Chương 35 : Càng tô càng đen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  - " Anh để ở đó đi, đợi chút nữa em tự mình làm! " Sở Ca không có ý tứ trực tiếp cự tuyệt, thế là chỉ có thể nói như vậy.

- " Em xác định chính em có thể làm sao? " Diệp Phi hỏi.

- " Đương nhiên! Em xác định! " Sở Ca tranh thủ thời gian đáp.

- " Được , vậy em đứng dậy cho anh xem một chút ". Diệp Phi biết cô không được, cố ý nói như vậy.

- " Lên liền lên! " Sở Ca giãy dụa lấy muốn đứng lên, nhưng vừa mới dùng sức, cô liền cảm giác lưng giống như là xé rách đau đớn.

- " A! " Cô chỉ là vùng vẫy một hồi, liền ngã trở về trên giường.

- " Lúc này còn cậy mạnh sao? " Nhìn thấy cô bởi vì đau đớn mà mặt hơi có vẻ căng cứng , Diệp Phi lại bắt đầu đau lòng.

- " Em cũng không phải cậy mạnh, em chỉ là...... Chỉ là...... " Sở Ca không biết làm sao đem câu nói kế tiếp nói ra.

- " Mạc Ly, chúng ta về sau là sẽ ở cùng nhau, đúng không? " Diệp Phi ngồi ở mép giường, nghiêm túc nhìn cô nói.

- " Ân ". Sở Ca không tự giác gật gật đầu.

- " Đã chúng ta sẽ ở cùng một chỗ, vậy em bây giờ còn lo lắng cái gì chứ? " Diệp Phi nhìn cô , thâm tình chậm rãi.

Mặc dù anh nói xác thực có một ít đạo lý, bất quá cô vẫn là sẽ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.

Đây chính là muốn cho một người đàn ông nhìn thân thể cô a! Mặc dù là bởi vì nằm viện, nhưng cái này cũng không thể để cho lo lắng cô tiêu trừ.

- " Thế nhưng là...... " Sở Ca còn muốn dùng lời gì để phản bác.

- " Đừng thế nhưng nữa, yên tâm để cho anh làm ! "  Diệp Phi đưa cho cô một ánh mắt yên tâm , sau đó ngồi xổm người xuống, một lần nữa đem khăn mặt thả lại đến trong nước ấm hút nhiệt khí, lại vắt khô.

Nhìn thấy Diệp Phi cẩn thận đem nước vắt khô, Sở Ca càng không ngừng cùng chính mình nói, quên đi , dù sao sớm muộn đều là muốn cho anh nhìn, người lớn như vậy, còn cái gì xấu hổ a?

- " Không có chuyện gì, anh sẽ rất nhẹ ".

Diệp Phi cô nàng cười cười, chuẩn bị rút đi quần áo trên người cô.

Sở Ca nhắm mắt lại, xem như chấp nhận.

Diệp Phi nhẹ nhàng từng chút từng chút rút đi quần áo cô.

- " Đợi một chút ! " Cửa bỗng nhiên truyền tới một người thanh âm lạnh như băng.

Hai người đều hướng phía cửa nhìn qua.

Lại là Lãnh Hi Trạch!

Sở Ca dọa đến quên cô lúc này đã thoát khỏi một nửa quần áo, cô toàn bộ vai đều bại lộ ra.

- " Lãnh tiên sinh? " Diệp Phi hiển nhiên đối với anh bây giờ xuất hiện ở đây cảm thấy giật mình không nhỏ.

- " Lý tẩu, bà vào đây. Lãnh Hi Trạch quay người, đối với một người sau lưng nói một câu, một phụ nữ ước chừng bốn mươi tuổi liền đi tiến đến.

- " Đây là tôi vì Mạc Ly mời nhân viên làm hộ, bà ấy phụ trách chăm nom ban đêm, buổi sáng ngày mai sẽ đến một hộ công khác cùng với bà ấy thay ca ".  Lãnh Hi Trạch lời ít mà ý nhiều nói rõ ý đồ mình đến.

- " Lãnh tiên sinh không cần phiền toái như vậy, nơi này có tôi là được ". Diệp Phi rất lễ phép mà cự tuyệt ý tốt Lãnh Hi Trạch /

- " Mạc tiểu thư là bởi vì tôi mà bị thương, tôi nghĩ tôi có nghĩa vụ trong lúc cô ấy đang nằm viện chiếu cố cô ấy chứ?"  Lãnh Hi Trạchtựa hồ không có chút nào nhượng bộ.

- " Cái gì? Cô ấy là bởi vì anh mà bị thương? " Nghe được anh nói, Diệp Phi hiển nhiên có chút giật mình, anh ta còn tưởng rằng người phụ kia tạt axit sunphuric mục tiêu vốn chính là Sở Ca chứ !

- " Làm sao, em không cùng bạn trai em nói em là vì tôi mới bị thương? " Lãnh Hi Trạchcố ý nói đến rất mập mờ.

- " Mạc Ly, đây là có chuyện gì? " Diệp Phi quay đầu nhìn cô.

Trời ạ, sự tình giống như trở nên càng ngày càng phức tạp! Sở Ca cảm giác đầu thật lớn.

- " Diệp Phi, không phải như anh tưởng tượng ,  khi đó em cũng không nghĩ nhiều như vậy, chính là nghĩ đến đừng cho anh ta bị thương...... " Sở Ca bối rối phía dưới nói như vậy.

Hỏng bét, giống như càng tô càng đen!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro