Chương đặc biệt 13: Chúc mừng năm mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Day, chúng ta hãy đến Central World vào ngày đầu năm mới nhé" It lên tiếng khi đang chơi trên máy tính của mình. Day, người đang xem phim trên giường, quay lại nhìn cậu một lúc.

"Tao không đi," Day nói. It dừng lại một lúc trước khi quay sang nhìn anh với một cái cau mày.

"Ugh... lần nào mày cũng thế. Mày có muốn ăn mừng ở căn hộ, chỉ hai chúng ta, giống như chúng ta đã làm vào Giáng sinh không? Tao không muốn thế. Tao muốn ra ngoài và ăn mừng ở một nơi khác, " It hét lại ngay lập tức.

"Hãy đến đây" Day thấp giọng nói. It ngồi cau mày, không chịu di chuyển.

"Tao đã bảo mày đến đây," Day gọi với giọng hơi gay gắt. It sau đó đứng dậy, đi đến chỗ Day và giận dữ đứng bên giường.

"Cái gì?" It hỏi với giọng bình tĩnh.

Đột nhiên!

Day kéo bóng dáng mảnh khảnh đang đứng ở chân giường ngồi lên giường bên cạnh trước khi dùng tay khóa cổ It.

"Lần sau, hãy học cách lắng nghe tao. Hãy để tao nói xong trước... và trước khi mày tỏ ra khó chịu, chỉ cần mày lắng nghe. Mày sẽ hiểu sớm thôi," Day nói.

"Tao sẽ không đưa mày đến Central World, nhưng tao sẽ đưa mày đến thẩm mỹ viện của tao. Mày có muốn đi ăn mừng với P'Belle không?" Day nói. Mắt It mở to khi nghe thấy điều đó, cậu lập tức quay sang Day.

"Chúng ta có thể đi. Tao nhớ P' Belle và Nong Beam," It nhanh chóng nói, quên mất điều khiến cậu khó chịu. Cậu nhìn Day nghi ngờ.

"Đợi đã. Trước khi tao đồng ý với điều này, có ai khác sẽ đi không?" It nghi ngờ hỏi.

"Nếu tao đến thẩm mỹ viện, tao sẽ phải dẫn theo em trai mình. Và nếu em trai tao đi, Gear, Gus và Four cũng sẽ đi, tao cho là vậy. Ồ, Neil và Nick cũng sẽ ở đó", Day nói. lại. It cười thật tươi khi nghe điều này trước khi lao vào ôm lấy Day.

"Còn bạn của mày, Fu thì sao?" It trầm ngâm hỏi.

"Fu đang đưa vợ đến Hàn Quốc để ăn mừng ngày lễ", Day nói. It gật đầu thừa nhận.

"Hehe. Tao cũng muốn ăn mừng với bạn bè," It nói với giọng rõ ràng.

"Cho nên, mày không muốn cùng tao ăn mừng sao?" Day thử hỏi.

"Màycũng vậy," It lại nói, nở một nụ cười thật tươi với Day.

"Đừng cười với tao như thế," Day nói thẳng thừng. It lập tức ngừng cười.

"Tại sao?" It hỏi.

"Tối nay mày sẽ không ngủ được đâu," Day nói khiến It nhanh chóng vùng ra khỏi ngực Day.

"A chết tiêt, mày đúng là đồ lưu manh" It nói trước khi nhanh chóng rời khỏi giường và quay trở lại máy tính của mình. Day mỉm cười một chút trước khi tiếp tục xem bộ phim của mình.

........

"Mau lên đi, chết tiệt!" It hét lên khi nhìn Nick lăn chiếc túi ra xe. Day quyết định để Neil và Nick đi xe cùng họ. Về phần Night, cậu bé sẽ đi cùng với Gear, Four và Gus.

"Tao có rất nhiều thứ," Nick càu nhàu.

"Mày sẽ không ở đó trong một tháng đâu, Nick," It nói với bạn mình. Nick nhăn mũi với bạn mình. Neil nhìn thấy điều này và lắc đầu.

"Tao đã nói với cậu ấy, nhưng dù sao thì Nick cũng ngoan cố đóng gói nhiều như thế này," Neil nói trước khi nhét chiếc túi của Nick vào cốp xe của Day và bước vào trong xe. It ngồi ở ghế phụ, Neil và Nick ngồi ở hàng ghế sau.

"Còn em trai mày thì sao, Day?" It hỏi.

"Night đang đợi ở nhà thằng Gear rồi. Họ sẽ đi xe cùng nhau," Day nói trước khi lái xe thẳng đến nhà Gear. Khi họ đến, mọi người đã chờ đợi và sẵn sàng rời đi. Day bóp còi trước cửa nhà. Night và những người bạn của cậu ấy lên xe sau khi nghe thấy tiếng xe của Day, và họ đi theo sau Day.

"Day, mày đã gọi để nói với P'Belle và nói rằng mày sẽ đến thẩm mỹ viện chưa?" It hỏi lại.

"Tao đã nói với nó rồi," Day trả lời.

"Và mày đã đóng cửa tiệm?" It hỏi lại.

"Chúng tao sẽ đóng cửa vào ngày 31 và mùng 1," Day lại nói.

"Sau đó, tất cả những người làm việc tại thẩm mỹ viện sẽ đến ăn mừng với chúng ta chứ?" It hỏi lại.

"Mày có thể hỏi. Tao không biết liệu họ có dự định ăn mừng cùng gia đình hay không", Day nói lại. Cả 8 người họ đã đi hai tiếng đồng hồ để đến thẩm mỹ viện trên hai chiếc ô tô. Họ đến tiệm làm đẹp, nơi họ cũng sẽ ngủ. Hôm nay là ngày 30 nên công nhân vẫn đi làm. Ngay khi họ đỗ xe trước cửa tiệm, Belle nhanh chóng bước ra khỏi cửa tiệm.

"P' Belle," giọng của Night vang lên khi cậu  mở cửa xe và chạy đến ôm Belle vào lòng.

"Ah... Nong Night... Anh nhớ em nhiều lắm. Anh cứ nghĩ Night sẽ không bao giờ quay lại gặp anh nữa," Belle hạnh phúc nói khi ôm lấy cơ thể nhỏ bé của cậu một cách trìu mến trước khi nhìn lên và thấy một số người lạ.

"Xin chào, P' Belle," It chào Belle.

"Anh cũng đang nghĩ về em, Nong It. Anh đã nghĩ P'Day sẽ không đưa em đến đây để gặp tất cả chúng ta nữa," Belle cười nói.

"P' Belle, đây là Gus, bạn của Night. Sau đó, đây là Gear, Four, Nick và Neil. Đây làP'Belle, bọn mày đã biết rồi," Day giới thiệu những người khác. Belle nhìn từng người trước khi mỉm cười.

"Cái gì? Tại sao mày không mang theo bất kỳ người độc thân nào? Mày chỉ mang theo những người đã có chủ. Gear, anh ấy không phải là bạn trai của Night sao?" Belle nói. Night bẽn lẽn gật đầu.

"Chúng ta hãy vào trong ngay bây giờ," Day nói. Mọi người thu dọn hành lý và bước vào bên trong cửa hàng. Khách hàng đã ở bên trong. Day đưa mọi người đến văn phòng của anh ấy vì họ chưa thảo luận về việc mọi người sẽ ngủ ở đâu.

"It... It!" Day gọi tên người yêu của mình

"Có chuyện gì vậy?" It bối rối hỏi.

"Mày có thể nói chuyện với họ sau," Day nhẹ nhàng nói. Khi It vào văn phòng, họ thảo luận về việc sắp xếp chỗ ngủ. Ngôi nhà chỉ có ba phòng ngủ, đó là phòng của Day, phòng của Night và phòng ngủ dành cho khách. It đồng ý ngủ cùng phòng với Day. Neil và Nick đang ngủ trong phòng dành cho khách. Night, Gear, Gus và Four đang ngủ trong phòng của Night.

Night sắp xếp để Gear và Four ngủ cùng nhau trên sàn, còn Gus và Night ngủ trên giường. Lúc đầu, Gear và Four đã la hét và từ chối cho phép điều này. Khi Night bảo họ ngủ trong khách sạn, họ im lặng trước khi đồng ý mang đồ vào phòng.

"Haha... Tao mệt quá," It nói khi nằm dài trên giường. Day lấy túi quần áo của họ và đặt chúng trước tủ quần áo.

"Day, vừa rồi tao hỏi P'Belle và N'Beam. Họ nói sẽ đến ăn mừng với chúng tao. Beam nói rằng cậu ấy chỉ có thể ở ngoài đến 10 giờ tối. Những người khác sẽ ăn mừng với gia đình của họ", It nói. Day gật đầu xác nhận trước khi đổ gục xuống giường bên cạnh It.

"Vậy, kế hoạch trò chơi cho ngày mai là gì?" It tò mò hỏi.

"mày muốn làm gì?" Day nhắm mắt hỏi. Anh ấy đã kiệt sức vì lái xe.

"Tùy mày. Tao đang hỏi mày cơ mà. Dù sao mày cũng sẽ không đồng ý tao muốn làm cái gì thì làm." It thản nhiên nói.

"Chúng ta có thể làm bất cứ điều gì mày muốn. Chỉ cần nói cho tao biết mày muốn tao mua gì. Tao sẽ đưa mày đến đó để lấy", Day nói lại.

"Thật sự?" It lập tức hỏi. Day chậm rãi gật đầu. It sau đó nhanh chóng lấy giấy bút, chuẩn bị viết ra thứ mình muốn mua.

"Bây giờ mày có thể đi ngủ trước. Tao sẽ đánh thức mày vào khoảng ba giờ chiều," It nói khi thấy Day mệt mỏi. Day không trả lời cậu vì anh ta đã ngủ rồi.

Một lúc sau, Day thức dậy và đi xuống salon. Anh thấy những người khác đang ngồi trong văn phòng của mình. Họ không muốn ra ngoài và làm phiền nhân viên tiệm khi họ có khách hàng. Day xin lỗi vì không gian ngủ hạn chế trước khi đưa mọi người đi ăn vào buổi tối. Họ quay lại tiệm khi gần đến giờ đóng cửa.

"P'Belle, bây giờ chị có muốn say cùng nhau không?" It hỏi Belle với một nụ cười.

"Không, tao sẽ để dành việc uống rượu cho ngày mai. Hehe. Tao chỉ đùa thôi. Tao có một số việc phải giải quyết. Hẹn gặp lại vào ngày mai," Belle cười nói.

"Beam, mày trở về bằng cách nào?" Day hỏi chàng thanh niên.

"Kan sẽ đến đón em," Beam nhẹ giọng đáp.

"Mày có muốn tao cho mày đi nhờ không?" Day hỏi lại.

"Không sao đâu. P' Kan đang đậu xe đợi bên ngoài. Em đi đây, chàng trai chào tạm biệt mọi người trước khi bước ra khỏi salon với chiếc túi của mình.

// Đứa trẻ đó có phải là nhân viên của chồng mày không, It? // Nick nhanh chóng thì thầm với bạn mình.

//  Đó là Nông Beam. Day yêu cậu ấy như em trai// It nói lại với Nick.

//Ồ, thật đấy// Nick cố làm ra vẻ như mình không tin It.

"Chết tiệt. Mày đừng trêu chọc tao. Tao biết Nong Bean rất rõ, và tao cũng rất hiểu Day", It nói.

"Hahahahahahahahaha... Tao thực sự chỉ đùa thôi mà," Nick nói đùa. Sau khi tiệm đóng cửa, mọi người tụ tập uống rượu và trò chuyện một chút trước khi đi ngủ. Tối nay họ không uống nhiều.

Sáng ngày 31 tháng 12...

Day đưa mọi người đi ăn sáng gần khu chợ đêm. Sau đó, họ đi lấy đồ để nấu ăn và liên hoan tối nay.

"mày định làm gì?" Day hỏi It khi họ đi chợ để mua thực phẩm tươi sống. Những ánh mắt của khách hàng trong chợ đều dán chặt vào nhóm của Day vì mỗi người một vẻ. Tất cả họ trông như thể bước ra từ một tạp chí.

"Chúng ta hãy làm thịt lợn nướng nhé? Tao muốn ăn món đó," It gợi ý.

"Còn mày thì sao? mày muốn tao mua gì?" Day hỏi lại. It cười bẽn lẽn.

"Nong Night... mày muốn tao làm món gì?" It quay sang hỏi Night nhẹ nhàng.

"Haha. It, tao nghĩ mày không nên tự làm nó," Gear cười nhạo người bạn của mình.

"Mày đang cố nói gì vậy? ... Tao không thấy buồn cười chút nào," It nói với giọng khó chịu.

"Gear, anh có thể ngừng cười nhạo P' It . Nào chúng ta hãy đi mua sắm riêng. P' Nick và P' It có thể đi lấy thịt lợn nướng. Những người còn lại có thể đi mua đồ uống," Night nói.

"KHÔNG!" Tiếng bốn thanh niên đồng thanh hét lên.

"Có chuyện gì vậy, Four?" Gus hỏi người yêu của mình.

"Chà, tao không muốn mày ở quá xa tầm nhìn của tao," Four nói.

"Tao cũng vậy," Gear nói. Nick và It nhìn người yêu của họ để xem họ sẽ nói gì, nhưng họ đã biết khi nhìn vào khuôn mặt của hai người kia rằng họ không muốn bước đi riêng.

"Em mặc kệ! Nếu anh không muốn làm, vậy anhi không cần ăn, chúng ta cũng không cần mở tiệc ăn mừng." Night nghiêm khắc nói. Day thở dài.

"...Tốt thôi. Hãy làm như Night nói" Day phẫn nộ nói. Four và Gear nhìn vào mắt người yêu, nhưng họ biết rằng họ phải đồng ý ra đi.

"Nong Night... làm sao mày lại khiến Day dễ dàng bỏ cuộc như vậy? Khi tao bảo anh ấy làm gì đó, Day hiếm khi chịu nhượng bộ. Lần nào tao cũng phải ép anh ấy," It càu nhàu khi tìm kiếm sản phẩm tươi sống trong chợ.

"Ồ, không đúng. Nếu mày muốn thứ gì, anh ta sẽ lấy cho anh. Nếu mày muốn làm gì, anh ta  sẽ làm cùng anh. Nếu mày muốn đi đâu, anh ta  cũng sẽ đưa mày đến đó. Day sẽ không thừa nhận rằng anh ta  làm những việc đó, nhưng nó vẫn luôn thực hiện" Nick bực bội nói.

"Haha. Đúng rồi. P' It, anh nên biết P' Day là kiểu người rất ít khi nói lời ngọt ngào. Anh ấy thể hiện tình cảm của mình qua hành động chứ không phải lời nói. Anh không nhận ra rằng P' Day chăm sóc anh tốt hơn bây giờ anh ấy chăm sóc em sao? Vì vậy, anh không phải lo lắng gì cả. P' Day sẽ không đi đâu cả ", Night cười nói khiến It đỏ mặt và không nói nên lời.

"Buổi tối, hãy mua một ít tôm và mực nữa," Gus nói với bạn mình sau khi đi ngang qua khu hải sản của chợ.

"Umm, thôi nào. P'Day cho mày ít tiền. Mày mua nó đi. Hehe," Night trêu chọc bạn mình.

"P' It và P' Nick, hai người định mua gì?" Night hỏi.

"Tao muốn mua vài thứ để trang trí tiệm cho ngày lễ, để nó trông có vẻ lễ hội hơn," It nói vì cậu đã lên danh sách những thứ mình muốn.

"Ồ... Vậy thì, P' It, anh có thể đi bộ ra phía trước chợ. Phía trước có rất nhiều khu bán đồ trang trí theo mùa. Chúng ta có thể gặp nhau sau." Night quay lại nói. It gật đầu trước khi đi đến phía trước của chợ với Nick.

"Tôi có thể giúp cậu tìm cái gì không?" một giọng nam vang lên. It và Nick nhìn anh. Anh chàng trông giống chủ cửa hàng hơn là nhân viên.

"Tôi chỉ đến để xem một số đồ trang trí cho bữa tiệc năm mới," It nói lại.

"Trong gian hàng này có rất nhiều đồ trang trí. Tại sao cậu không đến xem một chút? Chúng tôi cũng có đèn trang trí." Người quản lý cửa hàng trẻ tuổi nói. Nick và It bước tới và kiểm tra mọi thứ.

"It, chúng ta cũng có thể bắn pháo hoa," Nick nói.

"Được rồi, nhưng đừng làm gì ầm ĩ. Tao không thích," It nói trước khi Nick đi về phía bên kia của cửa hàng.

"Cậu đến từ Băng Cốc à?" người quản lý cửa hàng hỏi trong khi It đang chọn một số mặt hàng.

"Vâng," It đáp.

"Tôi chỉ đến đây để ăn mừng ở nhà một người bạn," It lịch sự trả lời trong khi cảm thấy ánh mắt kỳ lạ của người quản lý cửa hàng nhìn mình. Cậu không biết anh chàng đang nghĩ gì.

"Để tôi xách giúp cậu nhé" Người quản lý trẻ nói khi anh ta lấy một số đồ từ It sau khi nhìn thấy cậu đang cầm rất nhiều thứ.

"Cám ơn," It nhẹ nhàng nói.

Reng... Reng... Reng...

"Có chuyện gì... cậu ấy đang ở trong cửa hàng, cạnh hàng trái cây... ừm... Tao vẫn đang ở trong chợ... Tao đang ở phía trước... Nick cũng ở trên này... cậu ấy đang chọn một số pháo hoa ... Hmm, vậy thôi," It trả lời trước khi cúp máy. Sau đó, cậu quay lại chọn ra nhiều món đồ hơn. Một lúc sau, nhiều người bước vào cửa hàng. Người quản lý cửa hàng nhìn qua để xem xét trước khi bỏ đi.

"Ồ... anh đi đâu vậy? Mấy ngày nay không gặp nhau rồi," giọng quản lý trẻ tuổi vang lên chào hỏi. It đã không chú ý đến anh ta, cho đến khi ...

"Tao đã ở Bangkok," một giọng trầm nói. Điều này khiến It quay lại và cười thật tươi khi biết đó là ai.

"Anh đang muốn mua gì à? Em sẽ nhờ một trong những nhân viên giúp mày tìm nó," chàng trai trẻ nói, đồng thời quay lại mỉm cười khi It bước tới.

"Không có gì... , tao chỉ đến đây để tìm vợ tao... mày đã chọn xong thứ mình muốn chưa?" Day nói với chàng trai trẻ trước khi thấy It bước tới. Người quản lý trẻ tuổi đứng yên. Anh hơi ngạc nhiên.

"Mày đang nói cái quái gì vậy?" It hỏi Day bằng một giọng nhẹ nhàng vì cậu cảm thấy xấu hổ.

"P'Day, vợ anh... là ai vậy?" Người quản lý trẻ hỏi một cách tò mò và nghi ngờ. Day không nói gì. Thay vào đó, anh gật đầu với It, khiến đối phương không nói nên lời.

"Chọn xong chưa?" Day hỏi lại trước khi thấy Nick và Neil bước tới, tay cầm pháo hoa.

"Được rồi," It nói.

"Uh... Chỉ những thứ này thôi, phải không?" chàng trai lo lắng hỏi.

"Hmm," Day trả lời trước khi thanh toán tổng số tiền. It nhận thấy rằng người quản lý cửa hàng trẻ tuổi luôn thở dài. Họ cùng nhau trở lại xe.

"Mày đang tỏa ra quá nhiều pheromone," Day nói khi đi cùng It phía sau Nick và Neil.

"Pheromone nào?" It đã trả lời.

"Pheromone khiến đàn ông tiếp cận mày. Đừng nói với tao rằng mày không biết thằng Tum quan tâm đến mày", Day trả lời.

"Tum? Vừa rồi mày đang nói đến quản lý cửa hàng sao?" It hỏi lại.

"Phải," Day trả lời.

"Mày có điên không? Tao không làm điều đó. Ngoài ra, anh ta thậm chí còn không làm gì tao", It đáp lại.

"Mày muốn cậu ta sẽ làm gì" Day cảnh báo.

"Điều gì đã khiến mày trở nên tàn bạo như vậy?" It nói, nhưng không nghiêm túc. Day không nói gì trong khi quàng tay qua cổ It khi họ đi bộ trở lại xe. Khi họ đến xe, mọi người đã sẵn sàng để đi. Họ quay trở lại tiệm với những món đồ họ đã mua.

Night và Gus nấu bữa tối, Gear và Four trêu chọc suốt thời gian đó. Nick và It thiết lập đồ trang trí. Day thu dọn một số công việc trong văn phòng. Neil dọn dẹp phòng, một chút. Chẳng mấy chốc, trời đã tối. Belle và Beam đến salon để giúp chuẩn bị thức ăn và đồ uống. Họ bật nhạc, nhưng không quá to. Vừa đủ để có không khí lễ hội. It đứng dậy và đến gặp Day trong văn phòng.

"Day, đủ rồi. Mày đi tắm đi, để chúng ta cùng nhau ăn mừng," It nói.

"Chờ một chút," Day trả lời, nhưng mặt It đanh lại.

"Mày sao thế? Hôm nay là ngày nghỉ. Ai lại chỉ ngồi làm việc trong ngày nghỉ?" It bước tới Day, đóng cặp tài liệu của anh ta lại.

"It! Đừng quậy nữa, được chứ?" Day nói, mắng It. It cau mày trước khi dậm chân ra khỏi văn phòng của Day. Thân hình cao lớn khẽ thở dài trước khi đứng dậy và bước ra khỏi văn phòng của mình. Anh đông cứng khi nhìn thấy tiệm của mình.

"It! Mày vẫn cố ăn mừng như Giáng sinh à?" Day đã hét lên khi nhìn thấy những dải ruy băng, bóng bay, đèn và những đồ trang trí nhiều màu sắc khác mà It đã thiết lập trong tiệm và trước cửa tiệm.

"Tao thích nó," It cãi lại.

"Mày có thể thích nó, nhưng ai sẽ dọn dẹp tất cả những thứ này? Mày sẽ tự mình làm điều này sao? Mày đang gây rắc rối cho P'Belle và những người khác," Day mắng It một lần nữa trong khi nghĩ rằng đó là một điều không tốt.

"mày không hiểu ý nghĩa của đêm giao thừa sao? Mày phải có một số đồ trang trí, như thế này," It lập luận.

"mày có phải là một đứa trẻ không?" Day nói lại, It càng cau mày hơn vì bị mắng trước mặt bạn bè. Một số người trong số họ trẻ hơn cậu.

"Ồ, đừng mắng Nong It. Nong Day, thỉnh thoảng trang trí như thế này cũng được. Đừng phàn nàn nữa, tao sẽ tự mình dọn dẹp", Belle nhanh chóng lên tiếng bênh vực It.

"P'Belle, mày không cần phải đứng về phía cậu ấy. Tại sao mày lại để It hành động như một đứa trẻ?" Day nói lại trước khi bước lên lầu.

"P'Belle, hãy nhìn cách anh ấy đối xử với em kìa. Em chỉ muốn nó trông thật sặc sỡ. Thành thật mà nói, anh ta không bao giờ hiểu em hết. Ai muốn nơi này trông u ám, giống như anh ta?" It trầm giọng nói.

"Đi nào. Vài giờ nữa là sang năm mới. Đừng cau mày như thế này. Không đáng yêu chút nào đâu," Belle cười nói trước khi cùng cậu đi chuẩn bị đồ trang trí trên bàn, ở phía trước của tiệm. Day bước xuống cầu thang trong bộ quần áo mới sau khi tắm xong. It không nhìn về phía Day. Thay vào đó, cậu hếch mũi và đi ngang qua anh ta vì vẫn còn cảm thấy bực bội trong lòng.

Day biết cậu buồn, nhưng anh không nói gì với It. Càng đi trước tiệm, Day càng thở dài. Anh ấy nghĩ It có chuẩn bị quá nhiều đồ trang trí. Khi thức ăn và đồ uống đã được bày ra, mọi người ngồi lại, ăn uống và nói chuyện với nhau. Day nhìn It. Kể từ khi anh trở lại tầng dưới, It thậm chí còn không lại gần anh. Day không được quan tâm nhiều. Anh chỉ ngồi, uống rượu và nói chuyện với những người quen đến tán gẫu với mình.

"Chết tiệt. Tao muốn mày nướng một ít thịt lợn cho tao," It nói với người bạn đang đứng bên cạnh. It không ngồi với Day vì cậu vẫn còn tức giận.

"Hãy nhờ chồng mày nướng nó cho mày đi," Nick nói. It ngẩng đầu lên nhìn Day một lúc trước khi cau mày.

"Không cần hỏi anh ta. Tao tự nướng được," It nói với giọng run run trước khi ngồi ăn một mình. Day không nói gì. Trên thực tế, anh ấy có xu hướng hành động như thể anh ấy không quan tâm đến It một lần nữa. It nhận thấy điều này và cảm thấy khá khó chịu.

"P'It, chơi pháo hoa đi," Beam gọi khi bước đến chỗ It. Thân hình mảnh khảnh lập tức đứng dậy.

"Đi nào. Hãy vui vẻ một chút," It nói khi cậu bước ra con đường trước cửa tiệm. Lúc này không có nhiều xe qua lại.

"Lại đây. Tao châm lửa cho mày", Day nói vì anh đã có sẵn một chiếc bật lửa.

"Đừng lo lắng về điều đó," It nói ngắn gọn. Day im lặng.

// P' It, nếu anh cứ làm thế này, P' Day sẽ nổi giận đấy // Beam thì thầm với It, người đã đi lấy bật lửa từ Neil.

//Vậy thì sao? Tao không quan tâm. Anh ấy không quan tâm đến tao chút nào. Anh ấy chỉ làm việc và mắng tao vì trang trí cho bữa tiệc. // It nói với giọng gay gắt, nhưng đôi mắt cậu vẫn đang run rẩy.

// Nhưng P'Day vẫn đang ngồi với chúng ta. Đừng giận P' Day nữa, P' It. Sắp sang năm mới rồi. Anh sẽ không vui khi làm điều này // Beam nói lại. It ngồi im lặng, nhìn ngọn lửa trong tay mình vụt tắt.

"Beam..." một giọng nói nhỏ vang lên. Beam nhìn lên trước khi đứng dậy.

"Tốt hơn là em nên đi nhanh lên. Em sẽ nói với P'Day ngay bây giờ," Sau khi nói điều này, Beam đến chào tạm biệt Day và những người khác trước khi quay trở lại It.

"P'It, em phải đi ngay bây giờ," chàng trai trẻ nói trước khi bước về phía một bóng dáng cao lớn đến đón cậu. Họ lái xe đi.

"Nghỉ chơi đi. Vào ngồi ăn đi," Day nói với giọng điềm tĩnh. It càu nhàu và ngồi cạnh Belle khi  ăn. Bây giờ đã là 11 giờ. Những ngôi nhà lân cận xung quanh tiệm cũng đang tổ chức những bữa tiệc đón giao thừa nhỏ của riêng họ. Day và những người bạn của anh ấy đều ngồi xung quanh và trò chuyện vui vẻ. Họ đi chơi trong khi trêu chọc nhau. Không ai bị xúc phạm bởi sự trêu chọc. It là người duy nhất còn buồn bã, ngồi cách xa Day.

//It, tao nghĩ mày nên thôi tránh mặt chồng mình đi// Nick nhẹ nhàng nói.

// Không... mặc dù tao đang buồn ngủ, tao sẽ không bỏ cuộc. Tao vẫn đang tức giận // It nói với bạn của mình. Nick lắc đầu khi nghĩ về hành vi của bạn mình.

"Kể từ khi mày có chồng, mỗi ngày mày đều hành động như một cô gái nhạy cảm," Gear trêu chọc cậu khi ngồi xuống cạnh It.

Bộp!!

"Tao không hành động như một cô gái!" It tát nhẹ vào đầu bạn mình. Day nhìn cậu một chút trước khi nhìn đồng hồ. Anh đứng dậy và bước vào tiệm. It nhìn anh, nhưng  không nói gì.

"Chào mọi người. Gần nửa đêm rồi. Đứng trước tiệm làm đẹp đi. Nhìn về phía tòa tháp thành phố. Họ sẽ bắn pháo hoa vào đầu năm mới. Chúng ta cùng xem đếm ngược đi," Night nói.

Mọi người gật đầu đồng ý vì thấy cả xóm đều ra đường chờ bắn pháo hoa. Họ cũng muốn xem màn hình vào lúc nửa đêm. It ngồi nhìn đồng hồ, bên trong tiệm, tích tắc. Cậu ngồi yên.

"It, sắp đến giờ rồi. Hãy đứng đây và xem," Nick thúc giục.

"Nhưng... Day," It ngập ngừng nói. Nick nhìn bạn mình khó chịu.

"Anh ta không quan tâm, phải không?" Nick trêu lại.

"Anh ta không quan tâm đến tao," It cãi lại.

"Tại sao anh ta không quan tâm đến mày? Day liên tục gọi mày đến, mày muốn anh ta đợi bao lâu nữa? Mày làm như mày không quan tâm đến Day. Tao tò mò không biết liệu anh ta có chán việc đó và bỏ đi không? Hay là  đi ngủ rồi," Nick lại nói.

"Anh ta điên à? Chúng ta phải ăn mừng năm mới. Anh ta nghĩ mình đang làm gì mà vội vàng đi ngủ vậy? Việc đếm ngược thậm chí còn chưa bắt đầu," It nói. Cậu nhanh chóng đứng dậy và bước vào trong tiệm. It đi thẳng vào phòng ngủ. Khi mở cửa, It thấy Day đang đứng ngoài ban công hút thuốc. Day quay lại nhìn cậu một chút trước khi quay lưng lại với It. Tại sao It cảm thấy như đây giống của cuộc cãi vã của họ vào Giáng sinh?

"Mày đang làm gì thế?" It trầm giọng hỏi.

"Tao đang hút thuốc," Day trả lời thẳng thừng.

"Vậy mày còn không đi xuống lầu đi? Những người khác đều đã ở nơi đó, chờ đếm ngược." It lại nói.

"Tao đi ngủ đây. Mày xuống ăn mừng với bạn bè đi," Day nói mà không nhìn It.

"Cái quái gì vậy? Bây giờ mày có nghiêm túc đi ngủ không ... mày thậm chí sẽ không đợi để xem đếm ngược cùng nhau trước sao?" It hỏi lại.

"Mày có thể xem đếm ngược với bạn bè của mình," Day nói lại.

"Vậy mày có muốn cùng tao xem đếm ngược đến năm mới không?" It nhẹ nhàng hỏi. Cậu cảm thấy tồi tệ khi thấy Day hành động như thế này. Nó khiến It cảm thấy như mình đã sai.

"Nếu tao đi xuống, mày sẽ xem đếm ngược với tao chứ? Có lẽ không phải vì tao thấy mày chỉ muốn vui vẻ với bạn bè của mình", Day trầm giọng nói khiến khuôn mặt It trở nên buồn bã. It chỉ muốn làm hòa với Day.

It buồn, nên cậu mới hành động như thể  không quan tâm đến Day. It không nghĩ mọi chuyện lại thành ra thế này. Cậu không cố ý bắt Day rời khỏi bữa tiệc, cảm thấy như thế này thay vì vui vẻ với mọi người. It đứng đó suy nghĩ một lúc trước khi đi về phía Day.

It ôm Day từ phía sau.

"Nhưng tao cũng muốn ăn mừng với mày," It trầm giọng nói.

"Nào. Đi thôi. Sắp đến giờ đếm ngược rồi."

"Vậy chúng ta ở đây xem đếm ngược đi, chỉ hai chúng ta thôi. Chúng ta không cần phải ở cùng những người khác. Tao không muốn cùng bất kỳ ai khác ăn mừng khoảnh khắc này." It run giọng nói. Mặt cậu vùi vào lưng Day mà không biết bóng dáng cao lớn kia đang đứng đó, nở nụ cười rạng rỡ.

"Mày có chắc là mày muốn ăn mừng ở đây với tao chỉ có hai chúng ta?" Day hỏi. It rụt rè gật đầu.

"Cho nên, lần sau, bất luận là ngày lễ gì, mày cũng phải cùng tao ăn mừng. Chỉ hai chúng ta thôi, được không?" Day lại nói. It im lặng một lúc trước khi nhượng bộ và gật đầu.

"Hừm," bóng dáng mảnh khảnh trả lời bởi vì cậu nghĩ, cho dù có ăn mừng với hàng trăm người cũng không thể so sánh với việc dành cả ngày cho người người yêu của mình. Một chút cũng không. Sau khi nghe câu trả lời của anh, Day quay sang nhìn It. Việc đếm ngược bắt đầu từ bên ngoài ngôi nhà lúc 10 giờ.

"Từ giờ đừng cứng đầu với tao nữa, được không?" Day nói. It gật đầu.

"Mày có thể nghe tâm sự của tao không?" It hỏi ngược lại. Day gật đầu đồng ý.

"Mày không thể đi xa khỏi tao," Day nói lại. It gật đầu đồng ý.

"Đừng mắng tao nhiều như vậy," It nói. Day gật đầu.

"Đừng tiết ra quá nhiều pheromone cho người khác," Day nói, khiến It cười khúc khích và gật đầu.

"Mày không thể nhìn bất cứ ai ngoại trừ tao," It nói lại. Day gật đầu lại.

"Đừng đi đâu, với bất kỳ ai mà tao không biết", Day nói. It gật đầu đồng ý.

"Nếu mày quan tâm đến tao, đừng dành thời gian chỉ để làm việc," It nói. Day dừng lại một lúc trước khi gật đầu đồng ý.

Cả hai nhìn về phía trước trước khi đồng thanh nói...

"Mày chỉ có thể yêu tao, một mình."

Bang! Bang!

CHÚC MỪNG NĂM MỚI!!!

Tiếng pháo và tiếng hò reo của người dân bên ngoài vang lên đón chào năm mới, rộn ràng khắp nơi. Từ ban công của Day, họ có thể nhìn rõ pháo hoa. Day và It đứng đó, nhìn vào mắt nhau và mỉm cười trước khi gật đầu với nhau. Họ nghiêng người về phía nhau cho đến khi môi họ chạm vào nhau.

"Hừm," Cả hai cùng nói.

CUỐI CÙNG CHÚC MỪNG NĂM MỚI ĐẶC BIỆT.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro