Phần 19 Tỏ Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngọc Huyền vui mừng nhận lấy con gấu nhưng quá to  ,đành nhờ Trần Sơn bế  dùm  .Đi tới đâu  bao anh mắt trầm trồ thán phục . Đứng trước quầy bán lưu niệm Ngọc Huyền dừng lại lựa chiếc khăn quàng cổ ...

Sau một hồi lựa tới ,lựa lui cô bé đã lựa cái khăn choàng  tơ tằm màu đen cầm lên ươm ướm về phía Trần Sơn vẻ đắc ý ." Sơn đứng yên " Nghe theo lời Ngọc Huyền ,Trần Sơn hai tay bê con gấu đứng yên một cách khổ sở ,

Thật nhẹ nhàng Ngọc Huyền kiễng chân quấn lên cổ của Trần Sơn vẻ mặt vui mừng " Mỗi lần đi đâu lạnh Sơn nhớ sử dụng , mỗi lần đeo là nhớ tới Huyền đó " ánh mắt trìu mến cộng thêm sự lãng mạng khiến cho chị gái bán hàng cũng phải ghen tị.
Hai đứa cứ tiếp tục bẽn lẽn bên nhau cho khi đến nhà .
" Trời tiền đâu mà con mua con gấu to như vậy " bà Thu Hương lo lắng hỏi con gái.

" Bạn con thắng giải thưởng ngoài hội chợ tặng con đó mẹ "

" Đang học không yêu đương gì nhé " ....Mẹ Ngọc Huyền đang càm ràm thì cô bé nhanh  chân bỏ lên lầu ,cùng Trần Sơn nhắn tin đến khuya...

....................

Thiensutinhyeu_91 :Ly bảo bối bao giờ mình gặp nhau

Sally_Đạitiểuthư 91: Cuối tuần này đi , em có chuyện muốn gặp anh ... e là lúc đó anh giận em mất.

Thiensutinhyeu_91 :có chuyện gì mà anh giận em ... hâm ghê

Thiensutinhyeu_91 : Ly bảo bối ,nay lớp anh có học sinh mới,đó là sư muội ...cô ấy lại còn ngồi cạnh anh nữa.Tối qua anh và cô ấy đi hội chợ ...còn tặng anh khăn quàng cổ.

Sally_Đạitiểuthư 91:Vậy là duyên phận của anh tới rồi.

Thiensutinhyeu_91 : anh dạy sư muội học, bọn anh nấu cơm cùng nhau, cùng nhau đi hội chợ... anh cảm thấy mình yêu cô ấy rồi

Sally_Đạitiểuthư 91:Vậy bao giờ anh tỏ tình với người ta

Thiensutinhyeu_91 : Gặp em xong ... lấy dũng cảm rồi tỏ tình chứ

Sally_Đạitiểuthư 91:Anh thật nhát gan.....ha ha ha mong anh thành công

Thiensutinhyeu_91 : em cho anh số điện thoại

Sally_Đạitiểuthư 91: em không sài , anh cứ tới trước cổng trường trung tâm thành phố  chín giờ sáng em chờ ... mà gặp rồi chúng ta đi đâu

Thiensutinhyeu_91 : cho em chọn đi đâu cũng được .... anh đi xe buýt ra đó

Sally_Đạitiểuthư 91: anh không tin em ..... vậy đi uống cà phê rồi  xem phim nhé....

Tuần đầu tiên đi học đối với học sinh thật uể oải ,nhưng đối với  Trần Sơn và Ngọc Huyền thì ,mỗi sáng đi học thật háo hức ,Trần Sơn quyết định gặp ly bảo bối rồi tỏ tình  với cô bạn ngồi bên cạnh...

khi ngồi bên cạnh có những lúc vô tình động xác thịt ,hai đứa cứ lợi dụng nhau mà không thèm rút về.

Cuối tuần Trần Sơn dậy từ sớm ,mặc chiếc quần zin đen,  sơ mi trắng ,tóc tai gọn gàng ,đi đôi giày da nâu mới sắm ,trèo lên xe buýt ,trong người nôn nao khi lần đầu gặp người bạn tri kỉ... xe tới đó cũng gần chín giờ .

Dù đã chín giờ sáng nhưng gần đây mưa nhiều ,sương mù dày đặc ,đứng xa nhau hơn hai mét là không nhìn rõ mặt đối phương.  Xa xa Trần Sơn nhìn thấy cô gái dáng cao cao , mặc đầm , bên ngoài khoác áo lạnh  đang đứng chờ ai đó ....

" Ngọc Huyền " Trần Sơn hét lớn " Sao Huyền ở đây "

Ngọc Huyền bối rối ... " Huyền đang chờ Sơn "Trần Sơn vội bừng tỉnh ,hai đứa đứng trước cổng trường chuyên thành phố thẫn thờ nói chuyện....

" Vậy hóa ra Huyền là ly bảo bối của tôi bấy lâu nay ư".... Huyền chưa kịp lên tiếng " Bấy lâu nay Sơn lúc nào cũng bị Huyền xỏ mũi ,vậy cuối cùng Sơn nên gọi Huyền là gì .. là Ngọc Huyền , Mai Phương ... hay là Ly bảo bối "

" Hãy gọi em là Ly bảo bối " Ngọc Huyền hét lớn, mấy người bán hàng rong bên cạnh tò mò nhìn cặp đôi trẻ .

" Ngọc Huyền .... còn lừa tôi gì nữa,tôi  luôn coi ly bảo bối của tôi là người bạn tâm giao ,nhưng lại bị Huyền lừa " Lúc này nước mắt Ngọc Huyền từ từ rơi xuống...

" Không ... em không lừa anh ... em chỉ muốn tiếp cận anh .... em thích anh ... em cũng muốn tất cả mọi thứ anh chia sẻ cho em...Coi như chúng ta hết duyên" nước mắt rơi như  như mưa ,hai má ửng hồng đầy uất hận ,Ngọc Huyền bỏ đi .

Trần Sơn bất thần đứng đó ,từ bé đến lớn chưa chứng kiến người con gái nào khóc ngoài mẹ và em gái  .Trong lòng khó diễn tả,nếu Trần Sơn không đuổi theo Ngọc Huyền thì có thể sẽ đánh mất đôi tay ấy  vĩnh viễn.
" Ly bảo bối " Trần Sơn hét lớn và đuổi theo, Trần Sơn nắm lấy tay  Ngọc Huyền thật chặt mà ôm chầm cô bé vào lòng " từ giờ em đừng lừa dối anh thêm lần nào nữa .. được không"

Ngọc Huyền  nước mắt rơi như mưa bỗng được Trần Sơn ôm , hai má ửng đỏ giọng  lí nhí " Em xin lỗi". Từ bé đến lớn con tim mới có thể rung động nhiều như thế cô bé oà lên khóc như đứa con nít .
" em nín đi ngoan đừng khóc , có anh ở đây rồi anh sẽ luôn bên em che chở cho em "
Hai đứa nắm tay nhau đi dưới sương nặng hạt ,ngại ngùng nói chuyện."Ly bảo bối ...Từ giờ anh  gọi như vậy có  được không "

" Cả đời này em sẽ mãi là bảo bối của anh "

Cùng nhau đi quanh bờ  hồ tâm sự ,cùng nhau ngồi trước  cafe bệt hướng ánh mắt về phía hồ một cách xa xăm.

" sau khi gặp Li bảo bối, sẽ tỏ tình với sư muội mà " Ngọc Huyền ra vẻ trách móc .Trần Sơn vẫn chưa dũng cảm để nói ra ,  chút đắn đo suy nghĩ ,

" Li bảo bối này" Hai ánh mắt nhìn nhau ,Trần Sơn dũng cảm lên tiếng..." wo ai ni "

" Sơn đang nói gì vậy  em không hiểu" .

... Trần Sơn tim đập loạn xạ giọng lí nhí "Anh Yêu Em"

" Em nghe không rõ" Ngọc Huyền đang nũng nịu châm trọc Trần Sơn một chút

" Anh Yêu Em ,em đồng ý làm người yêu anh nhé... "

" Vâng , wo ai ni" lúc này Trần Sơn trong lòng vừa vui mà vừa giận li bảo bối vì đã xỏ mũi mình thêm lần nữa " vậy mà em nói không hiểu đó nhỉ....."

Hai đứa xà nẹo bên nhau  tới trung tâm thương mại của thành phố sương mù . trong rạp chiếu phim bộ phim cứ trôi qua nội dung như thế nào ... đều không nhớ.

Trần Sơn bất động mắt hướng lên màn hình , Li bảo bối đang dựa đầu vô vai Trần Sơn vài phút sau đó ,Trần Sơn cảm nhận  đôi môi ai đó chạm nhè nhẹ vào má , cái cảm giác được ai đó hôn chưa bao giờ cảm thấy ngọt ngào đến như vậy ,trong lòng bỗng chốc ngây dại . Lần đầu tiên được hôn sao lại đê mê như thế , Hai khuôn mặt ửng đỏ hai con tim cùng đập như chưa bao giờ có thể nhanh như lúc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro