Chương 34 : Để cô lau người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- " Tớ nhìn hôm nay cũng không cần tớ tới chiếu cố cậu, tớ liền đi về trước đây ".  Lý Tiểu Nhiễm cảm giác hai người bọn họ hẳn là còn có lời gì muốn trò chuyện, thế là cầm bọc của mình liền hướng bọn hắn vẫy tay từ biệt.

Nhìn thấy Lý Tiểu Nhiễm đi ra, Diệp Phi trên ghế ngồi xuống, đưa tay lên trên trán Sở Ca gõ một phát đẩy đến sau tai: " Anh cũng không có ý trách cứ em, anh chỉ là muốn cho em biết, anh rất để ý em! "

-" Em biết ". Đối với Diệp Phi dùng tình, Sở Ca lại thế nào cảm giác không thấy chứ?

Diệp Phi nhìn Sở Ca trên giường bệnh , kém một chút liền muốn rơi lệ, tranh thủ thời gian đứng dậy đưa lưng về phía cô: " Anh trước giúp em đi mua một chút cháo ". 

Nói xong, không đợi cô đáp lại, anh đã đi ra phòng bệnh.

Diệp Phi, vì cái gì anh phải đối tốt với em như vậy? Nhìn thấy cửa phòng đóng chặt, Sở Ca cảm giác mũi ê ẩm.

Chỉ chốc lát sau, Diệp Phi liền đem cái bình thuỷ đi đến, bên cạnh đem cháo đổ ra vừa nói: " Hôm nay tới quá gấp, chưa kịp nấu cháo cho em, hôm nay liền chịu đựng một chút, uống cháo anh mua đi ".

- " Không cần tự mình nấu cháo phiền toái như vậy, anh cũng biết em là động vậtăn tạp , cái gì đều ăn mà! " Sở Ca muốn điều tiết bầu không khí trong căn phòng một chút  , thế là cố ý nói đùa anh .

- " Phốc! " Quả nhiên, Diệp Phi nghe được cô nói nhịn không được bật cười, " Em cũng bệnh thành dạng này còn có tâm tình nói đùa sao? "

- " Không có cách nào a, ai bảo anh luôn là một bộ mặt khổ qua ". Sở Ca cũng cười.

-" Anh  như vậy còn không phải bởi vì lo lắng cho em sao? " Diệp Phi không biết anh hẳn là khóc hay là phải cười.

- " Được được được ông chủ lớn Diệp  , có thể hay không xin anh cho em ăn chút cháo chứ?E, đều nhanh chết đói! " Sở Ca giả trang ra một bộ dáng đáng thương.

- " Thật bắt em không có biện pháp nào! " Mặc dù Diệp Phi khẩu khí rất bất đắc dĩ, nhưng trên mặt của anh tất cả đều là biểu tình cưng chiều .

Lãnh Hi Trạch đứng ở cửa, nhìn thấy trong phòng hai ngườivừa nói vừa cười , trong lòng của anh liền có loại không nói ra được tức giận!

Cô sao có thể ở trước mặt người đàn ông kia cười đến vui vẻ như vậy!

Lãnh Hi Trạch nắm tay chắt chẽ nắm lên, xương ngón tay nổi gân xanh bắt đầu trắng bệch.

Anh quay người, bấm gọi điện trợ lý .

Từng muỗng từng muỗng, Diệp Phi mỗi một muôi đều muốn trước nhẹ nhàng thổi một chút, nhìn đã không nóng, anh mới đem cháo cẩn thận từng li từng tí đưa tới bên miệng Sở Ca .

Nhìn thấy Sở Ca đem ngụm cháo cuối cùng nuốt vào, Diệp Phi lại lấy ra khăn mặt, nhẹ nhàng  lau sạch lấymôi cho cô.

- " Tốt tốt, làm em giống như đứa con nít ba tuổi, thói quen quái đản ". Sở Ca cố ý nói đến rất nhẹ nhàng. Kỳ thật muốn cảm ơn nhất cũng không phải là treo ở ngoài miệng, cô biết anh không thích nghe cô đối với anh nói tạ ơn.

- " Sớm biết vậy anh nên để em tự mình ăn! " Diệp Phi giả bộ dáng tức giận .

Hai người ăn ý cười một tiếng.

- " Em chờ một hồi a, anh cho em một chậu nước đến lau người ". Diệp Phi đem bát cất kỹ, lại đi trong toilet đưa tới một chậu nước nóng.

Lau...... Người?!

Nghe được Diệp Phi, Sở Ca toàn thân thần kinh lại bắt đầu căng thẳng lên.

Mặc dù cô là dự định tiếp nhận Diệp Phi, nhưng là không có nghĩa là cô hiện tại liền có thể tiếp nhận anh nhìn thân thể cô a!!

Trời ạ, vậy phải làm sao bây giờ? Sở Ca gấp đến độ mồ hôi đều xuất hiện, lại vẫn không nghĩ ra một biện pháp có thể thực hành .

- " Người công ty của em vẫn rất thân thiết , an bài cho em một phòng bệnh VIP, em như vậy đi toilet cũng sẽ dễ dàng hơn ". Diệp Phi vừa nói, bên cạnh đem trong chậu một khăn mặt vắt khô, chuẩn bị cho Sở Ca lau người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro