Chương 4: Phố đèn đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Đây là bản dịch được thực hiện bởi The May Within Me và được đăng tải duy nhất tại Wattpad.]

-----------------------------

Tộc Kurkans bị xa lánh và khinh miệt trên khắp các lục địa. Họ bị coi là những kẻ man rợ hoặc quái thú vì được cho là mang dòng máu dã thú. Bản tính của họ là vô nhân đạo và thiếu đứng đắn, khiến họ trở thành những sinh vật nguy hiểm, bốc đồng, buông thả và bản năng.

Trớ trêu thay, con người lại ghen tị với Kurkans về khả năng thể chất và vẻ đẹp của họ. Dù ẩn dưới làn da của Kurkans là những điều kinh dị đến đâu, cũng không thể làm mờ đi vẻ ngoài xuất chúng mà các vị thần đã ban tặng.

Sự bất cân xứng này đã mang lại cho Kurkans sự nổi tiếng. Trên thực tế, trong số các nô lệ, Kurkans luôn là lớp nô lệ có giá trị nhất. Ngay cả ở Estia, nơi chế độ nô lệ là bất hợp pháp, họ vẫn được buôn bán bí mật.

Bản thân Leah đã từng nhìn thấy một số Kurkans được bán làm nô lệ, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một Kurkan với khí chất oai nghiêm như vậy.

Tâm trí cô như bị bao phủ trong một đám sương mù dày đặc, nhưng cô vẫn có thể chắc chắn một điều: người đàn ông trước mặt cô không phù hợp làm nô lệ tình dục, cũng không phải để mua vui. Ngược lại, từng tế bào của anh đều toát lên uy quyền, khiến cô tưởng tượng ra anh đang nhìn mình từ trên cao với ánh mắt khinh bỉ.

"..."

Cơ thể Leah theo bản năng lùi lại một bước, nhưng lưng cô đã chạm vào tường. Cảm giác lạnh lẽo, cứng ngắc chạy dọc sống lưng khiến cô rùng mình.

Người đàn ông từ góc quán nhìn cô với ánh mắt thích thú. Chậm rãi và ung dung, anh bước tới gần cô, gần đến nỗi cơ thể của họ chạm vào nhau. Ngay lập tức, Leah cảm thấy mình như một con mồi đang bị nhốt trong chiếc bẫy chết người. Cô muốn chạy trốn, nhưng lại không thể cử động. Cơ thể cô cứng đờ, và hơi thở trở nên dồn dập.

Ngón tay dài của người đàn ông lướt qua chiếc mũ của Leah, và nó rơi xuống đất. Anh là một sinh vật có giác quan siêu phàm, và ngay lập tức anh nhận ra Leah đang che giấu một bí mật. Anh cau mày nhìn bộ tóc giả màu nâu cứng và rẻ tiền mà cô đang đội, và rồi anh nắm lấy nó và xé nó ra.

Mái tóc bạc rực rỡ của Leah lập tức xõa xuống eo cô. Nó tỏa sáng trong ánh sáng mờ ảo, như một dòng sông óng ánh chảy qua cơ thể cô. Người đàn ông nhìn Leah với vẻ kinh ngạc và ngưỡng mộ. Anh chưa bao giờ thấy gì đẹp đến thế.

Đôi mắt vàng của anh nheo lại như thể muốn xuyên thấu cô. Cái nhìn của anh như những mũi kim chích vào làn da trần của cô, để lại những vết thương nhỏ bé. Dù đang mặc quần áo nhưng cô vẫn cảm thấy như mình đang trần trụi.

Gáy mảnh khảnh, xương quai xanh thanh tú, bộ ngực nhỏ phập phồng, tất cả đều lọt vào tầm mắt của anh. Anh biết ngay người phụ nữ trước mặt mình không phải là một cô gái thường dân.

"Tôi không thể tin được rằng một quý cô ở đẳng cấp như cô lại đến khu đèn đỏ. Có lẽ giới quý tộc đang gặp vấn đề gì đó?"

Leah duỗi thẳng đôi vai đang căng cứng. Thay vì phản bác, cô bình tĩnh lên tiếng: "Có vẻ như anh không biết mục đích của tôi khi theo dõi anh..."

Cô ngước nhìn anh và cảm thấy mình như chết lặng. Cô đã nhầm người! Nhưng làm sao cô có thể giải thích cho anh sai lầm của mình khi không tiết lộ thân phận?

"Mục đích?" Môi anh nhếch lên thành một nụ cười chế giễu, hoàn toàn hiểu được ý đồ của cô.

"Chẳng có gì đâu. Tôi chỉ đang tìm kiếm niềm vui trong khi giữ bí mật danh tính của mình."

"...."

Anh cạn lời. Không phải ngày nào cũng có một cô gái quý tộc, với bộ dạng lố bịch, lại xuất hiện ở nơi này. Cô đang che giấu điều gì đó.

Dẫu còn nhiều điều muốn hỏi, nhưng anh chẳng gặng thêm. Mặt khác, sự im lặng của anh khiến Leah hoàn toàn bối rối, tim cô đập rộn ràng trong lồng ngực. Cô biết rằng lúc này, khuôn mặt cô đỏ như quả cà chua chín mọng.

Cô cụp mắt xuống vì xấu hổ. Người đàn ông này hẳn đang tìm kiếm một thú vui giải khuây trong đêm, và trong hoàn cảnh này, điều đó cũng không phải là điều gì quá khó hiểu. Cô, người đã từng nghĩ anh là một kẻ bán dâm, giờ đây lại thấy mình trở thành một món mồi ngon trong mắt anh. Cách anh nhìn cô, nụ cười nửa miệng của anh, tất cả đều cho thấy anh không muốn để cô rời đi.

Trong im lặng, Leah cuối cùng đã quyết định kế hoạch tiếp theo của mình. Dù sao, cô sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa. Nếu đây là một trong những cái giá phải trả để hủy hoại sự trong sáng của hoàng tộc, thì cô không cần phải hối tiếc về những gì mình đã làm.

Với đôi tay run rẩy, cô nắm chặt mép váy. Cô đã quyết tâm làm điều này ngay cả khi biết mình có thể chết. Vì vậy, cô không có lý do gì để sợ hãi. 

Khi cô từ từ ngước lên, ánh mắt nóng bỏng của anh khiến cô choáng ngợp. Đôi đồng tử vàng của anh thu hẹp lại, như thể bị hút vào cô. Leah cảm thấy quai hàm mình như tê dại. Cô chưa bao giờ thấy ai đó có đôi mắt đẹp đến thế.

Một tiếng cười khúc khích sâu thẳm khiến cô tỉnh lại. Cô vội vàng đẩy người đàn ông ra, nhưng cánh tay mảnh khảnh của cô không thể làm gì được. Anh chỉ nhếch mép cười khi nhìn cô vật lộn.

Có vẻ anh đang tận hưởng khoảnh khắc này, ánh mắt cô giận dữ:

"Đừng hành động liều lĩnh. Tôi chỉ tìm ai đó để trả tiền và quan hệ tình dục cùng thôi." Sự khó chịu hiện rõ trong giọng nói. Trong mắt anh, cô không phải là người phụ nữ nhu mì vậy tại sao cô lại hành động kiêng dè như vậy?

Người đàn ông chỉ cười khàn khàn trước sự thẳng thắn của cô. Anh hỏi lại với vẻ thích thú tột độ. "Vậy tôi có nên gọi em là chủ nhân không?"

Người đàn ông có lẽ rất tự mãn. Cô nghiến răng và cởi nút váy bằng đôi tay run rẩy. Cô chỉ muốn chuyện này kết thúc. Trong lúc cô đang cố cởi bỏ quần áo, người đàn ông thì thầm vào tai cô khiến đôi tay lóng ngóng của cô đông cứng.

"Tôi nên là người cởi mới phải"

Không để cô kịp phản ứng, đôi tay anh to lớn dễ nàng nâng cô lên, ôm vào lòng, cảm nhận sự mềm mại của cô dưới cơ thể mình. Cô nhìn anh, lòng đầy bối rối. Anh đối xử với cô như thể cô chỉ là một đứa trẻ!

"Em sợ ta sao?" 

Vừa dứt lời, anh đã ném cô lên giường và nhanh chóng đè lên người cô, không cho cô kịp phản ứng. Chiếc giường bên dưới rung lên kẽo kẹt. Anh nắm lấy cằm Leah, ngón cái xoa nhẹ lên bờ môi dưới căng mọng của cô.

"Ta không hiểu vì sao em lại dám đến nơi này."

Giọng nói vang vọng bên tai khiến cơ thể cô run lên từng đợt. Tuy nhiên, sự đe dọa của anh không thể phá vỡ quyết tâm giữ kín mục đích chuyến đi và danh tính của cô.

"Chỉ cần làm theo những gì tôi bảo," cô nói, giọng nói hơi run rẩy. "Tôi hứa sẽ trả tiền cho anh."

Người đàn ông nhìn cô chằm chằm, đôi mắt nhấp nháy. "Mở chân ra," anh nói, giọng nói khàn khàn vì ham muốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro