Chương 6: Kết cục hoàn mỹ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Kết cục hoàn mỹ

Editor: Yuugen

Beta: Shoorin Yumi

Lam Thuần mất hơn một giờ đi siêu thị, trở lại nhà Kiều Dĩ Phong lại tốn hơn hai giờ làm cơm, trong lúc đó còn không cho phép Kiều Dĩ Phong xuống giường hỗ trợ, nói muốn bảo trì cảm giác thần bí.

Đợi đồ ăn rốt cục dọn lên bàn, Kiều Dĩ Phong kinh ngạc mà mở to hai mắt, không thể tin nhìn bàn ăn bị bày chật.

Một bát cá nấu lớn, khoai tây sốt thịt bò*, lynzmix.wordpress.com trứng bác rau bina, cà tím trộn tỏi*. . .

Kiều Dĩ Phong cảm thấy không phải là mình nằm mộng đi vào khách sạn nào đấy chứ.

Lam Thuần đang bưng hai chén canh tảo tía từ phòng bếp đi ra, nhìn bộ dáng Kiều Dĩ Phong há hốc mồm, vui vẻ mà cười nói: "Ngài tổng giám đừng nhìn nữa, mau ăn đi, không lát nữa lại lạnh!"

Kiều Dĩ Phong có chút mê mang nhìn Lam Thuần buông chén canh lại thực hiền lành mà xới cơm, mặc tạp dề mới màu vàng nhạt, thoạt nhìn vô cùng ấm áp . Kiều Dĩ Phong bật thốt lên nói: "Lam Thuần, gả cho tôi đi, về sau mỗi ngày nấu cơm cho tôi ăn."

Lam Thuần sửng sốt, mặt lập tức liền đỏ lên.

Kiều Dĩ Phong nói xong mới chấn kinh phát giác mình vừa nói gì, muốn vãn hồi lại không biết nên nói như thế nào, chỉ đành cúi đầu mãnh liệt và cơm, kết quả bị sặc đến ho khan.

Lam Thuần bước lên vỗ lưng anh, vừa cười vừa nói: "Ngài tổng giám lại nói giỡn rồi, tôi làm một bữa cơm mà anh đã bị tôi mua chuộc?"

Kiều Dĩ Phong thật vất vả bình tĩnh trở lại, miễn cưỡng kéo khóe miệng, cười cười với Lam Thuần.

Lam Thuần trên mặt nét đỏ ửng còn chưa tiêu tán, cậu không được tự nhiên mà chuyển mặt sang một bên,lynzmix.wordpress.com không dám nhìn ánh mắt Kiều Dĩ Phong. Vừa rồi như thế nào tim đập giống như đột nhiên ngừng một chút? Mình thiếu tình cảm đến thế sao? Bạn tốt với nhau đùa giỡn mà thôi, khẩn trương cái gì a?

Kiều Dĩ Phong nhìn Lam Thuần hai má hơi hơi phiếm hồng, cong khóe môi. Xem ra. . . Thời cơ dường như không sai biệt lắm.

Ăn xong cơm trưa, Kiều Dĩ Phong cường ngạnh kiên trì rửa chén, Lam Thuần đành phải nhượng bộ, cuối cùng hai người sóng vai đứng ở phòng bếp, một người rửa một người lau. Phòng bếp nhà Kiều Dĩ Phong tuy rằng lớn nhưng lại chẳng có gì, Lam Thuần mua rất nhiều gia vị linh tinh, nhét vào tủ bát, cuối cùng nơi này mới có vẻ giống nhà ở.

Kiều Dĩ Phong một bên rửa một bên nghĩ: cảnh này so với truyện tranh còn châm biếm hơn a. (. . . k hiểu TT TT)

Tay Lam Thuần không cẩn thận đụng phải Kiều Dĩ Phong, như điện giật rụt trở về.

Kiều Dĩ Phong động tác trên tay không ngừng, dư quang khóe mắt liếc qua, nhìn thấy Lam Thuần lại đỏ mặt.

Kiều Dĩ Phong miệng tươi cười sáng lạn quả thực có thể sánh cùng ánh mặt trời Hawaii.

Vì thế, Kiều Dĩ Phong ngày hôm sau liền mãn huyết sống lại.

Trở lại công ty, anh phát hiện Lam Thuần hiện tại ít khi nhàn hạ chơi đào vàng, thời điểm ngẩn người lại nhiều thêm, công tác tuy rằng thực cố gắng nhưng vẫn quên trước quên sau, tầm mắt gặp anh cũng sẽ nhanh chóng né tránh. lynzmix.wordpress.com

Giờ nghĩ giữa trưa, Kiều Dĩ Phong trong tay có vài văn kiện chưa xử lý xong, chậm trễ năm phút đồng hồ, ngẩng đầu thì thấy, vị trí Lam Thuần đã trống không.

Kiều Dĩ Phong trong lòng trống vắng. Hỏi thư ký Lý, biết được Lam Thuần vừa tan ca đã kéo theo tiểu Vương chờ vài đồng sự cùng đi.

Kiều Dĩ Phong cắn răng.

Buổi chiều trở về, Kiều Dĩ Phong để ý thời gian Lam Thuần đi pha trà, vội vàng đi theo, chặn Lam Thuần ở cửa phòng trà.

Lam Thuần ngốc hồ hồ cười nói: "Ngài tổng giám buổi chiều hảo." Liền muốn lùi về sau.

Kiều Dĩ Phong giữ chặt cánh tay cậu: "Hôm nay đến đồ ăn Nhật Bản."

Lam Thuần: "A? A. . . Cái kia, tôi tìm tiểu Vương bọn họ có chút việc. . ."

Kiều Dĩ Phong dò xét mà theo dõi mặt cậu, nhìn làn da trắng sữa chậm rãi biến hồng, sau đó toàn bộ hồng đến tận tai. Anh buông tay cậu ra nói: "Buổi tối hôm nay, đi ăn đồ ăn Nhật đi."

Lam Thuần bỏ lại một câu: "Tôi có chút việc!" Liền vội vàng rời khỏi.

Kiều Dĩ Phong tiếp tục cắn răng.

Năm giờ tan tầm, Lam Thuần vội vội vàng vàng thu dọn đồ đạc bước đi, công văn trong bao tài liệu lập tức rơi ra, không may lại rơi ngay tại cửa phòng làm việc của Kiều Dĩ Phong.

Lam Thuần vội vàng dùng tốc độ trăm mét bay đến nhặt văn kiện, lại nhìn thấy một đôi giày da sáng loáng dừng ở trước mặt mình, ngón tay thon dài dùng động tác tao nhã giúp mình nhặt lên văn kiện.

Lam Thuần ngẩng đầu, thở dài trong lòng: "Ngài tổng giám, cái kia, tôi tan tầm. A đúng rồi tôi, tôi buổi tối thật sự có việc. . ."

Kiều Dĩ Phong ôn nhu nói: "Không sao, cậu về sớm một chút." Một bên đem văn kiện trong tay đưa cho cậu. lynzmix.wordpress.com Lam Thuần nhìn đôi tay đẹp kia sửng sốt hai giây, liền vội vã cầm lấy văn kiện nhét vào bao công văn, rồi chạy đi.

Kiều Dĩ Phong suýt cắn răng.

Về đến nhà, Lam Thuần ném mình trên giường như ném khăn, không nhúc nhích.

Kiều Dĩ Phong lái xe lòng vòng trong thành, bật nhạc Coldplay

,

rẽ một lối lại một lối.

Lam Thuần trở mình một cái, sờ sờ hai má nóng bỏng, nhíu mày thở dài.

Kiều Dĩ Phong xuống xe, dựa vào cửa xe nhìn khu công nghiệp rộng lớn bên ngoài ngẩn người, gió đêm phất qua hai gò má.

Lam Thuần ngồi xuống, mở máy tính, trên Baidu nhập vào cụm "Nhìn đến một người sẽ đỏ mặt", tìm kiếm.

Kiều Dĩ Phong trở lại trong xe, mở thiết bị dẫn đường, chuyển sang Maximilian Hecker, chậm rãi trở về.

Lam Thuần tắt máy tính, vùi đầu vào gối.

Kiều Dĩ Phong phát hiện mình từ khi nào, đã không nghĩ đến quay đầu lại.

Lam Thuần còn đang đem đầu chôn trong gối, nghe được có người gõ cửa, trái tim nhất thời cuồng loạn nhảy lên.

Kiều Dĩ Phong bình tĩnh tâm tình, lynzmix.wordpress.com ép bản thân phải chuyên chú.

Lam Thuần mở cửa, ngoài cửa là nhân viên chuyển phát nhanh.

Kiều Dĩ Phong vừa lòng lấy thẻ tín dụng ra trả tiền, nhanh chóng trở về lái xe đi.

Lam Thuần nhìn bưu thiếp của Lôi tử trong tay, bên trên viết: Lam Thuần, tôi và Lý Minh ở cùng một chỗ, tôi biết cậu khẳng định không thể tiếp thu, nhưng, bọn tôi là nghiêm túc.

Kiều Dĩ Phong dừng xe, vài bước lên đến lầu.

Chuông cửa lại vang, Lam Thuần cầm bưu thiếp của Lôi tử đi dép lê ra mở cửa.

Ngoài cửa là một bó hoa hồng đỏ thật to, được một đôi tay thon dài giơ giữa không trung. Kiều Dĩ Phong từ sau hoa hồng ló đầu ra: "Lam Thuần, buổi tối hảo."

Lam Thuần nghẹn họng nhìn trân trối, ngây người một lúc lâu, vội vàng đưa anh vào trong nhà.

Kiều Dĩ Phong đem hoa hồng trực tiếp nhét vào trong tay Lam Thuần, như không có việc gì mà ngồi xuống đổi giày.

Lam Thuần đang cầm hoa hồng, trên người áo ngủ SpongeBob cùng bó hoa đóng gói tinh mỹ đầy vẻ đối lập.

Kiều Dĩ Phong đứng lên, mỉm cười nói với Lam Thuần: "Lam Thuần, tôi thích em."

Lam Thuần hoàn toàn hóa đá.

Kiều Dĩ Phong vươn tay từ đâu đó lấy ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo, quỳ một gối xuống, ngẩng đầu, trong mắt như đầy sao tỏa sáng lấp lánh. Anh mở hộp ra, đem thứ bên trong đưa tới trước mặt Lam Thuần.

Một chiếc nhẫn bạc dành cho nam, đơn giản mềm mại, bên trên là hai đường cong quấn quanh, ở giữa khảm một viên kim cương, lóe ra quang mang loá mắt.

Kiều Dĩ Phong tận lực áp chế tim đập, mở miệng: lynzmix.wordpress.com "Lam Thuần, em không biết em có bao nhiêu đáng yêu. Mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy em tôi liền có động lực vô tận, tôi cảm tạ thượng đế đã cho em xuất hiện trong cuộc đời tôi, tôi đã không thể dễ dàng khoan nhượng cứ như vậy tiếp tục tương tư đơn phương. Tôi biết em với tôi cũng có cảm giác, cho nên, thân ái, làm bạn gái của tôi đi."

Lam Thuần mắt trừng đến muốn lồi ra, miệng mở lớn, còn đang cầm hoa hồng một lúc lâu không có phản ứng.

Kiều Dĩ Phong quỳ đến chân có chút mỏi, nhịn không được trộm hoạt động đầu gối một chút.

Hoa hồng trong tay Lam Thuần rơi trên mặt đất, lập tức mặt đỏ đến cổ, thật cẩn thận hỏi: "Ngài tổng giám. . . Anh lần này không phải nói giỡn?"

Kiều Dĩ Phong cười khổ: "Tôi lần trước cũng không phải nói giỡn a!"

Lam Thuần cúi đầu, đột nhiên lại ngẩng đầu rống to: "Ngài tổng giám! Tôi không phải nữ a hỗn đản! Làm bạn gái cái em gái anh

(1)

a hỗn đản! Còn hoa hồng còn nhẫn anh muốn cầu hôn cái em gái anh a! Cầu hôn cũng thấy rõ ràng chút tôi không phải nữ được không! Tôi làm thế nào kết hôn với anh được a! Hỗn đản a thật sự là hỗn đản! Hỗn đản Kiều Dĩ Phong! Kiều Dĩ Phong là đại hỗn đản!"

Nói nói xong, trong mắt cậu liền có lệ quang. Kiều Dĩ Phong thần tình xin lỗi mà đứng lên, đang định nói xin lỗi, Lam Thuần đã lập tức nhào vào trong lồng ngực anh.

May mắn, tuy rằng quá trình có chút phức tạp quanh co, tốt xấu kết cục thực vui mừng. Kiều Dĩ Phong một bên vỗ Lam Thuần khóc đến run rẩy sống lưng, một bên vui mừng nghĩ.

Vì thế đây là câu chuyện kết cục hoàn mỹ . . . Phải không?

Đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy. lynzmix.wordpress.com

"Kiều Dĩ Phong! Anh cái hỗn đản! Mua cái gì đây a! Cái gì a! Tôi đeo không vừa a cái em gái anh! Lăn đi đổi cho tôi nhanh lên!"

"Được được được, ngày mai lại đi được không? Bây giờ người ta đều đã đóng cửa. . ."

"Nha. . . Vậy anh đêm nay không được lại đây!"

"Tôi vốn cũng không nghĩ sẽ ở lại a."

"Cái gì? Kiều Dĩ Phong anh cái tên đại hỗn đản! Tôi chán ghét anh! Chúng ta chia tay! Chia tay!"

". . . Được rồi, ngày mai không được hối hận a."

". . . Thật là! Tôi vừa rồi nói lung tung rồi! Vậy anh lái xe cẩn thận một chút, nghỉ ngơi sớm một chút!"

"Em thật đúng là bỏ được. . ." Kiều Dĩ Phong không chút do dự hôn lên.

"Ưm a . . . Anh anh anh anh . . . Em gái anh đây là nụ hôn đầu của tôi a!" Lam Thuần thần tình đỏ bừng mà giãy dụa.

"A? Tôi đây thật sự rất vinh hạnh." Kiều Dĩ Phong tiếp tục hôn.

"Ưm . . . Ha. . . Hỗn đản không được sờ loạn a hỗn. . Ưm . . ."

Mãn ốc xuân tình.

Này, mới là câu chuyện hoàn mỹ kết cục. lynzmix.wordpress.com

Tác giả lui ra, đám tạp vụ lui ra, chuyên viên âm thanh ánh sáng lui ra lui ra, thợ chụp ảnh! Đừng chụp! Kéo màn kéo màn!

———————————————The End———

.

.

Yuugen : hoàn rùi đó hoàn rùi đó * = v = * ~~~~ có 6 chương mà lê lết rõ lâu =))) giờ tập trung 2 bộ kia hay ôm thêm hố ta

khoai tây sốt thịt bò: gg thì ra món Goulash (hay Ragu Hungary), tên gọi của một món canh/súp hầm có nguồn gốc từ Hungary, hiện tại là món ăn phổ biến ở khắp cả khu vực Đông Âu và kể cả Tây Âu. Món ăn này có rất nhiều phiên bản, nhưng nhìn chung nó là món bò hầm rau củ.

(nguồn: loveofcolours.com)

cà tím trộn tỏi (蒜泥茄子): tên tiếng Anh là garlic eggplant (tên Việt chém bừa theo cách làm = 3 =). Đại khái cách làm là gọt vỏ cà tím, cắt thành miếng, bỏ vào lò nướng khoảng 15 phút, để nguội, trộn đều tỏi, dấm, muối, tương, bột ngọt, dầu mè rồi rưới lên cà (còn vài cách làm nữa cơ mà lười = 3 =)

(nguồn: baike.baidu.com)

(nhìn như thịt lợn luộc = v =b)

(1): "em gái ngươi" là một từ thường xuất hiện trên internet, đại đa số trường hợp là không mang ác ý. Lúc ban đầu, "em gái ngươi" có chút giống với "mẹ ngươi", "bà ngươi", nhưng sau dần chuyển thành cách dùng từ hài hước. Mặc khác, internet ngày càng có nhiều sự tương tác, những từ ngữ thô tục dễ dàng khiến cho người khác phản cảm nên nó trở thành cách hiểu "cái gì a", nhưng nói "em gái ngươi" tính vũ nhục cao hơn, thường ở nơi công cộng ít dùng, nhưng trong hiện thực cũng có người thích dùng như vậy.

(nguồn: baike.baidu.com)

=..= còn 1 đoạn (kha khá) nữa mà lười edit nốt, về hoàn cảnh và hiệu quả sử dụng :'(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro