Phần 17 Lấy Dũng Khí Để Tiếp Cận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




" Sơn học giỏi ,lại chăm làm .Sau này ai lấy Sơn chắc sướng lắm nhỉ"

"Nhà Sơn nghèo, có ba mẹ con nên phụ giúp mẹ được chút nào hay chút đó thôi"..." Huyền vô tiệm net với Sơn xíu không ... Sơn nhắn tin cho bạn "

Hai đứa cùng nhau bước vô ,chỗ trống khá nhiều nhưng Ngọc Huyền không ngồi cạnh .....

Thiensutinhyeu_91 : Li bảo bối em làm gì đó

Sally_Đạitiểuthư 91 :em đang ngồi nhớ anh thôi...
Thiensutinhyeu_91 : Nay anh chở sư muội ,anh cảm thấy hồi hộp lắm
Sally_Đạitiểuthư 91 :chắc anh yêu rồi , tỏ tình đi anh
Thiensutinhyeu_91 : chắc Sư muội không thích anh đâu
Sally_Đạitiểuthư 91 :Anh là con trai phải mạnh mẽ lên ... anh yếu đuối quá ,không nắm bắt được cơ hội,người khác cướp bây giờ...

Thiensutinhyeu_91 : anh xin yahoo, sư muội không cho anh ... vậy là không thích anh rồi

Sally_Đạitiểuthư 91 : anh suy nghĩ quá người ta không sài thật thì sao,anh xin sdt thử là biết ngay .

Thiensutinhyeu_91 : thôi anh đi dạy đây ,bye bye bảo bối love you ,anh muốn gặp em

Sally_Đạitiểuthư 91: bye anh love you.... em chưa muốn... em xấu lắm .....

Trần Sơn và Ngọc Huyền cứ thẹn thùng bên nhau , hai đứa cứ thế đi không ai nói với ai câu nào .

Lộc không đi dạy nên trách nhiệm đè lên vai của Trần Sơn ,cả ngày bán hàng cộng thêm luyện quyền nên khá là mệt .Khi thấy Trần Sơn chở Ngọc Huyền bao ánh mắt ghen tị .

" hôm qua anh Lộc chở, nay tới anh Sơn ,muốn bắt cá hai tay hả " một cô gái cùng đám bạn đứng đó lên tiếng ,Ngọc Huyền lảng đi như không nghe thấy .

" Anh Lộc thì thoải mái ,mày tránh xa anh Sơn của tao ra ,không đừng trách "

" Nếu tao không tránh " Ngọc Huyền khó chịu đáp trả ...

" Mày muốn ăn đòn " Trần Sơn vô tình nghe thấy " Đây là lớp học võ ,với lại bọn anh là bạn bè nên mấy đứa đừng suy nghĩ lung tung ...." Anh không muốn chuyện đáng tiếc xảy ra, Huyền vừa chuyển tới nên đừng ai làm khó dễ bạn ấy "... Trần Sơn đưa ra lời cảnh báo.

Khi tan học Trần Sơn cùng Ngọc Huyền trên người mặc đồng phục võ màu trắng ...

Đường quốc lộ ở xã vùng sâu vùng xa còn tối như mực nhưng hôm nay trăng thật sáng, ngồi sau xe Ngọc Huyền cảm thấy con tim mình như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực , Trần Sơn cũng chả kém ngại ngùng , vừa đi vừa nhìn trăng như nhìn hai đứa mà cười..

" Rầm " Trần Sơn không để ý liền tông vào ổ gà " Sơn xin lỗi do không để ý ,Huyền có sao không"

" Không sao đâu" do giật mình Ngọc Huyền bất ngờ đập đầu vô lưng Trần Sơn ,hai tay thì ôm nhẹ lên cái eo rắn chắc .

" Sơn được nhiều người thích quá ha "Ngọc Huyền lên tiếng phá đi sự im lặng tĩnh mịch .

"À chuyện chiều nay đó hả ,mọi người hiểu lầm thôi,Huyền đừng lo " TRần Sơn chấn an..

" Đâu phải hôm nay ,Huyền chơi chung với mấy người tháy ai cũng muốn làm bạn gái của Sơn hết "

Sau những câu nói chuyện chả đi tới đâu như vậy ,Huyền nhìn lên trời ngắm trăng mong chờ điều gì đến , lâu lâu bất chợt ngắm phía sau của chàng trai suy nghĩ mông lung tự cười một mình ,Ngọc Huyền muốn gặp cái ổ gà nữa để lén lút dựa đầu vào lưng chàng trai ....miên man suy nghĩ ,hai đứa cùng chìm vào im lặng cho khi tới nhà .

" Huyền cho Sơn số điện thoại được không " Trần Sơn mạnh dạn lên tiếng.

" 0966........ Sơn cũng sài điện thoại hả " ...." Thấy trong này ít người sài lắm"

" Sơn bán điện thoại mà, với lại toàn sài lén ...." hai đứa lấy điện thoại ra bấm ,so với cái cục gạch của Trần Sơn thì cái điện thoại của Ngọc Huyền khá model thời bấy giờ.

Ngày nào cũng vậy Trần Sơn tranh thủ dậy sớm bán hàng ,đầu chải chuốt mặc quần zin bạc ,áo sơ mi đen,đi đôi giày thể thao nhái NIKE mồm líu lo huýt sáo. Mỗi ngày Trần Sơn đều mong gặp Ngọc Huyền ..cùng Ngọc Huyền bán hàng ... rảnh rỗi ngồi trước đại lí trên bộ ghế đá mà hướng dẫn Ngọc Huyền học .Hai đứa cứ vui đùa tâm sự...đôi khi liếc nhìn nhau bằng ánh mắt ngượng ngùng của tuổi mới lớn.

" Tao bị Ngọc Huyền từ chối rồi " Trần Sơn đang bán hàng Lộc chạy tới chia sẻ..

" Mày tỏ tình rồi hả " Trần Sơn cảm thấy vui khi đối thủ thất bại " Ngọc Huyền nói cô ấy có người yêu rồi " Lộc vẻ chán chường lên tiếng...

" Mày biết ai không " Trần Sơn nghe vậy cũng khá thất vọng...

" Không ,chỉ thấy cô ấy nói vậy .hai tháng nay tấn công mà giờ thất bại rồi ,đành bỏ cuộc".

Trần Sơn giả tạo an ủi ......

...........

Xin Số điện thoại mấy ngày rồi mà Trần Sơn chưa dám nhắn tin, sau khi cùng Hoàng Huy làm vài cơ bi a về ,Trần Sơn lấy hết dũng khí mà bấm ...

"Huyền ngủ chưa" sau khi hồi hộp ngồi chờ tin nhắn ...chừng năm phút sau

Phía bên kia cô gái đang ngồi trên bàn học mà giải đề hóa... đôi khi mông lung nhìn ra cửa sổ ,ánh trăng chiếu xuống như mỉm cười ,Ngọc Huyền vò đầu bứt tai ước gì có Trần Sơn ở đây cái bài hóa này sẽ dễ dàng hơn ...Ngọc Huyền vẻ chán nản nằm xuống giường bất giác thở dài ,cầm điện thoại trong vô thức ... Ngọc Huyền vui sướng ....

" Huyền chưa , đang giải hóa mà khó quá .Sơn chưa ngủ hả "cô bé ôm điện thoại vào lòng...

" Sơn chưa ,mới đi chơi bi a về ,Sao không ngủ sớm đi giữ sức khỏe thức khuya xấu lắm"

" Huyền có nghe đồn Sơn chơi bi da cừ lắm ,mấy đứa bạn của Huyền ngoài thành phố còn biết tiếng Trần Sơn nữa là ,bữa nào dạy Huyền chơi nữa nghen"

"phải trả phí đó " Sơn vui vẻ nhắn tin lại " Huyền từ chối Lộc hả " .

"Huyền chỉ coi Lộc là bạn thôi"

" thấy Lộc nói Huyền có người yêu rồi hả .......?" Trần Sơn lo lắng ngồi chờ câu trả lời

" Chưa... Huyền nói vậy thôi .. chứ còn đang ế....."

" Thật không ... Huyền xinh như vậy ...mà chưa có hả" Trần Sơn trong lòng cảm thấy vui hơn .Mấy ngày qua Trần Sơn đứng ngồi không yên mong Huyền chưa có người yêu là sự thật...

" Mai Sơn Chỉ cách giải mấy bài Hóa cho Huyền được không"

" Mai Sơn không bán ,cũng không đi dạy võ ,Mai mẹ với em gái đi đám cưới hai ngày mới về "

"mai tầm 10 giờ Huyền tới nhà Sơn học nhé... Mai Sơn không đi dạy võ không ai chở ,Huyền cũng cúp"

Hai đứa cứ nhắn tin cho nhau tới khi cùng thiếp đi.

Hôm sau khi nhận được điện thoại của Huyền là sắp tới,Trần Sơn bất chợt cảm thấy lo lắng ,thấy từ xa một cô bé dáng cao , Trên chiếc vespa màu đen đi tới ,Khi thấy Trần Sơn đang đứng đợi ,Ngọc Huyền đưa tay lên vẫy vẫy ....

Trần Sơn sau khi hướng dẫn cách giải,Ngọc Huyền ngồi cái bàn nhỏ ở quầy tạp hóa hì hục giải đề,cô bé vừa làm vừa ngắm nhìn Trần Sơn bán hàng.....

" Trời!!! Sơn bạn gái con xinh vậy ,nay đưa về ra măt mẹ Mai Phương hả ..." bà cô tới mua hàng to giọng hỏi

" Bạn con ,không phải người yêu"bà cô trề môi ,nháy mắt nhìn nó vẻ không tin...

Đôi khi khách tới mặc cả " Con bán cái thịt toàn mỡ mà mắc vậy..."..... " đẹp trai mà keo quá "... Ngọc Huyền nghe thấy vậy cứ thế mà cười.

" Trưa rồi ,Huyền ở lại ăn cơm không "Trần Sơn cầu mong Huyền sẽ ở lại ,sẽ trổ tài nấu ăn để lấy lòng cô bé ...

" Huyền gọi mẹ xin phép đã" vài phút sau cô bé e thẹn nói với Trần Sơn " Huyền không biết nấu cơm..."

" Không sao để Sơn nấu cho ,nếu có khách gọi Sơn nhé....." cứ như vậy khi thấy khách cô bé chạy xuống bếp gọi ,Trần Sơn vừa nấu vừa chạy lên bán hàng....

Ngọc Huyền thấy Trần Sơn tất bật bận rộn cô bé cảm thấy mình vô dụng vậy là từ ngày đó cô bé về nhờ cô giúp việc dạy nấu ăn ... Rồi sau này nếu mà kết hôn với Trần Sơn phải nhớ giá cả của đống đồ tạp hóa mà cảm thấy đau đầu.

Trần Sơn bê lên một cái mâm đồ ăn khá bắt mắt và ngon ... Cá bông lau nấu canh chua, Thịt chiên xả ớt , rau muống xào tỏi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro