ đi. Seungho coi đây như thời cơ tốt của hai cha con, lần đầu tiên anh được cái khoảng thời gian riêng với con. Seungho thật sự lóng ngóng trong việc chơi đùa với trẻ nhỏ, ngón tay đặt mãi trên không trung mới dám chạm vào cái má tròn xinh của con mình. Thật mềm nha, chạm chạm một lúc mới phát giác bản thân nghiện cái cảm giác này.

Lười nhác nằm bên cạnh, chân tay đều một dạng buông lỏng nhưng đầu óc chính là suy nghĩ vô cùng xa a~. Sau này nhất định cho con trai đi học Taekwondo, học đàn, học ngoại ngữ,...rồi cùng nó so tài. Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy thật hạnh phúc, thật muốn nhắm mắt một cái liền đến ngày đó.

Seunghee trong bếp bận bịu với đồ ăn sáng. Sở dĩ chỉ có ba người nhưng lại là cả ba khẩu vị khác nhau... Cậu bị đau dạ dày không thể ăn cay, Seungho vốn kén chọn, cái gì cũng phải thầt hoàn mỹ mới ăn được, còn Heunie tất nhiên chỉ ăn cháo... Lấm tấm mồ hôi vì nhiệt độ gian bếp mang lại giờ lại cảm giác như có chăn quấn quanh người. Cái chăn này, hẳn là vòng tay của Seungho đang bao trọn lấy cậu.

"Có việc gì sao?"

"Không có. Chỉ đơn giản rằng muốn ôm em một cái."

"Anh mau đi rửa mặt rồi ra ăn sáng."

Khẽ hôn vào cổ Seunghee, Seungho cảm thấy vui vẻ lên hẳn liền nhanh chóng đi rửa mặt. Còn cậu thì mặt đỏ lên cả rồi... So với nụ hôn này thì trước kia còn mạnh bạo hơn nhiều nhưng chính là không mang đến cảm giác rung động như vậy.

Cả nhà ba người đều đã có mặt trên bàn ăn. Nơi này lúc trước đều chỉ có mình Seungho, thường là trong tình trạng say xỉn ngồi uống rượu một mình. Giờ Seunghee đến, mọi thứ khác hẳn, Seungho thấy rõ được đây hẳn là một gia đình, có cha mẹ, có con cái. Anh cũng không ngại việc một gia đình thiếu bóng dáng của người phụ nữ bởi vì Seunghee vốn còn thùy mị, đảm đang hơn.

Seungho ngồi dùng bữa sáng, Seunghee ở phía bên cạnh cần mẫn đút Heunie ăn... Cảnh tượng một gia đình hạnh phúc này có được bền lâu hay không, Seungho biết tất cả đều nằm ở anh.
...

Chiều tối, khi mặt trời dần lặn đi hòa vào mây trời, lòng người ta lại man mác buồn. Seunghee một mình đứng nhìn ra cửa sổ của phòng ngủ để ngắm hoàng hôn. Hoàng hôn đẹp bao nhiêu rồi cũng có lúc tan biến... Có thể khoảnh khắc này bên Seungho thật hạnh phúc nhưng rồi cũng sẽ biến mất không. Cậu không phải hết yêu anh mà ngược lại là yêu càng sâu đậm nhưng cậu không muốn nhận lại tổn thương thêm lần nữa...

"Trời lạnh, em ăn mặc phong phanh như vậy có phải muốn mắc cảm mạo không?" Seungho từ phía sau khoác cho Seunghee chiếc áo da rồi chính mình ôm lấy cậu.

"Đang nghĩ gì... Nghĩ về chuyện của chúng ta? Seunghee, yêu tôi đã quá đau khổ sao? Vậy thì lần này đảm bảo với em sẽ không còn đau, em dám yêu tôi chứ? Con của chúng ta cũng đâu thể lớn lên trong một gia đình thiếu đi tình thương. Mà cốt yếu chính là tôi không thể sống thiếu em." Seungho nói lời nhu tình, mặt đã đặt vào hóm cổ Seunghee hít hà mùi hương của cậu từ lâu.

"Seungho, lần này... xin anh đừng làm em đau nữa. Heunie cần cha, em cũng cần anh."

_2 tháng sau_

Las Vegas, Nevada, Mỹ

Seungho đưa hai người họ đến đây. Điều đầu tiên phải làm là đăng kí kết hôn với Seunghee. Thứ hai chỉ có thể là tận hưởng chút không khí trong lành, du ngoạn vài nơi mới mẻ.

Trong nhà thờ, Seungho cùng Seunghee môi quấn lấy nhau thể hiện tình yêu lâu bền, sự thủy chung dành cho đối phương.

Thì thầm vào tai cậu, với con người xinh đẹp trong bộ vest trắng kia "Seunghee, tôi yêu em."

Cậu trai kia cũng nhẹ mỉm cười, vì ngại ngùng mà nói khẽ hơn "Seungho, em cũng yêu anh"

Trên đời này, tình yêu như gió mát giữa rừng sâu non thẳm, tình yêu như nắng ấm trải trong thành cổ thâm trầm. Nhưng không sao hết, cuối cùng chỉ cần người đó anh/em.

-------------------------Hoàn Chính Văn----------------------------

=================

Cuối cùng cũng hoàn thành được một bộ. Cảm ơn cả nhà đã đồng hành ủng hộ bộ truyện này của Gi. Vẫn chưa xong đâu nha, vẫn sẽ còn hai cái ngoại truyện nữa đấy nha^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro