Chương đặc biệt 8: Neil & Nick

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Sau khi đánh Neil và khóc một lúc, Nick bắt đầu cảm thấy mệt mỏi hơn và bình tĩnh lại một chút. Neil vẫn ôm Nick không buông.

"Mày sẽ lắng nghe tao chứ?" Neil khẽ hỏi. Nick không nói gì, cậu chỉ phát ra những tiếng nức nở khe khẽ.

"Mày hỏi tao có còn yêu Night hay không. Tao đã nói với mày là có" Neil nói. Điều này khiến Nick đứng dậy một chút, nhưng Neil vẫn đang vuốt ve cậu.

"Suỵt... nghe này..." Neil nhanh chóng cố gắng an ủi anh trước khi Nick có thể bắt đầu la hét lần nữa.

"Tao yêu Night... nhưng tao yêu em ấy như một người anh trai. Khi tao nghĩ về điều này, nó khiến tao nhận ra rằng tao không yêu Night như kiểu người yêu. Tao yêu em ấy như một người em trai hơn thì đúng hơn" Neil nói với giọng nghiêm túc, khiến Nick phải dừng lại và đẩy nhẹ Neil ra sau để nhìn anh.

"Ý mày có phải như vậy không?" Nick hỏi. Giọng cậu run run.

"Đó là một lời nói dối," Neil mỉa mai trả lời.  Nick đập vào ngực Neil.

"Đừng trêu chọc tao," Nick nói lại.

"Ah, tao đã nói với mày điều này nhiều rồi. Sao mày vẫn sẽ hỏi tao xem tao có nói thật không," Neil đáp lại.

"Tao muốn mày kể lại cho tao nghe," Nick nài nỉ Neil.

"Bây giờ mày đang nói chuyện với tao. Điều đó có nghĩa là sự tức giận của mày đã biến mất, phải không?" Neil hỏi. Nick dừng lại một lúc trước khi chậm rãi gật đầu.

"Nhưng mày có thể nói lại lần nữa không? Rằng mày không còn coi Nong Night hơn một người anh em nữa?" Nick yêu cầu Neil nói lại lần nữa. Neil vẫn nhìn chằm chằm vào Nick.

"Tao sẽ nói lần cuối. Và từ giờ trở đi, mày không cần phải thắc mắc về tao và Night nữa, được chứ?" Neil nói. Nick gật đầu đồng ý.

"Tao không còn cảm giác gì với Night nữa ngoài việc coi em ấy như một người anh em. Mày nghe rõ tao nói chứ?" Neil nói. Nick mỉm cười và ôm chặt lấy Neil.

"Neil... tao có thể xin mày ở bên cạnh tao được không? Nếu một ngày mày chán nản hay khó chịu với tao, thì hãy nói thật cho tao biết. Tao chỉ xin một it thời gian để tĩnh tâm lại rồi tao sẽ rời xa mày", Nick nói. Giọng cậu nghèn nghẹn khi  vùi mặt vào ngực Neil.

"Ah, ai nói với mày rằng tao sẽ chán và khó chịu với mày?" Neil nói lại.

"Chàng trai lùn, tao không biết cảm giác thực sự yêu một người là như thế nào, nhưng bây giờ tao có thể nói với mày rằng tao sẽ không rời bỏ mày hay để mày rời xa tao. Thật không may, vì chính mày sẽ làm điều đó, cuối cùng lại bỏ tao theo người khác," Neil đáp lại. Nick lắc đầu.

"Tao sẽ không rời xa mày. Tao sẽ luôn ở bên mày," Nick nói. Neil khẽ mỉm cười trong khi nhẹ nhàng đung đưa Nick trong vòng tay của mình.

Nick chậm rãi gật đầu trước khi đẩy mình ra khỏi ngực Neil để đi rửa mặt. Khi quay lại, cậu nằm xuống giường bên cạnh Neil. Thân hình cao lớn kéo Nick vào lòng và nhắm mắt lại trong khi tự suy nghĩ. Làm thế nào mà một người mà anh ấy hầu như không biết, như Nick, lại có thể khiến anh ấy cảm thấy gắn bó đến mức muốn chăm sóc cậu nhiều như vậy?

"Tao sẽ tự lái xe," Nick nói sau khi tắm rửa và thay quần áo để đến trường vào sáng hôm sau.

"Tao đã nói với mày rằng mày không cần phải làm thế. Tao sẽ đưa mày đến đó," Neil nói với giọng nghiêm nghị.

"Cái quái gì vậy? Miệng thì nói là sẽ đưa tao đi, nhưng bây giờ mày vẫn đang nằm dài trên giường đấy" Nick càu nhàu đáp trả.

"Được rồi, tao dậy đây. Mày nói nhiều quá đấy, đồ lùn," Neil đứng dậy khỏi giường, xoa đầu Nick rồi đi vào phòng tắm. Anh ấy không mất nhiều thời gian. Neil chở Nick đến trước cổng trường đại học.

"Muốn tao tới đón mày làm gì?" Neil hỏi.

"Để tao gọi cho mày và cho nói cho mày biết," Nick trả lời.

"Đừng tán tỉnh bất cứ ai. Nếu không, mày sẽ gặp tao sớm thôi," Neil đe dọa. Nick mỉm cười ngọt ngào khi nghe điều này.

"Oh... Tao muốn gặp mày đến phát run rồi. Hehe. Nhưng giờ tao chỉ có thể đi," Nick nói trước khi nhanh chóng bước ra khỏi xe. Nick cười và chỉ vào mặt Neil để đổ lỗi cho anh ta. Nick bước vào trường đại học và thấy It đang đi trước mặt mình và đang nói chuyện điện thoại. Vì vậy, cậu nhanh chóng đi tìm người bạn của mình.

"Sao mày lại làm vẻ mặt đó?" Nick chào người bạn của mình khi nhìn thấy It chìm trong suy nghĩ.

"Ai đã đưa mày đến? Còn xe của mày ở đâu?" It hỏi.

"Tên khốn đó đưa tao tới. Hắn không cho phép tao tự lái xe đi, còn mày thì sao?" Nick bước tới và vòng tay qua cổ It khi họ đi cùng nhau.

"Day đưa tao đến để thực hiện dự án với mọi người" It trả lời.

"Vậy thì có chuyện gì vậy? Vẻ mặt của mày trông thật ngu ngốc," Nick hỏi với vẻ nghi ngờ.

"Vừa rồi, mẹ tao gọi cho tao," It nói. Cậu ấy nói với Nick về việc mẹ của mình muốn mời Day ăn tối ở nhà. It rất ngạc nhiên và có chút nghi ngờ.

"Không có gì đâu. Chắc mẹ của mày muốn đãi mày một bữa và xem ai đang chăm sóc con trai bà ấy," Nick nói để cảm thấy thoải mái hơn.

"Chết tiệt, Nick... họ có thể là bố mẹ của tao, nhưng liệu họ có thể chấp nhận việc con trai họ có quan hệ với một người đàn ông không?" It hỏi khiến Nick im lặng.

"Tao không biết," Nick nhẹ nhàng nói khi nghĩ về gia đình của chính mình. Ngày nay, ở nhà Nick không ai biết Nick có sở thích gì.

"Mày nghĩ sao?" Nick thấp giọng hỏi.

"Tao không biết. Khi nói chuyện với mẹ, tao không thể không nghĩ về điều này", It đáp lại.

"Mày đã bao giờ nói về điều này với Day chưa? Giống như, về gia đình của mày?" Nick tò mò hỏi. It lắc đầu.

"Khi nào chúng ta có thời gian để nói chuyện? Hầu hết thời gian chúng ta chỉ chiến đấu, hoặc chửi nhau, đánh nhau. Bọn tao chưa bao giờ nói về những điều này," It nói.

"Tao nghĩ mày nên thử nói chuyện với anh ấy, nếu mày thực sự nghiêm túc với Day," Nick nói với giọng điềm tĩnh.

"Tao không biết Day nghiêm túc với tao như thế nào," It nhẹ nhàng nói.

"Ôi... Mày điên rồi It. Anh ta bắt mày rồi tuyên bố quan hệ với mọi người, tao cũng không biết bạn của tao là ăn cơm hay ăn cỏ nữa." Nick ranh mãnh nói.

"Tao chỉ không chắc. Tao chưa từng có một mối quan hệ nghiêm túc nào trước đây," It nói.

"Ồ, mày đang nghiêm túc với một người như  Day. Hehe. Mày rất tốt đấy, bạn của tao," Nick cố gắng trêu chọc bạn mình.

"Đủ rồi. Đừng nói về chuyện đó nữa. Hãy làm việc đi để tao có thể về sớm," It ngắt lời bạn mình, nhưng Nick vẫn tiếp tục nghĩ về điều này. Cậu biết rất rõ mọi thứ sẽ như thế nào ở nhà mình. Họ chắc chắn sẽ không thể chấp nhận điều này.

Sau khi Nick và những người bạn của cậu hoàn thành dự án của họ, Nick đã gọi ngay cho Neil.

"Tao xong rồi. Tao sẽ đợi mày ở nhà hàng trước trường đại học," Nick đáp lại khi đầu dây bên kia bắt máy.

("Bây giờ mày đang ở với ai?") Neil hỏi ngược lại.

"Tao với It. Cậu ấy cũng đang đợi  Day đến đón ở nhà hàng. Bọn tao sẽ đợi cùng nhau," Nick trả lời.

("Ồ, đừng có tọc mạch và đi đâu với ai cả. Tao đi đến đây," Neil nói trước khi cúp điện thoại. Nick ngay lập tức quay lại chỗ It. Cậu nghe thấy It đang nói chuyện điện thoại với Day, sử dụng gần như chính xác những từ mà cậu đã sử dụng khi nói chuyện với Neil.

Nick nói: "Tao không nghi ngờ gì về việc Day và Neil là bạn của nhau.

"Tại sao?" It hỏi.

"Chà, cả hai đều là những kẻ độc đoán. Tao đã nghe thấy mày nói chuyện điện thoại. Nó giống như y như những lời  khi tao gọi cho Neil. Khi tao nói rằng tao sẽ đợi anh ấy ở quán cơm đối diện trường đại học, anh ấy cứ hỏi tao dù tao có ở bên mày hay không. Anh ấy nói với tao rằng đừng bận tâm và đi đâu với bất kỳ ai", Nick nói đùa.

"Chính xác!! Nhưng Day của tao không phải lo lắng về việc tao sẽ tán tỉnh một ai khác như mày. Chỉ vậy thôi," It đáp lại trước khi cười. Hai người ra ngồi đợi ở quán cơm trước cổng trường đại học.

"Tao tin rằng hai người họ sẽ đến đây cùng nhau", Nick nói khi ngồi ăn.

"Có thể là không," It nói, Nick bật cười khi thấy Day và Neil cùng bước vào nhà hàng. Day hỏi xem It đã no trước khi rời nhà hàng chưa.

"mày đã no chưa?" Neil hỏi Nick.

"Tại sao mày phải vội vàng như vậy?" Nick hỏi Neil trước khi dừng lại khi thấy một người đàn ông bước vào quán ăn. Nick muốn làm như không nhìn thấy anh ta, nhưng đã quá muộn. Người bên kia quay lại và nhìn thấy Nick.

"Nick, mày đi đâu vậy? Tao vẫn thường đợi mày trước cổng trường đại học, nhưng mãi không thấy mày đâu," Người đàn ông đi tới ngồi xuống bên cạnh Nick, không thèm để ý đến Neil.

"Uh... ừm, tao có đi đâu đâu... Neil, tao no rồi. Đi thôi," Nick trả lời chàng trai trẻ trước khi quay sang Neil, người đang ngồi xuống, nhìn Nick và chàng trai trẻ kia luân phiên.

"Đợi đã, Nick. Tại sao mày lại hành động như thể mày không muốn nói chuyện với tao? Mày có định ngủ lại phòng tao tối nay không?" chàng trai trẻ nói, nắm lấy cổ tay Nick trước khi cậu có thể đứng dậy khỏi bàn. Nick lập tức quay sang nhìn Neil với khuôn mặt nhợt nhạt.

"Hắn là đối tác trước đây của mày?" Neil nhẹ nhàng hỏi. Nick bắt đầu mất trí. Mặt cậu tái nhợt. Cậu sợ rằng Neil sẽ nổi giận và khó chịu với mình.

"Neil... nghe này..." Nick muốn giải thích, nhưng bàn tay mạnh mẽ của Neil đã kéo tay người thanh niên đang nắm cổ tay Nick ra.

"Xin lỗi nhé... Tao không quan tâm trước đây mày có dính líu gì với Nick hay không, nhưng giờ tao là chồng duy nhất của cậu ấy. Và Nick sẽ không dám nghĩ đến việc quay lại chơi với mày nữa đâu." . Tao hy vọng mày hiểu những gì tao đang nói với mày "Neil nói với giọng trầm. Nick choáng váng còn người thanh niên bắt đầu cau mày.

"Tao không hiểu," người kia đáp.

"Nick, mày không nói gì về chuyện này, nhưng tao không phiền nếu mày có người khác. Chúng ta chỉ vui vẻ thôi phải không? Nếu một ngày nào đó, mày chán một người như anh ta, mày có thể đến gặp tao," chàng trai trẻ nói với Nick, khiến những người bên trong nhà hàng nhìn anh ta kinh ngạc. Nick thở dài.

"Hai người vui vẻ lắm sao?!?" Nick hét lên khiến cả nhà hàng im bặt.

"Hai người sợ người khác không biết tất cả những gì tao đã ngủ với ai à? Đúng không? Các người muốn mọi người biết tao đang nhắn tin với ai sao? Cứ nói đi. Nói cho họ biết, lũ khốn, chính xác những động thái của tao là gì? bắt cá hai tay" Nick tuyệt vọng hét lên, khiến những người có thể nghe thấy họ phải giật mình vì đôi mắt của Nick tối sầm khi cậu nhìn chằm chằm vào hai người đàn ông.

"Được rồi, mày định làm gì? Muốn cùng anh ta trở về chơi sao?" Neil hỏi với giọng u ám. Anh ấy không hề tỏ ra mình đang bị lay động.

"Không! Paul, để tao nói cho mày biết một chuyện. Bây giờ tao đã có người quan tâm đến mình. Tao không cần ai khác. Từ giờ trở đi, mày không cần phải làm phiền tao nữa... Neil... Đi thôi " bóng dáng nhỏ bé đứng dậy.

Nick run lên vì tức giận. Cậu quay lại kéo tay Neil để bắt anh đứng dậy và trả tiền cho đồ ăn của họ trước khi đi thẳng đến chiếc xe của Neil đang đỗ phía trước.

"Mở cửa ra," Nick nói cộc lốc khi tiến lại gần chiếc xe. Neil mở khóa trước khi Nick vào trong. Cậu giận dữ nhìn ra ngoài cửa sổ xe.

"Mày không nên giận tao. Mày biết điều này phải không?" Neil nói với giọng không quá nghiêm túc vì Neil không cố chọc tức Nick. Anh ta chỉ khó chịu với người kia vì đến để cố gắng thuyết phục Nick ngủ với anh ta.

"Ah, mày đã cố làm bẽ mặt tao. Chỉ vì tao đã gây rối với mọi người không có nghĩa là tao muốn mọi người biết về điều này," Nick nói với giọng gay gắt.

"Từ giờ đừng làm thế nữa. Nếu còn làm thế, mày sẽ chết dưới tay chân của tao", Neil đe dọa trước khi lái xe đi. Nick vẫn im lặng.

"Được rồi, tao xin lỗi ... Tao chỉ không muốn mày dây dưa với anh chàng đó một lần nữa. Mày đã biết tại sao mà" Neil trầm giọng nói.

"Tao biết... Đừng lo lắng về điều đó. Tao rất vui vì mày đã nói điều đó. Nó khiến tao nhận ra rằng, ít nhất, mày cũng rất ghen tị với tao," Nick nhẹ nhàng nói trước khi quay sang Neil với một nụ cười.

"Mày hay ghen, tao cũng hay ghen. Và tao thích điều đó", Nick nói đùa. Neil lắc đầu trước khi khó chịu đưa tay vò tóc Nick.

"Mày là một thằng khổ dâm, thằng lùn," Neil nói đùa. Nick nhìn Neil trước khi chậm rãi mỉm cười. Sau đó, cậu để lại một tiếng thở dài nhỏ, khiến Neil ngạc nhiên.

"Mày làm sao vậy?" Neil hỏi khi thấy vẻ mặt Nick thay đổi.

"Không có gì. Tao đang nghĩ về cuộc nói chuyện với It," Nick nói.

"Hai người đã nói chuyện gì với nhau?" Neil hỏi.

"Chà, It đã hỏi tao rằng liệu tao có nghĩ rằng bố mẹ có thể chấp nhận sự thật rằng con trai họ có bạn trai không. Điều đó khiến tao nghĩ về bố mẹ mình," Nick nói.

"Mày đã nói gì với It về điều đó?" Neil hỏi lại.

"Cá nhân tao không biết vì nhà tao cũng không ai biết chuyện của tao. Hehe. Nhưng tao nghĩ, nếu bố tao biết chắc ông ấy đứt mạch máu não rồi. Ông ấy sẽ đuổi tao ra khỏi nhà mất.

" Nick nói với vẻ mặt buồn bã. Neil đưa tay kéo đầu Nick tựa lên vai mình.

"Nếu mày thực sự bị đuổi khỏi nhà, mày có thể đến sống với tao trong căn hộ. Nó không tệ như mày nghĩ đâu", Neil nói đùa.

"Tao có thể ở lại với mày à?" Nick hỏi lại.

"Hmm," Neil đáp, nở một nụ cười nhẹ với Nick, nhưng dù sao anh cũng không nghĩ nhiều về điều đó.

Sau ba ngày, Nick bắt đầu ngủ lại với Neil tại căn hộ của anh ấy mỗi ngày. Không hiểu sao hôm nay, Neil nói với Nick rằng anh sẽ đưa cậu về nhà và ngày hôm sau sẽ đón cậu. Điều này khiến Nick ngồi trên giường và cau mày.

"tao đã nói với mày là ngày mai anh sẽ đón mày. Tối nay, tao sẽ lo một số công việc cho Day," Neil nói.

"Đó là một lời nói dối. Mày sẽ chạy trốn đến nơi mà tao không biết, phải không?" Nick nói lại.

"Tại sao tao phải chạy trốn khỏi mày, đồ khốn lùn? Nếu tao định đi đâu đó, tao sẽ đi. Tao không thấy cần phải chạy trốn," Neil nói lại.

"Vậy thì tao có thể đợi ở đây," Nick lại nói.

"Không, tao sẽ lo lắng cho mày. Mày hiểu không? Về nhà ngủ đi," Neil lại nói. Nick càu nhàu trước khi bước ra khỏi phòng để lên xe.

"Nick, mày có hiểu tao không?" Neil nhắc lại khi lái xe đưa Nick về nhà.

"Tao không hiểu," Nick nhanh chóng trả lời trước khi Neil nhấc máy điện thoại lên. Anh ấy nói chuyện một chút trước khi cúp máy.

"Tao đi lo một số công việc. Có thể tao sẽ về muộn," Neil lại nói.

"Tao không biết liệu mày đang chạy trốn hay mày đang bí mật hẹn hò với người khác. Tao sẽ tự mình tìm đến và xem," Nick nói một cách mỉa mai.

"Nhóc chết tiệt!" Neil gọi to.

Nick nhìn ra ngoài cửa sổ cho đến khi cậu về đến nhà. Neil kéo tay Nick để cậu ra xe.

"Tao sẽ đi nhanh thôi. Nghe tao này, tao không chạy trốn đâu. Thực ra tao ra ngoài làm vài việc lặt vặt cho Day," Neil cố gắng ăn nói tử tế và nói với Nick.

Lý do anh đưa cậu về nhà là vì Neil không muốn Nick lẻn ra ngoài và theo dõi anh ấy. Vì vậy, anh ấy để xe của Nick ở chung cư và đưa Nick về nhà. Điều này sẽ khiến cậu khó theo dõi Neil hơn một chút.

"Umm... mày có thể đón tao vào ngày mai," Nick nói trước khi ra khỏi xe. Neil khẽ thở dài trước khi lái xe về. Nick bước vào nhà trong sự bàng hoàng.

"Nick, con đã ở đâu vậy? Bố phàn nàn về điều đó mỗi ngày," mẹ của Nick nói khi nhìn thấy con trai mình bước vào nhà.

"Mẹ, đừng nói với con rằng bố đã phàn nàn về con....." Nick nói.

Nick buồn bã nói: "Ông ấy nguyền rủa con và rất vui vì con không ở trong tầm

mắt của ông ấy".

"Sao con lại nói thế, Nick?" Mẹ cậu nhẹ nhàng nói. Nick thở dài.

"Nan vẫn chưa về phải không?" Nick hỏi, thay đổi chủ đề.

"Con bé sẽ quay lại ngay. Bởi vì con không có ở đây, nên bố con đã đưa con bé và Non đến bữa tiệc," mẹ của Nick nói với con trai mình khi cậu nhìn bà chằm chằm.

"Mẹ... con hỏi mẹ một chuyện được không?" Dáng người nhỏ bé vừa nói vừa bước đến ngồi cạnh mẹ.

"Có chuyện gì vậy?" Mẹ cậu hỏi.

"Nếu một ngày nào đó, con làm điều gì khiến mẹ thất vọng, mẹ có tức giận không? Mẹ có ghét con không?" Nick thấp giọng hỏi mẹ.

"Điều đó phụ thuộc vào những gì con đã làm, nếu mẹ thất vọng về con điều đó có nghĩa là nó nghiêm trọng đến mức nào?" Mẹ cậu hỏi trong khi nhìn con trai mình với ánh mắt dịu dàng.

"Chuyện gì vậy, Nick? Con muốn nói với mẹ điều gì? Mẹ có thể giúp gì cho con không?" Mẹ của Nick hỏi.

"Không, không có gì. Đó chỉ là một câu hỏi giả định thôi. Con đang buồn ngủ. Con sẽ chợp mắt một chút, lất nữa con sẽ quay lại ăn tối sớm," Nick ngắt lời mẹ trước khi đứng dậy và đi về phòng. Nick nằm một mình trong phòng, suy nghĩ trước khi chìm vào giấc ngủ.

Em gái của Nick đánh thức cậu khi cô ấy gõ cửa và gọi cậu xuống ăn tối. Sau khi ăn xong, Nick đi ra ngoài để tận hưởng làn gió đêm. Nick cảm thấy nhẹ nhõm vì cậu vẫn chưa gặp bố mình. Vì vậy, Nick đã cố gắng gọi vào điện thoại của Neil nhiều lần, nhưng Neil không nhận bất kỳ cuộc gọi nào của cậu. Nick giật mình cảm thấy rất bực mình. Vì vậy, cậu đã gọi cho It để phàn nàn. Đây là trước khi cậu biết bố của It đang ngăn cản It có mối quan hệ với Day. Nick hơi choáng váng khi nghe điều này.

It cho rằng Day và Neil hẳn đã đến trường đua cùng nhau. Sau khi cúp điện thoại với It, cậu tiếp tục cố gắng liên lạc với Neil. Neil tránh trả lời các cuộc gọi của Nick vì anh ấy không muốn Nick biết anh ấy đang ở trường đua cho Day để đua. Nick lo lắng đứng trước sân nhà. Cậu dừng lại khi nhìn thấy đèn pha chiếu vào đường lái xe. Nick nhận ra rằng bố và anh trai cùng cha khác mẹ của mình hẳn đã trở về từ bữa tiệc. Nếu Nick quay vào nhà bây giờ, chắc chắn bố cậu sẽ nhìn thấy cậu. Vì vậy, Nick lặng lẽ ngồi xuống chiếc ghế cỏ bên ngoài. Bên ngoài trời đã tối, nhưng Nick muốn đợi bố vào trong nhà trước khi vào nhà.

"Vào nhà đi sao em lại ngồi ngoài này một mình trong bóng tối?" Một giọng nói trầm vang lên từ phía sau cậu. Nick, người vẫn đang cố gọi cho Neil, hơi giật mình sau đó quay lại nhìn.

"P'Non," Nick thấp giọng gọi anh trai mình. Cậu cảm thấy nhẹ nhõm khi biết đó không phải là bố, nhưng nhìn thấy người anh cùng cha khác mẹ của mình đứng đó cũng không khiến cậu cảm thấy khá hơn chút nào.

"Em ra ngoài để tận hưởng không khí ban đêm," Nick trả lời. Non ngồi xuống chiếc ghế trống bên cậu.

"Em không vào nhà sớm sẽ bị muỗi ăn mất," Non nói, nhưng Nick không quan tâm lắm.

"Em đã ở đâu? Tại sao em vẫn chưa về nhà?" Non hỏi khiến Nick im bặt.

"Em đang ở nhà một người bạn," Nick thẳng thừng trả lời. Mắt cậu dán chặt vào màn hình điện thoại.

"Chỗ của bạn bè hay người yêu của em?" Non hỏi. Nick quay sang nhìn anh trai mình. Họ không thường nói chuyện với nhau.

"Non, sao anh lại hỏi em đi với bạn hay với người yêu? Anh bị làm sao vậy?" Nick hỏi lại.

"Không có gì. Anh chỉ không muốn em lao vào một mối quan hệ lúc này thôi. Em vẫn còn trẻ," Non nói. Nick cau mày đáp lại anh.

"Non, anh có đang say không? Em đã 20 tuổi rồi. Một vài người bạn của em đã có vợ con", Nick nói.

"Nhưng Nick, trong mắt anh, em vẫn là một đứa trẻ," Non lại nói. Nick bắt đầu khó chịu với anh trai mình.

"Anh vào trong đi. Anh mệt rồi đấy" Nick nói.

Đột nhiên!

Cổ tay Nick bị Non nắm lấy.

"Anh có thể ở lại nói chuyện với em một chút được không, Nick? Em có ghét anh không?" Non trầm giọng hỏi.

"Chuyện quái quỷ gì xảy ra với anh vậy, P'Non? Buông em ra," Nick nói với anh trai.

"Nick, đừng nghĩ rằng anh không biết em đã từng ở cùng ai," Non nói với giọng gay gắt.

"Em ở với ai, làm gì không liên quan gì đến anh, chuyện này thì có liên quan gì đến anh chứ?" Nick cãi lại. Nick ngạc nhiên trước giọng điệu gay gắt, ánh mắt lạnh lùng và hành vi khác thường của anh trai mình.

"p' Nick... anh đang ở đâu. P' Nick?" Giọng Nan cất lên trước khi Non kịp nói gì thêm khiến Non lập tức thả Nick ra. Non quay trở lại nhà, đi ngang qua Nan, người đang có vẻ mặt bối rối.

"P' Nick, sao anh lại ở đây? Vào nhà đi. Bị muỗi đốt bây giờ" Nan nói.

"Vậy, anh và P'Non đã nói chuyện gì với nhau thế?" Nan tò mò hỏi.

"Không có gì. Anh ấy chỉ chào anh thôi," Nick trả lời. Mặc dù, trong thâm tâm, cậu không hiểu tại sao P'Non lại cư xử như vậy hay tại sao anh lại giận cậu đến vậy.

"À... ừm... nhân tiện, khi anh không có nhà, P'Non thường hỏi anh đã đi đâu và có về nhà không. Khi anh ấy nhận ra anh vẫn chưa về nhà để ngủ, anh ấy sẽ hỏi anh đang ở đâu. P'Non có vẻ rất khó chịu, nhưng em không biết tại sao", Nan nói.

"Này Nan, vào nhà thôi," Nick nói, thay đổi chủ đề trước khi bước vào nhà cùng em gái. Nick ngay lập tức quên mất Non.

Khi cậu bước vào phòng ngủ, It gọi cho cậu. It phát hiện ra rằng Day đã bị Pete đánh đập và It sẽ đi giúp Day. Điều này khiến Nick rất lo lắng cho bạn mình. Nick yêu cầu It luôn giữ điện thoại bên mình. Cậu đã lên kế hoạch gọi cho Neil thật nhanh. Nick đã gọi cho Neil ba lần trước khi anh ấy bắt máy.

"Thằng khốn!! Neil, mày đang làm cái quái gì vậy? Tại sao mày không trả lời bất kỳ cuộc gọi nào của tao?" Nick hét lên trước khi Neil kịp nói lời nào.

("Bình tĩnh nào, Nick. Hãy nghe tao nói.") Neil nói, cố gắng làm Nick bình tĩnh lại.

"Bình tĩnh nào, cái quái gì thế?!! It gọi để nói với tao rằng Day đang bị đánh đập. Bây giờ, It sẽ đi giúp thằng  Day. Còn mày đang ở đâu?!" Nick hét lớn khiến Neil đơ người.

("Mày điên hả thằng lùn? Thằng Day không bị ai đánh cả. Nó vừa về chung cư với tao thôi,") Neil lập tức đáp trả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro