hồn ma họ Tiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 32...Xá Dệ của phật tử hoàn hồn.. ..Tiêu Chiến sống lại lần nữa..

Tóm tắt về xá dệ của phật tử  một chút nhé... .

Sau khi Tiêu Chiến hôm mê..Vương Nhất Bác đem y về   ..thì háo danh sú phụ đã dùng viên xá kêu hồn tán..  gọi hồn 7 phách tụ họp.. Thì xương cốt và da thịt từ từ sống lại.. Sau đó y phải nằm trên phòng phía tây hút dưỡng khí của phật tử trong đạo... Chỉ 2 năm thì y đã thành người vĩnh viễn...


Vương Nhất Bác xoay người mà  đè Tiêu Chiến dưới thân mình , kéo y phục đã sớm tán loạn của mình ra rồi lột sạch Tiêu Chiến , hôn thân thể y, tiếng nước tí tách rung động, một đường lưu lại dấu vết thấm ướt trên thân thể ấm áp non mềm của ai kia, làm cho Vương Nhất Bác xao xuyến không muốn rời..

Tiêu Chiến cũng không giãy giụa nữa , thân thể của y đã không do mình điều khiển , chỉ có thể ngoan ngoãn co lại mặc cho động tác của Vương Nhất Bác. Thân thể của y trắng noãn như búp măng non , vùi trong chăn gấm êm ái càng có vẻ mềm mại dễ ăn hiếp, càng kích thích ác dục của người nằm trên . Tóc đen tán loạn dưới thân thể trắng noãn của y đã trải đầy giường, Mặt của Tiêu Chiến ẩn giữa sợi tóc và chăn gấm, khuôn mặt hồng hào, môi dính máu, xốc xếch thở phì phò.

Lớp màn màu xanh đậm lọc ánh mặt trời thành vệt sáng tươi đẹp, chiếu lên thân thể của y , y bây giờ khó nhịn nổi  mà sít chặt hai chân của mình lai . Ngọc thể ngang dọc của y mờ mờ ảo ảo, phảng phất như tinh linh bị lạc trong rừng , trốn cũng trốn không được, khiêu khích cảnh vật, không có sức trở về lãnh địa của mình, chỉ có thể mặc người chà đạp trong hoan hỉ ..

Vương Nhất Bác ngậm hai đầu vú đỏ hồng trước ngực y, ngón tay cường ngạnh cắm vào giữa hai chân Tiêu Chiến, hắn xoay vòng vuốt ve kẽ mông dẫn tới Tiêu Chiến rung động, cong vòng eo lên, ngược lại càng đưa nhũ thịt của mình vào sâu trong miệng Vương Nhất Bác. Tiêu Chiến kêu lên một tiếng, vòng eo sụp xuống, cong người rồi ngã vào lại trên giường, nhận thức của y đã hoàn toàn hỏng mất, y chỉ biết bây giờ tình yêu của mình cuộn trào mãnh liệt, lòng tham không đáy ,mà muốn hưởng thụ nhiều hơn thế nữa...

Ngón tay của Vương Nhất Bác thăm dò vào huyệt động giống như hoa tâm, nhẹ nhàng cạo gãi, Cả người Tiêu Chiến đau đến căng cứng, mồ hôi lạnh túa ra trên trán, đau đến mức nói cũng nói không nên lời, non nớt mà khóc thút thít, mang theo chút ý khóc khi bị ăn hiếp tàn nhẫn. Bây giờ tay chân của y đều bị hắn khóa chặt, động cũng động không được, bỗng nhiên sinh ra chút ý vị bị cưỡng chế, thêm cả kích thích khuất phục mà nhìn ,

Thì thấy thủy dịch trong suốt chảy ra từ tâm nhụy màu hồng trong động, theo cổ tay của hắn mà  chảy xuống  giường gấm vóc , thấm ướt một mảnh. Vương Nhất Bác một bên chôn đầu vào cần cổ của Tiêu Chiến, mút cổ y ra nhiều chấm đỏ, một bên nắm  Tiểu Bác của mình muốn đi vào bên trong y , Tiêu Chiến biết bây giờ là hắn muốn chiếm hữu cơ thể y khiến cho y  giãy giụa khép lại đầu gối của mình, tựa như cầu xin mà phát ra vài âm thanh tán loạn: "Chàng...... ưm a, nhẹ thôi......ta ....ưm a..

Vương Nhất Bác hôn hôn đôi mắt y, an ủi y nói: "Tân nương  ngoan của ta , ta hứa ta  sẽ nhẹ nhàng một chút mà có  được không thê tử..

Tiêu Chiến nghe vậy mà lắc đầu lia lịa, nhưng  Vương Nhất Bác  nhìn thấy vậy liền chậm rãi tách đầu gối đang khép chặt của y  ra, treo đầu gối cong của y lên trên vai mình lắc lư.

Lúc mới đi vào quả thật vừa chậm vừa nhẹ, sợ Tiêu Chiến bị thương, nên không dám làm mạnh,  Tiêu Chiến thấy hắn ôn nhu như vậy liền  thả lỏng không ít, trong lối vào co giật khẽ co khẽ rút, mị thịt xoắn chặt như đang nịnh nọt lấy lòng Tiểu Bác  kia. Bên trong  hậu nguyệt của Tiêu Chiến bị nhét tràn đầy tinh dịch , mơ hồ còn có cảm giác căng trướng khiến Vương Nhất Bác ra vào đều khó khăn, điều này càng câu dẫn Vương Nhất Bác sắp chịu không nổi , đôi tay của hắn nâng mông Tiêu Chiến lên một chút, để vòng eo của y hơi treo trên không, đĩnh hông cắm vào tới đỉnh . Eo của Tiêu Chiến cách giường, càng nhạy cảm thì càng hoảng sợ, chân y câu lấy hông của Vương Nhất Bác như đang tìm kiếm chỗ dựa vào gì đó, y làm như vậy, hai người liền dán vào nhau càng chặt hơn, hông của Vương Nhất Bác đều bị lún vào cặp mông tròn trịa của y ..

Vì để Tiêu Chiến thích ứng ,nên Vương Nhất Bác thong thả kích thích trước sau, ra vào nhẹ nhàng,  những đường gân rõ rệt trên Tiểu Bác và đầu nấm thô tròn của hắn đều cọ vào bên trong mị thịt của y , nghiền nát nhiều lần, Tiêu Chiến bị mài ra ý ngứa cả người, vòng eo không chịu điều khiển mà lắc lư, mồ hôi thấm ra từng đợt từng đợt khiến cả người Tiêu Chiến ướt đẫm mà rên rỉ

"Ưm ha ~ a, chàng căng  cứng quá sắp hỏng cái của ta rồi ...hu hu...... ..

Vương Nhất Bác nhịn không được, hắn bóp eo Tiêu Chiến nhanh chóng đĩnh động, điên cuồng đâm sâu, Tiêu Chiến bị hắn đâm cho hồn đều sắp phải rời khỏi thân thể, cảm giác tê dại giống như thủy triều bò khắp toàn thân, y lắc mông lui về sau, "A...... a, chàng điên rồi sao? Chàng chậm một chút a..ta chịu sao nổi..

Tình triều trào dâng, Vương Nhất Bác nào chậm nổi, hắn không ngừng đỉnh lộng , hắn kéo Tiêu Chiến về lại dưới người, bàn tay to ấn bắp đùi của Tiêu Chiến, làm bừa càng thêm thô bạo, dường như muốn chơi mềm Tiêu Chiến, chơi đến mức y nằm liệt trên giường này, nói y đừng hòng trốn thoát khỏi phủ của hắn vậy..

Vương Nhất Bác  bây giờ đang thở gấp dữ dội , hơi thở thô nặng nề , Tiêu Chiến run rẩy kêu: "Ưm a, ha ~ Ta thật sự không...... Ưm a!..chơi nổi nữa... Ưm ..ưm..thì những thứ dịch trắng tanh nồng và dâm thủy trong suốt cùng nhau phun ra khóe đùi y

Vương Nhất Bác vẫn chưa chịu dừng mà  thẳng lưng đẩy hông, dục vọng đang nồng nhiệt . Tiêu Chiến kiệt sức mà chống đở , lại còn bị người lôi kéo thao mạnh mẽ , eo của y bị đâm cho vừa đau vừa mỏi, mồ hôi nóng dính cả người, phía dưới tiết một lần lại một lần, cả người xụi lơ mà thở hồng hộc..

Vương Nhất Bác lại bế y lên ngồi vào trong lòng mình, xóc nảy lên xuống, vòng tay trên cổ tay và mắt cá chân của Tiêu Chiến cũng lắc lư, càng khiến cho y bị hắn dễ dàng   ăn hiếp nhiều hơn . y  mềm oặt nằm trên vai Vương Nhất Bác, khóc thút thít nói: "Chàng nói a a...... ưm a ta ngoan liền sẽ nhẹ nhàng chậm rãi, ta, ta ngoan ngoãn như vậy, chàng cũng không nhẹ nhàng một chút hay sao , hu hu...chàng nói vậy là  chàng muốn gạt người .....ta không muốn chơi nữa đâu.. Huhuhuhu..

Vương Nhất Bác nhìn y nói vậy làm cho  kích thích dục vọng làm nhục của Vương Nhất Bác càng tăng vọt, càng hung ác đỉnh lộng y,mà thốt ra..

Tân nương của ta  quá xinh đẹp lại dễ thương như vậy ta càng muốn dục vọng nhiều hơn thế nữa...

Thời gian như thế mà trôi qua thì trên chiếc giường êm ái kia vẫn day dứt không chịu dừng..  lúc này Vương Nhất Bác vừa mới kết thúc hoan hỉ ,thì hắn liền gầm  lên một tiếng, mà đè nặng mông thịt của y , dùng sức ấn y vào trong hông mình, phun từng luồng bạch trọc sền sệt nùng mị vào, đầu ngón chân của Tiêu Chiến căng thẳng, rên rỉ của y cứ đón nhận  luồng tinh dịch kia phun xong, tất cả vẫn chưa vào hết trong cơ thể y, hoặc là vì không chứa nổi mà chảy ra. Tiêu Chiến co rút nằm liệt trong lòng Vương Nhất Bác, bị thao thoi thóp, nhắm hai mắt thở dốc. Y khóc rất nhiều đến nỗi cặp mắt cũng muốn húp lại ..

Vương Nhất Bác  liền xoay người y lại rồi kéo chăn qua đắp lên người , sợ cả người y đều là mồ hôi mà bị gió thổi sẽ cảm lạnh. Y bị hạ xuân mà  buồn ngủ cực kỳ ,nhưng vẫn ráng chống người lại gần bên tai Vương Nhất Bác nói: "Chàng thật là tên hỗn đản ác bá đăng đồ háo sắc  ..chàng ăn ta mãi không thấy chán sao..ta cũng là thiên hồn mà..

Vương Nhất Bác mở to mắt, nhất thời chưa phản ứng kịp, suy nghĩ nửa ngày mới không dám tin mà hỏi: "Ý của nàng là nàng  là nàng đã nhớ hết rồi phải không ..

Tiêu Chiến  bất lực mà ủ rũ ỉu xìu nằm ngủ trong lòng hắn, tức giận nói: "Ta nhớ lại hết rồi được chưa..

Thật ra trước nay ta chưa hề muốn rời xa chàng, mà ta đã nhớ rất rõ những gì mà chàng mang đến cho ta..nhưng ta phải trả thù cho nên ta đã đến phủ Trương tiên rồi giết chết hắn.. Sau đó ta sẽ nói cho chàng biết.. Ai dè chàng nổi động xuân khiến cho ta chết vở sống vở như vậy. Mà nhìn hắn .

Y biết 2 năm nay. Vương Nhất Bác đã hành hạ bản thân mình đến như vậy,  y quả thật oán hận  Vương Nhất Bác nhiều lắm, nhưng trong lòng y lại  đau lòng. Y trọn đời chỉ yêu hắn , một tình yêu cả đời cho hắn , Vương Nhất Bác cũng là mạng của sống của y , khi đó y thật sự cũng hận chính mình sao vẫn chưa tỉnh lại, hận chính mình không thể cho chàng một chút hy vọng lớn như thế.. Chỉ biết nghe thấy mà không thể trả lời .chỉ biết nhìn người mình yêu dằn dặt  bản thân mà lên tiếng nói

Vương Nhất Bác ta thật sự rất  yêu chàng, ta thật sự không còn cách nào khác xa chàng nữa đâu..





..Vương Nhất Bác  nghe vậy mà nở nụ cười ma mị nhìn y mà  hỏi : "Vậy sau này nàng  sẽ ở lại bên ta có đúng không...

Tiêu Chiến mệt chết rồi, lười biếng xốc xốc mí mắt,mà  vẫn lười biếng không muốn động thân được nữa , âm dương quái khí nói: "Còn có thể chạy đi đâu nữa đâu ? Chàng điên  như vậy lại , dùng máu mình nuôi ta thành con con người bình thường như vậy rồi,  ta còn có thể đi đâu được ? Với lại quãng đời còn lại chàng liền ngoan ngoãn chăm sóc cho phu nhân tốt vào.. Mà chàng phải nhớ một đều không bao giờ lập ái thiếp nghe chưa..

Vương Nhất Bác  nghe vậy liền lại xoay người đè Tiêu Chiến, vui sướng như một con cún mà cọ đầu vào mặt Tiêu Chiến, nói: "Ta nguyện cho nàng quản lý ta  tốt nhất là mỗi ngày cùng hoan hỉ có được không.

"Chàng nói gì vậy hả ? A, chàng làm gì vậy ? Chàng đừng ép mông ta nữa , chàng muốn gì nữa đây..   Mau  buông ta ra...... A ưm...... Ưm a!"

Bây giờ mới vừa vào đêm khuya trăng khuyết hoa vườn đều say giấc ngủ , chỉ có 2 ta mà thôi  , chúng ta không vội.thì không ai còn vội nữa chứ.. Tân nương mau cùng ta hoan hỉ nào..

Không được... Aaaaaaaaaaa..

Hạnh phúc viên mãn của tân nương bị tam Vương gia hoan hỉ mỗi đêm ..hihihihi..

Hết truyện..

--end .....rồi nha .cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện của mình.. Thanks mọi người.. Chúc mọi người vui vẻ..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro