Chương đặc biệt 9: Neil & Nick

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi Neil phát hiện ra thông tin này từ Nick, anh ấy đã ngay lập tức đến nói với Day. Day đã biết nên Neil đi theo Day ra xe của anh ấy.

Reng... Reng... Reng...

Điện thoại của Neil đổ chuông. Day đang lái xe nên Neil trả lời cuộc gọi ngay lập tức.

"Có chuyện gì vậy, lùn?" Neil trả lời cuộc gọi.

("Day đã nói gì?") Nick hỏi với giọng điên cuồng.

"Day và tao sẽ đi giúp It," Neil đáp lại.

("Tao cũng sẽ đi") Nick nói.

"Không, cứ ở nhà đi. Chuyện này bọn tao sẽ tự lo," Neil nói ngay.

("Không! It là bạn tao. Tao sẽ giúp bạn của mình") Nick cãi lại.

"Nick... nguy hiểm, không biết Pete có chơi trò gì hay không, mày không cần tới." Neil nghiêm giọng nói.

("Nếu thấy nguy hiểm thì còn đi làm gì?! Nếu không cho tao đi cùng, tao sẽ gọi Gear và Four đến đón tao.")

"Lùn," Neil cứng nhắc gọi.

("Không, mày không cần phải hét vào mặt tao... Tao lo lắng cho It, và tao lo lắng cho cả mày nữa... hãy để tao đi, Neil, tao xin đấy,") Nick cầu xin. Neil khẽ thở dài trước sự bướng bỉnh của Nick.

"Được rồi, tao sẽ gọi cho mày sau. Chúng ta gần đến nơi rồi," Neil nói trước khi cúp máy. Nick nhanh chóng gọi cho hai người bạn thân nhất của mình. Không lâu sau, Gear và Four đến đón Nick trước cửa nhà vì Nick không có ô tô. Neil gọi điện để thu xếp gặp Nick và những người khác ở lối vào trường đua. Khi đến nơi, họ gặp Fu và một số bạn bè của anh ta.

"Nick... tao nghĩ..." Neil không muốn Nick vào trong.

"Mày không cần phải lo lắng về Nick. Cậu ta có vẻ mong manh, nhưng lại là một người cứng rắn. Nick có thể chiến đấu và chịu được một trận đòn. Cậu ta sẽ ổn thôi," Gear nói.

"Neil, đừng lo lắng cho tao. Tao có thể tự lo cho mình. Hiện tại, chúng ta cần tập trung vào việc giúp đỡ Day và It," Nick nói vì Day đã vào trong tòa nhà.

Neil im lặng một lúc trước khi gật đầu xác nhận. Sau đó, họ xông vào để giúp Day. Các sự kiện dẫn đến việc It và Day bị bắn diễn ra quá nhanh. Bố của Pete và It đã can thiệp trước khi sự việc trở nên quá tồi tệ

Neil và Nick vội đưa It và Day đến bệnh viện. Nick bật khóc khi thấy It ngất đi vì mất quá nhiều máu. Ngay khi It được chuyển vào phòng cấp cứu, Nick đã ôm lấy Neil và khóc nức nở. Cậu lo lắng cho It và Day. Ngay sau đó, bác sĩ bước ra báo tin vui rằng cả hai đều đã qua thời kỳ nguy hiểm. Điều này khiến Nick và Neil cảm thấy rất nhẹ nhõm. Họ gọi cho bạn bè để báo tin vui.

"Đừng khóc nữa. Đôi mắt của mày gần như sưng húp lên rồi", Neil nói khi ngồi bên ngoài phòng chờ Day được chuyển đến phòng hồi sức.

"Tao lo cho cả hai," Nick nói, giọng run run. Neil hếch cằm lên.

"Chết tiệt... sao mày lại muốn ăn đòn đến thế? Má của mày giờ có vết thâm rồi,"Neil nguyền rủa khi nhìn thấy vết bầm tím trên má Nick. Nick đưa tay lên chạm vào vết bầm tím trên má. Cậu hơi nao núng vì đau trong khi cười.

"Đừng lo lắng về nó. Nó sẽ biến mất trong vài ngày tới," Nick nói.

"Tao đã nói với mày rằng tao không muốn mày đến. Mày thật bướng bỉnh và vẫn đi," Neil càu nhàu.

"Mày có lo lắng về tao không?" Nick thấp giọng hỏi.

"Tại sao tao lại không? Đó là loại câu hỏi kỳ lạ gì vậy?" Neil đã trả lời. Nick khẽ mỉm cười trước khi tựa đầu vào khuôn ngực rắn chắc của Neil.

"Đợi thêm một thời gian nữa. Chúng ta sẽ đợi cho đến khi thằng Day được chuyển đến phòng hồi sức. Sau khi họ chuẩn bị sẵn phòng cho Day, chúng ta sẽ nghỉ ngơi vàsẽ trông chừng cậu ấy," Neil nói. Nick gật đầu đồng ý. Đến sáng hôm sau, Day được chuyển vào phòng hồi sức. Neil và Nick ngủ trên ghế sofa trong phòng của anh ấy và trông chừng Day. Họ bị Night và Gear đánh thức và yêu cầu quay lại căn hộ của họ để nghỉ ngơi một chút. Neil và Nick bước ra xe của họ để trở về.

"Neil, mày có thể đưa tao về nhà nhanh lên được không? Tao quên mang theo một số thứ. Chúng ta có thể đến lấy nó và mang về căn hộ của mày," Nick nói với Neil. Neil gật đầu. Anh ấy không mất nhiều thời gian để đến nhà Nick. Neil hỏi liệu anh ấy có thể đợi trong xe trong khi Nick vào trong lấy đồ không. Nick bước vào nhà. Anh ấy hơi mệt và cảm thấy hơi khó chịu. Nick bắt đầu nhanh chóng đi thu dọn đồ đạc bỏ vào cặp.

"Con đi đâu thế, Nick?" Mẹ của Nick hỏi khi thấy Nick đang xách một chiếc túi nhỏ ra khỏi phòng ngủ.

"Nick, con đã đánh nhau với ai vậy? Tại sao con lại trông như thế này?" Mẹ Nick sửng sốt hỏi.

" Không có gì đâu mẹ. Con sẽ tới ngủ ở căn hộ của một người bạn, giờ con phải đi ngay. Bạn con đang đợi ở bên ngoài," Nick nói trước khi bước nhanh ra khỏi nhà. Mẹ của Nick nhìn cậu với vẻ mặt lo lắng, nhưng bà không đuổi theo vì bà biết quá rõ con trai mình bướng bỉnh như thế nào. Ngay cả khi bà có cấm Nick đi, thì Nick có lẽ vẫn sẽ đi. Trong khi bước ra khỏi nhà, Nick đi ra ngoài cửa trước. Neil đang đậu xe bên ngoài hàng rào.

"Em đi đâu?" Một giọng nói vang lên khiến Nick đứng hình. Khi cậu quay lại nhìn, cậu thấy người anh cùng cha khác mẹ của mình đang đi theo từ phía sau.

"Hôm nay anh không đi làm à, P'Non?" Nick lịch sự hỏi.

"Không, hôm nay anh xin nghỉ làm. Và chuyện gì đã xảy ra với khuôn mặt của em vậy?" Non hỏi khi anh tiến về phía Nick và chạm nhẹ vào má cậu, khiến Nick hơi quay đi.

"Không có gì. Em vừa đánh nhau với một người bạn của mình," Nick nói một cách miễn cưỡng.

"Em lại định đi đâu?" Non hỏi với giọng nghiêm khắc.

"Em sẽ đến ngủ lại nhà của một người bạn," Nick trả lời.

"Hôm nay không định ngủ nhà? Sao phải đi ngủ nhà người khác?" Non nói với giọng gay gắt. Nick nhíu mày, cậu ngạc nhiên trước hành vi của người anh cùng cha khác mẹ với mình.

"tối nay em sẽ ngủ ở đâu thì iên quan gì đến anh? Nói chuyện này với anh bây giờ mệt quá. Em đi đây, bạn em đang đợi em," Nick nói khi anh cố gắng bước đi. , nhưng cậu đã dừng lại khi một bàn tay nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của mình.

"Anh sẽ không để em ngủ chỗ khác, Nick. Làm sao em có thể ngủ với người khác khi em không biết người đó có nguy hiểm hay không?" Non nói.

"P'Non! Anh không có quyền hạ thấp em. Em đi đâu là quyền của em. Em sẽ đi bất cứ đâu mà em muốn," Nick nói với giọng gay gắt.

"Tại sao anh không có quyền cấm em đi? Anh là anh trai của em đó" Non nói.

"Đúng vậy. Anh chỉ là anh trai của em. P'Non, anh không có quyền ngăn cản em," Nick đáp lại khi cậu cố gắng rút cổ tay mình ra khỏi tay Non, nhưng Non đã giữ chặt lấy cậu.

"Em hãy xem lại chính mình đi. Em giao du với người xấu sao? Em phải vì người khác mà thành như vậy. Tại sao lại thích khiến người khác lo lắng cho mình?" Non lại nói.

"Em không muốn ai phải lo lắng cho em. P'Non, buông em ra ngay!" Nick hét lên trong khi cố gắng hết sức để thoát ra, nhưng Non đã cố gắng kéo Nick vào trong nhà.

Đột nhiên!

Cổ tay Nick bị giật ra khi bàn tay mạnh mẽ của người khác nhanh chóng gỡ tay Non ra khỏi cổ tay Nick. Nick lập tức chạy đến nấp sau Neil.

"Mày là ai?!! Làm sao mày vào được nhà tao?" Non giật mình khi thấy Neil đứng trước mặt mình, và Nick nấp sau lưng anh ta.

"Còn mày thì sao? Mày bị sao vậy? Mày đang làm gì với Nick?" Neil hỏi lại một cách cứng nhắc.

"Tao là anh trai của Nick... Nick!! Đến bên anh ngay!" Non hét lên với Nick bằng một giọng trầm.

"Không... Em sẽ đến ngủ với Neil, P'Non, đừng cố ngăn cản em" Nick nói với giọng run run.

"Nick!! Tên khốn này là ai? Và em định đi với hắn như thế nào?" Non hỏi, chỉ vào mặt Neil.

"P'Non, đừng chỉ vào mặt Neil hay gọi anh ấy là thằng khốn nạn", Nick ngay lập tức bảo vệ Neil. Cậu không thể cho phép người anh cùng cha khác mẹ của mình hành động tệ bạc như vậy với người mình yêu.

"Đừng tranh cãi với anh ta nữa. Chúng ta có thể đi mà, Nick," Neil bực bội nói trước khi kéo tay Nick và dẫn anh ra xe.

Đột nhiên!

Chiếc túi của Nick đã bị giật lại, nhưng nó không tuột khỏi tay Nick. Cả Neil và Nick đều dừng lại và quay lại nhìn. Họ phát hiện ra Non đang cầm chiếc túi của Nick.

"Anh sẽ không để cho Nick đi," Non trầm giọng nói. Neil chửi nhẹ trước khi xô vào ngực Non. Non không nghĩ đến điều này, vì vậy anh ta ngay lập tức ngã ngửa ra sau.

"Đừng có chọc đến người của tao! Mày chỉ là anh em cùng cha khác mẹ của Nick. Mày có quyền gì mà gây sự với Nick như vậy? Nick có chủ kiến. Cậu ấy có thể tự quyết định. Hơn nữa, tao không ép Nick đi cùng tao. Nick đã đồng ý làm việc này một mình rồi, nên đừng hành động như vậy nữa", Neil không quan tâm đến việc nói lời tử tế nữa. Anh khó chịu và không thích cách Non nhìn Nick.

"Đây là nhà của tao, mày muốn thử tao sao?" Non cũng không quan tâm đến việc ăn nói tử tế khi cố gắng tiếp cận Neil. Nick ngay lập tức vào can ngăn.

"P'Non, đừng xen vào chuyện của em và Neil. Anh quay vào trong đi. Bọn em sẽ đi," Nick đẩy người anh cùng cha khác mẹ của mình rời đi.

"Nick!!" Non hét lên.

"Mối quan hệ của em với anh chàng này là cái quái gì vậy? Làm thế nào em có thể bảo vệ anh ta, như thế?" Non hỏi. Khuôn mặt anh đầy tức giận và trở nên căng thẳng.

"Neil, hiện tại anh ấy là ưu tiên của em. Đi thôi, Neil," Nick không trả lời thẳng thừng câu hỏi của anh trai, nhưng cậu nói cũng đủ ám chỉ. Nick đang hy vọng anh trai mình sẽ hiểu ý nghĩa của những lời cậu đang truyền đạt. Non đứng yên. Anh sững sờ khi nghe điều này. Anh nhìn thấy Nick vừa đi vừa nắm tay Neil khi họ lên xe, anh càng tức giận. Điều này khiến anh đứng dậy và nắm chặt tay lại...

"Anh ấy có phải là anh trai mà mày đã nói với tao?" Neil thẳng thừng hỏi trong khi vẫn dán mắt vào con đường.

"Uh," Nick trả lời ngắn gọn, tự hỏi tại sao người anh cùng cha khác mẹ lại can thiệp vào cuộc sống của cậu nhiều như vậy. Trong quá khứ, anh ấy chưa bao giờ cố gắng can dự quá nhiều vào bất kỳ công việc nào của Nick.

"Tại sao anh ta quan tâm đến mày nhiều như vậy?" Neil tò mò hỏi. Nick quay sang nhìn Neil.

"Tao không biết. Tao vẫn còn bối rối trước hành vi của anh ấy. Thông thường, P'Non không làm điều này. Anh ấy chưa bao giờ làm điều đó trước đây," Nick thành thật nói.

"Hừ, mày cho rằng là bởi vì anh trai của mày không có ngây thơ nghĩ tới mày sao?" Neil nói vì anh ấy có những nghi ngờ của mình.

"Mày điên rồi, Neil... P'Non và tao là anh em ruột," Nick nói. Cậu đã bị sốc khi Neil thậm chí sẽ nói điều đó. Đó là điều mà Nick thậm chí không muốn nghĩ tới.

"Nhưng mày và anh ta chỉ là anh em cùng cha khác mẹ. Cho dù có cùng một cha, nhưng ai biết được tên khốn đó đang nghĩ gì? Có lẽ hắn không nghĩ vậy. Ai quan tâm hai người có phải anh em ruột hay không," Neil lại nói, cảm thấy rất khó chịu mỗi khi nhắc đến Non.

"Đủ rồi. Đừng nói về chuyện này nữa. Có lẽ không có gì đâu. Ngoài ra, tao không nghĩ về P'Non như thế, mày thấy đấy" Nick nói với Neil, cầu xin anh thay đổi chủ đề.

"Ah, đừng để ý đến anh ta. Nếu không, tao chắc chắn sẽ đốt nhà của mày" Neil nói trước khi họ ngồi yên lặng trong suốt thòi gian còn lại của chuyến đi đến căn hộ của Neil. Hai người lên lầu và vào phòng. Họ tắm rửa, thay quần áo rồi đi ngủ. Họ không làm gì khác hơn là âu yếm nhau cho đến khi chìm vào giấc ngủ vì cả hai đều đã quá mệt mỏi sau những sự kiện đêm hôm trước.

Sau đó...

Neil và Nick ngủ suốt buổi tối. Khi tỉnh dậy, họ dự định sẽ đến thăm Day và It trong bệnh viện một lần nữa. Họ đã đi tắm rồi và giờ chỉ cần thay quần áo.

"Neil, trước khi đến bệnh viện, chúng ta đi ăn chút gì đi," Nick nói khi anh đi về phía bãi đậu xe của khu chung cư.

"Ừm, muốn ăn cái gì?" Neil hỏi.

"Tao muốn bít tết. Hãy đưa tao ra ngoài ăn," Nick năn nỉ.

"Ồ, mày không cần phải làm cái giọng nhẹ nhàng, ngọt ngào đó. Tốt hơn là mày nên hành động như bình thường," Neil cười nói. Nick nhăn mũi với Neil trước khi kéo anh về phía ô tô. Họ rời đi ngay lập tức, để tìm một nhà hàng bít tết để ăn. Họ tấp vào một quán bít tết nổi tiếng gần trung tâm mua sắm.

Đột nhiên...

Nick bám lấy cánh tay Neil, ngay khi anh bước ra khỏi xe. Họ đi bộ về phía trung tâm mua sắm. Neil quay sang nhìn Nick nghi ngờ.

"Tao có thể đi bộ với mày như thế này?" Nick hỏi, chờ Neil trả lời.

"Hả, mày đã sẵn sàng rồi," Neil trả lời, khiến Nick mỉm cười ngay lập tức. Khi cả hai bước vào trong nhà hàng bít tết, họ được đưa đến chỗ ngồi của mình và chờ gọi món. Trong khi chờ gọi món, họ trò chuyện và chọc ghẹo nhau về những điều nhỏ nhặt. Nick cảm thấy thật hạnh phúc. Trái tim cậu cũng rung động.

"Tao có thể cắn thử một miếng không?" Nick hỏi khi nhìn thấy miếng cá hồi mà Neil gọi.

"Nếu muốn ăn cái này, tại sao không gọi?" Neil hỏi ngược lại.

"Tao chỉ muốn biết nó ngon hay không. Tao không thường xuyên ăn cá, nếu ngon thì lần sau tao sẽ gọi, được không?" Nick nói với một nụ cười.

"Thử đi," Neil nói.

"Không, tao muốn mày đút cho tao ăn," Nick nói với đôi mắt lấp lánh.

"Không," Neil nói thẳng thừng. Nick cau mày khi nghe điều này. Cậu ngồi khoanh tay và quay lưng lại với Neil để nhìn về hướng ngược lại. Nick từ chối chạm vào miếng bít tết trên đĩa của mình.

"Lùn" Neil gọi với giọng nghiêm nghị trong khi nhìn Nick, người đang ngồi đối diện anh. Nick phớt lờ anh ta. Neil khẽ thở dài trước khi cắt một miếng cá rồi chọc nó bằng nĩa và đưa nó trước mặt Nick.

"Tao sẽ cho mày ăn. Ăn đi," Neil nói. Nick quay lại mỉm cười và nhanh chóng ăn con cá mà Neil đang mời anh ăn.

"Ngon" Nick hớn hở nói.

"Mày hành động như một đứa trẻ" Neil nói với một nụ cười. Anh không khó chịu, nhưng anh không quen phải chiều lòng người như thế này. Từ khi có Nick, Neil cảm thấy mình mềm mỏng hơn, tử tế hơn và lịch thiệp hơn. Đặc biệt là với Nick, Neil nghĩ khi cho Nick ăn thêm một miếng cá nữa theo yêu cầu. Thậm chí không nhận ra điều đó, một cặp mắt khác đang nhìn chằm chằm vào họ một cách giận dữ.

"Hehe... Tao no quá," Nick đi về phía bãi đậu xe, vỗ vỗ bụng sau khi ăn xong.

"Mày đã ăn quá nhiều. Mày thậm chí còn đến để ăn ké thức ăn của tao. Nếu mày không no, tao không biết phải nói gì với mày nữa, thằng lùn," Neil nói.

"Ah vậy mày no chưa? Hay tao đã lấy quá nhiều thức ăn của mày?" Nick hỏi lại ngay lập tức.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu tao nói với mày rằng tao không no?" Neil cố hỏi khi anh bước tới xe và dựa vào nó. Anh vẫn chưa mở cửa cho Nick. Nick bước tới chỗ Neil và quàng tay quanh cổ Neil. Hai cơ thể của họ áp sát vào nhau. Khu vực gần xe của Neil không đông đúc.

"Nếu mày chưa no, tối nay tao sẽ cho mày ăn," Nick nói với nụ cười trêu chọc. Neil cười toe toét khi vòng tay qua eo Nick và cúi xuống hôn cậu. Anh hôn nhẹ lên môi Nick mà không xâm phạm.

"Chà, đừng phàn nàn về nó sau này," Neil nói lại. Nick cười.

Đột nhiên!!

Cơ thể gầy gò của Nick bị kéo mạnh ra khỏi Neil, khiến cả hai giật mình.

"Chuyện quái gì vậy?!" Nick hét lên giận dữ trước khi mắt cậu mở to khi nhìn thấy kẻ đã kéo mình. Đó là Non, anh trai cùng cha khác mẹ của cậu. Điều đáng kinh ngạc hơn nữa là người đang đứng phía sau anh ta với vẻ mặt dữ tợn.

"Ba" Nick gọi bố mình bằng một giọng nhỏ và hơi bất ngờ. Neil cố gắng kéo Nick lại, nhưng Nick đã bị kéo đứng đằng sau Non.

"Tại sao mày làm như thế này?!" bố của Nick hét lên.

"Con đã làm cái gì?...Không... ba để con đi" Nick hỏi bố mình khi cậu cố gắng gạt anh trai mình ra, nhưng cậu không thể.

"Không nghĩ tới mày lại là loại người như này, làm sao mày lại như vậy không biết xấu hổ à? Mày cùng cậu ta đều giống nhau, đều là nam nhân, ôm nhau ở nơi công cộng, như thế này!!" Bố của cậu hét lên khi Neil bước tới chỗ Nick, nhưng bố của Nick đã cản đường Neil lại.

"Ba, đừng như thế với Neil," Nick hét lên.

"Cậu là ai? Và tại sao cậu lại giở trò với con trai tôi!!" Bố của Nick phớt lờ lời cầu xin của Nick và hỏi ngay Neil. Neil nhìn bố Nick với vẻ bình tĩnh. Anh ấy không bị sốc. Neil vẫn lo lắng cho Nick hơn.

"Cháu là người yêu của Nick," Neil thẳng thừng nói. Nick choáng váng. Cậu không ngờ Neil lại nói thẳng ra như vậy.

"Ow... đau quá, P'Non," Nick quay sang nhìn anh trai mình. Đột nhiên, cánh tay của Nick bị siết chặt. Khi Nick nhìn thấy đôi mắt khắc nghiệt của anh trai, cậu đã rất ngạc nhiên. Nick không quan tâm lắm vì cậu quá tập trung vào những gì đang diễn ra ngay trước mặt mình.

"Buông Nick ra, ngay bây giờ," Neil nghiêm nghị nói trong khi nhìn chằm chằm vào Non.

"Tao sẽ không để Nick đi... Bố ơi, anh chàng này là người mà Nick đã ở cùng," Non nói với bố mình.

"Cậu là ngươi dụ dỗ con trai tôi... Cậu muốn ngồi tù sao? !" Bố của Nick hét vào mặt Neil.

"Ba, Neil không dụ dỗ con" Nick nói ngay.

"Mày đang nói rằng mày đồng ý sống với anh ta hả, Nick?" Bố Nick quay sang con trai hỏi.

"Vâng!! Con đã đồng ý sống với anh ấy. Neil không quyến rũ con. Thực tế, con là người đã quyến rũ anh ấy. P'Non, đừng có cản em con," Nick hét lên.

"mày không thể hành động như thế này!! Mày biết tao đến đây để ăn. Bây giờ, tao đang rất xấu hổ khi phải quay lại vì tao thấy con trai mình hôn một chàng trai khác ở đây", bố của Nick nói với Nick.

"ba, hai chúng cháu yêu nhau. Chúng cháu đang hẹn hò. Tại sao chúng cháu không thể hôn nhau?" Neil hỏi lại khi bước lại gần Non và Nick. Bố của Nick tiếp tục cản đường anh. Neil không muốn hành động bạo lực vì anh biết đây là bố của Nick.

Đột nhiên!!

"Ba!!" Nick hét lên khi bàn tay của bố cậu dùng hết sức đập vào mặt Neil, cho đến khi thân hình cao lớn có một vết đỏ trên mặt.

"Đừng có dây dưa với con trai tao nữa!! Non, đưa Nick về nhà đi," bố Nick

lớn tiếng. Các nhân viên bảo vệ bàng hoàng chứng kiến mọi chuyện. Vì những người liên quan có quan hệ họ hàng nên họ không dám can thiệp vì cảm giác đây giống chuyện gia đình hơn.

"Con sẽ không trở về! !" Nick kêu lên khi vùng khỏi vòng tay của Non và chạy đến ôm lấy Neil. Neil nhanh chóng ôm lấy cơ thể gầy gò của Nick. Non ngay lập tức đuổi theo Nick để cướp cậu lại. Neil giữ chặt Nick, từ chối để cậu đi.

"Đừng ép em, P'Non... Neil... giúp tao với," Nick kêu lên.

"Đừng có động vào vợ tao!! Này!" Neil đẩy Non ra và ôm Nick cho đến khi bố của Nick đến giúp Non kéo Nick ra khỏi người anh. Ông biết rằng Neil sẽ không làm gì mình vì ông là bố của Nick.

"Huhu... buông ra... ba ơi... P'Non, để con đi... Ahh... Con sẽ ở lại với Neil," Nick hét lên. Neil muốn đến và đưa Nick trở lại, nhưng bố của Nick đã ngăn cản anh ta làm điều này.

"Đừng có gây sự với Nick nữa, và đừng nghĩ rằng tao có thể chấp nhận mối quan hệ của cậu với con trai" bố của Nick nói trước khi yêu cầu tài xế giúp đưa Nick lên xe. Neil chạy theo nhưng anh ấy không thể làm bất cứ điều gì vì anh không muốn Nick gặp rắc rối với bố mình. Anh ấy biết rõ rằng nó sẽ chỉ làm cho vấn đề tồi tệ hơn. Anh ấy đã học được điều này từ sự thiếu kiên nhẫn của mình trong quá khứ. Điều này đã giúp Neil suy nghĩ trước khi hành động. Neil nhìn Nick bị kéo lên xe. Anh cảm thấy đau nhói ở ngực. Hình ảnh Nick khóc lóc và vật lộn để có được anh đã khiến Neil nhận ra rằng giờ đây anh đã yêu Nick bằng cả trái tim mình.

"Hừ... Neil... Neil!!" Nick hét lên. Neil nhìn chiếc xe chở Nick đi. Anh có thể thấy Nick đang quan sát anh qua cửa kính sau của xe. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt anh. Neil nghiến răng.

"ARGHHHHHHHHHHH!!" Neil hét lên để trấn tĩnh lại một lúc trước khi lên xe và lái đi.

Đột nhiên!

"Này, có chuyện gì vậy?" Mẹ của Nick chạy đến để nhìn con trai mình khi cậu bị ném lên ghế sofa với những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt. Bố của Nick và Non đứng trước mặt họ với vẻ mặt căng thẳng.

"Hãy hỏi đứa con trai yêu quý của em xem nó đang làm cái quái gì," bố Nick nói với giọng căng thẳng.

"Dù con có làm gì, thì đó là việc của con" Nick cãi lại. Mẹ Nick mắng.

"Ugh ... làm thế nào ba có thể đối xử với con như thế này?" Nick hét lên, phớt lờ lời cảnh báo của mẹ mình.

"Tại sao tao không thể làm điều đó?!! Tao mới là người nên đặt câu hỏi. Tại sao mày lại làm điều đó? Nick, mày có phải là người đồng tính không?!" Bố của Nick lớn tiếng hỏi. Đôi mắt mẹ của Nick mở to kinh ngạc.

"Vâng!!! Thật nực cười phải không? ...Con là gay... Và con đã biết điều này từ rất lâu rồi. Ahhhhh..." Nick hét lên, khiến bố cậu phải nắm chặt tay lại trong cơn tức giận. Ông cố gắng đuổi theo Nick để tát cậu, nhưng Nick đã bị Non cản sau lưng.

"Ba, đừng làm điều này với Nick," Non nói.

"Tại sao con lại ngăn ta lại? Nếu con không gọi cho ta để tận mắt chứng kiến, ta đã vô tri mà không biết những điều đáng xấu hổ mà con trai mình đang làm", bố của Nick nói. Nick ngay lập tức hướng ánh mắt về phía người anh cùng cha khác mẹ của mình.

"Hả... P'Non, anh gọi cho ba để nói với ông ấy à?... Tại sao anh lại làm thế này với em? Em có làm gì khiến anh ghét em không?" Nick hỏi trong một giọng run run.

"Mày biết rất rõ Non cần phải là người làm việc này. Đừng có nói chuyện với anh trai như vậy, Nick," Bố của Nick nói, gây ra sự oán giận tích tụ trong lồng ngực của Nick.

"Vâng!! ...huh... P'Non làm mọi thứ hoàn hảo trong mắt của ba. Còn con chưa bao giờ đủ tốt trong mắt ba cả. Heh... từ lúc cậu có thể nhớ, chưa bao giờ cậu cảm thấy sự yêu thương từ ba mình....huh... Ba yêu P'Non nhiều như vậy. Tại sao ba chưa từng yêu con hả, ba?" Nick đã khóc và nói giữa những tiếng nức nở.

"Nick!!" Bố cậu hét lên.

"Cả hai người, bình tĩnh lại. Sao lại ồn ào như vậy?" Mẹ của Nick nói với giọng trầm vì bà vẫn còn bàng hoàng và bối rối không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Em không biết gì cả. Non, đưa em trai con lên phòng nó. Khóa cửa lại. Đừng để nó ra ngoài cho đến khi nó nhận ra mình là đàn ông đích thực. Tao không cho phép mày là gay", bố của Nick nói.

"Xin lỗi... Ba đang nói cái quái gì vậy?!! Chuyện như thế này thì không có cách nào giải quyết được... heh... Gay không phải là bệnh. Nó không thể chữa được... huhu. .. Ba, ba là người không có lý trí, ba biết cái này đúng không?" Nick kiên nhẫn nói với bố mình. Bố của Nick đã định tát con trai mình vì đã tranh cãi với ông, nhưng Non đã nhanh chóng chặn bố của anh lại.

"Ba, đừng làm gì Nick, ba có thể cùng Nick nói sau. Nick, chúng ta cùng nhau lên lầu đi. Đi thôi, anh sẽ tự mình trông chừng Nick."Non nói cùng lên lầu.

"Đi nào. Con sẽ tự mình để mắt đến Nick," Non nói khi quay sang mẹ Nick trước khi ngay lập tức kéo Nick vào phòng ngủ của cậu. Suốt dọc đường, Nick chỉ la hét. Mẹ Nick nhìn chồng đầy lo lắng.

"Khi nào anh mới ngừng xúc phạm con mình? Nếu anh không yêu nó, hãy nói với em... em có thể đưa nó đi nơi khác," mẹ Nick nói trước khi quay vào bếp để tìm thứ gì đó ấm áp cho con trai bà. Bố của Nick ngồi phịch xuống ghế sofa với vẻ mặt căng thẳng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro