Chương 3 : Trời sập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- " Tôi nghĩ, đây không phải hành động của một thục nữ danh môn vốn có a? Còn nữa xin cô hãy tự trọng! "Không nghĩ tới Sở Ca tuỳ tiện liền đem tay của cô tiếp nhận.

Duẫn Trân  muốn phản kháng, nhưng bất đắc dĩ, lực đạo của cô ta quá lớn, mặc cho cô làm sao dùng sức, đều không thể động đậy.

Cô gái kia nhìn nhu nhược như vậy , khí lực làm sao lại như thế lớn? Duẫn Trân có chút kinh hoảng.

Một màn này vừa vặn bị Lãnh Hi Trạch nhìn thấy.

Trước kia hắn vẫn cho là Sở Ca không có chút tính tình, gả cho hắn, cũng vẻn vẹn bởi vì coi trọng gia sản của bọn hắn mà thôi, cho nên cô có thể chịu được hắn hết thảy. Cô mang đến cho hắn một cảm giác một mực là nhu nhu nhược nhược, không chút nào hiểu được phản kháng, lại không nghĩ rằng, thì ra cô còn có như thế không giống cùng một mặt.

Một loại  tình cảm khác thường trong lòng của hắn không tự chủ sinh sôi.

- " Lãnh thiếu! " Duẫn Trân lơ đãng nghiêng mắt nhìn đến Lãnh Hi Trạch đứng cách đó không xa, thế là đổi một bộ dáng vẻ đáng yêu.

Nghe được lời nói của Duẫn Trân, Sở Ca cũng quay đầu, Lãnh Hi Trạch  đứng cách chỗ cô không xa.

- " Lãnh thiếu, em có hảo tâm chạy tới cùng phu nhân chào hỏi, thật không nghĩ đến cô ấy không nói hai lời cứ như vậy đối phó với em! " Duẫn Trân mà thừa dịp Sở Ca buông lỏng cảnh giác, tranh thủ thời gian chạy tới  bên người Lãnh Hi Trạch.

-" Nga ? " Cô ấy làm sao đối phó với cô? " Lãnh Hi Trạch có nhiều thú vị nhìn Sở Ca một chút.

- " Tổng giám đốc, không xong rồi , trong nhà vừa mới gọi điện thoại tới, nói ông nội phu nhân  được đưa đến bệnh viện! " Trợ lý của   Lãnh Hi Trạch là Lưu Hạo nam vội vàng hấp tấp chạy tới, đối với bọn hắn nói.

Nghe ông nội vào bệnh viện, Sở Ca kinh hoảng hướng mặt ngoài chạy tới.

Chờ bọn hắn tới bệnh viện, đèn phòng giải phẫu  vừa vặn tắt.

Sở Ca tranh thủ thời gian nghênh đón tiếp lấy.

- " Bác sĩ, ông nội của tôi thế nào? " Sở Ca cảm giác chính mình nói đều đang run rẩy.

Nhưng điều cô thất vọng là, bác sĩ lắc đầu: " Thật xin lỗi , bệnh nhân chảy máu não quá nghiêm trọng, lại thêm tuổi tác đã cao, các người đi vào gặp ông ấy một lần cuối đi ! "

Nói xong câu này, bác sĩ lắc đầu đi.

Không! Sẽ không!

Sở Ca không tin đây hết thảy đều là thật! Hôm qua nhìn thấy ông nội có đôi khi ông còn rất tốt, làm sao hôm nay liền......

Sở Ca chảy nước mắt đẩy  cửa phòng giải phẫu ra.

Trên giường bệnh, ông nội ngoài miệng bị che phủ máy trợ hô hấp , nhìn thấy cô đi tới, ông nâng lên tay suy yếu.

- " Ông nội! Con ở này! " Sở Ca quỳ đến  trước giường ông nội, nắm chặt tay của ông.

Sở Đường Du khóe miệng khẽ nhếch lên, tựa hồ là muốn nói chuyện với cô.

Sở Ca nhanh lên đem máy trợ hô hấp của ông xuống.

- " Sở Ca...... " Ông nội lôi kéo tay của cô , thanh âm mười phần yếu ớt, " Thật xin lỗi con, ông nội...... Ông nội không thể ở lại giúp cháu......"

- " Không! Ông nội! Ông nhất định sẽ không có chuyện gì! " Sở Ca hai mắt đẫm lệ giàn giụa, khóc tẩy bỏ lớp trang điểm tinh xảo của cô.

- " Đời này điều ông nội tiếc nuối lớn nhất, chính là không có ôm chắt trai...... " Nói xong , Sở Đường Du trong mắt cũng chảy ra nước mắt đục ngầu .

- " Ông nội, đều là con không tốt......"  Nghe được lời của ông nội, Sở Ca trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi.

Sở Đường Du run run rẩy rẩy vươn tay ra, thay cháu gái lau đi nước mắt: " Ngoan, không khóc, cũng may hiện tại con có Hi Trạch chăm sóc con , ông cũng yên lòng " , nói xong , ông đem ánh mắt chuyển hướng Lãnh Hi Trạch.

Thấy tình cảnh này,  Lãnh Hi Trạchhơi cúi người, nắm chặt một cái tay khác của Sở Đường Du : " Ông nội, ngài yên tâm đi, con sẽ hảo hảo đối tốt với cô ấy! "

- " Tốt...... Tốt...... Như vậy...... Ông liền...... Yên tâm...... " Sở Đường Du cố hết sức nói xong câu này, mang theo mỉm cười vĩnh viễn nhắm mắt lại.

- " Ông nội! " Trong phòng giải phẫu truyền ra tiếng hô to tê tâm liệt phế của Sở Ca.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro