Chương đặc biệt 2: Neil & Nick

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Neil bước tới và nắm cổ áo lôi Nick ra khỏi phòng ngủ của Day.

"Đừng kéo tao! Cổ áo sơ mi của tao sẽ bị nhăn mất," Nick hét vào mặt Neil khi bước ra khỏi phòng ngủ. Neil đóng cửa lại.

"Tại sao mày lại cố chọc tức bạn mình? Hãy để cậu ấy nghỉ ngơi," Neil nói.

"Ai nói tao đang chọc ghẹo nó. Tao chỉ đang cố gắng chăm sóc bạn tao thôi," Nick nói trước khi Neil bước tới chiếc ghế dài và bật TV để giết thời gian. Nick ngồi với anh ấy và xem TV một lúc.

"Neil. Thằng khốn kiếp Neil," Nick gọi tên cái người cao lớn kia, bằng giọng không lớn lắm.

"Cái gì?" Neil quay lại và hỏi.

"Thật nhàm chán," Nick đáp lại. Neil cau mày.

"Ồ, thật là chán. Mày gọi cho tao chỉ để nói rằng chuyện này thật nhàm chán," Neil nói với giọng khó chịu. Nick nhe răng cười.

"Vậy thì tìm việc gì đó làm cho đỡ chán đi," Nick nói, khiến Neil ngay lập tức quay sang nhìn Nick.

"Mày làm cái trò gì vậy? Tránh xa tao ra!" Neil kêu lên.

"Cái gì? Chà, tao chỉ mời mày chơi một trò chơi. Tao thấy rằng Day có nhiều  trò chơi và tao nghĩ có rất nhiều trò chơi mà chúng ta cũng có thể chơi," Nick nghiêm túc nói.

"Ơ, hay là mày nghĩ xa hơn thế? Hehe," Nick cười khúc khích nói.

"Chỉ một chút thôi. Ah, chúng ta sẽ chơi một chút. Tao cũng chán rồi," Neil nói trước khi đứng dậy để chọn một trong những trò chơi của bạn mình. Anh ấy đã từng chơi một số trò chơi này. Nick quay sang nhìn Neil.

"Để xem nào. Chơi trò chơi không thôi chắc chắn sẽ không vui đâu, chúng ta hãy thêm một số quy tắc mới nhé?" Nick nói.

"Mày muốn thêm quy tắc gì? Có rất nhiều trò chơi ở đây," Neil nói.

"Chúng ta sẽ đấu với nhau. Mỗi khi bên nào thua, bên đó phải cởi một mảnh quần áo, được không?" Nick nói với một nụ cười. Khuôn mặt của Neil ngay lập tức đông cứng lại khi nghe thấy lời  của cậu.

"Mày điên à, thằng lùn!!? Nếu tao chơi với một phụ nữ xinh đẹp hay một cậu bé dễ thương tao sẽ rất sẵn lòng, nhưng với mày ...." Neil nói.

Nick phồng má.

"Tại sao? Tại sao mày không chơi với tao? Mày có nghĩ rằng tao sẽ chơi trò chơi và cố tình thua chỉ để tao có thể cởi quần áo của mình cho mày xem? Xin lỗi. Mày sai rồi. Tao thà là mày sẽ phải cởi nó ra cho tao xem thì đúng hơn. Hehe" Nick nói những gì mà cậu đang nghĩ trong đầu.

"Mày thật hỗn xược, thằng lùn," Neil nói, nhưng Nick không quan tâm.

"Vậy mày có dám chơi không?" Nick trêu chọc nói.

"Hoặc không," Nick lại nói

"Tại sao tao không dám? Mày không cần phải phàn nàn," Neil nói.

"Vậy thì chơi đi. Tao sẽ đi đánh thức It để ăn và uống thuốc trước. Đến giờ rồi," Nick nói khi nhìn đồng hồ trên tường. Cậu nhanh chóng đứng dậy và đi vào phòng ngủ của Day. Một lúc sau, Nick bước ra khỏi phòng với cái bĩu môi trên mặt.

"Neil, giúp tao một việc," Nick nói.

"Cái gì?" Nick hỏi.

"Tao cần mày ép It ăn một ít thức ăn. It không nghe lời tao," Nick nói.

"Mày đi nói chuyện với nó đi. Tao sẽ đi chuẩn bị cơm cho nó," Nick nói trước khi đi hâm nóng thức ăn đã mua. Neil đứng dậy và bước vào phòng ngủ của Day. Neil đe dọa It một chút bằng cách nói rằng anh ấy sẽ nói với Day về việc It không chịu ăn. Sau đó, anh ta dọa sẽ đưa anh ta đến bệnh viện, vì vậy It đồng ý ăn cơm Nick mang vào. Ăn xong, Nick thu dọn bát đĩa và bước ra khỏi phòng.

"Để tao lấy cho mày một chiếc khăn tắm," Nick nói.

"Tao sẽ không dùng nó. Đừng lau cho tao," giọng nói mềm mại của It nói ngay lập tức.

"Hừ, người mày đang rất nóng, tao không tự mình lau cho mày, thì mày làm sao hồi phục?" Nick vừa nói vừa trách mắng bạn mình.

"Đừng lau cho tao," It vẫn khăng khăng.

"Ôi, bạn tao thật bướng bỉnh. Chết tiệt. Vậy tao sẽ dán miếng hạ sốt lên trán mày," Nick nói, trong khi dán miếng hạ sốt lên trán bạn mình trước khi chỉnh lại chăn cho It.

Trong khi đó, It lại ngủ thiếp đi. Nick bước ra khỏi phòng để tìm Neil.

"Chết tiệt, chăm It cứ như nuôi con nhỏ," Nick phàn nàn trước khi ngồi xuống cạnh Neil.

"Vậy, mày sẽ chơi trò chơi nữa không?" Neil hỏi. Nick cười nhẹ.

"Sao? Muốn cởi hết ra cho tao xem sao?" Nick cười hỏi trước khi đẩy mạnh đầu Neil.

"Thằng khốn, tao chưa bao giờ gặp một người đàn ông nào đĩ như mày" Neil nói. Nick khẽ nhăn mũi.

"Cái gì? Bạn không thích nó sao? Tao sẽ khiến mày phải lộ hết bản thân. Hehe", Nick nói đùa. Cậu thậm chí còn không mảy may bận tâm đến những lời nói của Neil.

"Er... Tao không thích mày. Mày thậm chí còn không dễ thương bằng một nửa Nong Night," Neil nói. Điều này làm Nick khẽ cau mày.

"Night, em trai của Day?" Nick đột nhiên hỏi.

"Đúng, Nong Night của tao đẹp trai hơn mày nhiều. Em ấy không bướng bỉnh hay cuồng đàn ông như mày đâu, tên lùn khốn kiếp," Neil nói.

"Vậy, mày đang nói gì? Rằng mày thích Nong Night ư?" Nick tò mò hỏi.

"Ah, tao không chỉ thích em ấy, mà tao còn yêu Night," Neil nói to và rõ ràng. Điều này khiến Nick cảm thấy hơi lo lắng.

"Nhưng tao xin lỗi. Nong Night đã là bạn trai và vợ của bạn tao," Nick nói vì đó là sự thật, theo những gì cậu biết. Neil trở nên im lặng một chút.

"Ồ, tao biết, nhưng tao sẽ đợi đến ngày Night chia tay với tên khốn Gear đó. Tao sẽ chăm sóc Night, vì vậy đừng lãng phí thời gian của mày để trêu chọc tao, thằng lùn," Neil nói.

"Tao sẽ dụ dỗ bạn. Tao sẽ tán tỉnh mày. Tại sao không chứ? Mày không thể xử lý nó? Hãy cho tao biết" Nick nói một lần nữa. Neil muốn cắn đứt lưỡi Nick sau khi gặp một người cứng đầu như Nick. Nick sẽ nói bất cứ điều gì mà không hề xấu hổ về bất cứ điều gì.

Reng... Reng

Điện thoại của Neil đổ chuông. Neil nhấc điện thoại lên để xem ai đang gọi trước khi bấm trả lời điện thoại. Nick ngay lập tức di chuyển đến ngồi cạnh Neil.

"Có chuyện gì vậy?" Neil trả lời điện thoại khi Nick ghé sát tai vào Neil hơn, chờ nghe ai đang gọi.

"Thằng khốn!! Sao mày lại ngồi đây? Tránh xa tao ra, nếu không tao đá mày đấy," Neil hét lớn vào mặt người bên cạnh.

"Cái quái gì vậy? Bọn mày định đánh nhau à? It thế nào rồi?" Day hỏi. Neil mất hứng thú với Nick và tiếp tục nói chuyện với bạn của anh ấy.

"Mày đang lo lắng cho vợ mình sao?" Neil hỏi.

"Im đi. Nếu tao ở đó, tao sẽ đá vào miệng mày đấy, Niel", Day mắng bạn mình.

"mày đang nói chuyện với ai vậy?" Nick hỏi khi bắt lấy tay Neil.

"Mày không cần phải khó chịu như vậy, thằng lùn. Mày đang làm phiền tao đấy" Neil quay sang nói với Nick.

"Chết tiệt... mày có thể hỏi thằng lùn Nick, cậu ta là người đã để mắt đến It cho mày.

Tao không đủ thông minh để chăm sóc bất cứ ai. Ê lùn, hai hai đưa mày nói chuyện đi. Mày có muốn biết không tao đang nói chuyện với ai vậy?" Neil hét vào mặt Nick khi anh dúi điện thoại của mình vào tay Nick và ngay lập tức chuyển sang ngồi trên một chiếc ghế khác. Nick bật cười trước thái độ của Neil trước khi tiếp tục nói chuyện điện thoại với Day.

"Có chuyện gì vậy Day?" Nick nói sau một lúc.

"Mày im đi. Mày biết đó là tao còn cố ý hỏi bạn tao rằng anh ta đang nói chuyện với ai à" Day nói với Nick bằng một giọng mỉa mai. Nick cười và sau đó cười lớn hơn. Trên thực tế, cậu  biết rằng chính Day là người đã gọi, cậu chỉ muốn gây rối với Neil.

"Tại sao? mày không biết tao thích trêu chọc bạn mày sao?" Nick nói. Neil ngồi ngây ra nhìn Nick.

//Mày đang chơi trò bịp bợm, hay mày chỉ là một con đĩ?// Giọng nói của Day khẽ thì thầm, nhưng Nick nghe thấy.

"Tao nghe thấy rồi đấy, đồ khốn Day. Mày làm bạn tao phát ốm!! Mày bắt được nó và khiến nó lây bệnh của mày," Nick hét lại ngay lập tức.

"Ồ, It thế nào rồi?" Day hỏi với giọng khó chịu.

"May đang lo lắng cho bạn của tao sao?" Nick hỏi đùa.

"Chết tiệt, nếu mày không trả lời, tao sẽ bảo Neil giết mày và ném mày ra khỏi căn hộ" Day nói.

"Trước khi giết tao, hãy để anh ta cưỡng hiếp tao trước được không. Tao sẽ đạt được mục đích sống của mình trước khi chết. Haha," Nick bật cười dễ thương.

"Mày hư quá," Neil, người đang lắng nghe, có thể hiểu Nick đang nói về ai với Day. Nick quay sang thè lưỡi với Neil trước khi chuyển sự chú ý trở lại cuộc nói chuyện với Day. Nick cười điên loạn.

"It vẫn còn sốt, nó không để tao lau người cho nó. Tao không biết nó xấu hổ về điều gì, tất cả những gì tao có thể khiến It để tao làm là dán miếng hạ sốt lên trán nó." Nick nói sau khi nhận thấy Day đã im lặng.

"Nếu It không cho phép mày lau người cho thì cơn sốt sẽ biến mất như thế nào?" Day trầm giọng phàn nàn.

"Làm sao tao biết được? It không cho tao lau cho nó. Lúc đầu, It  thậm chí còn không ăn, nhưng tao đã để bạn Neil bạn của mày đe dọa nó. Cho nên cuối cùng It mới chịu ăn một chút" Nick lại nói.

"Thằng nhóc thật bướng bỉnh!!" Day càu nhàu với giọng căng thẳng.

"Ừm, dù sao thì hai người cứ chăm sóc It trước đi. Nếu cơn sốt không giảm, tao sẽ đưa nó  đến bệnh viện ngay." Day nói lại.

"Có lẽ nó sẽ không muốn đi đâu. It ghét bệnh viện," Nick nói. Vì cậu đã làm bạn với It đã lâu nên cậu biết điều này. Nick nghe thấy âm thanh bị bóp nghẹt trước khi Day cắt cuộc gọi.

"Chắc cậu phải rất thân mới biết It ghét bệnh viện," Neil lên tiếng.

"Tại sao mày lại ghen tị?" Nick hỏi với một nụ cười.

"Mày, kia. Mày luôn nghĩ như vậy về bản thân mình à. Nói thật với mày, nói chuyện với mày khiến tao rất đau đầu. Loại người nào lại chửi bới và nói những lời như thế này. Tao vẫn chưa rung động?" Neil nói. Nick khẽ nhún vai. Không phải Nick không phiền hay không cảm thấy gì, mà là cậu chọn cách không để cảm xúc kéo dài. Nick không cho phép mình nghĩ về nó hoặc chú ý đến nó. Nick chọn sống một cuộc sống hạnh phúc mỗi ngày.

"Có muốn hay không cùng tao chơi một trò chơi?" Nick hỏi.

"Tao chỉ ngồi đây, suy nghĩ. Chết tiệt. Tao cảm thấy mình đang ở thế bất lợi kinh khủng," Neil càu nhàu.

"Có gì bất lợi?" Nick hỏi, cảm thấy hơi bối rối.

"Chà, thiệt thòi là nếu tao thua, tao sẽ phải cởi áo ra và mày sẽ dán mắt vào tao. Nhưng nếu tao thắng, tao sẽ phải chứng kiến ​​cảnh mày cởi áo ra." Neil nói.

"Tao nghĩ mày nên chơi một mình. Tao sẽ nằm xuống và nghỉ ngơi một chút," Neil nói.

"Cái quái gì vậy? Mày không thể chơi với tao trước à" Nick nói.

"Không, tao đi ngủ đây. Mày không được quấy rầy tao. Nếu có việc gấp thì đánh thức tao dậy" Neil nói trước khi đặt mình xuống chiếc ghế sô pha dài. Nick phát ngán với hành vi của anh ta, nhưng cậu sẽ không làm phiền Neil.

Bóng người nhỏ bé ngồi một mình trên sàn và chơi game. Cậu để Neil nằm một mình cho đến khi thời gian trôi qua. Bây giờ đã là buổi tối. Nick đã định kỳ đến thăm It và cho bạn mình uống thuốc. Neil ngủ ngon lành trên ghế sofa. Khi Nick ra khỏi phòng ngủ cậu tiến đến ngồi trên sàn cạnh chiếc ghế sofa nơi Neil đang nằm. Nâng cằm của Neil trong khi cậu vẫn ngồi và kiểm tra kỹ khuôn mặt của anh ấy.

// Mày thật đẹp trai... Mày là mẫu người mà tao đang tìm kiếm. // Nick nói nhẹ nhàng trong khi nhìn vào khuôn mặt của Neil và mỉm cười.

// Ngừng thích Nong Night đi. Bắt đầu thích tao ngay lập tức. // Nick nói đi nói lại trong khi cắn môi.

(Anh ấy ngủ có phải là một cơ hội ​​hay không?) Nick thầm nghĩ trước khi từ từ cúi mặt xuống gần Neil.

Đột nhiên!

Bàn tay mạnh mẽ của Neil nâng lên và đẩy trán Nick ra sau.

"Đừng nghĩ chỉ vì tao đang ngủ mà tao không biết mày đang làm gì, tên khốn lùn," giọng Neil vang lên khi anh mở mắt nhìn Nick nghiêm khắc. Nick nghiêm khắc di chuyển và ngồi thẳng dậy.

"Tao không biết tại sao mày lại tỉnh dậy nhanh như vậy," Nick nói với vẻ mặt trống rỗng.

"Mày đang ngồi cạnh tao nói chuyện một mình. Nếu tao không tỉnh dậy, thì có nghĩa là tao đã chết, thằng khốn lùn," Neil nói trước khi ngồi dậy và chải tóc.

"Ồ, mày nên bỏ qua nó đi. Vậy thì hãy tiếp tục và thức dậy đi. Mày đang cho tao nhiều cơ hội hơn đấy," Nick nói. Neil sốt ruột lắc đầu.

Reng... Reng

Điện thoại của Nick đổ chuông. Bóng người nhỏ bé nhấc điện thoại lên và bắt máy khi thấy đó là cuộc gọi của em gái mình.

"Có chuyện gì vậy Nam?" Nick nói khi cậu trả lời cuộc gọi.

"Cái gì!!? Tông xe vào phía sau một chiếc xe khác... Bằng cách nào? Em tự lái

chiếc xe đó à? ...và em đã gọi cho công ty bảo hiểm chưa? Không... ngoan, không cần phải khóc. Anh sẽ đến tìm em, em đang ở chỗ nào?" Nick nói với em gái mình trước khi nhìn lên Neil.

"Neil, mày có thể chăm sóc It cho tao được không?" Nick hỏi.

"Được. Mày đi đâu vậy?" Neil nói.

"Đến chỗ em gái tao. Em ấy đã tông vào xe của ai đó .Em ấy không biết người đó. Tao sẽ đi tìm em tao," Nick lại nói. Đây là lần đầu tiên Neil thấy Nick nói chuyện với giọng điệu nghiêm túc, nhưng Neil nghĩ chắc hẳn Nick đang lo lắng về việc em gái mình sẽ bị bắt nạt.

"ừ, đi đi. Tao sẽ tự chăm sóc cho It," Neil đáp lại vì anh cảm thấy nhẹ nhõm vì Nick đã rời đi. Nick không nói gì nữa. Cậu nhanh chóng đặt đồ đạc của mình vào túi và rời khỏi căn hộ của Day. Còn Neil, anh tiếp tục ở lại chăm sóc It.

Ngày hôm sau...

Sau đêm qua, Neil trở lại phòng ngủ của mình. Khi Neil nói chuyện với Day qua điện thoại, một chút về It, Neil không biết rằng Day đã trở lại với It ngay trong đêm đó. Đối với phần đầu tiên của ngày hôm qua, Neil đã không rời khỏi căn hộ của mình. Anh định đến gặp Day vào chiều nay. Khoảng giữa trưa, anh đứng trước thang máy chờ mở cửa.

"Ồ... Tại sao mày lại ở tầng này?" Giọng Nick cất lên khi chiếc thang máy mà Nick đi đáp xuống tầng của Neil. Nick đang mặc đồng phục đại học của mình. Neil nhìn vào các nút bấm trên thang máy. Nick đã bấm nhầm nút khiến thang máy dừng lại ở tầng của anh ấy.

"Tao sống ở tầng này," Neil bất lực nói. Nick bước ra khỏi thang máy với một nụ cười. Neil cảm thấy hơi xấu hổ sau khi nhìn thấy một số dấu vết trên khóe miệng của Nick.

"Môi của mày bị rách. Mày bị ai đó đấm à. Haha. Nhưng điều đó không làm tao ngạc nhiên vì miệng của bạn đáng lẽ phải bị đánh từ lâu rồi," Neil nói mà không cần suy nghĩ nhiều. Nick sững người một lúc trước khi cười toe toét.

"Không sao, cái đó. Không có gì. Nhân tiện, mày nói mày sống ở tầng này sao. Phòng nào vậy?" Nick nhanh chóng thay đổi chủ đề.

"Thôi đi, thằng khốn. Thế mày làm gì ở đây? Sao mày không lên gặp It?" Neil hỏi ngược lại.

"It đã đi đâu đó rồi? Bạn mày đưa It đi về tỉnh. Tao nhấn chuông cửa và đứng trước cửa rất lâu. May mà It gọi điện hỏi thăm tao. Nếu không, tao đã tưởng nó nằm chết trong nhà rồi" Nick nói.

"Đi tỉnh chắc là về thẩm mỹ viện rồi đó vậy mày có thể quay về đi" Neil gạt cậu ra.

"Cái gì? Không dẫn tao đi xem phòng sao?" Nick hỏi với một nụ cười.

"Không!! Tao ra ngoài ăn," Neil nói vì cả ngày hôm nay, Neil chưa ăn gì ngoài bánh mì trong phòng.

"Vậy dẫn tao đi cùng đi. Tao cũng đói bụng." Nick cười nói. Neil thở dài ngao ngán.

"Haizz... Day... Day... mày tìm được việc cho tao làm... Ừ, đi thôi," Neil không tránh khỏi nói, biết rằng kể cả khi anh nói với Nick rằng cậu không thể đi, bóng dáng nhỏ bé đó cũng sẽ đi theo anh. Dẫu sao thì Nick cười toe toét ngay khi nghe thấy điều này. Họ rời căn hộ cùng nhau.

"Tao sẽ đi xe của mày"  Nick nói.

"Tại sao chúng ta phải đi cùng nhau? Mày đi xe của mày đi. Chúng ta hãy lái xe riêng," Neil nói.

"Tao đưa xe cho em gái tao đi rồi. Xe của em ấy đang ở tiệm sửa chữa," Nick thản nhiên nói.

"Vì vậy, tao bắt taxi đến đây," Nick tiếp tục.

"Hả? Mày yêu em gái mày đến thế sao? Em ấy dễ thương không? Cho em ấy số của tao và em ấy gọi cho tao," Neil cố gắng nói. Nick dừng lại.

"Tại sao, không phải mày yêu Nong Night sao?" Nick hỏi anh ta. Neil nhún vai.

"Chuyện xảy ra sau khi tao có thể giải quyết một số vấn đề cho Night trước khi em ấy quay lại với Gear," Neil nói thẳng.

"Tao ở đây... mày không cần phải tìm ai khác," Nick đề nghị.

"Tao không muốn mày"  Neil trả lời gần như ngay lập tức.

"Trời ạ, cố nói không à? Cứ chờ xem tao sẽ khiến mày lo lắng vì tao, tao có thể làm điều đó đấy, Neil," Nick nói, người quyết tâm không bỏ cuộc.

"Hả? Tao không nghĩ là ngày đó sẽ đến. Chúng ta có thể rời đi không? Mày có thể ngồi trên xe của tao. Tao sẽ coi đây là công đức cho chú chim con mắt đen," Neil nói.

"Lái xe đi. Tao không biết lái xe," Nick đáp ngay trước khi cả hai bước xuống xe của Neil. Họ đến nhà hàng cách căn hộ không xa.

"Tao hỏi mày là đứa nào bị mày chọc phá đến mức không thể không làm bể môi mày như vậy hả?" Neil hỏi vì tò mò khi ngồi trong nhà hàng với Nick. Nick đưa tay lên chạm vào khóe miệng và chỉ mỉm cười.

"Không có gì đâu. Tao vừa mới loại được một đối tác của mình. Vì vậy, anh ta đã đấm lại tao. Haha", Nick nói đùa. Neil hơi nheo mắt lại vì không tin. Nick cố tránh ánh nhìn của Neil, cố nhìn đi hướng khác. Cậu thoáng thấy cái nhìn trong mắt Neil. Neil nhận thấy rằng đôi mắt của Nick thường luôn sáng rực, nhưng lần này, có một vẻ u ám phát ra từ chúng. Điều này chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc.

"À, đồ ăn tới rồi," Nick nói ngay khi nhìn thấy đồ ăn mình gọi. Hai người tiến hành ăn cùng nhau.

Reng... Reng

Điện thoại của Nick đổ chuông. Thân hình gầy gò nhấc điện thoại lên trước khi khẽ thở dài. Cậu ngẩng mặt lên nhìn Neil một chút.

"Đợi ở đây. Tao sẽ quay lại ngay. Xin lỗi chờ tao một chút" Nick nói trước khi bước ra khỏi nhà hàng. Ở chiếc bàn mà Nick và Neil đã ngồi có một cửa sổ mà bạn có thể nhìn ra bên ngoài nhà hàng. Neil tiếp tục ăn, không quan tâm, nhưng đôi mắt anh không thể không nhìn Nick.

Neil nhíu mày trước vẻ mặt của Nick. Mặc dù không thể nghe thấy cậu ta nói gì, nhưng chỉ cần nhìn vào thái độ của Nick, anh có thể biết rằng Nick đang tranh cãi với ai đó ở đầu bên kia điện thoại. Từ biểu hiện trên khuôn mặt của Nick, Neil có thể biết rằng Nick sắp khóc, nhưng thân hình nhỏ bé đang kháng cự.

Khi Nick thoáng thấy Neil và thấy anh ấy đang quan sát mình, cậu lập tức quay lưng về hướng của Niel. Một lúc sau, cậu bước vào với nụ cười trên môi. Điều này khác với những gì Neil vừa thấy.

"Cái gì vậy? Mày đã ăn mà không đợi tao à" Nick nói với giọng gay gắt.

"Mày nói lâu quá đấy," Neil đáp lại, liếc nhìn tình trạng của Nick một lần nữa. Neil có thể nói rằng Nick đang cố che giấu cảm xúc thật của mình.

"Đối tác nào đã gọi để chia tay với mày à? Trông bạn như sắp khóc vậy," Neil hỏi. Nick ngước nhìn Neil và mỉm cười.

"Mày biết gì không, mày thực sự tốt khi nói điều này..." Nick vui vẻ nói. Điều này khiến Neil yên tâm rằng chắc chắn không phải như vậy, nhưng Neil đã dừng lại quan tâm. Đây không phải là về anh ta. Đây chắc hẳn là tính cách của Nick. Nick đã không nhận ra điều này sau khi trả lời điện thoại. Anh im lặng một lúc. Khi no nê, họ bắt đầu quay về.

"Mày muốn tao đưa mày đi đâu?" Neil hỏi khi họ đã rời khỏi nhà hàng và đi về phía ô tô. Nick nhìn Neil một lúc.

"Tao có thể đến ở với mày tại căn hộ được không," Nick nghiêm túc hỏi.

"Không đời nào. Tao không cảm thấy an toàn. Ngoài ra, mày nghĩ chúng ta thân thiết đến mức nào, thằng lùn? Ngay cả khi tao để mày đi ăn cùng, không, không, không, không, không," Neil nhanh chóng nói.

"Hehe. Tao chỉ đùa thôi. Mày có thể thả tao ở trung tâm thương mại," Nick nói với một tiếng cười nhẹ. Khi lên xe, Neil chở Nick đến trước trung tâm mua sắm. Nick ra khỏi xe trong khi đùa giỡn với Neil. Bóng dáng cao lớn lắc đầu trước khi lái xe đi.

Neil nhìn vào gương chiếu hậu và thấy Nick đang ngồi trên băng ghế trước trung tâm thương mại. Anh quyết định đỗ xe bên đường, ngồi và quan sát Nick qua kính chiếu hậu. Neil khẽ cau mày khi một chiếc ô tô với một người đàn ông đẹp trai với vẻ ngoài đàng hoàng chạy ngang qua Neil để đón Nick.

"Hả? Miệng mày cứ bảo thích tao, tao không chơi với mày thì mày kiếm thằng khác, đúng là lăng nhăng mà." Neil tự cao tự đại nói. Thay vì lái xe trở lại căn hộ, Neil chọn đi theo chiếc xe đón Nick. Anh ta giữ khoảng cách an toàn với chiếc xe kia trước khi nhìn thấy chiếc xe phía trước biến thành khách sạn. Neil lập tức mỉm cười. Anh ta đậu xe trên đường trong khi chiếc xe kia đậu ở bãi đậu xe của khách sạn.

"Mày giỏi thật đấy. Ăn với người này nhưng ngủ với người khác," Neil tự nhủ lần nữa trước khi lái xe đi mà không quan tâm. Nhưng có điều gì đó đã khiến anh dừng lại. Anh nhìn thấy thân hình nhỏ bé của Nick đang cố bước ra khỏi khách sạn. Người đàn ông kia đến và đứng trước mặt cậu ta và bắt đầu tranh cãi với Nick.

"Tao đã bảo mày buông tao ra mà!!" Nick hét lên.

"Tại sao tao phải để mày đi!!? Mày không muốn tao đưa mày đến một nơi yên bình sao?" người đàn ông nói, kéo cổ tay Nick.

"Tao thực sự muốn nói chuyện ở đâu đó thoải mái. Không kết thúc trong một khách sạn và ở trên giường!!" Nick hét lại.

"Nhưng lần nào cũng vậy, cuối cùng thì cả hai chúng ta cũng ở trên giường, phải không?" người kia nói.

"Wow... Chết tiệt... Tại sao tao chỉ kết thúc với những người như thế này!!?" Nick kêu lên thất vọng khi bên kia không dễ dàng để anh đi.

Đột nhiên!!

Bàn tay của người đàn ông đang nắm cổ tay Nick bị kéo mạnh ra khỏi cổ tay Nick. Bóng người cao lớn bước tới và đứng trước mặt Nick. Bóng dáng nhỏ bé ngây người nhìn người vừa đến, không ngờ bóng dáng cao lớn đó lại đang đứng ở đây.

"À... Neil," Nick sửng sốt nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro