Chương 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

It đang nằm trên giường cùng với sự lo lắng. Đã gần nửa đêm mà Day vẫn chưa gọi cho cậu.

Reng..reng

Điện thoại của It reo. Cậu nhanh chóng cầm lên và nhìn nó trước khi cau mày vì nhìn thấy đó là một số lạ. It nghĩ thầm có thể Day sẽ người mượn điện thoại để gọi cho mình.

"Alo, Day?" It hỏi

"No. no!" Một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Pete, là mày sao?" It hỏi

"Thật tốt khi mày nhớ giọng nói của tao!" Pete trả lời

"Tại sao mày lại gọi cho tao?" It khàn giọng hỏi.

"tao chỉ gọi để thông báo cho mày một số tin tức," Pete nói thẳng thừng. It cau mày.

"Tin tức gì?"

"Đó là tin tức từ Day yêu dấu của mày," Pete nói. Tim It đập loạn xạ khi nghe thấy tên Day.

"Có chuyện gì với Day vậy?" It vội vàng hỏi khiến Pete nghiến răng vì sự lo lắng của It.

"Mày có biết anh ta đang ở đâu không?" Pete hỏi

"Tao không biết, anh ấy nói đi làm chút việc." It nói lại, trái tim It rất tò mò muốn biết về Day.

"Tao hiểu rồi.. tao sẽ nói với mày. Anh ta đến để đua xe với tao!" Pete lại nói

"Đua xe?" It lầm bầm, nghĩ rằng mình đã đoán đúng về cuộc đua của Day, nhưng cậu không nghĩ mình sẽ cãi nhau với Pete.

"Ừ.. và anh ta đã thua! Vì vậy, tao muốn gọi cho mà và nói rằng tao muốn mày xem một thứ, hãy mở nó ra!" Pete nói trước khi It biết rằng có thứ gì đó đang được gửi đến và đó là một video. It không chờ đợi và mở ngay lập tức. Clip được quay không rõ lắm vì trời khá tối, nhưng điều khiến It mất kiên nhẫn là một người đang bị giẫm lên. Sự xuất hiện của anh ấy rất đáng lo ngại. Cú sốc này khiến It không suy nghĩ rõ ràng cho lắm.

"mày đang làm gì vậy? Mày đã làm cái quái gì vậy?" It đột nhiên hét lên

"Mày có muốn đến xem không? Muốn đến giúp không? Nếu muốn xem thì cứ đến trường đua. Anh ta đang nhớ mày vì bị tao đã giẫm lên đấy. Phần thưởng cá cược là người thua sẽ bị giẫm lên. Nhanh lên đến đây đi trước anh ta nôn ra máu cho đến khi chết." Pete nói xong và ngay lập tức kết thúc cuộc gọi.

It bắt đầu run lên vì giận dữ trước những việc Pete đã làm. Não bộ của It giờ đây không kịp để suy nghĩ về tình hình. Cậu chỉ lo lắng về Day. It quên mất phải suy nghĩ rõ ràng và chỉ nghĩ làm thế nào để đi đến con ngõ đó vì chìa khóa xe đã bị tịch thu. Bây giờ đang là ban đêm, và cách duy nhất để đến đó là bằng taxi.

<< Nếu tao sắp chết, và tao rất muốn mày đến gặp tao, trong khi đó mày không có ô tô, phương tiện duy nhất mày có thể sự dụng để đến là taxi. Mày sẽ đến gặp tao chứ?>>

Điều mà Day đã hỏi trước đó bỗng vang lên trong đầu It. It đã đưa ra quyết định đột ngột rằng cậu có thể đi. It ngay lập tức chộp lấy điện thoại và ví tiền của mình trước khi từ từ lẻn ra ngoài. It đã chọn bắt taxi ở cách nhà mình một chút.

It vẫn hơi run trước khi quyết định bắt taxi. Nói điểm đến, cậu lập tức lên taxi và ngồi xuống. It nhìn người lái xe vì cậu vẫn còn hoảng sợ nên đã gọi cho người bạn thân nhất của mình.

"Tao vẫn chưa liên lạc được với Neil, chết tiệt! Anh ấy không trả lời các cuộc gọi của tao!" Nick nói, và thế là đủ để It cảm thấy nhẹ nhõm khi có một người bạn để nói chuyện.

"Nick, trước tiên nghe tao nói, mày cần có biện pháp liên hệ với Neil giúp tao, không biết hiện tại Neil có ở cùng Day hay không!" It nói với giọng run run.

"Chờ một chút, mày đang làm gì vậy? "Nick hỏi vì đã bắt được giọng điệu của bạn mình.

"Hừ.. Day... anh ấy.. Day bị lũ khốn đó đánh. tao sẽ đi giúp anh ấy. Mày có thể liên lạc với Neil!" It nói

"Ồ, và Neil? .. Tại sao Neil lại để Day bị đánh nếu họ ở cùng nhau?)" Nick hỏi.

"Tao không biết, Nick. Tao không biết liệu Neil có đi cùng Day không... chắc là có rồi. Tao cần ai đó giúp tao. Tao sẽ đến trường đua ngựa." It nói

"Bây giờ mày đang ở đâu, It?" Nick hỏi

"Tao đang đi taxi đến đó." It trả lời.

"Có chuyện gì sao nhóc? Có muốn anh báo cảnh sát không?" Người tài xế taxi hỏi. Điều này khiến tim It nhảy lên một chút.

"Không, không sao," It bướng bỉnh trả lời.

"It, làm sao mày biết Day bị thương?" Nick hỏi.

"Pete đã gửi cho tao một đoạn video. Tao không thể nói nhiều... hãy tìm cách liên lạc với Neil giúp tao.. Tao cầu xin mày!!"

"À.. để điện thoại của mày luôn bật.. tao sẽ liên lạc ngay.)" Nick nói. Trước khi ngắt kết nối, chiếc xe dừng lại trước trường đua mà Pete đã đề cập. It trả tiền taxi và cau mày, nơi này trông thật yên tĩnh.

Điện thoại của It lại reo. Tim cậu đập rộn ràng khi nhìn thấy số gọi cho mình. Day... tên xuất hiện trên điện thoại của It khiến cậu ngay lập tức trả lời cuộc gọi.

"Day, mày đang ở đâu? mày đang ở chỗ nào hả ... mày có ổn không?" It vội vàng khàn giọng hỏi.

"Cái gì?" Day bối rối hỏi. Bây giờ Day đã trở lại căn hộ và gọi cho It

'Ah... mày... Pete đang đánh mày, phải không?" It hỏi với giọng run run

"Cái gì? Ai đánh ai... mày đang ở nơi nào thế, It?)" Day lo lắng vội vàng hỏi.

"Chết tiệt! Mày đang ở đâu?" Day sốt ruột hỏi.

"Tao ở... ưmmmm," trước khi cậu có thể trả lời, ai đó đã đặt một miếng vải lên miệng It và bịt lại. Rồi anh ta nhấc máy.

"It! Mày đang ở đâu? Mày có nghe thấy tao không?" Day hỏi lại khi nghe thấy âm thanh từ phía It.

"Tao có thể nghe rõ, Day," Pete, người nhấc điện thoại nói. Cấp dưới của Pete chặn It.

"Ưm..ưm!" It bị buộc một miếng vải quanh miệng và phát ra những âm thanh chửi rủa, vặn vẹo từ bên này sang bên kia với hy vọng trốn thoát. Pete khẽ mỉm cười.

"Thằng khốn! Mày đang làm gì với It vậy?" Day hét lớn. Âm thanh lớn đến nỗi It có thể nghe thấy.

"Tao rất sỡ hãi đấy!" Pete nói

"Suỵt.. mày không sợ sao? Mày muốn trọc tức tao, phải không?)" Day hét lên với giọng cáu kỉnh.

"Mày dám dụ ta, làm tao nhục nhã, mất hết mặt mũi!" Peter trả lời.

"Mày yếu quá, thằng khốn! Mày không chấp nhận được sự thua cuộc. Tao nghĩ mày nên quay lại và mặc váy của mẹ mày đi, thằng chó!" Day lập tức chửi lại.

"Mày cho rằng mày có tư cách xúc phạm tao sao?" Pete càu nhàu đáp lại.

"It ở đâu? Mày đang giở trò gì?" Bây giờ, mối quan tâm chính của Day là It.

"Này, tao vẫn chưa làm gì với cậu ta.. nhưng nếu mày muốn gặp It, mày phải đến trường đua, tao sẽ đợi mày ở đây. Thậm chí đừng nghĩ đến việc đưa ai đó đến đây nếu mày không muốn họ làm tổn thương It." Pete nói trước khi ngắt cuộc gọi.

"Đưa hắn vào trong trước đi!" Pete nói một cách bình tĩnh, dẫn It đi vòng quanh và vỗ vai cậu.

Ding Dong

Tiếng chuông cửa vang lên khiến Day đang cầm chìa khóa xe lao ra mở cửa ngay lập tức.

"Này, Day... có chuyện rồi!" Neil há hốc miệng.

"Tao biết. Pete đã bắt đi It." Day nói với giọng điềm tĩnh. Đôi mắt anh dịu lại nhìn Neil tự mãn.

"Nick gọi cho tao khi tao đang lái xe về. Tao lười nghe điện thoại, sợ em ấy biết. tao về phòng trước khi bắt máy, em ấy nói với tao rằng It đến giúp mày." Neil nói lại

"Tao nghĩ Pete có thể đã lừa It." Day đã trả lời

"Vậy mày đi tìm hắn?" Neil ngay lập tức hỏi.

"Đúng!" Day trả lời, chuẩn bị rời khỏi căn hộ.

"Tao cũng đi!" Neil đột ngột nói. Day quay sang nhìn anh.

"Không cần!" Day bình tĩnh nói. Điều này cho Neil biết rằng Day đang ở trong tình trạng tồi tệ. Đôi mắt Day trống rỗng và giọng nói lạnh lùng.

"Không tao sẽ đi, tao là bạn của bạn, Day!" Neil nghiêm nghị nói, và Day dừng lại một lúc.

"Được rồi, nhưng hãy ở ngoài. Đừng vào cho đến khi tao gọi!" Day nói, và Neil thở dài.

"Được rồi!" Neil nói trước khi rời đi với Day.

Neil gọi và nói với Nick rằng anh ấy sẽ đi giúp It. Họ đã có một cuộc tranh cãi nhỏ trên điện thoại, nhưng Day không nghe vì trái tim của anh ấy đã hướng về một người. Day lái xe nhanh hơn so với khi anh ấy ở trên đường đua. Anh ấy muốn đến đó trước khi Pete có thể làm điều gì đó với It.

Sau khi cúp điện thoại, Pete đưa It vòng ra phía sau vào một căn phòng bên trong hiện không được sử dụng. Trường đua này khá vắng vẻ vì là trường đua cũ, không được chủ nhân sử dụng.

It bị giữ hai tay sau lưng và bị trói vào một chiếc ghế gỗ. Cậu bực bội nhìn Pete. Pete cũng đang ngồi nhìn It.

"Có chuyện gì muốn nói với tao à? Này, bỏ cái bịt miệng ra đi!" Pete nói với cấp dưới của bố mình.

"Thằng chó!" Đó là những lời đầu tiên từ miệng của It.

"Mày lừa tao, Pete?" It khàn giọng hỏi. Sự tức giận của cậu bây giờ lớn hơn nỗi sợ hãi của cậu.

"mày không biết? Vậy mày nghe điện thoại làm gì?" Pete trầm giọng hỏi.

"Người trong clip là ai?" It hỏi điều mà cậu muốn biết trước.

"Hả, mày nghĩ đó là Day sao? tao xin lỗi.. tao đã chọn cấp dưới của ba tao, những người trông giống như Day, để tạo nên một vở kịch nhỏ." Pete nói và cười chế nhạo.

"Tao sẽ kiện ba của mày!" It đã trả lời

"Mày không cần uy hiếp tao, mày cho rằng tao sẽ sợ sao?" Pete cáu kỉnh. It nhìn Pete không rời mắt trước khi nở một nụ cười trên khóe miệng.

"Uh.. mày trông thật giống như một con chó hoang, tao nghi ngờ mày đã bị Day đánh. Tại sao mày lại trở nên thù hận như vậy?" It chế giễu, nhớ lại Day nói rằng anh ấy sẽ lo một việc gì đó. Nhưng khi nhìn thấy tình trạng của Pete, It biết Day đã xử lý anh ta rồi.

"Im đi, đồ khốn! Đừng nói nữa.. mày nói quá nhiều rồi đấy." Pete nghiến chặt răng trong cơn thịnh nộ.

"Tao chỉ nói thôi. Day đã làm gì khiến hai người khó chịu như vậy? Hai người đã làm cái gì vậy? Nói cho tao biết đi!" It tức giận hỏi. Pete quay sang anh với một cái nhìn khó khăn.

"Chậc, chồng mày làm tao mất hết mặt mũi! Anh ta làm tao xấu hổ trước mặt người khác. Tại sao người như anh ta phải chiến thắng trong mọi thứ?!" Pete hét vào mặt It.

"Không phải lỗi của Day. Mày sai rồi! Mày không biết từ "THẤT BẠI" và mày phải chấp nhận nó. It cảnh cáo Pete.

"tao không sai! Tại sao tao phải thua tất cả? Đặc biệt là về mày. Tao thích mày, nhưng tại sao mày lại không thích tao. Mặc dù anh ta luôn làm tổn thương bạn, tại sao mày vẫn thích anh ta như vậy?" Pete lại hét lên.

"Sao mày lại nói vậy? Mày chưa thực sự từng nghĩ cho tao Vậy tại sao bây giờ mày lại nói về nó?" It hỏi lại, và Pete mỉm cười.

"Này, mày có tin những gì tao nói không? Nếu tao không thích mày, nếu tao không yêu mày, tao sẽ không ghét thằng Day nhiều như vậy!" Pete nói với giọng khó chịu.

"Nếu mày thực sự yêu tao, mày phải chấp nhận điều đó, Day đã đến trước và đánh bại mày." It mệt mỏi đáp.

"Ai đến trước ai đế sau, tao không quan tâm. Tao chỉ quan tâm là tao yêu mày và mày phải chấp nhận điều đó." Pete nói. It bình tĩnh nhìn vào mặt Pete. Cậu không biết phải nói gì để Pete hiểu.

"Tại sao mày phải làm điều này?" It hỏi khi nhìn quanh. Có khoảng 10 người trong nhóm của Pete đang ngồi trong phòng, một số người ngồi bên ngoài.

"Tao dẫn mày đi để dụ thằng Day lại đây!"

"Để làm gì?" It hỏi

"Tao muốn nhúng nó vào vũng máu, nó làm nhục tao, hiện tại tao càng muốn trả lại nó!" Pete trầm giọng nói.

"Mày không khác gì một con chó điên!" It nói

"Đó là chuyện của tao!!" Pete lại hét lên trước khi một người đàn ông bước vào để nói điều gì đó với Pete. Trái tim của It bắt đầu đập nhanh vì đó là dấu hiệu cho thấy Day đã đến. It muốn nhìn thấy khuôn mặt của Day. Cậu cố gắng không hoảng sợ để không làm Day lo lắng và mất bình tĩnh.

"Này, anh ta đến nhanh hơn tao nghĩ đấy." Pete nói một cách mỉa mai.

"mày có chắc là muốn vào một mình không?" Neil hỏi lại khi Day lái xe về phía đường đua.

"Ừ." Day đáp trong cổ họng. Neil nhìn bạn mình với vẻ lo lắng.

"Đừng mất trí, Day. Đừng làm những điều có thể khiến bản thân vào tù, hãy nhớ điều đó!" Neil kết luận.

"Tao biết!" Day trả lời ngắn gọn. Neil lo lắng cho anh chàng đó, anh ấy biết Day sắp phát điên.

Day ra khỏi xe và đi bộ qua đường lái xe. Anh thấy có người đang đợi mình. Khi Day đi ngang qua, Neil gọi lại cho Nick .

"Này, dừng lại, đứng yên đi." Người đàn ông đang đợi để nói chuyện với Day nói. Anh ta lục soát khắp người của Day để xem anh có vũ khí hay không. Không tìm thấy gì, Day đi theo nhóm kia. Anh bước vào căn phòng nơi Pete đang đợi.

"Day!" It gọi ngay khi nhìn thấy mặt của Day. Cậu cảm thấy nhẹ nhõm vì Day vẫn trong tình trạng tốt, không có dấu vết bầm tím.

Day nhìn It trước khi nắm chặt tay. Các tĩnh mạch ở thái dương anh nổi lên khi Day nghiến răng.

"Tao không có nhiều thời gian để nói chuyện với mày, Pete! Để It đi!" Day khẽ nói. It nhìn Day với đôi mắt run rẩy.

"Mày nghĩ mày sẽ đón cậu ta rời đi dễ dàng như vậy sao?" Pete hỏi trước khi đi chầm chậm phía sau It. Anh lấy một con dao từ thuộc hạ, quàng tay qua cổ It và dí lưỡi dao vào mặt It. It cứng người lại khi lưỡi dao sắc bén chạm vào má mình.

"Chó chết, thả It ra ngay!" Day gọi, giọng anh nghe đều và không run. Pete dùng tay kia bóp chặt cằm It. Áp lực của lưỡi sao khiến It bắt đầu run rẩy. Cậu sợ rằng Pete sẽ thật sự cứa vào mặt c mình.

"Nếu mày không muốn bất cứ điều gì xảy ra với It, mày phải tuân theo mệnh lệnh của tao!" Pete nói với giọng nghiêm khắc.

"Mày muốn tao làm gì?" Day hỏi với nụ cười trên môi.

"Tao muốn mày trở thành bao đấm cho người của tao cho đến khi tao hài lòng. Họ đã không hoạt động trong một thời gian dài. Mày sẽ làm theo hay tao sẽ rạch một đường trên mặt It?" Pete đe dọa nói.

"Mày điên à? Có rất nhiều người ở đây. Mày định để Day một mình trong đám ngiời đó và không để anh ấy đánh trả?" It lắp bắp. Đôi mắt của cậu đã dừng lại trên người Day.

"Tao không quan tâm nếu anh ta có bị làm sao hay không. Nếu mày không thể gánh chịu nỗi đau cho It, thì hãy quay về đi." Pete hét lớn.

"Được, tao sẽ làm!" Day bình tĩnh nói. Mắt It mở to khi nghe thấy điều đó.

" Day.. đừng làm thế... không sao đâu, Pete sẽ không dám làm gì tao đâu!" It lập tức nói khi thấy Day sẵn sàng chịu đau vì mình.

"Ahhh..!" It giật mình vì cảm giác ngứa ran dọc quai hàm.

"Pete! Dừng lại!" Day hét lên khi Pete đâm lưỡi dao vào hàm của It khiến máu chảy ra. Day nắm chặt tay, đôi mắt rực lửa giận dữ. Pete cười khúc khích trước vẻ mặt của Day.

"Vậy, mày đã sẵn sàng chưa?" Pete khàn giọng hỏi.

"Không... không... đừng có ngốc.. tao xin mày đấy." It cầu xin với giọng run run

"Mặc kệ mày nói cái gì, tao đều sẽ làm!" Day nói với một nụ cười trên môi trước khi quay sang đám người của Pete và gật đầu. Khoảng 7-8 người trẻ tuổi ngay lập tức đi đến Day, người đang vẫn đứng.

"Không, Pete! Đừng làm thế, chết tiệt!" It hét lên, cố gắng thoát ra, phớt lờ con dao chỉ cách mặt cậu vài centimet. Tất cả họ đều đang bao vây và tấn công Day. Anh cố gắng không né tránh và cố gắng để không bị ngã. Day chỉ có thể giơ tay một chút, nhưng không được phép đánh lại vì đã đồng ý với Pete. Day bị đá vào giữa lưng khiến anh ngã xuống đất, anh liên tục bị đá rất mạnh và không ngừng.

"Hừ.. đồ khốn... dừng lại ngay!!" It hét lên khi thấy mặt Day bắt đầu chảy máu.

"Tao không thể, mày thấy không?" Pete nói một cách mỉa mai.

"Pete.. bảo người của mày dừng lại... tao cầu xin mày. Tao sẽ làm bất cứ điều gì mày muốn, nhưng bảo người của mày dừng lại đi." It hối thúc Pete

"Uh... không It.. ư.. tao ổn!" Một giọng nói cộc cằn cố gắng nói chuyện với It.

"Không.. Pete, tao đồng ý với mày tất cả mọi thứ. Mày muốn ở bên tao, phải không?.. uh.. Pete, đồ khốn... tao cầu xin mày." It nói cùng với một tiếng nức nở. Cậu chưa bao giờ nhìn thấy Day trong tình trạng như vậy trước đây. Day chưa bao giờ bỏ cuộc, chưa bao giờ thua, nhưng giờ đây Day đang bị đánh rất nhiều.. vì It.

"Này, hắn mang theo người đến!" Tiếng la hét từ bên ngoài vọng vào khiến Day vừa chửi vừa bị đá.

"Suỵt.. tao đã nghĩ về điều này. Đá anh ta thật mạnh vào, đừng dừng lại." Pete ra lệnh một lần nữa, tin rằng nhóm của mình vẫn chiếm thế ưu thế hơn. Ngay sau đó, một nhóm người chạy vào và bắt đầu đánh nhau.

"Ah.. Gear.. Four.. Nick!" It gọi tên bạn mình với giọng run run.

Còn có những người khác như thế nào It không biết. Hai bên giằng co. Nhóm của Pete bắt đầu bị đánh bại bởi những người mới đến. Gear đã giúp Day đứng dậy. Mặt Day bê bết máu.

"Nghiệp của mày thế nào?" Gear nói đùa, và Day đảo mắt nhìn lại.

Day dừng lại và nhìn Pete.

"Nếu mày đến gần hơn, tao sẽ cắt cổ It." Pete trầm giọng nói.

"Ồ!" Pete hét lên khi ai đó nắm lấy cánh tay anh ta từ phía sau và giật lấy con dao của Pete, hất nó ra khỏi cổ It. Anh ta cũng đá Pete một cái rất mạnh

"Sao mày dám làm thế với vợ của bạn tao hả thằng khốn?" Giọng Neil vang lên từ phía sau khiến It lúc này vừa ngạc nhiên vừa nhẹ nhõm. Neil cởi trói cho It, nhân lúc rảnh rỗi anh lập tức lao đến Day.

"Day.. huh.. mày đang làm gì vậy?" It khàn giọng hỏi.

"Đi trước đi, It... tao sẽ chăm sóc thằng Pete." Day nói với giọng nghiêm khắc. Mọi người bây giờ đang chiến đấu với nhau.

"KHÔNG!" It nói, lo lắng về tình trạng của Day.

"Fu, đưa It ra khỏi đây!" Day quay sang người bạn đang đấm người cách đó không xa. Fu nắm lấy cánh tay của It. Day sau đó bước đến chỗ Pete ngay lập tức trước khi nhanh chóng dừng lại khi thấy Pete đang chĩa súng vào mình.

"Đừng có tiến lại gần hơn, nếu không tao sẽ bắn mày!" Pete tức giận nói. Toàn bộ cơ thể cậu ta run lên tức giận vì kế hoạch của mình đã sụp đổ. Day mỉm cười trước khi đi về phía Pete, còn cậu ta thì tiếp tục lùi lại.

"Chết tiệt! tao đã bảo mày tránh xa ra mà!" Pete gầm gừ

"Dám bắn thì bắn đi, nhóc con!" Day thách thức

"Đừng có tiến tới!" Pete hét lên. It thoát khỏi Fu và chạy đến ôm lấy Day.

"Đừng làm gì cả, Day!" It run run nói.

"Tránh ra, It. Tao đã bảo mày đi ra ngoài rồi!" Day vừa nói vừa đẩy It ra.

It đã ngã xuống do sức mạnh của Day. Đột nhiên.. khẩu súng trên tay Pete tuột khỏi tay vì Day đá ngay vào cổ tay Pete. It cố chạy về phía Day thì thấy Pete trượt chân ngã sau đó bị đá vào bụng cho đến khi Pete nôn ra máu. It lo sợ rằng Day sẽ giết cậu ta.

"Day.. dừng lại... nếu không thằng Pete sẽ chết mất!" It nói, nhưng cậu không thể ngăn Day khi anh ấy vẫn tiếp tục đá Pete liên tục.

"tao sẽ giết thằng khốn đó. Mày đã bị tổn thương vì nó." Day nói một cách gay gắt, tiếp tục tăng sức mạnh cho những cú đá của mình. It ôm Day từ phía sau.

"Nếu cậu ta chết.. mày sẽ vào tù.. huh.. tao sẽ ở với ai?" It nói khiến Day dừng lại. Pete ho ra máu. Day quay sang It, ôm lấy mặt cậu.

"Mày bị thương chỗ nào?" Day hỏi. Bạn bè của Day cảm thấy nhẹ nhõm vì Day đã kìm nén được cảm xúc của mình. It lắc đầu khi nước mắt chảy dài trên mặt. Về phần Pete, cậu ta đang nằm trong vũng máu, nhưng cậu ta vẫn chưa chết. Khoảnh khắc Day dừng lại, Pete nhìn về hướng khẩu súng đang ở dưới đất.

"Mẹ kiếp... chết đi!" Pete giơ súng lên và bóp cò. It đang đối mặt với Pete và nhìn thấy những gì cậu ta sẽ làm, It nhanh chóng quay lại thay thế Day.

"Day, coi chừng!" tiếng la hét, tiếng súng làm mọi thứ dừng lại. Đôi mắt của Day mở to khi thấy máu chảy xuống từ vai It. Day thấy rằng Pete chuẩn bị bắn lần nữa, và trong một giây, Day đã xoay cơ thể It lại để bảo vệ cậu. Một giây sau, lại có tiếng súng nổ đã xuyên qua lưng của Day.

"Day!" It hét lên khi Day ngục xuống sàn.

"Ah, Day!" Neil sửng sốt gọi bạn mình. Pete cười như kẻ chiến thắng và muốn bắn tiếp.

"Dừng lại ngay, thằng khốn!" Một tiếng hét lớn vang khắp phòng, khiến Pete sững người khi nhìn về phía cửa và thấy bố mình bước vào cùng với bố của It và ba người khác.

"Ba!" Pete gọi bố mình bằng một giọng trầm. Ông đi về phía con trai mình trước khi lấy khẩu súng từ tay cậu. Bàn tay to lớn của ông giáng một cái tát vào mặt Pete mạnh đến nỗi khiến cậu na ngã xuống đất.

"Tại sao mày lại làm vậy?? Sao mày có thể nghĩ đến việc làm điều tồi tệ như thế này? It là con trai của bạn tao, mày không nên làm điều đó!!" bố của Pete nhìn con trai mình với sự thất vọng và hối hận, khiến Pete không nói nên lời. Rồi công quay sang nhìn cấp dưới của mình. Họ nói với ông rằng con trai ông nhờ giúp đỡ. Ông không biết con trai mình sẽ yêu cầu họ làm một việc như thế này.

"Mấy thằng khốn nạn này! Chuyện gì mà nó làm mà tao không được nói sao? Đuổi nó ra khỏi đây rồi quay lại thu dọn đống hỗn độn!" Bố của Pete lại nói. Pete gục đầu xuống, mắt đỏ hoe và sưng húp.

"Ừm.. ba... Day cần giúp đỡ.. ba!" Tiếng hét của It vang lên, phớt lờ sự thật rằng một bên vai của cậu cũng đang chảy máu. Bây giờ, Day đang bị thường và anh ấy bất tỉnh.

"Đưa cậu ta đi bệnh viện!" Bố It nói khiến mọi người vội đưa Day và It đi.

"Arthit, anh có thể làm bất cứ điều gì anh muốn với con trai tôi. Tôi sẽ không ngăn cản anh!" Bố của Pete nói với giọng đau khổ. Bố It nhìn Pete bằng ánh mắt bình tĩnh, mặc dù ông muốn giết người trước mắt, nhưng nhìn thấy biểu cảm của bạn mình, ông cũng hiểu.

"Tôi sẽ để anh chăm sóc nó, Supot. Anh nên biết cách đối xử với con trai mình tốt hơn tôi. Chỉ một điều.. đừng để con trai anh tìm đến gia đình tôi một lần nào nữa." Bố It nói trước khi quay đi.

Khi đến bệnh viện, Day và It được đưa vào phòng cấp cứu. It đã bất tỉnh trước khi đến bệnh viện vì mất nhiều máu. Nhóm bạn của Day lo lắng đợi trước phòng cấp cứu.

"Huh... Neil... chuyện gì đang xảy ra với It và Day vậy?" Nick thổn thức hỏi. Nick rên rỉ khi thấy It bất tỉnh, và Neil ôm lấy Nick an ủi.

"Không có gì!" Neil an ủi Nick trước khi nhìn Gear và Four.

"Tao cũng lo lắng cho cả hai!" Gear nói

"Tao biết, nhưng mày đã để Night một mình, phải không?" Neil đáp lại khiến Gear nhớ ra. Khi Gear và Fu rời đi, bố của It bước vào với vẻ mặt nghiêm túc và gọi điện nói với vợ rằng con trai ông không sao, nhưng ông không nói với bà rằng It bị bắn vì sợ sẽ lo lắng.

"Cảm ơn Nick rất nhiều vì đã gọi và nói với ta." Bố của It nói. Ông ấy biết mọi thứ vì Nick đã gọi cho ông. Bố It không nghĩ Pete dám bắn It and Day như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro