Chương đặc biệt 10: Neil & Nick

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tại sao anh lại làm điều này với em, P'Non?" Nick hét lên ngay khi họ bước vào phòng ngủ của cậu. Non ném Nick lên giường.

"Em yêu thằng đó đến mức này sao?" Non hỏi với giọng u tối và vẻ mặt giận dữ.

"Phải... Em yêu Neil. Cả hai bọn em đều là người yêu của nhau. Làm sao mà không yêu nhau được... hay là anh định nói rằng hai người đàn ông không nên yêu nhau hả P'Non?" Nick cãi lại với giọng run run vì khóc.

"Anh không quan tâm em có phải là gay hay không, nhưng anh không cho phép em ở cùng với bất luận kẻ nào!" Non nói to. Nick bối rối nhìn Non.

"P'Non, anh không có quyền ngăn cản em," Nick cãi lại. Non nhìn Nick với vẻ mặt đau khổ.

"Vậy sao, Nick? Tại sao em không gọi anh như khi anh nói chuyện với ba trước đây?" Non hỏi. Nick cau mày bối rối.

"Em gọi anh là gì, thì có liên quan gì?" Nick hỏi lại. Non lắng nghe câu trả lời của cậu, nhưng anh chỉ thẫn thờ nhìn vào khuôn mặt của Nick.

"P'Non... Làm sao anh tìm được em? Tại sao anh phải gọi cho ba đến gặp em và Neil?" Nick tò mò. Non cười nhẹ.

"Anh đã theo em đến căn hộ của Neil. Anh đợi cho đến khi em rời khỏi chỗ của tên khốn đó. Anh theo em đến trung tâm thương mại. Ban đầu anh chỉ muốn xem em và tên khốn đó thân thiết như thế nào. Anh không thể chịu được khi thấy em thuộc về người khác. Đó là lý do tại sao anh gọi cho ba của chúng ta" Non nói thẳng thừng. Nick choáng váng khi nghe điều này vì Neil và cậu đã ngủ hàng giờ đồng hồ. Non đã có thể kiên nhẫn chờ đợi trước căn hộ trong suốt thời gian đó.

"Cái gì... tại sao P'Non phải đi xa như vậy? Tại sao anh lại đi theo em?" Nick hỏi, cầu nguyện rằng đó không phải là điều cậu đang nghĩ.

"À, bởi vì anh yêu em, Nick. Không giống như tình anh em bình thường. Em hiểu mà, phải không?" Non nói khiến Nick thót tim vì nó đúng như những gì cậu đã đoán trong đầu. Tuy nhiên, cậu vẫn bị sốc. Nick đã hy vọng những gì cậu đang nghĩ sẽ không phải là sự thật.

"...nhưng em và anh là anh em ruột. Mặc dù chúng ta khác mẹ nhưng chúng ta vẫn có cùng một cha," Nick nói.

"Bởi vì điều đó! Đó có phải là lý do tại sao em hành động điên rồ như thế này không? Em có biết rằng anh đã theo dõi em trong suốt thời gian qua không, Nick? Nhưng em thậm chí chưa bao giờ nghĩ đến việc quan tâm đến anh. Em chưa bao giờ nghĩ đến việc đến và nói chuyện với anh một lần. Nick, em đã hành hạ anh rất nhiều, em có biết điều này không?" Non nói.

"P'.. P... Không... không thể nào, anh biết đấy. Cho dù hai chúng ta không phải là anh em ruột thịt, nhưng em không thể yêu anh. Người em yêu là Neil. Chỉ có một mình Neil mà thôi," Nick nghiêm túc nói.

"Hừ... Anh sẽ không để em thuộc về ai cả. Em phải thuộc về anh và chỉ một mình anh thôi. Em phải ở bên một mình anh thôi," Non lại nói. Nick bắt đầu cảm thấy rất sợ hãi trước cái nhìn trong mắt Non và hành vi của anh ta. Non bước tới chỗ Nick. Nick hơi sửng sốt khi Non đưa tay vuốt má cậu. Nick hất tay anh ra. Nick bắt đầu cảm thấy rất khó chịu.

"Tại sao? Em sẽ chết nếu anh chạm vào em một chút sao, Nick? Tại sao? Tên khốn đó có thể làm nhiều hơn thế này với em sao? Tại sao hắn được phép làm thế?" Non hét lên.

"P'Non, anh không hiểu rằng em yêu Neil sao? Người duy nhất có thể chạm vào em là Neil. Em sẽ không để bất kỳ ai khác chạm vào em nữa," Nick nghiêm túc nói.

Đột nhiên!

"Ôi, dừng lại... Anh định làm gì? Thả em ra," Nick vùng vẫy khi Non đẩy Nick nằm ngửa ra giường. Non trói Nick và ghì chặt cả hai cổ tay của cậu xuống để Nick không thể đánh hoặc chống cự lại.

"Với người khác, em có thể dễ dàng nhượng bộ như vậy, nếu lại nhượng bộ anh thì sẽ như thế nào?" Non nói. Nick mở to mắt vì sốc. Cậu không nghĩ Non sẽ nghĩ đến việc làm này.

"Không, P'Non... có ai không giúp con với... Uh, uh, uh, uh," Nick cố hét gọi mẹ mình. Giọng cậu biến mất khi Non cúi xuống và đặt môi anh lên môi Nick để khiến cậu im lặng. Khuôn mặt ngọt ngào của Nick cố gắng chống cự, nhưng Non đang dùng một tay giữ chặt cổ tay Nick và tay còn lại bóp chặt cằm của cậu. Nick cắn môi, không cho phép Non xâm phạm cơ thể mình. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Nick.

Nick vô cùng sợ hãi. Cậu không nghĩ người anh cùng cha khác mẹ của mình lại nghĩ đến việc làm như vậy. Nick không muốn ai khác ngoài Neil chạm vào cơ thể của cậu. Non véo cằm Nick, hy vọng Nick sẽ mở miệng để cho anh ấy nếm vị ngọt bên trong, nhưng Nick mím chặt môi lại.

Cốc cốc...

"Non, Nick. Mở cửa cho mẹ," giọng mẹ Nick vang lên, như một hồi chuông cứu mạng. Non càu nhàu thất vọng trước khi rời khỏi Nick, người đang rơm rớm nước mắt. Nick chạy sang phía bên kia giường. Non đi mở cửa phòng.

"Mẹ Lek, có chuyện gì sao?" Non hỏi với giọng bình thường. Non luôn gọi mẹ của Nick là Mẹ Lek.

"Mẹ đến mang sữa ấm cho Nick." Nói xong, bà bước nhanh tới đưa sữa cho Nick. Non có vẻ khó chịu, nhưng anh không nói gì.

"Mẹ Lek, bây giờ mẹ có thể chăm sóc Nick được không? Con sẽ ra ngoài nói chuyện với ba. Mẹ phải nhốt Nick trong này như ba đã ra lệnh. Mẹ hiểu không?" Non nói với giọng điềm tĩnh trước khi bước ra khỏi phòng Nick. Bóng dáng nhỏ bé nhanh chóng bước đến ôm chầm lấy mẹ. Mẹ của Nick đặt ly sữa xuống và quay sang ôm con trai mình.

"Mẹ... Con xin lỗi... Con xin lỗi... Mẹ giận con à? ...huh?" Nick nức nở.

"Sao mẹ lại tức giận con được?" mẹ của Nick hỏi lại, nhìn chằm chằm vào con trai mình từ chân giường.

"Về... uh... chuyện... con thích đàn ông," Nick thẳng thắn nói. Mẹ cậu thở dài.

"...ngay bây giờ mẹ không thể nói cho con biết mẹ cảm thấy thế nào về điều đó, Nick. Mẹ chỉ có thể nói với con rằng mẹ không giận con chút nào. mẹ biết con trai mình là người như thế nào," mẹ của Nick nói.

"Mẹ chỉ hơi sốc vì mẹ không biết con trai mình là... ờ... gay," mẹ của Nick nói lúc đầu, cố gắng tránh từ gay vì bà không biết điều đó sẽ ảnh hưởng đến con trai mình như thế nào. . Làm thế nào để mẹ có thể an ủi con trai của mình trong tình huống này?

"Hừ... vậy là mẹ thất vọng về Nick sao?" Nick hỏi lại.

"Không, mẹ không... Nick, con không làm gì khiến mẹ thất vọng cả. Nick, con vẫn là cậu bé ngoan của mẹ. Cho dù đôi khi con có hơi bướng bỉnh một chút," mẹ Nick cười nói để bớt căng thẳng đứa con trai đang nức nở của bà.

"Nhưng chắc hẳn ba rất thất vọng về con... uh... ba luôn thất vọng về con," Nick nói nhỏ.

"Đừng nói về ông ấy. Điều mẹ muốn biết bây giờ là về người mà con yêu. Cậu ấy tên là gì?" Mẹ Nick nói. Nick nhìn mẹ mình với vẻ mặt bối rối trước khi kể cho mẹ nghe về Neil. Mẹ của Nick đã lắng nghe mọi thứ, nhưng Nick đã không nói với bà về những gì đã xảy ra với Non lúc trước.

........

Sau khi rời quán bít tết, Neil không đến bệnh viện gặp Day. Thay vào đó anh  đã quay trở lại căn hộ. Neil ngồi uống một mình trong khi suy nghĩ về bản thân. Neil đã cố gắng gọi cho Nick, nhưng anh ấy không thể liên lạc được với cậu. Neil cho rằng bố của Nick đã lấy điện thoại của cậu đi. Neil đã quen với việc giải quyết chuyện này một mình. Anh không muốn trút bầu tâm sự với bạn bè hay làm phiền họ. Mọi người đều đang đối phó với những vấn đề của riêng họ. Neil tiếp tục uống rượu một mình trong bóng tối, cảm thấy rất cô đơn khi không có Nick bên cạnh.

Reng... Reng... Reng...

Điện thoại của Neil đổ chuông. Thân hình cao lớn nhanh chóng cầm điện thoại lên xem vì tưởng đó là Nick. Anh ngạc nhiên khi thấy một số lạ trên điện thoại của mình. Người đàn ông cao lớn ngay lập tức trả lời cuộc gọi.

"Xin chào," Neil trả lời.

"Vâng... là tôi..."

Ngày hôm sau...

Nick nhìn chằm chằm lên trần nhà với đôi mắt sưng đỏ vì khóc suốt đêm. Nick không nghĩ rằng cậu sẽ phải đối mặt với những vấn đề tương tự như It, người bạn của cậu. Nhưng sẽ khó hơn một chút khi cậu lại biết anh trai mình đang nghĩ gì và hy vọng điều gì. Đêm qua, sau khi mẹ Nick rời khỏi phòng ngủ của Nick, Non đã theo dõi và khóa cửa từ bên ngoài không cho Nick ra ngoài gặp Neil. Non mở khóa cửa vào sáng hôm sau, nhưng anh ấy giữ Nick trong nhà như bố cậu đã ra lệnh.

Cốc cốc...

Có tiếng gõ cửa sau đó cửa được mở ra. Nick quay lại nhìn trước khi nhanh chóng ngồi dậy, không muốn mạo hiểm nằm trên giường khi ở một mình với anh trai.

"Em đang sợ cái gì?" Non thấp giọng hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt của Nick.

"..." Nick không nói gì.

"Tại sao em không ăn?" Non nghiêm nghị hỏi khi thấy đồ ăn mà mẹ Nick mang vào phòng vẫn chưa được động đến.

"Em không đói," Nick đáp khô khan.

"Em đang mỉa mai đấy anh đấy à, Nick," Non nói với giọng nghiêm nghị.

"Em không mỉa mai, nhưng em không muốn ăn! Hãy để em đi, P'Non. Em nhớ Neil," Nick nói khiến Non nghiến răng ken két.

"Anh đã nói với em rồi, anh sẽ không cho phép em thuộc về người khác. Ăn cơm đi, trước khi ba phát hiện ra lại tức giận." Non nói trước khi bước đi. Nick sẽ chỉ nhìn vào thức ăn trước khi thở dài. Cậu cũng hơi xấu hổ. Dù sao thì cậu cũng không thể ăn được. Mẹ và em gái của Nick thay phiên nhau đến gặp Nick và nói chuyện với cậu để giúp Nick thoải mái hơn. Điều đó không ngăn Nick nhớ Neil.

Nick muốn biết Neil đang làm gì lúc này. Anh ấy có lo lắng cho cậu không? Về phần Non, anh ấy thỉnh thoảng đến để hôn Nick. Thật bất tiện khi làm bất cứ điều gì khác vì mẹ của Nick thường xuyên đến thăm Nick. Tất cả những gì anh ấy có thể làm là ôm, hôn và chạm vào Nick trong khi cậu đã miễn cưỡng và đấu tranh mọi lúc. Anh muốn nói với những người khác trong nhà, nhưng cậu không nghĩ ai sẽ tin cậu. Non là con trai yêu quý của bố. Anh ấy luôn hành động như một vị thánh trước mặt mọi người.

"Nick... con có nhớ Neil không?" Mẹ của Nick hỏi khi bà đến xem con trai của bà một lần nữa vào đầu buổi tối.

"Vâng... Mẹ... Mẹ có thể giúp con được không? Con muốn đi gặp Neil?" Nick hỏi mẹ của cậu.

"Mẹ có thể giúp gì cho con với Non ngồi đây theo dõi con suốt thời gian qua?" Mẹ Nick nói.

"Mẹ, mẹ thử nhờ P'Non làm gì đi, hoặc đánh lạc hướng anh ấy để con tìm cách trốn đi", Nick nói điều mình muốn với mẹ.

"Nick... và con nghĩ con sẽ chạy đi đâu? Nếu con bỏ chạy, con sẽ làm gì tiếp theo? Dù sao thì bố và Non cũng sẽ đến và đưa con trở lại đây," mẹ Nick nói. Mặt Nick tối sầm lại khi nghe điều này.

"Vậy mẹ muốn con làm gì? Con không thể nghĩ ra bất cứ điều gì khác. Con thậm chí không thể liên lạc với Neil," Nick trầm giọng nói.

"Đừng lo. Mẹ đã liên lạc với cậu ấy," mẹ của Nick nói. Đôi mắt Nick mở to chờ đợi.

"Mẹ... Ý mẹ là sao? Mẹ liên lạc với anh ấy bằng cách nào?" Nick hỏi, sửng sốt. Mẹ của Nick quay lại nhìn ra cửa.

"Đừng hỏi nhiều. Đêm nay đợi đến nửa đêm. Mở cửa ban công. Cậu ấy có thể giúp con việc này. Hãy nói chuyện với cậu ấy và tìm cách giải quyết để xử lý vấn đề này," mẹ của Nick nói với giọng trầm.

"Mẹ... tại sao?" Nick không hiểu tại sao mẹ anh lại giúp mình.

"Mẹ không muốn con trai mẹ đau khổ, nhưng xin đừng chạy trốn khỏi những vấn đề của con, Nick. Con phải đối mặt trực tiếp với chúng. Nick có hiểu mẹ đang nói gì không?" Mẹ của Nick lại nói. Nick suy tư nhìn mẹ mà rơm rớm nước mắt.

"Vâng... Con sẽ không chạy trốn," Nick hứa.

"Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều. Cảm ơn mẹ rất nhiều", Nick vừa ôm mẹ vừa âu yếm suy nghĩ. Mẹ và em gái của Nick luôn dành cho cậu tình yêu thương, nhưng Nick cũng khao khát tình yêu của bố mình. Cậu hành động như vậy bởi vì cậu nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu lấp đầy khoảng trống, nghĩ rằng tình yêu của mẹ và em gái của cậu vẫn chưa đủ.

Sau khi nói chuyện với Nick, mẹ cảu cậu rời khỏi phòng. Non đến và khóa cửa lại. Nick bước tới cửa ban công. Tim cậu đập loạn nhịp khi biết Neil sẽ đến với cậu tối nay. Trên thực tế, Nick thậm chí còn nghĩ đến việc nhảy từ ban công xuống. Nhưng khi mẹ của cậu bảo cậu hãy đối mặt với vấn đề của mình, Nick đã từ bỏ ý định đó.

Lạch cạch!

Cửa phòng ngủ của Nick mở ra. Dáng người nhỏ bé quay lại nhìn. Mặt cậu căng thẳng khi thấy Non bước vào.

"Sắc mặt của em khá hơn rồi, nhưng em có chuyện gì sao?" Non hỏi.

"Anh muốn gì hả Non? Sao anh vào phòng em?" Nick bình tĩnh hỏi.

"Chỉ là phòng ngủ của em mà thôi. Anh cần phải có lý do gì để vào à?" Non trầm giọng hỏi.

"Đúng" Nick đáp. Non nhìn Nick từ đầu đến chân trước khi liếm môi.

"Nick, muốn nói gì thì cứ nói đi. Anh đã nói chuyện với ba của chúng ta. Ông ấy thấy rằng sẽ cho chúng ta đi du học, cho phép anh nắm quyền kiểm soát. Ba đã mở một nhà máy ở Mỹ. Vì vậy, anh nhân cơ hội này để hỏi ba xem anh có thể đưa em đi cùng không," Non nói. Nick ngay lập tức quay lại nhìn vào mặt anh trai mình.

"Em không đi!! Em sẽ ở lại đây," Nick cãi lại.

"Thật bướng bỉnh. Dù sao thì em cũng không thể làm ba buồn. Anh chỉ ở đây để nói với em điều này. Em đi ngủ đi," Non nói trước khi bỏ đi, để lại Nick ngồi một mình và căng thẳng. Nick ngồi nhìn đồng hồ, hy vọng sẽ sớm đến nửa đêm. Nick vẫn chưa mở khóa cửa ban công. Cậu định đợi cho đến khi Neil đến đây. Sau đó, cậu sẽ từ từ bước tới và mở nó ra. Nick chìm vào giấc ngủ trong khi chờ đợi.

"Ư... ừ," thân ảnh nhỏ nhắn nhắm mắt lại, cảm thấy bụng nóng ran. Cậu từ từ mở mắt ra.

"P... Không!!... buông ra," Nick vùng vẫy khi nhìn thấy người anh cùng cha khác mẹ của mình đang vuốt ve trên chiếc bụng phẳng lì của mình. Non nhanh chóng trượt lên và ghim chặt cánh tay của Nick trước khi bịt miệng cậu bằng một miếng vải để ngăn Nick hét lên.

"Ugh," Nick rên rỉ. Tim cậu đập thình thịch khi Non đi xuống và vùi mặt vào hõm cổ của cậu.

"Đây là cách duy nhất để Nick nghe lời anh. Sau đó, em sẽ chỉ thuộc về một mình anh. Đừng giận anh, anh là một người đàn ông tốt. Anh yêu em, Nick. Đó là lý do tại sao anh phải làm điều này." Non nói giọng khàn khàn. Nick lắc đầu khi một bàn tay mạnh mẽ lướt qua eo cậu. Nick rưng rưng nước mắt khi cậu nhìn đồng hồ và thấy đã điểm nửa đêm.

"Ugh," Nick giật mình khi cảm thấy đau nhói vì Non cắn vào chiếc cổ trắng ngần của cậu. Nick không nghĩ anh trai cùng cha khác mẹ của mình sẽ chạm vào cậu như thế này. Nick tuyệt vọng cố gắng đấu tranh để câu giờ cho ai đó đến giúp cậu. Nick nhìn ra ban công để xem người mà cậu đã chờ đợi đã leo lên ban công. Anh ấy đã đứng đó mà Non không thấy vì mê quá với cơ thể của Nick.

"Ồ, á, á, á, á, á, á, á, á, á, á," Neil, người có thể nhìn thấy bên trong căn phòng nhờ ánh đèn, nắm chặt tay.

Lạch cạch... Lạch cạch...

Neil cố gắng mở cửa ban công. Điều này làm Non giật mình. Anh liền quay sang nhìn.

"Neil," Non nghiến răng trước khi nhìn Nick giận dữ.

"Làm thế nào mà nó đến đến được đây? Em có định rời đi không?" Non tức giận hỏi. Nick nhìn Non với đôi mắt run rẩy. Non mỉm cười, quay sang Neil.

"Nào, vậy thì tốt. Vậy thì hãy đứng và xem tao và Nick hạnh phúc bên nhau," Non nói trước khi tiếp tục cúi xuống để rúc vào người Nick. Neil cảm thấy mình trở nên tức giận khi nhìn cảnh tượng trước mặt. Đó là hình ảnh Nick ôm ấp một người đàn ông khác, nhưng thực tế là cậu không đáp lại.

Ah! Ah!

Neil đá vào cánh cửa ban công bằng kính khiến nó rung chuyển cả cánh cửa.

"Im đi!! Bỏ vợ tao ra ngay!!" Anh ấy ở đây vì mẹ của Nick sắp xếp thời gian để anh ấy gặp Nick. Bà đã chuẩn bị thang để anh dễ dàng tiếp cận con trai bà mà không cần phải đi qua nhà. Tối nay, bố của Nick và Non đi ngủ trong ngôi nhà nhỏ của họ cạnh ngôi nhà chính, và để Non trông chừng Nick.

Đốp!!

Neil ném một chậu cây vào cửa sổ ban công, làm vỡ kính trước khi bước vào trong để giúp Nick.

"mày chết chắc rồi, đồ khốn!" Neil hét lên trước khi giật mạnh Non khỏi Nick.

Bộp!!

Neil đấm vào mặt Non khiến Non ngã ngửa ra sau. Neil lại đi thẳng tới anh ta. Non đã lấy được thăng bằng và ngay lập tức lao về phía Neil. Cả hai thay phiên tung ra những cú đấm khắp phòng khi đồ đạc vương vãi khắp phòng.

"Dừng lại!! P... Không, đừng làm đau Neil," Nick, người đã lấy miếng bịt miệng ra, hét lên khi cố gắng ngăn họ đánh nhau. Anh ta bị đánh gục và ngã xuống sàn.

"Chuyện gì xảy ra vậy Nick! Mở cửa cho ba ngay bây giờ," Có tiếng đập cửa và la hét bên ngoài khiến Nick lập tức đứng dậy và mở cánh cửa mà Non đã khóa.

"Mau đến... Mẹ... giúp Neil với," Nick chồm tới ôm mẹ, nhưng bố anh xông thẳng vào và giật mạnh Neil dậy. Ông tát mạnh vào mặt neil.

Chát!

"Làm sao cậu vào được đây? Sao cậu dám làm hại con trai tôi?" Bố của Nick gắt lên. Nick mở to mắt khi thấy bố tát Neil. Cậu lập tức chạy khỏi mẹ để ôm lấy Neil.

"Chết tiệt... Tại sao ba lại tát Neil!!" Nick hét vào mặt bố mình.

"Cậu ta đang làm tổn thương anh trai của mày, Nick!!" Bố của Nick nói lớn. Nick nhìn Non với ánh mắt oán hận.

"Nhưng tên khốn đó đã làm Nick bị thương trước tiên!!" Neil gắt lại, chỉ vào Non.

"Không, thưa ba, con nghe thấy một tiếng động lạ và đến gặp Nick. Con đã thấy cậu ta ở đây khi con bước vào phòng Nick, vì vậy con phải ngăn cậu ta lại," Non nói. Neil đã choáng váng khi nghe điều này.

"P Non, anh đang nói dối!! Dừng lại đi!" Nick hét lên.

"Mày sẽ đứng về phía anh chàng này hả, Nick ??" Bố của Nick nói to. Nick nhìn bố mình với ánh mắt thất vọng.

"Humph... ba, ba luôn lắng nghe P'Non. Có bao giờ ba nghĩ đến việc lắng nghe con không?" Nick ôm chặt lấy Neil. Non đi thẳng qua và kéo Nick, nhưng đã bị Neil chặn lại.

"Đừng bao giờ chạm vào Nick nữa trừ khi mày muốn chết. Tao không quan tâm nếu  là bố hay anh trai của Nick hoặc là bất cứ ai," Neil sốt ruột hét lên.

"Cái gì...Mày thực sự muốn vào tù đúng không?!" Bố của Nick nói lại, nhưng ông đã bị sốc khi nghe Neil hét lên như vậy.

"Nếu ông muốn gọi cảnh sát, hãy gọi cho họ. Tôi sẵn sàng vào tù, nhưng tôi sẽ kéo theo tên khốn này," Neil nghiêm khắc nói, trong khi nhìn chằm chằm vào mắt Non với ánh mắt giận dữ.

"Chuyện gì đã xảy ra... Neil... Nick, Non, nói cho mẹ biết. Chuyện gì đã xảy ra?" Mẹ Nick vội vàng hỏi.

"Không có gì..." Non nói.

"Huh... P'Non đã cố gắng tấn công tình dục Nick," Neil quyết định nói to, khiến bố mẹ Nick quay lại nhìn Non đang đứng với khuôn mặt nhợt nhạt.

"Điều đó không đúng, thưa ba. Không đúng, Mae Lek. Con chỉ ở đây để giúp Nick," Non nhanh chóng cố bào chữa.

"Mày đã yêu Nick đến mức nói dối về anh trai của nó?" bố của Nick vẫn tin con cả.

"Neil không nói dối. Chết tiệt... Nick đang nói sự thật. Ông định nghe nó nói đến khi nào?" Neil khóc với những giọt nước mắt chảy dài trên mặt.

Chát!!

Một cái tát vang lên khiến tất cả sững người khi mẹ Nick tát vào mặt Non.

"Mae...Mae Lek," Non gọi mẹ Nick bằng một giọng yếu ớt.

"Tại sao em đánh Non?!" Bố của Nick sửng sốt hỏi.

"Con trai chúng ta đáng bị tát, thưa ngài," một giọng nói của một người phụ nữ khác vang lên, khiến Non càng mất mặt hơn trước.

"Mẹ Lớn," Nick nhỏ giọng gọi một người phụ nữ khác vì đây là mẹ Non, vợ cũ của bố Nick bình thường không mấy khi đến ngôi nhà này.

"Em đang làm gì ở đây?" Bố của Nick hỏi.

"Một người giúp việc đến và nói với tôi chuyện gì đang xảy ra vì cô ấy nghe thấy tiếng ồn. Vì vậy, tôi đã tự mình ra ngoài để xem. Tôi đã nghe thấy mọi thứ. Non, mẹ không nghĩ rằng con sẽ làm điều gì đó như thế này", mẹ anh nói với một giọng nghiêm nghị.

"Nhưng Non chẳng làm gì cả," bố Nick cãi lại.

"Anh đang đứng về phía Chao Non sao? Anh đã bao giờ thực sự quan tâm đến những đứa trẻ khác? Anh đã bao giờ nhận thấy những gì đã xảy ra với từng đứa trẻ? Tôi chưa bao giờ nói bất cứ điều gì. Tôi cho phép mẹ của Nick sống ở đây với Nick . Tôi cho phép cô ấy giữ con trai cô ấy với hai đứa con của chúng ta ở đây với anh, nhưng anh lại không thể chấp nhận tất cả những đứa con của anh. Anh đang thiên vị" Người phụ nữ nói một lần nữa.

"Non không làm gì sai cả," bố Nick vẫn thúc giục cho đến khi thấy mẹ Non quay lại nhìn vào mặt con trai mình.

"Non, con sẽ thú nhận, hay con sẽ để mẹ nói điều đó? Con sẽ nói với họ rằng con đã nói dối. Con sẽ nói điều đó, phải không?" Mẹ Non nghiêm giọng nói. Non không biết nói gì.

"Có chuyện gì với con vậy Non?" Bố của Nick tò mò hỏi.

"Con yêu Nick, thưa ba" Non nói nhỏ.

"Đúng vậy. Anh yêu em trai mình. Điều đó có gì sai?" người bố nói.

"Nhưng con  không yêu em ấy như anh trai. Ba có hiểu không?...Con yêu Nick như người yêu... nhưng gã này đã đến và cướp Nick khỏi con" Non nhìn Neil với ánh mắt giận dữ. Bố của Nick đã vô cùng sửng sốt khi nghe điều này.

"Là... Thật sao?" Giọng nói của bố Nick vang lên một cách bất ngờ.

"Cũng đúng. Tôi cũng không nghĩ là như vậy. Nếu tôi không vào phòng Non có lẽ tôi không biết Non nghĩ về Nick nhiều như thế nào. Trong phòng Non chỉ có ảnh của Nick thôi. Ban đầu tôi không để ý lắm vì nghĩ Non chỉ thích từ xa chứ không thích thế này. Tôi không nghĩ Non sẽ làm Nick tổn thương", mẹ Non nói. Non khuỵu xuống sàn nhà, nước mắt lăn dài trên má. Nick vừa khóc vừa nhìn mọi người, kể cả Neil.

"Bản thân tôi hôm nay mới để ý. Non đã vào phòng và sàm sỡ Nick mấy lần. Non không khóa cửa mỗi lần vào phòng Nick. Còn vì sao Neil lại ở đây, tôi đã gọi điện cho Neil bảo cậu ấy đến tìm Nick," mẹ của Nick nói. Bố của Nick gục xuống ghế, cảm thấy tê liệt trước toàn bộ sự việc.

"Con... con xin lỗi ba... con xin lỗi," Non bò đến ôm lấy chân bố. Những giọt nước mắt của anh không làm được gì cho cha anh. Anh quay lại nhìn Nick, thấy cậu quay người trốn vào vòng tay mạnh mẽ của Neil.

"Suốt thời gian qua.. ta đã làm mọi thứ sai, suốt thời gian qua. Ta chỉ muốn Nick giống như Non. Học tập, làm việc. Ta chỉ không muốn cho bất cứ ai có lý do để nói bất cứ điều gì xúc phạm hai người con trai của ta" bố Nick nói bằng một giọng trầm.

"Thưa ngài, mội người không giống nhau... Đúng là muốn con cái bình đẳng, nhưng ngài quên mất họ không phải là cùng một người. Những người khác nhau sẽ sống cuộc sống khác nhau và có những điểm khác biệt. Thay vì bắt họ phải làm theo ý của ngài, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu ngài hỗ trợ và khuyến khích họ làm những gì họ muốn làm sao?" Neil nói khi cuối cùng anh cũng có cơ hội để nói.

Bố của Nick im lặng vì ông cảm thấy có lỗi vì đã không bao giờ lắng nghe những lý do hay nhu cầu của Nick. Ông nên đợi cậu đi theo con đường mà ông đã dành cho cậu. Khi Nick đi lạc khỏi những gì ông muốn Nick làm, ông đã tức giận và luôn quát mắng cậu.

"Vậy thì ta nên làm gì?" Bố của Nick nói một cách yếu ớt, không biết phải giải quyết vấn đề như thế nào. Ông đau lòng mỗi khi nhìn Non ôm chân mình mà khóc. Ông cũng tiếc rằng ông đã không thể đứng lên để trao cho người con trai khác một cái ôm.

"Mae Lek, chúng ta hãy đưa ra quyết định này thay cho anh ấy," mẹ của Non nói.

"Cảm ơn," mẹ Nick nói trước khi quay sang nhìn chồng.

"Khun, sao anh không để Non làm việc ở Mỹ, nhưng đồng ý để nó đi một mình. Non, mẹ biết biết cắt đứt tình cảm với người mình yêu khó khăn như thế nào, nhưng mẹ muốn con biết đây là việc con phải làm. Theo thời gian và khoảng cách xa nhau, những cảm xúc này sẽ bị lãng quên. Còn Nick, Neil, cậu có thể hứa với ta rằng cậu sẽ chăm sóc Nick thật tốt được không?" Mẹ Nick nói.

"Được ạ... mẹ không cần bắt con hứa vì con sẽ làm việc này cho cậu ấy," Neil nghiêm túc nói. Mẹ của Nick mỉm cười một chút.

"Tốt... vậy anh có thể để Nick đến sống với Neil và để Neil chăm sóc con trai chúng ta không?" Mẹ Nick nói. Non cắn chặt môi để kìm nén nỗi đau trong lòng. Đôi mắt của bố anh mở to.

"Nếu chúng ta gửi Chao Non đến một đất nước xa lạ, và Nick đến sống ở một nơi khác, sẽ còn ai ở lại trong ngôi nhà của chúng ta?" Bố của Nick nói lại.

"Còn con thì sao ba?" Em gái của Nick khẽ nói khi đứng theo dõi toàn bộ sự kiện.

"Vâng, em và Nan sẽ vẫn ở đây. Anh không ở trong ngôi nhà này một mình," mẹ Nick nói, khiến bố cậu không nói nên lời.

"Đó là một ý kiến hay. Tôi có thể đồng ý với những gì đã nói. Non sẽ về nhà với mẹ", mẹ của Non nói trước khi nhẹ nhàng kéo cánh tay của con trai mình đứng dậy. Non ngước nhìn Nick với cảm giác tội lỗi và đau đớn thực sự trên khuôn mặt. Anh thấy Nick ôm chặt lấy Neil. Non theo mẹ về quê.

"Neil, đưa Nick về đi. Hai đứa có thể đi. Mọi chuyện khác ta sẽ lo," mẹ Nick nói.

"Chờ đã," bố Nick nói, khiến con trai ông và Neil đông cứng.

"Con sẽ về thăm nhà chứ?" Bố của Nick hỏi. Nick khẽ cắn môi khi ngước nhìn Neil.

"Tôi sẽ đưa cậu ấy qua đây thường xuyên," Neil đáp, dẫn Nick ra cửa.

"Ta... ta xin lỗi... ta yêu con, Nick," Bố của Nick nói, khiến Nick dừng lại và bắt đầu khóc một lần nữa. Neil đưa cậu ra ô tô đậu bên ngoài hàng rào.

Neil chỉ có thể vào nhà vì mẹ của Nick đã nhờ người mở cổng cho anh ấy. Nick ngồi và khóc trong suốt chuyến xe trở về căn hộ. Khi được Neil đưa vào phòng, Nick vẫn còn đang khóc nức nở.

"Đừng khóc nữa, bây giờ ... mọi thứ đều ổn rồi, mày có thấy không?" Neil trầm

giọng nói.

"Tại sao... ahh... tao lại thế này?" Nick nức nở nói.

"Như thế nào?" Neil nghi ngờ hỏi.

"Chà... chà... uhh... Tao đã nghĩ mày sẽ là người giải quyết mọi chuyện và chấm dứt tất cả, nhưng cuối cùng, Non và mẹ tao mới là người làm. Chà. .. eh... tại sao mày không cố gắng trở thành anh hùng?" Nick hét lên khiến Neil tức giận.

"Chết tiệt, lùn... đó là những gì mày đang mong đợi à? Mày đã đọc quá nhiều tiểu thuyết lãng mạn? Mày có nghĩ rằng tao muốn trở thành một anh hùng không? Tao chỉ tình cờ cứu mày kịp thời. Điều đó không làm cho tao chở thành một anh hùng," Neil nói. Nick mỉm cười trong nước mắt.

"Hehe... tao chỉ trêu mày để xem phản ứng của mày thôi. Chỉ biết rằng, dù thế nào đi nữa, mày sẽ luôn ở bên tao và sẽ không bao giờ rời xa tao. Tao hạnh phúc lắm", Nick nói với giọng run run khi ôm Neil thật chặt.

Neil ôm Nick lại trong khi đung đưa anh qua lại.

"Mày có biết mày đã làm tao căng thẳng như thế nào không? Lúc đầu, tao gần như đã muốn tóm lấy mày và đưa mày về Anh cùng tao, nhưng mẹ của mày đã gọi cho tao đúng lúc. Bà đã dạy tao tầm quan trọng của việc đối mặt với một vấn đề, tiếp tục và không Vì vậy, tao quyết định sẽ đấu tranh vì mày. Tao sẽ làm mọi cách để bố của mày chấp nhận tao, nhưng mọi chuyện kết thúc quá dễ dàng khiến tao cảm thấy choáng ngợp", Neil cười nói. Nick ngước nhìn Neil.

"Tao muốn biết, vì sao mày không từ bỏ tao?" Nick hỏi, tim cậu đập thình thịch. Neil cười nhẹ.

"Bởi vì tao đã biết... tao yêu mày nhiều như thế nào, Nick," Neil nói, khiến Nick đứng hình. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cậu, nhưng cậu không buồn.

"C-c-gì? Mày có thể nói lại cho tao biết... tao... uh... tao muốn nghe lại," Nick hỏi lại. Neil áp mặt vào tai Nick.

"Tao nói tao... yêu... mày... tao yêu mày, Nick. Chỉ mình mày thôi," Neil nói. Nick mỉm cười trong nước mắt.

"Tao cũng yêu mày, Neil. Chỉ có mày thôi. Mãi mãi," Nick đáp lại khi họ ôm nhau. Những điều tồi tệ họ đã trải qua không thể so sánh với niềm hạnh phúc mà họ mang lại cho nhau. Neil và Nick đều nghĩ rằng rằng người họ đang ôm là người tình cuối cùng và sẽ là mãi mãi.

KẾT THÚC (Chương đặc biệt Nick & Neil)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro