Phần 10 em gái được ra viện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Bọn mày dám cá độ không " trong quán bi a cái đám thanh niên cao dong dỏng lên tiếng kích động Huy và Trần Sơn .

Hai thằng nhóc tý tuổi đầu đến cầm cái cơ còn khó,mỗi lần đánh bọn chúng phải kiễng chân lên mà thục...Huy liếc liếc biết được năng lực của anh em chúng  chả thua kém là bao gật đầu đồng ý.

"Năm mươi nghìn ván 51 điểm đánh đôi.ai thua tính tiền ,mấy ông chơi không " bọn thanh niên nhìn Huy và Sơn khinh bỉ sắp gù được mấy thằng nhóc con ,mấy thằng nhóc quần áo nhếch nhác dính đầy nhựa , mặt lấm la lấm lét.

"Lôi tiền cho xem rồi chơi" bọn người lớn không tin bọn này có tiền.

Huy ra dáng đại ca cầm trong túi ra cục tiền lẻ ,đếm đi đếm lại dc 61k,cái số tiền này Huy và Trần Sơn vừa bán đống đót sau một tuần chèo đèo, lội suối , đôi khi bị cây đót cứa vào người chảy máu, cái số tiền mồ hôi và máu của hai thằng nhỏ.

"Anh Huy !thua thì sao?" Sơn lo lắng hỏi nhỏ Huy.

" Mày yên tâm tao xem tụi nó đánh rồi ,bình thường lắm,ăn là chắc .Nhưng mày đừng đánh hết sức ,đánh thắng vài điểm thôi để lần sau bọn nó chơi tiếp " vẻ mặt đắc ý của Huy như trấn an Trần Sơn.
." Lộc ghi điểm ,kêu nước ngọt uống đi cu " Huy cao giọng vẻ đại ca nói về thằng Lộc.

Chả mấy chốc tỉ số không chênh lệch nhau nhiều lắm hai thằng nhóc ăn được tiền của đám người lớn thì khoái trí đắc thắng .

"Chơi tiếp" vẻ không phục của hai chàng thanh niên , sau ba ván ăn dc 150k tỉ số không chênh lệch quá lớn đ.Đâu đó các bàn bi a khác kéo lại đứng xem hai thằng nhóc so tài .Huy rủ Trần Sơn và Lộc đi tolet.

" kèo này bọn mình để thua nhé" giọng đại ca của ba đứa .

Lộc có vẻ hơi bất ngờ" sao vậy anh "

"thả thua lần sau tụi nó còn chơi tiếp chứ " ba thằng vừa đứng đái mà bàn bạc.

"Sơn... hết kèo . kiếm đường về.. trễ rồi "

"Vâng"

Sơn lễ phép, liếc sang anh Huy với ánh mắt dò xét.Trần Sơn tiếp tục lên tiếng " Sao chim anh nhỏ thế".Thằng Lộc Xiết không nhịn được phá lên cười....

Sau cái kèo đó thằng Lộc biết chắc chắn thua, nên không kêu nước uống nữa , bọn người lớn đắc thắng liên tục gạ gẫm." Em phải về học võ ,hẹn hai anh mai mốt rồi chơi ".Hai chàng thanh niên vẻ mặt không hài lòng nhưng đành chịu. Ba thằng nhóc hí hửng chia tiền .Lộc được 10k với công sức ghi điểm. số tiền còn lại hai thằng chia đôi cũng lời được 45k .Cái số tiền này đối với bọ nó thì rất lớn, cái thời này ngày công lao động vùng quê nó có 18k.

Trong cái thời gian mẹ và em gái trong bệnh viện Sơn vẫn chăm chỉ học tập .Mỗi ngày cùng Lộc Xiết kiên trì luyện công,tự học tiếng Trung. Gần đây ông chú của Hoàng Huy biết tài nghệ hai đứa ,thường cáp kèo cho bọn chúng cá độ ,khách khứa đông ông kiếm tiền giờ hay bán được vài chai nước ngọt. Có những trận Huy với Sơn ăn được đôi ba trăm đều cho ông chú đôi ba chục. Tần suất kèo nhiều ,bọn chúng cắm cọc tại quán, giá tiền cũng lớn ,kiếm tiền dễ hơn nên bọn chúng bỏ luôn nghề săn bắt hái lượm. Sự thoải mái của Huy khiến Lộc và Sơn kính nể tôn lên làm đại ca,lời Huy nói ra hai thằng nghe răm rắp không kháng lệnh.

Nghề cá độ bi a của hai đứa chúng kéo dài tới khi lớn ,sau này cái vùng đó biết tiếng anh em chúng đều không dám cá độ.Anh em chúng lại vác mặt tới vùng khác mà thách đấu .Những lần kiếm được tiền đó Trần Sơn thường tiết kiệm tự đóng học mua sách, đôi khi len lén cho bé Lan Anh tiền mua bánh kẹo...nó thường nói mẹ do nó học giỏi thầy cô thương nên cho tiền đóng học , sách vở thì được tặng .

Cái tết âm lịch năm đó mẹ Trần Sơn vẫn ở bệnh viện ,lần đầu tiên nó đón tết một mình ,đứa trẻ lớp ba cảm thấy cô đơn và tủi thân.Bạn bè trang lứa ai nào cũng có quần áo mới .Gia đình xum vầy , muốn được lên bệnh viện thăm em nhưng tốn chi phí nên đành lủi thủi một mình.Cái tết đó vẫn như bao ngày thường khác mặt nó vẫn dày , lê lết hết nhà này nhà nọ...

......................

"Trần Sơn có điện thoại mẹ cháu gọi "

Bà chủ cái điện thoại mà cả cái Thôn nó ở có cái duy nhất ,mỗi lần tới nghe điện thoại đều mất 2k.Nó ngồi chờ 5 phút sau mẹ nó gọi lại

Nó đang cùng Huy ngồi học , lo lắng cho đứa em ,nó chạy nhanh tới nhà giàu nhất khu đó để nghe điện thoại .Cả cái Thôn của nó ở chỉ có duy nhất nhà này có điện thoại ,mỗi lần tới nghe điện thoại đều mất 2k.Nó ngồi chờ 5 phút sau mẹ nó gọi lại.

"Alo mẹ khỏe không " Trần Sơn quan tâm mẹ lên tiếng hỏi.

"Mẹ khỏe ,con trai mẹ đang học hả "nó nghe được cái giọng của bà Mai Phương như đang vui chở lại .Trần Sơn e thẹn đáp

" Vâng ạ"

"Tuần sau em được xuất viện rồi , em khỏe rồi con trai "Trần Sơn nghe thấy trong lòng vui như sắp khóc ,nó đem niềm vui ấy mang đi khoe hết hàng xóm láng giềng.

Cả ngày nay Trần Sơn bồn chồn không yên nó cứ thấp thỏm đứng chờ mẹ và em gái ,tiếng còi xe vang lên .Xa xa cái xe đò xanh xọc đỏ cũ kĩ đang hướng tới , xe dừng lại trước cửa nhà .Bóng dáng người phụ nữ quen thuộc ,một tay cầm hành lí ,một tay bế đứa con nhỏ ,Trần Sơn hét lớn .

" Mẹ " " Mẹ về"

Trần Sơn chạy lại ôm chặt lấy mẹ ,nhìn đứa em gái bẻ bỏng của Trần Sơn đè ra mà hôn ngấu nghiến. Hàng xóm láng giềng nghe thấy tiếng kêu của Trần Sơn tập trung chạy lại quan tâm chia sẻ niềm vui.

"May mà có các mạnh thường quân giúp đỡ , chi trả không thì chắc phải bán bớt đất đai đi rồi" Bà Mai Phương nói với hàng xóm ,tiện tay bà kéo áo Lan Anh cho mọi người xem , vết sẹo dài ngay bên ngực trái .Do năm đó giành phần lớn thời gian nằm trong bệnh viện Lan Anh học lại lớp một từ đầu.

Sau cơn bạo bệnh nhà Trần Sơn không thể nào túng quẫn hơn ,cái tạp hóa mở cửa lại nhưng hàng hóa ít đi hẳn, cái ti vi màu để giải trí cũng không còn ,hàng tuần bà Mai Phương vẫn chạy 200 cây số để lấy hàng về bán , cuộc sống đôi khi thiếu thốn ,nhưng gia đình ba người đầy ắp tiếng cười...

...............................

Chẳng mấy chốc Trần Sơn đã sắp xửa lên lớp 8 .Xã Nam Lộc kinh tế phát triển hơn nhiều so với trước ,Trước kia mẹ con Trần Sơn đặt chân tới mảnh đất này, căn nhà kiên cố rất rất hiếm ...nhưng bây giờ nhà Xây đã mọc lên nhiều ,nhà nhà đều có ti vi ,tủ lạnh ,xe máy ... Riêng nhà Trần Sơn vẫn thế vẫn cái nhà gỗ năm nào ,nhưng cái tạp hóa rộng gấp đôi so với trước.Trong mấy năm qua ba mẹ con Trần Sơn chưa bước về quê ,nhưng Bà Ngoại đã thăm ba mẹ con lấy được một lần.

Mùa hè nơi này không nóng nực như thành phố Hoa Phượng Đỏ .Chia thành hai mùa rõ rệt mưa và nắng .Có những ngày mưa dầm dã dích kèo dài đôi ba tuần...

Lộc đang quất nhị khúc về hướng kẻ thù... ,một tay cầm , đầu còn lại dùng nách mà giữ chặt. Ba tên lao tới mắt Lộc trợn ngược dữ tợn hét lớn "aaaaaaaaaaa " tay nó đưa ra vẫy vẫy khiêu khích đối thủ chả khác Lý Tiểu Long là bao.

Ba tên thấy sự khiêu khích máu nóng dồn lên não, bọn chúng cầm kiếm , thương , đồng loạt xông tới , đâm trái ,phải trên dưới . Lộc dùng nhị khúc vụt tới vụt lui,tiếng vũ khí va vào nhau kêu lẻng kẻng .

Tên cầm kiếm hùng dũng bay lên chém ,Lộc cầm nhị khúc ném thẳng phía mặt kẻ thù ,kẻ thù bất ngờ dơ tay che mặt. Nhanh như chớp Lộc dùng chút khinh công bay lên đá vào đầu ,đối thủ dính đòn bay lên không trung lộn ba vòng nằm xuống đất vẻ bất tỉnh.Hai tên còn lại cùng lúc đâm kích hướng về phía Lộc,Thân thủ nhanh như chớp lách nhẹ qua trái ,tay phải vơ lấy đầu kích sắc nhọn cặp chặt hai cây ,lấy hết sức bình sinh nhảy lấy đà.Một tay giữ tay còn lại chặt ngang, hai cây kích gãy đôi.

"ha ha ha "

Giọng cười phá lên như Trương Phi hét Tào Tháo ở cầu Vụ Bản .Lộc vẻ anh hùng ném nhị khúc bay xa, mà dùng tay không đối trọi hai đối thủ ,Bay lên một chân đạp vào ngực tên đứng trước ,lấy đà dùng chút khinh công bay tiếp tới đối thủ phía sau, hai chân kẹp vào cổ... xoay xoay lên không trung từ từ kẻ thù cắm đầu xuống đất la lên thất thanh .Tay nhanh như cắt.... ra tay kết liễu đối thủ.

Chưa kịp đứng dậy Trần Sơn bay tới , đầu gậy cắm xuống đất lấy đà bay lên. Đạp vào phía lưng Lộc . " Phập Phập " nhanh như chớp Lộc bật tôm dậy ,Trần Sơn lấy đầu gậy hất nhị khúc bay lên về phía Lộc .Nhẹ nhàng Lộc bắt lấy nhị Khúc, dáng đứng Lý Tiểu Long miệng hét lớn tay vẫy vẫy khiêu khích đối thủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro