Phần 18 Phút Giây Lãng Mạng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"wow  ngon quá ,Sơn giỏi ghê nấu ăn bao ngon "

Hai đứa ngồi ăn như đôi vợ chồng trẻ mới cưới, hai ánh mắt đôi khi chạm vào nhau e thẹn.

" Sơn nấu ăn rồi Huyền rửa chén " cô bé tranh giành với Trần Sơn để thấy mình không  vô dụng.

Trần Sơn đang ngồi gọt trái cây " choang choang " Trần Sơn nhanh chân chạy xuống bếp ... cô bé đã làm vỡ vài cái chén ....." Sơn ơi ,Huyền xin lỗi  " Trần Sơn thấy cô bé luống cuống nhìn rất chi buồn cười.

" Không sao đâu Huyền lên kia đi để Sơn dọn cho".... cô bé không chịu muốn ở lại dọn dẹp hậu quả ,nhưng Trần Sơn từ phía sau hai tay đặt lên vai mà đẩy cô bé đi lên cửa hàng.Vừa dọn xong có một tiếng hét lên " Á" Trần Sơn lại vội vàng chạy lên thấy máu từ ngón tay Huyền chảy ra , thì ra Ngọc Huyền cảm thấy có lỗi nên  gọt trái cây, nhìn cái cách gọt nham nhở của đại tiểu thư làm Sơn dở khóc dở cười.

Trần Sơn thấy cô bé chảy máu không kịp suy nghĩ, lập tức cầm lấy ngón tay đang chảy đưa lên miệng ,Huyền bất ngờ hai má ửng hồng ... có chút ngại ngùng, lâng lâng khó tả.... máu đã chảy ra ít hơn ,Trần Sơn ân cần lấy băng keo cá nhân dán vô... Hai ánh mắt tiếp tục chạm vào nhau cách ....

" Cám ơn Sơn vì hôm nay dạy Huyền học ,lại nấu cơm cho Huyền ăn nữa" cô bé nằm trên giường nhắn tin.

" có gì đâu Huyền khách sáo "

" Huyền vụng về lắm phải không, Huyền sẽ cô gắng học ,nấu ăn nữa balabala"......hai đứa lại tiếp tục nhắn tin cho nhau quên ngày tháng .

...............

Năm nay thi tốt nghiệp cấp hai , Khối lớp chín học sớm hơn . Trần Sơn đành nghỉ bán hàng sang quán cho chị hàng xóm gần nhà ,sau hai tháng bán ấy mỗi ngày kiếm được đôi ba trăm nghìn đồng  nên Trần Sơn tiết kiệm được khá .Trường cấp ba các cô cậu mới lớn đang tuổi đua đòi nắm bắt tâm lí Trần Sơn và Huy đã mở rộng thị trường .Không những thế một số cửa hàng còn nhập điện thoại của Trần Sơn và  Huy ....

Cả lớp đang nhao nhao cô chủ nhiệm bước tới ... chúng im lặng như chưa có gì xảy ra ...

Đi sau cô chủ nhiệm là một học sinh mới ,đám con trai ngồi dưới chết lặng , bọn chúng bị hớp hồn bởi cô học sinh mới giống như lần đầu Trần Sơn gặp  .Đám con gái  ganh tị với sắc đẹp của học sinh mới mà lườm nguýt.

" Xin giới thiệu với các em lớp mình có học sinh mới ...em hãy giới thiệu về mình "

Mình tên "Phạm Ngọc Huyền ,mong các bạn giúp đỡ." Đám con trai thì ồ lên ,huýt sáo.." Cô ơi cho bạn Huyền ngồi cạnh em đi " mấy đứa con trai tranh nhau lên tiếng ... sau một chút đắn đo cô chuyển một bạn gái ngồi cạnh Trần Sơn ra chỗ khác làm cô bé miễn cưỡng rời đi ,nhường vị trí ngồi cạnh nam thần cho học sinh mới Ngọc Huyền,đám con trai thì ghen tị ra mặt ,cô giáo thiên vị Trần Sơn ra mà trách...

Trần Sơn trong lòng phấn khởi vì được ngồi cạnh cô bé mà mình thầm thương trộm nhớ bao lâu nay." Chào bạn mới ,cho mình làm quen "  Ngọc Huyền viết như vậy lên tờ giấy đưa sang cho Trần Sơn .

"Chào bạn mới cho mình xin số điện thoại làm quen "  Trần Sơn đáp trả  Ngọc Huyền,hai đứa tủm tỉm cười, lâu lâu liếc trộm nhau ...Trong lớp học chương trình thì quá nhẹ so với lực học của Trần Sơn.Lúc thì lôi chương trình lớp 12 đôi khi  sách tiếng Trung ra mà dịch cách lén lút .... Ngồi bên cạnh Ngọc Huyền chỉ biết ngao ngán lắc đầu....Trần Sơn có phải người không ... cô bé tự hỏi.

Ngày đầu tiên trở lại trường sau mấy tháng trời nghỉ học .Tiếng trống vang lên bọn học sinh nhao nhao đi về ..Trần Sơn đứng lại đợi Ngọc Huyền " Tối nay Huyền đi hội chợ  không "  cô bé hạnh phúc nhận lời mời"

Khoảng bảy giờ tối ,Sau khi xin phép mẹ ra ngoài ... Trần Sơn bóng bẩy khoác lớp áo da bên ngoài , .. đợi Ngọc Huyền trước nhà ... cô bé mặc chiếc quần zin , đeo khăn choàng len, cái áo sơ mi đỏ , bên ngoài  áo khoác đen dài ngang gối trông thật lung linh như cô tấm bước ra khỏi quả thị.

Hai đứa vừa đi bộ vừa nói chuyện dưới trăng khuya ,không khí se se lạnh của vùng đất đỏ ba zan...Hai đứa tham gia hội chợ , câu cá , hay  chia nhau cái kẹo bông gòn .....

Đi qua trò ném vòng Ngọc Huyền dừng lại ,cô bé cứ thích thú đứng ngắm nhìn em bé gấu màu trắng to gần bằng mình..." wow đẹp quá " cô bé hét lớn lên.... " Huyền thích nó hả " Trần Sơn quan tâm nhìn vào đôi mắt của cô bé hỏi.

" Đêm ngủ mà có em gấu  bảo vệ thì chắc ngủ sẽ rất là ngon " hai tay Ngọc Huyền nắm vào nhau ánh mắt thích thú  .

" Vậy để Sơn giúp Huyền có em gấu. Em gấu sẽ thay Sơn bảo vệ Huyền "

Ngọc Huyền lỗ tai lùng bùng như cảm giác mình vừa nghe nhầm vậy ." Đại ca ơi , cách chơi để lấy con gấu như thế nào vậy " 

" Nếu em muốn lấy con gấu  , thì mua cái  vòng đặc biệt giá 25k ,em ném vào được 5 cái chai xa nhất thì sẽ được con gấu " Cả cái gian ném vòng này con gấu là giá trị nhất , mấy món kia chỉ cần ném vô một cái  là đã có quà ,do cái vòng đặc biệt giá cao ,mà lại khó nên mọi người xung quanh đều lắc đầu ngao ngán

" em cứ ném, Đại ca cứ đếm đến khi nào dừng lại thì tính tiền " Trần Sơn nói ra mọi người xunh quanh dè bịu châm trọc thằng nhóc con này đang sỹ gái.

" Ừ" từ khi làm mấy cái nghề ở hội trợ , chưa một ai có thể ném vào được năm cái vòng xa nhất mà lấy con gấu . Đôi khi có những cặp đôi đến , đứa con gái nào mà chả thích con gấu  ...mấy chàng trai đi cùng muốn lấy lòng cô gái mà cũng thử tài ...Nhiều chàng trai  tốn không ít tiền thử sức mà không trúng dù chỉ một cái ,nghĩ kế năn nỉ ông chú đòi mua em bé gấu ....

" Thôi Sơn ơi, khó lắm không trúng được đâu" Ngọc Huyền tay cầm cánh tay áo của Trần Sơn dựt dựt ...." Không sao đâu Huyền đừng lo "

Trần Sơn ngắm nghía chút chút rồi ném ,mấy người xung quanh đứng nhìn tỏ vẻ khinh thường ... Chiếc vòng  trên không trung từ từ bay xuống trúng đích ...Ngọc Huyền vui mừng nhảy lên vỗ tay như đứa con nít lên năm..... mấy người xung quanh nghĩ chắc là thằng này ăn hên..... cái thứ hai Trần Sơn ném chật.... sau năm lần ném đã bốn cái vô đích khiến mọi người bất ngờ ...đám đông từ từ kéo lại ủng hộ ," cố lên em đẹp trai".... .chiếc vòng cuối cùng chả mấy chốc cũng tới đích .Khi nhận được con gấu Trần Sơn mua thêm vài cái vòng ném lấy thêm ba con gấu nhỏ về tặng Lan Anh bé bỏng ... Mọi người ngưỡng mộ Ngọc Huyền cô bé là người hạnh phúc nhất đêm nay,Còn nói về ông chủ tiệm từ khi mở gian hàng này chưa có ai ném được cả , ông cũng tỏ vẻ vui mừng hướng về Ngọc Huyền mà nói " Cô bé thật hạnh phúc ,có người yêu vừa đẹp trai lại tài giỏi....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro