Người cũ có người mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người yêu cũ có người yêu mới ...
Mới nghe thôi mà đã thấy chua chát trong lòng . Đành rằng chẳng để tâm , đành rằng đã quên nhưng tận đáy lòng vẫn thấy chút xót xa .
Vì ngày xưa , người nói là chắc người sẽ không thể quen được ai , nhưng cuối cùng người vẫn quen . Người gọi cô ấy bằng những biệt danh thân yêu . Người lo lắng và yêu thương cô ấy một cách trưởng thành thôi trẻ con . Chăm sóc cô chu đáo chứ không vụn dại như hồi quen nhau . Người cười nhiều hơn , nụ cười hạnh phúc lẫn cả vào trong ánh mắt chứ đâu còn chút xót xa đau buồn như xưa .
Nếu bảo tôi chúc người hạnh phúc thì chắc tôi chẳng làm được . Bởi tôi xa người khi lòng vẫn thương vẫn còn day dứt . Nói quên được người cũng không hẳn , bởi người đi cùng tôi một khoảng trời đẹp nhất của thanh xuân kia mà . Nhưng tôi thà ghét người chí ít ra cũng đỡ hơn tha thứ . Vì như thế có lẽ tôi sẽ bước tiếp được trên những con đường tiếp theo ... Dạy Người trưởng thành lại đổi bằng cả những thứ đẹp nhất . Nhưng phút cuối tôi vẫn không thể hưởng trọn thành quả ấy ... Hy vọng người có thể trân trọng cô gái hiện tại dẫu rằng tôi chẳng hề ưa cô ta xíu nào .
Hoá ra tới tận giờ tôi vẫn gọi người bằng cái tên thân thiết như hồi mới quen mà thay vì tên thật . Bật ra như một thói quen một cách thân thuộc .
Thôi tôi cất người tạm vào một góc của trái tim .
Sài Gòn ồn ào , chật chội ...
Tôi thở dài ... lặng lẽ nhìn dòng xe cộ vẫn mãi chạy ráo riết . Khẽ nhấp ngụm cà phê quen thuộc ... cho lòng an tĩnh ... Tôi không nghĩ bản thân lại yêu thương người nhiều tới thế , tới độ chừng ấy thời gian nỗi nhớ về người vẫn vẹn nguyên bao cảm xúc . Là những mẩu chuyện chẳng thể nào kể hết , những khoảnh khắc đau lòng đến im lặng . Và khi ai đó nhắc về người tôi chỉ đành im lặng và mỉm cười ...
Độ này Sài Gòn hay mưa nhiều , vài hôm lại chợt nắng đảo điên linh hồn . Thầm hỏi rằng người đã kịp bỏ áo mưa vào cốp , đã kịp mua thuốc vì căn bệnh dị ứng kinh niên thời tiết ấy chưa ...
Bất giác lại chùng lòng ...
Có là gì của nhau nữa đâu , người - từng - thương , người - lạ , người - dưng ... ôi nghe mà chua xót ...
Có lẽ tôi nên nhường cái đặc quyền ấy lại người mới . Cho người con gái xinh đẹp và dễ thương - mảnh ghép vừa khít với Người ... quan tâm và yêu thương Người hơn cả tôi ...

" Sài Gòn chợt mưa , chợt gợi chút tình ngày cũ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro