Chương đặc biệt 15: Lễ tình nhân (18+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


https://shope.ee/7ziznjgAoY

Ding Dong...

Nick bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa vào buổi sáng.

Cậu lặng lẽ đi đến cửa trước và mở nó ra. Bạn thân của cậu đang đứng trước cửa phòng.

"It, đồ khốn này. Tại sao mày đánh thức tao dậy sớm như vậy? Đến 4 giờ sáng nay tao mới đi ngủ," Nick rên rỉ.

"Tao chỉ đang suy nghĩ về những gì tên khốn đó đã nói. Neil đâu?" It nói, ngạo nghễ bước vào phòng Nick.

"Mày có thể ở trong phòng của tao. Mà mày bị sao thế? Đừng nói với tao là mày lại cãi nhau với Day đấy?" Nick hỏi người bạn thân nhất của mình.

"Ah... không hẳn," It trả lời bằng một giọng nhẹ nhàng.

"Vậy thì có chuyện gì?" Nick hỏi khi ngồi xuống cạnh bạn mình trên ghế sofa.

"Mày biết đấy, hai ngày nữa sẽ là Ngày lễ tình nhân," It bắt đầu nói.

"Ừ, tao biết," Nick trả lời với một cái ngáp.

"Nó giống như... tao..." It bắt đầu kể cho Nick nghe về những gì đã xảy ra đêm qua.

HỒI TƯỞNG

"Day!!" Một giọng nói lớn vang lên từ đầu kia của cánh cửa. It mở cửa văn phòng của Day.

"Có chuyện gì vậy It?" Day nói với giọng gay gắt. It làm vẻ mặt thờ ơ trước khi khẽ mỉm cười.

"Day... chỉ còn 3 ngày nữa là..." It định nói gì đó thì Day giơ tay ngăn lại.

"Tao biết,  là Ngày lễ tình nhân,  mày không cần phải nhắc tao. Tao đang cố gắng nhanh lên và hoàn thành công việc của mình trước đó. Mày có thể chọn nhà hàng nào mày muốn ăn ở đó", Day nói, giọng đều đều trong khi nhìn vào các tài liệu trước mặt anh ta. It cười toe toét vì rốt cuộc cậu không cần phải nhắc nhở Day.

"Thật sao? Nếu tao muốn đến một nhà hàng sang trọng hoặc đắt tiền thì sao?" It hỏi trêu Day.

"Chúng ta sẽ chia đôi hóa đơn," Day trả lời với khuôn mặt thẳng thắn. It hơi nhăn mũi.

"Day," It nói với Day trong khi ngay lập tức làm bộ mặt bĩu môi. Day khẽ ngước lên.

"Cái gì?" Day hỏi lại.

"Điều đó không lãng mạn chút nào," It nói với giọng không vui khi cậu ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn của Day.

"Trong Loy Krathong và ngày Giáng sinh, tao không lãng mạn chút nào sao?" Day hỏi với giọng điềm tĩnh. It không cãi lại mà phát ra âm thanh khó chịu.

"It, mày là phụ nữ hay đàn ông? Lúc nào mày cũng cầu kỳ và hay đòi hỏi," Day mắng lại.

"Nhưng hôm đó là Lễ tình nhân. Mày không định làm gì để làm tao ngạc nhiên hay lên kế hoạch gì đó lãng mạn cho tao sao?" It hỏi lại.

"Vậy mày định làm gì cho tao? Mày luôn đòi hỏi ở tao mọi thứ. Tao đã bao giờ đòi hỏi gì ở mày chưa?" Day đáp lại cậubằng câu hỏi này, khiến It đứng hình.

KẾT THÚC HỒI TƯỞNG

"Đó chính xác là cách cuộc trò chuyện kết thúc," It kể cho Nick nghe toàn bộ câu chuyện. Nick có một cái nhìn bối rối trên khuôn mặt của mình.

"Vậy, hiện tại mày cảm thấy thế nào?" Nick hỏi.

"Khi tao nghe những gì anh ấy nói, tao cảm thấy thật tồi tệ. Nick, tao là một thằng ngốc. Tao có thực sự đòi hỏi nhiều như vậy không? Với tao như thế này, liệu Day có chán tao không?" It hỏi với giọng căng thẳng.

"Ah, bây giờ bạn mới đi đến kết luận này? Tâm trí của mày đã ở đâu trong suốt thời gian qua?" Nick hỏi đùa. It quay sang nhìn bạn mình với vẻ mặt nghiêm trọng.

"Chết tiệt, Nick. Tao đang nghiêm túc mà," It nói lại với bạn mình.

"Thôi nào. Mày biết là tao chỉ đùa thôi mà. Sao mày lại suy nghĩ nhiều như vậy? Day yêu mày chết đi được. Cho dù đôi khi mày có ngu ngốc đi nữa. Bất cứ thứ gì mày yêu cầu, anh ta sẽ cho mày tất cả." Nick cố gắng an ủi bạn mình.

"Nếu lần này tao muốn làm gì đó cho anh ấy thì sao? Anh ấy nói có đúng không. Tao chưa bao giờ làm gì cho anh ấy cả," It nhẹ nhàng nói.

"Vậy mày định làm gì?" Nick hỏi.

"Tao không biết. Đó là lý do tại sao tao đến đây để xin mày một lời khuyên," It trả lời. It rất xấu hổ, nhưng cậu muốn làm điều gì đó cho người yêu của mình.

"Đừng hỏi tao xin lời khuyên. Nếu là tao, tao đã nằm trần truồng trên giường đợi Neil rồi. Haha", Nick đùa.

"Chết tiệt. Mày chỉ nghĩ về tình dục thế à" It đỏ mặt khi hy vọng người bạn thân nhất của mình không nghiêm túc.

"Tuy nhiên, điều đó cũng đúng với anh ta đấy. Đặc biệt nếu mày bắt đầu trước. Chắc chắn Day sẽ rất hạnh phúc. Haha," Nick tiếp tục cười với suy nghĩ của chính mình. It lắc đầu mệt mỏi, tự hỏi xin Nick lời khuyên có phải là một ý kiến tồi hay không.

Ding Dong...

Chuông cửa phòng Nick lại vang lên.

"Lại ai tới nữa vậy?" Nick càu nhàu. Trước khi cậu có thể đến cửa, cánh cửa phòng ngủ bật mở. Neil dậm chân bước ra ngoài.

"Ai đến sớm thế này? Sao bọn mày không cho tao ngủ thế?" Neil hét lên một chút.

"Tao đang nói chuyện với It. Mày không thấy sao? Tao mừng là mày đã thức dậy. Đi mở cửa đi, lần này tao không biết ai đang gõ cửa," Nick nói với người yêu mình. Neil vừa để ý thấy It đang đứng đó. Neil ngái ngủ bước tới mở cửa phòng.

Đột nhiên...

Day xông vào phòng.

"Mày đi đâu vậy? Trước khi đi tại sao không nói cho tao biết? !" Day hét lên ngay lập tức khi nhìn thấy khuôn mặt của It.

"Mày đi ra ngoài mà không nói cho cậu ta biết?" Neil hỏi.

"Tao thấy anh ấy vẫn còn ngủ. Tao chỉ xuống nói chuyện với Nick một chút. Sao anh lại giận dữ vậy?" It hét lại.

"Hmm, mày có biết tao cảm thấy thế nào khi thức dậy và không thấy mày trong phòng không? Mày thậm chí còn không mang theo điện thoại của mình," Day hét lên. It im lặng khi thấy anh ấy đã lo lắng như thế nào.

"Ừm, xin lỗi. Tao có thể trở về phòng của mình. Nick, chúng tao sẽ quay về đây" Giọng It dịu đi trước khi anh đứng dậy và đi về phía Day.

Thân hình cao lớn kéo It ra khỏi phòng và ngay lập tức đưa cậu về phòng của họ.

"Day. Hãy nhẹ nhàng. Mày đang làm tao đau," It kêu lên khi Day vô tình siết chặt cánh tay cậu hơi mạnh. Thân hình cao lớn hơi nới lỏng tay khi nghe tiếng It kêu lên. Sau khi họ trở lại phòng, anh buông It ra.

"Tao vừa đi xuống tìm Nick," It lại nói.

"Ừm... đừng bận tâm... Đi tắm đi. Tao sẽ làm bữa sáng cho mày," Day nói trước khi đi vào bếp. It nhìn vào Day lại với vẻ mặt bối rối trước khi bước vào phòng tắm để tắm. Trong khi It đang tắm, cậu không ngừng suy nghĩ xem phải làm gì cho Ngày lễ tình nhân. Một lúc sau, It mỉm cười vì nhớ ra điều gì đó.

"Day, hôm nay mày sẽ đi đâu?" It, người đã tắm rửa và thay quần áo, đến hỏi Day trong bếp.

"Tao sẽ đến cửa hàng ở Chonburi. Tao sẽ mang báo cáo thu nhập và chi phí đến đó cho bố của mày," Day trả lời.

"Vậy thì, mày có thể đi một mình không? Tao muốn đi gặp mẹ tao," It nói lại. Day quay sang nhìn It một cách nghi ngờ.

"Có chuyện gì vậy? Mày thường muốn đi theo tao mọi lúc," Day hỏi.

"Tao lười ngồi trên xe. Hơn nữa, tao đã không đến thăm mẹ tao một tuần rồi. Tao nhớ mẹ," It nói, kiếm cớ khác.

"Ừm... được rồi. Mày ăn sáng xong là được. Tao sẽ đưa mày đi. Đưa mày đến nơi xong tao sẽ đi sau." Day nói. It gật đầu thừa nhận.

"Đừng nghĩ đến việc đi đâu đó một mình. Mày biết mày sẽ bị trừng phạt như thế nào rồi đấy" Day đe dọa một lần nữa.

"Tao sẽ không đi đâu cả," It trả lời với giọng điềm tĩnh. Ăn sáng xong, Day đi tắm, thay quần áo rồi đưa It về nhà bố mẹ đẻ.

"Tao không vào. Hãy chào bố mẹ của mày hộ tao. Khi nào tao xong việc, tao sẽ đến đón mày về", Day nói.

"Ừm... Lái xe cẩn thận," It lo lắng nói trước khi bước vào nhà. Day ngay lập tức lái xe đi.

"Ồ, tại sao con lại đến đây một mình thế, It?" Mẹ It hỏi khi thấy con trai bước vào nhà.

"Day đã đến cửa hàng của Chonburi... Mẹ, con có chuyện muốn hỏi mẹ," It nhanh chóng vòng tay qua eo mẹ và cầu xin bà.

"Chuyện gì vậy?" Mẹ cậu nghi ngờ hỏi

........

"It, làm chậm lại đi. Sắp rơi hết bột rồi," mẹ It nói.

"Chờ đã... Tại sao việc này lại khó khăn như vậy?" It rên rỉ trong khi  bột trắng che toàn bộ khuôn mặt và bám vào tóc của cậu.

"Con sẽ ngừng phàn nàn như thế này chứ?" Mẹ It hỏi đùa khi thấy mặt con trai.

"Con sẽ không dừng lại... Con sẽ tiếp tục," It trả lời.

"Ồ... ai đang chơi cuộc chiến bột mì vậy?" Bố It nói to khi ông bước vào bếp.

"Đó là It. Em đang dạy con cách nướng bánh," mẹ của It cười nói.

"It, con thà nướng một chiếc bánh còn hơn đi mua một chiếc bánh ăn được à?" Bố của It không thể không cười.

"Ôi, ba..." It cảm thấy nhục nhã trước mặt bố mình.

"Anh yêu, It đang làm một chiếc bánh để tặng Day để hai đứa có thể kỷ niệm Ngày lễ tình nhân," mẹ It cười nói với chồng. Đôi mắt bố của It ngay lập tức mở to.

"Thật sao? Ta nghĩ ta sẽ phải cảnh báo Day rằng thằng bé sẽ cần đặt trước một phòng trong bệnh viện trong trường hợp nó bị tiêu chảy bùng phát," Bố của It cố gắng trêu chọc con trai mình.

"Ba... đừng nói với Day về điều này, Ba. Con chỉ muốn làm cho Day ngạc nhiên một chút," It nói. Cậu thầm định không đi ăn ở đâu cả. Thay vào đó, It đang lên kế hoạch tự nấu bữa tối cùng với làm cho Day một chiếc bánh tự làm.

"It. . . Ngày mai là lễ tình nhân, con cảm thấy có thể kịp thời học sao?" Bố của It nghiêm túc hỏi.

"Con đến đây để học từ mẹ. Con sẽ chỉ viết công thức. Con sẽ làm theo. Con làm được, Day. Ba ra ngoài đi con không thể tập trung được," It nói, đẩy bố ra khỏi phòng phòng bếp.

"Ồ được rồi, ta sẽ đi ra ngoài. Ta đoán chắc là tuyết đã rơi ở Thái Lan nếu It đang nấu ăn trong bếp", bố của It đã trêu chọc con trai mình suốt quãng đường ra ngoài.

"Tiếp tục nào mẹ," It quay sang nói với mẹ. Cậu không có thời gian để lãng phí.

Reng... Reng

Điện thoại của It reo khi cậu đang học nấu ăn với mẹ. It nhanh chóng trả lời cuộc gọi khi nhìn thấy số gọi đến.

"Có chuyện gì vậy Day?" It trả lời cuộc gọi của người yêu.

"Bạn đang làm gì vậy?" Day hỏi. It nhìn mẹ và ra hiệu cho bà rằng cậu cần rời khỏi bếp trong khi đang nghe điện thoại.

"Tại sao lại hỏi vậy? Mày đến nơi rồi à?" It hỏi ngược lại.

"Không có lý do gì cả. Tao chỉ gọi để nói với mày rằng tao sẽ phải qua đêm ở cửa hàng. Ngày mai, tao sẽ nhanh chóng quay lại. Một trong những khách quen của chúng ta cần mang xe đến vào ngày mai. Tao nghĩ mình sẽ ở lại và chăm sóc nó," Day đáp lại.

"Ừm... không sao mày cứ ngủ ở đấy đi" It nói với giọng vui vẻ vì cậu sẽ có đủ thời gian để học nấu ăn.

"Tại sao mày có vẻ vui vẻ như vậy? Mày đang đi đâu thế?" Day nghiêm nghị hỏi.

"Tao biết đi đâu đây? Tao vẫn đang ở nhà với mẹ. Nếu không tin, mày có thể tự gọi điện thoại hỏi mẹ", It đáp lại một cách đùa cợt. Day sợ rằng It sẽ bỏ chạy.

"Tốt nhất điều mày nói là đúng," Day cuối cùng đã nói. Cả hai trò chuyện thêm một lúc nữa trước khi kết thúc cuộc gọi. Sau đó, It quay vào bếp với mẹ.

"Day có gọi cho con không?" Mẹ của It hỏi.

"Có.. Day nói nó phải ở lại cửa hàng một đêm. Ngày mai anh ấy sẽ quay lại..." It nói với mẹ.

"Mẹ... Mẹ nghĩ con có thể làm được không mẹ?" It hỏi mẹ một cách không chắc chắn khi cậu nghĩ về những gì mình cần làm.

"Không sao đâu. Mẹ sẽ giúp con," mẹ It cười nói.

"Con muốn tự làm. Con không muốn ai giúp", It nói với giọng căng thẳng.

"Con có muốn làm điều này cho Day, rất nhiều?" Mẹ của It hỏi. It bước tới ôm mẹ vào lòng.

"Vâng... Anh ấy đã làm rất nhiều thứ cho con. Vậy nên con muốn làm điều gì đó cho anh ấy. Chỉ một chút cũng đủ tốt," It đáp lại. Mẹ cậu mỉm cười trước sự nhiệt tình của con trai bà.

Ngày 14 tháng 2... Ngày Valentine...

Hôm qua, It đã học nấu ăn. Mẹ cậu đã chỉ cho cậu một cách nhanh chóng để làm một chiếc bánh. Vì vậy, tất nhiên, sáng nay, cậu sẽ kiểm tra nó một chút. It đã viết ra tất cả các hướng dẫn và công thức. Khoảng giữa trưa, It gọi Day.

"Có chuyện gì vậy?" Day vừa nói vừa trả lời điện thoại.

"mày có quay lại không?" It hỏi.

"Lát nữa thôi. Chắc tầm gần bữa tối tao mới về. Mày đợi tao đến lúc đó được không. Tao sẽ dẫn mày đi ăn. Hôm nay là ngày gì tao cũng không quên đâu."  Day nói về việc It yêu cầu anh ấy quay lại.

"Tao biết mày sẽ không quên chuyện hôm nay. Tao chỉ gọi để nói với mày rằng tao sẽ đi siêu thị với mẹ, tối nay chúng ta sẽ về. Tao sẽ bảo mẹ đưa tao về chung cư," It nói lại.

"Mày sẽ ở với mẹ chứ?" Day hỏi lại.

"Tất nhiên," It trấn an Day, khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn.

"Uh, khi tao trên đường về, tao sẽ gọi lại cho mày" Day kết luận khi cúp điện thoại. It nhanh chóng nhờ mẹ đưa đến cửa hàng để mua một số nguyên liệu nấu bữa tối và làm bánh. It và mẹ đã ra ngoài một lúc. Mẹ của It đưa cậu trở lại căn hộ vào khoảng 3 giờ. It đã không lãng phí thời gian. Cậu lập tức đi vào phòng, sợ Day sẽ quay lại trước khi chuẩn bị xong mọi thứ. Khi vào phòng, cậu đi thẳng vào bếp. It để đồ tạp hóa trên bàn. Cậu chộp lấy công thức nấu ăn và hướng dẫn của mình,  trải chúng ra và nhanh chóng bắt đầu nấu nướng. It bắt đầu làm bánh trước. Trong khi làm bánh, cậu bắt đầu chuẩn bị món ăn tối.

"Ahhh...Cháy rồi...cháy rồi..." It hét lên khi con cá cậu đang chiên bị cháy đen một bên vì cậu còn bận kiểm tra bánh trong lò.

"A... sao cơm không chín? Vẫn còn sống," It kêu lên.

"Ủa, sao bánh xẹp thế này?" It bắt đầu cảm thấy khó chịu khi chiếc bánh bắt đầu  khác với cách nướng bánh của mẹ.

"Ơ, sao nhạt nhẽo thế này? Đây là canh hay nước rửa chân?" It rên rỉ khi nếm thử món súp đơn giản mà cậu đã làm.

"Sao bánh không ra? Vậy còn ăn được không?" It đứng nhìn chiếc bánh sau khi nướng xong. Nó không giống một chiếc bánh nào cả. It chạy quanh bếp, la hét suốt. It không thể làm bất cứ điều gì cậu muốn làm. Tất cả hóa ra là sai.

Reng... Reng

Điện thoại của It reo. Thân hình mảnh khảnh chộp lấy điện thoại và trả lời với vẻ mặt đề phòng.

"mày đang ở đâu, It? Tao gần đến căn hộ," Day  gọi để nói với It. Điều này khiến cho dáng người gầy gò ngồi trên ghế sô pha phòng khách suýt nữa rơi nước mắt.

"Huh... Day...huh," It bắt đầu nức nở. Day trở nên lo lắng khi nghe thấy It khóc.

"It!! Có chuyện gì vậy? Có ai làm gì mày không? Mày đang ở đâu? Nói cho tao biết ngay!!" Day ngay lập tức hỏi.

"Tao chỉ là khó chịu... Tao ở chung cư... hừ... mày không cần vào đi. Tao sẽ đi ra bên ngoài tìm mày, đi kiếm cái gì ăn đi, ha," It vừa nói vừa khóc.

"Không, ở yên đó!! Chờ tao trong phòng. Đừng đi đâu cả," Day nghiêm khắc nói. It vẫn đang thổn thức. Cậu nghe thấy tiếng Day hối hả qua điện thoại. Sau đó It nghe thấy tiếng thang máy.

"Tao rất khó chịu ... Tao không muốn điều này ... Tao không muốn ở trong phòng của mày," It kêu lên liên tục.

"Đừng cúp máy, It. Tao sắp đến rồi," Day lặp lại. Chưa đầy 10 phút, It có thể nghe thấy tiếng cửa trước mở. It ngạc nhiên quay lại nhìn với đôi mắt ngấn lệ. Day chạy thẳng về phía It.

"It, mày bị sao vậy? Nói cho tao biết đi," Day hỏi khi It lao vào vòng tay của Day.

"Huh... Day, tao xin lỗi... huh... mày sẽ nghĩ rằng tao không quan tâm đến mày chút nào... huh," It khóc như một đứa trẻ. Day ôm It để an ủi và xoa nhẹ vào lưng cậu.

"Có chuyện gì vậy? Từ từ nói đi," Day hơi hạ giọng.

"Nhà bếp," It nói ngắn gọn vì cậu vẫn còn đang thổn thức. Day khẽ nhíu mày trước khi đỡ It đứng dậy.

"Trong bếp có gì?" Day hỏi. It không trả lời mà tiếp tục nức nở. Day ngay lập tức đi tìm trong bếp. Anh choáng váng khi nhìn thấy tình trạng nhà bếp của mình.

"Chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?" Day vừa hỏi vừa nhìn vào bếp vì có vẻ như nó đã trải qua chiến trường. Day thả It ra và bước vào bếp để nhìn kỹ hơn. Anh ấy nhìn thấy một chiếc bánh méo mó với lời nhắn từ It rằng Chúc mừng Ngày lễ tình nhân. Day ngước nhìn It, người đang đứng, nhìn Day qua một hàng nước mắt.

"Đừng nói với tao là mày đã cố nấu bữa tối và một chiếc bánh," Day bình tĩnh hỏi. It chậm rãi gật đầu trong khi thổn thức nặng nề.

"Huh... Tao xin lỗi... Tao đã cố... huh," It lại kêu lên cho đến khi Day phải bước tới và kéo cậu vào một cái ôm khác.

"Suỵt... đừng khóc nữa, mày là người lớn rồi không phải trẻ con," Day ôm lấy cậu và thầm cười vì tình huống này diễn ra đúng như những gì anh nghĩ.

"Huh... ah... tao... muốn làm điều này cho mày... Xin lỗi... huh... Tao sẽ không đòi hỏi quá nhiều... huh... từ mày nữa... huh," It nói trong khi khóc nức nở, còn Day vẫn đang cố an ủi cậu.

"Này, đừng nói với tao là mày đã suy nghĩ quá nhiều về những gì tao đã nói vào đêm đó," Day hỏi. It vùi mặt vào ngực Day mà khóc.

"Tao sợ mày sẽ chán tao. Rồi mày sẽ không quan tâm đến tao nữa vì tao đã đòi hỏi ở mày quá nhiều... Huh... đó là lý do tại sao tao muốn làm điều này cho mày," It nức nở. Day cười phá lên khi nghe điều này.

"Chết tiệt... Tao đã nói với mày là tao chán mày rồi sao... Cho dù mày có hành động ngu ngốc hơn thế này, tao cũng sẽ không chán mày đâu. Mày nghĩ rằng hai chúng ta có được ngày hôm nay dễ dàng sao?  Chuyện nhỏ này dễ dàng khiến tao chán mày sao?" Day nghiêm túc hỏi. It vẫn im lặng.

"Đừng khóc nữa. Hôm nay là một ngày tốt lành vậy nên đừng khóc", Day trấn an. Nếu ai đó nhìn thấy họ ngay bây giờ, họ sẽ ngạc nhiên. Một người đang khóc nức nở trong khi người kia đang ngồi và mỉm cười.

"Này, mày làm món gì thế? Để tao nếm thử xem," Day nói trước khi từ từ đẩy thân hình gầy gò của It ra.

"Không, đừng ăn nó," It kéo tay Day. Day gạt tay It ra và bước tới chỗ con cá chiên. Anh lấy một cái nĩa và chọc vào bên con cá không bị cháy. It ngồi đó, choáng váng.

"Hmmm... Lần sau tao sẽ dạy mày cách chiên cá," Day nói trước khi nếm thử món ăn khác. Đúng là nó không ngon lắm, nhưng cũng không đến nỗi tệ. Day thậm chí còn không tỏ ra chán ghét hay mắng mỏ It. It cảm thấy nhẹ nhõm cho đến khi Day đi về phía chiếc bánh. Day nhìn vào mặt It một lúc.

"Mày đã thử chưa?" Day hỏi It. It chậm rãi lắc đầu. Day chưa nếm nhưng đã gắp đĩa bánh. Anh đi về phía It.

"Có bánh, nhưng có chỗ để ăn. Chúng ta vào phòng thôi," Day nhẹ giọng nói. It bước vào phòng ngủ, lau nước mắt. It với tay mở cửa và bật đèn.

Đột nhiên!

Khi nhìn thấy những gì trước mắt, It đã vô cùng sửng sốt. Những quả bóng bay hình trái tim màu đỏ lấp đầy trần phòng. It bối rối nhìn Day. Kể từ khi về chung cư, It chưa bước chân vào phòng ngủ lần nào. Cậu quá bận làm thức ăn trong bếp. Day hất đầu về phía góc phòng. It bước tới nhìn. Mắt cậu mở to khi nhìn thấy một bó hoa hồng lớn.

"Ah.. từ khi nào vậy?" It hỏi với giọng run run.

"Từ trưa. Thật ra tối qua tao đã về. Tao đến đây chuẩn bị bong bóng và mang hoa cắm vào đây. Khi mày về, tao nghĩ nhất định mày sẽ mở cửa ra xem. Thế nào? Mày không để ý để không vào đây chút nào?" Day nói lại.

"Sau đó mày đã ở đâu?" It hỏi ngược lại.

"Ồ... Tao ở trong phòng Neil, đang đợi mày mở cửa phòng, còn tưởng rằng mày nhất định sẽ gọi cho tao, tao đang định xông lên tìm mày vì không thấy mày gọi, Sau một lúc, chính tao gọi cho mày. Thay vào đó, tao lại nghe thấy mày khóc. Đó là lý do tại sao tao vội vã chử lại như thế", Day giải thích mọi chuyện với It. Điều này khiến It cảm thấy rất xấu hổ trong lòng khi nghĩ rằng Day không phải là loại người làm những việc như thế này.

"Thế nào? Như thế này đã đủ lãng mạn chưa?" Day hỏi lại. It lao về phía Day và ôm lấy anh ngay lập tức. Thật tốt khi Day đã đặt đĩa bánh xuống. Dáng người cao lớn ôm chặt lấy thân hình gầy guộc của It.

"Cảm ơn... Cảm ơn mày rất nhiều, Day! Vì đã làm mọi thứ cho tao... Hihihi," It mỉm cười và sau đó lại khóc nức nở với Day.

"Tao có thể làm nhiều hơn thế này cho mày," Day nói lại, ôm It.

"Đầu tiên, hãy nếm thử chiếc bánh tự làm của mày," Day nói, kéo It lại phía đĩa bánh.

"Ugh... Đừng ăn, Day. Vứt nó đi. Tao quên mất mày không thích ăn đồ ngọt," It run giọng nói.

"Tao chắc rằng mày có thể tìm ra cách khiến tao ăn nó," Day trả lời, nhìn It với ánh mắt quyến rũ. It nhìn Day trước khi kéo Day về phía giường.

"Vậy thì, bây giờ hãy nằm yên. Tao sẽ làm cho mày ăn món tráng miệng," It nói lại. Day mỉm cười đáp lại một cách quyến rũ vì anh biết rất rõ It muốn nói gì. Thân hình cao lớn tiến lên và ngả lưng vào đầu giường.

It đã không lãng phí thời gian. Cậu đi theo anh lên giường và cởi quần của Day ra. Dáng người cao cho phép It cởi quần. Khi cởi hết quần áo còn lại của Day, cậu xuống giường và cởi quần áo của chính mình. Bây giờ, cậu biết mình có thể làm gì để đáp lại Day. Đúng như Nick đã nói. It cởi cho đến khi cậu hoàn toàn khỏa thân. Dù rất xấu hổ nhưng cậu vẫn cố chịu đựng. It đi cắt một miếng bánh và đặt nó lên chiếc bàn cạnh giường ngủ. It hất một ít kem ra khỏi chiếc bánh và nhìn Day.

"Mày muốn ăn ở đâu trước?" It hỏi với giọng run run. Day cười thích thú trước khi kéo It ngồi lên đùi mình. Mặt It đỏ lên vì cậu có thể cảm thấy Day đang cương cứng bên dưới mông cậu.

"Tao sẽ tự mình bôi kem lên đó," Day nói với một nụ cười trước khi vươn tay để phết kem lên ngực It.

"À," It giật mình khi chiếc lưỡi nóng bỏng của Day đột nhiên nếm được lớp kem trắng trên da cậu. Day  liếm luân phiên trên cả hai núm vú cho đến khi lớp kem tan hết.

"Thực ra... tao luôn thích đồ ngọt," Day nói một cách mỉa mai trước khi bôi kem lên khắp những điểm nhạy cảm của It và cậu cũng vui vẻ chấp nhận. Day nhẹ nhàng nếm lớp kem trên cổ It, đặt ngày đống kem trong đầu lưỡi của mình.

"mày làm bánh ngon lắm. Ăn thử đi" Day nói, ngay lập tức đặt đôi môi ấm áp của mình lên đôi môi mềm mại của It. Hai chiếc lưỡi của họ ngay lập tức quấn lấy nhau. Lưỡi của họ vật lộn qua lại khi nếm vị kem. Day ngậm môi dưới của It cho đến khi It run lên vì thất vọng. Cánh tay mảnh khảnh của cậu vòng qua cổ Day. Âm thanh nụ hôn của họ vang vọng khi họ hôn nhau nhẹ nhàng và nếm vị kem ngọt ngào. Day tách khỏi môi cậu và bắt đầu liếm mút khắp cơ thể. Anh cắn nhẹ khiến It căng người. It ngại ngùng nhìn Day trước khi nắm lấy tay Day và bôi kem lên ngón tay anh ấy. Day khẽ nhướng mày và mỉm cười khi It nắm lấy ngón tay của Day. Cậu mút và liếm kem.

"Mày biết làm thế nào để làm tao phát điên, phải không?" Day nói trước khi đẩy tấm thân gầy guộc của cậu nằm ngửa ra. Hai người trao nhau nụ hôn. Bàn tay mạnh mẽ của Day mơn trớn khắp người It. It vặn vẹo trong khi cảm thấy ngứa ran trong lồng ngực. Day bóp chặt mông It. It rên rỉ, cảm thấy Day vô cùng kích thích.

"Day... nhẹ nhàng thôi Day... ah," It rên rỉ khi Day cắn vào ngực mình mạnh đến nỗi để lại dấu răng.

"Thật ngon khi được nếm toàn bộ cơ thể của mày... Hừm," Day thì thầm hài lòng. Chiếc lưỡi nóng bỏng của anh lướt xuống rốn khiến It run rẩy. It không thể cưỡng lại việc nắm lấy tóc của Day. Day để lại những vết đỏ và vết cắn trên tất cả những nơi anh ấy đã nếm qua.

"Ugh... ah... ah... Day... Nghiêm túc... Uh... huh," It rên rỉ lớn khi Day liếm và mút đầu dương vật của anh.

"Ahhh... ah," It rên rỉ không ngừng khi Day bắt đầu mút đầu dương vật của It bằng miệng. Đầu anh nhấp nhô lên xuống. It ưỡn hông một cách vô thức. Day đảo lưỡi quanh dương vật của It cho đến khi It rên lên một tiếng lớn hơn.

"Cảm giác thật tuyệt... Day... Tao sắp... ra... ah..." It kêu lên khi sắp bắn ra. Day tiếp tục di chuyển miệng của anh ấy lên xuống dương vật của It cho đến khi tinh dịch của cậu đi vào miệng của Day. Thân hình cao lớn nuốt tinh dịch của It mà không phàn nàn. It xấu hổ đến mức mặt và toàn thân đỏ bừng. Day không lãng phí thời gian, anh đặt một chiếc gối bên dưới mông It và ôm lấy vòng eo gầy guộc của cậu. Day kéo chân It ra và mỉm cười hài lòng.

"mày nhạy cảm như thế này, làm sao mà tao chán được?" Day nói trước khi nắm lấy cây gậy cứng ngắc của mình và chĩa nó vào lối vào của It, nơi không hề phập phồng như thể chờ đợi Day đi vào.

"Chết tiệt. Tao không thể chịu đựng được nữa", Day giận dữ nói. Sự khó chịu mà anh ấy cảm thấy khi cương cứng tăng lên theo từng khoảnh khắc trôi qua.

"Day... uh... vào đi... tao ổn," It nói khi biết rõ Day đang đợi sự đồng ý của cậu.

"mày có chắc không?" Day hỏi lại, chỉ để chắc chắn. It gật đầu trong khi thở nặng nề. Không do dự, anh chỉ vào lối vào và từ từ đẩy cây gậy của mình vào. It ướt đẫm mồ hôi, nhưng cậu nghiến răng và cố gắng thư giãn. Dương vật của Day trượt vào bên trong mông của It cho đến khi Day đâm vào hết.Lúc đầu  It cảm thấy hơi khó chịu, nhưng nó không đau lắm. Day cúi xuống hôn lên trán cậu để an ủi. Day cảm thấy It hơi căng thẳng.

"Tao sắp di chuyển," Day nói, trước khi lắc hông ra vào.

"Mmmm... uh, uh," It cảm thấy ngứa ran ở bụng. Day di chuyển vào và ra từ từ. Tim anh bắt đầu đập nhanh hơn.

"A... a... a!" It rên rỉ. Day nghiến răng. Một tiếng rên rỉ phát ra vì anh cũng bị ảnh hưởng như It. Day tin tưởng vào hông của anh ấy, không ngừng nghỉ, cho đến khi It rung chuyển vì lực va chạm của Day. Khuôn mặt ngọt ngào của Day ngước lên khi anh cong lưng.

"Chết tiệt... ah... ah... ah..." It bấu móng vuốt vào lưng Day vì cảm giác ngứa ran.

"Hmm... Uhhhh," Day rên rỉ khản đặc khi It siết chặt dương vật của anh. Day gần như được giải phóng ngay lập tức, nhưng anh ấy đã giữ nó lại. Ngay cả It cũng cảm thấy như mình sắp bắn thêm lần nữa vì cây gậy của Day đang chạm vào một điểm nhạy cảm của cậu. It mở mắt và nhìn lên trần nhà.

"Thật... đẹp quá... ah... ah," It nói khi nhìn thấy những quả bóng bay hình trái tim màu đỏ lơ lửng khắp trần phòng. Day khẽ mỉm cười trước khi tăng tốc.

"Ah...ah...ah...ah," It rên rỉ khi hông của Day tăng tốc.

"Chết tiệt... Lễ tình nhân vui vẻ," Day nói khi anh không thể không giải phóng chất lỏng ấm nóng của mình vào bên trong It. Đồng thời, It lại bắn ra lần thứ hai. Cả hai đều thở hổn hển. Day chui đầu vào cổ It.

"Hừ... Tao rất thích ăn cái loại tráng miệng này." Day ghé vào tai It nói, kết quả It lại đỏ mặt. Day không muốn ngày này trôi qua chỉ như vậy. Thân hình cao lớn đưa It vào phòng tắm rồi lại lên giường. Họ ăn mừng cho đến khi trời sáng và chuẩn bị đến một ngày mới.

"Day, tao không thể chịu đựng được nữa," It nói, mắt cậu dần dần nhắm lại. Day hôn lên mi mắt và khẽ thì thầm vào tai It.

"Anh yêu em," câu nói nhẹ nhàng khiến It, người giờ đã nhắm nghiền mắt, khẽ mỉm cười trước khi chìm vào giấc ngủ trong sự mệt mỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro