Chap 8: Tuyệt Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng hét của Seunghee, tất nhiên anh nghe được. Nhưng trong lòng Seungho, không chút thương tâm. Vốn không có tình cảm lại phải để tâm sao? Anh đi về phòng xử lí nốt đống văn kiện.

Còn cậu, lần thứ hai bị cưỡng bức, thân hình không còn chút sức lực. Seunghee xụi lơ trượt người xuống cánh cửa phòng làm bằng gỗ.

Toàn thân cậu đau nhức, những vết đỏ tím đầy khắp cơ thể trần trụi. Nhưng mà, đau hơn cả vẫn là nơi con tim này.

Vì cậu yêu anh nên khi biết sự thật lại càng khiến cậu đau lòng gấp bội.

Yêu? Vốn không dành cho cậu. Một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống nơi gò má. Nước mắt đau thương. Nóng đến bỏng rát, như con tim của cậu lúc này, bức bách vô cùng.

Seunghee phải làm gì đây? Không một ai bên cạnh cậu, che chở cậu, dạy dỗ cậu. Luôn luôn một mình chịu đau đớn và áp bức từ thế giới ngoài kia. Chỉ một mình cậu, chỉ một mình..... Cậu khóc rống lên.

Yang Seungho anh là kẻ xấu xa, máu lạnh, tàn ác. Tôi yêu anh như vậy, anh lại chưa từng đối xử với tôi giống như một con người bình thường. Anh lại hết lần này đến lần khác ép bức tôi mà lòng lại chẳng chút cắn rứt. Vậy tại sao, tôi vẫn yêu anh..... Cậu nghẹn ngào nghĩ trong đầu, nước mắt thay cậu bộc lộ vẻ thống khổ.

Seungho anh, có ngày tôi sẽ khiến anh giống tôi. Tôi sẽ khiến anh có cái dáng vẻ thống khổ này. Seunghee tôi suốt đời hận anh.

Có lẽ nếu là người khác cậu sẽ chẳng đau lòng đến vậy. Nhưng cớ nào lại là anh, người cậu yêu hơn cả sinh mạng. Cậu luôn coi anh là hình mẫu, coi anh là người xuất chúng nhất mình từng gặp qua. Đáng ra cậu không nên hi vọng, bởi càng hi vọng, càng hâm mộ anh thì lúc này đây nơi ngực trái đã không phải nhói đau.

Seunghee mang ba lô trên người, ăn mặc kín đáo. Suốt đêm qua dường như cậu chưa từng chợp mắt, sắc mặt xanh xao. Suy nghĩ cả đêm quả như thông suốt, cậu quyết định rời đi.

Vừa chạm chân xuống bậc thang cuối cùng, cậu liền nghe một thanh âm vang lên. Thanh âm này tất nhiên của Yang Seungho, không lạnh cũng không nóng.

"Tôi xin lỗi." Yang Seungho

End Chap 8

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro