Chương 47 - 49 : Thang máy bị trục trặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chẳng lẽ mình đi nhầm? Sở Ca nhìn một chút thang máy. Không sai a, đây là thang máy bình thường, thang máy cao cấp không phải ở bên kia sao? Lãnh Hi Trạch thang máy cao cấp không đi, nhất định phải đến cùng bọn họ chen thang máy bình thường làm gì?

Sở Ca không biết nên hay không nên đi vào.

" Không phải muốn đi lên sao? " Lãnh Hi Trạch lạnh lùng nói.

Sở Ca chần chờ một chút, vẫn là đi vào.

Sở Ca nhìn cửa thang máy chăm chú khép lại.

Trong thang máy là an tĩnh quỷ dị.

Làm sao xui xẻo như vậy hết lần này tới lần khác cùng Lãnh Hi Trạch cùng một chỗ đi thang máy chứ? Sở Ca cảm giác mỗi một giây trôi qua mười phần dài dằng dặc.

Sở Ca đứng dựa vào cửa thang máy một chút , đưa lưng về phía Lãnh Hi Trạch đứng đấy.

Xuyên thấu qua cửa thang máy phản quang, cô có thể nhìn thấy thân hình cao lớn của anh.

Mặc dù thấy không rõ lúc này nét mặt của anh, nhưng cô có thể đoán ra anh nhất định khẽ cau mày.

Trên người anh có một loại chất đặc biệt để cô không nói được , để cô đã từng cơ hồ điên cuồng vì anh.

Bất quá, vậy cũng giới hạn đã từng!

Sở Ca ở trong lòng nghĩ đến.

Làm sao vẫn chưa tới a! Sở Ca ánh mắt lại chuyển hướng trên thang máy biểu hiện số bên trên.

Trời, qua lâu như vậy, vậy mà mới thăng lên lầu bốn! Sở Ca ước gì bây giờ có thể có người tiến đến a, như vậy, cô cũng sẽ không cảm giác giống bây giờ như thế lúng túng.

Thật sự là không bình thường, hôm nay vậy mà không ai giành thang máy!

Nhìn Sở Ca một bộ giống tránh anh giống như tránh ôn thần , Lãnh Hi Trạch tự nhiên không có sắc mặt tốt, chỉ là nhìn cô một cái, liền thu tầm mắt lại, từ đầu đến cuối im miệng không nói.

Mắt thấy trên thang máy số biểu hiện lập tức cô liền muốn đi lầu một bên kia.Sở Ca thậm chí đã đem một cái chân chuẩn bị kỹ càng bước ra.

Đúng vào lúc này, thang máy bỗng nhiên lay động một cái, bên trong đèn cũng theo cùng một chỗ lóe.

Chuyện gì xảy ra a?

Sở Ca còn đến không kịp nghĩ, thân thể của cô đã mất đi trọng tâm té xuống đất đi.

" Cẩn thận! " Ngay lúc Sở Ca coi là lần này nhất định sẽ rơi rất thảm , Lãnh Hi Trạch nhanh mắt đưa tay tiếp nhận cô.

Thang máy kịch liệt lắc lư mấy lần, cuối cùng là ngừng lại.

" Tổng giám đốc, cám ơn anh! Hiện tại không sao, xin thả tôi ra a! " Sở Ca kịp phản ứng, mình lúc này còn bị Lãnh Hi Trạch ôm vào trong ngực, thế là tỉnh táo nói.

Nghe được lời cô, Lãnh Hi Trạch cũng không có nói cái gì, đưa tay buông ra.

Hai người đứng lên.

Thấy thang máy không có động tĩnh, Sở Ca nhanh đi theo các nút tầng thang máy , nhìn xem có hay không có thể mở ra.

Không xong, giống như không có phản ứng! Sở Ca thầm kêu không tốt.

Nhìn thấy Sở Ca ở nơi đó gõ không ngừng, Lãnh Hi Trạch trầm mặc cầm lấy một bộ cuộc gọi khẩn cấp lắp đặt trên tường.

" Tôi là Lãnh Hi Trạch , thang máy bị trục trặc, tranh thủ thời gian phái người tới sởi! " Ngắn gọn nói xong lời muốn nói , Lãnh Hi Trạch ba một tiếng đã cúp điện thoại .

Làm sao như thế bị hư chứ? Rõ ràng nghĩ cách anh càng xa càng tốt, như thế rất tốt, Thượng Đế chế tạo bọn họ như thế một cơ hội đơn độc chung đụng ! Sở Ca ở trong lòng buồn bực nghĩ đến.

" Làm sao tới đi làm?" Lãnh Hi Trạch nhìn chằm chằm cô, sắc mặt nhìn rất nghiêm túc. Kỳ thật vấn đề này anh vừa mới phải hỏi cô.

" Không có gì, vết thương lành, tự nhiên là về công ty đi làm ".Sở Ca về rất chính chắn.

Nghe được nàng, lạnh hi trạch một phát bắt được cánh tay của nàng, đưa nàng lôi đến bên cạnh mình.

Bởi vì kéo tới phía sau vết thương, Sở Ca trên mặt lộ ra vẻ mặt thống khổ.

" Đây chính là vết thương lành như em nói?! " Lãnh Hi Trạch lạnh lùng nhìn cô.

" Cảm ơn tổng giám đốc quan tâm, xác thực không có cái gì đáng ngại ". Sở Ca muốn tránh thoát tay anh kẹp vào mình tay, nhưng bất đắc dĩ, lực đạo của anh quá lớn, cô vùng vẫy mấy lần đều không thành công.

" Em nhất định phải đem mình làm cho khó như vậy có thể mới được sao! " Lãnh Hi Trạch từ trên cao nhìn xuống nhìn cô, trong mắt hình như có đại lửa hừng hực đang thiêu đốt.

Chương 48 :

" Tôi lại thế nào không chịu nổi tựa hồ cũng không liên quan tổng giám đốc chuyện của ngài a?" Có lẽ là bị anh ép, Sở Ca ngẩng đầu lên, đánh bạo trả lời một câu.

Bỗng dưng, Lãnh Hi Trạch đại lực đem Sở Ca đẩy lên trên tường thang máy , thanh âm dị thường băng lãnh: " Không muốn bắt tôi đối với em nhẫn nại khiêu chiến xấu tính của tôi! "

Anh bức người ánh mắt chăm chú nhìn thẳng cô, nhìn ra được anh đang cực lực khống chế tâm tình của mình.

Sở Ca lưng đụng phải trên vách tường, vừa vặn đụng phải vết thương của cô, đau đến cô mồ hôi lạnh ứa ra, thế nhưng là cô nhưng thủy chung chịu đựng, không la một tiếng.

"Chẳng lẽ đây chính là em đối với đàn ông sử dụng thủ đoạn sao? Tính toán lạc mềm buộc chặt?" Mặc dù nhìn thấy Sở Ca đau đến đã nói không ra lời, nhưng Lãnh Hi Trạch cũng không có dự định như vậy mà tha cho cô

Nghe được vũ nhục mình, Sở Ca ngẩng mặt lên, nghênh tiếp ánh mắt anh, trong thanh âm mang theo quyết tuyệt: " Nếu như có thể, tôi thật hi vọng cho tới bây giờ đều chưa từng thấy qua anh! "

Nghe được lời cô, Lãnh Hi Trạchtrong lòng run lên.

" Sở Ca, cô cho rằng cô có thể cứ như vậy dễ dàng từ bên cạnh tôi chạy thoát sao? "

" Đáp án là, vĩnh viễn không có khả năng! "

Anh đem cô cố định ở cánh tay vịnh bên trong, trong mắt bắn ra thật sâu hận ý.

Cửa thang máy bị mở ra, rất nhiều người nghe nói tổng giám đốc bị vây ở trong thang máy, nhao nhao chạy tới nhìn.

Thế nhưng là khi bọn họ nhìn thấy Lãnh Hi Trạchđem Sở Ca vòng tại cánh tay của anh cùng tường ở giữa , tất cả đều mở to hai mắt không thể tin được.

Vừa mới hai người bọn họ trong thang máy xảy ra chuyện gì?

"Hi Trạch! "Một thanh âm trong đám người vang lên.

Lãnh Hi Trạch quay đầu lại.

Lý Điệp đứng ở cửa thang máy, cười nhẹ nhàng mà nhìn anh.

Cô ta làm sao lại tới đây?

Thấy được cô ta, Lãnh Hi Trạchnhíu mày một cái, buông Sở Ca ra , hướng phía thang máy đi ra ngoài.

Đám người thấy một lần tổng giám đốc ra, cũng đều thức thời nhường ra một con đường cho anh.

" Hi Trạch, chờ em một chút! " Lý Điệp nói, hướng Lãnh Hi Trạch đuổi theo.

Đây là tình huống như thế nào? Mọi người thấy cô gái kia hướng phía Lãnh Hi Trạch đuổi theo, tất cả đều giật mình không thôi. Từ cách xưng hô của cô ta đối với anh cũng nhìn ra được, quan hệ giữa bọn họ rất không bình thường!

Lại là cô ấy!

Mặc dù chỉ có thấy được bên mặt Lý Điệp, nhưng là Sở Ca một chút liền nhận ra cô ta đến.

" Một ít người xem ra lần này là thật không có diễn! " Người vây xem chế giễu nhìn Sở Ca một chút, sau đó tản đi.

" Hi Trạch! Anh làm gì nhìn thấy em một bộ dáng vẻ không vui chứ? Em đây chính là định cho anh một bất ngờ đó! " Lý Điệp đi theo Lãnh Hi Trạch về tới văn phòng, thân mật muốn đưa tay vòng lấy cổ của anh, lại bị đại lực của nh hất ra.

" Tôi rõ ràng nói qua không cho phép cô tới công ty ? " Anh nhìn cô ta, trên mặt không có bất kỳ cái gì sợ hãi lẫn vui mừng.

" Chúng ta lâu như vậy không gặp mặt, em còn tưởng rằng anh nhìn thấy em sẽ rất vui vẻ chứ! " Không có bất ngờ trong dự liệu của cô ta, Lý Điệp nhìn có chút thất vọng.

" Cô cho rằng ở chỗ này nhìn thấy cô, tôi sẽ vui vẻ sao? " Lãnh Hi Trạch lạnh lùng nhìn xem cô ta.

" Được được, em xin lỗi được rồi! " Thấy Lãnh Hi Trạch lần này là thật tức giận, Lý Điệp cũng chỉ đành cầu xin tha thứ, " Em cái này còn không phải là vì có thể sớm một chút nhìn thấy anh sao, ai biết anh phản ứng lớn như thế chứ? "

" Làm sao đột nhiên trở về nước?" Lãnh Hi Trạchhỏi được hơi không kiên nhẫn.

" Đừng nói nữa! " Lý Điệp có chút thất vọng ngồi xuống, " Em tìm thật nhiều nhiều, đều không có tìm được Sở Ca ở nơi nào . Anh nói cô ta đến cùng trốn ở một nước nào chứ? "

Lý Điệp trên cơ bản đem một nửa đất nước đều tìm khắp cả, nhưng chính là tìm không thấy nơi Sở Ca ở.

" Tôi đã sớm nói không cho cô đi tìm, là chính cô muốn đi! " Lãnh Hi Trạchngữ khí nghe không ra có nửa điểm vì cô ta trường kỳ bôn ba mà thương tiếc.

Chương 49 : Bữa tối dưới ánh nến

" Em còn không phải là vì chúng ta có thể sớm một chút cùng một chỗ a! " Lý Điệp thở dài, " Sở Ca này cũng thật là, mình muốn đi liền đi, vì cái gì không trước tiên đem tờ giấy li hôn rồi mới đi đâu chứ? Hại chúng ta không thể danh chính ngôn thuận cùng một chỗ ".

Nghĩ tới cái này, Lý Điệp liền rất tức giận. Rõ ràng là cô trước cùng Lãnh Hi Trạch yêu nhau, ở giữa nhưng lại bốc lên một cái Sở Ca ra.

Áp lực gia tộc , ông nội lấy tính mệnh tướng uy hiếp, Lãnh Hi Trạch không thể không đồng ý hôn sự cùng Sở Ca . Lý Điệp trong cơn tức giận chạy ra ngoại quốc trốn đi.

Ngay một năm trước, cô ta rốt cuộc chịu không được nỗi khổ tương tư, thế là mới về nước , thế mới biết Sở Ca không biết đi nơi nào.

Vì có thể sớm một chút cùng Lãnh Hi Trạch kết hôn, cô ta thề mặc kệ tìm tới chỗ nào, cô ta đều muốn đem cô tìm ra, để cô cùng Lãnh Hi Trạch ly hôn, như vậy, cô ta mới có thể danh chính ngôn thuận làm nữ chủ nhân tập đoàn Lãnh thị .

" Cô đã còn không có tìm tới cô ấy, vì cái gì bây giờ trở về ? " Lãnh Hi Trạch thanh âm băng lãnh, giống như là đang chất vấn.

" Em là chịu không được nỗi khổ tương tư a! Hi Trạch, anh chẳng lẽ nhìn thấy em thật không cao hứng sao? " Lý Điệp nhìn anh.

Hai người lâu như vậy không gặp mặt, hẳn là sẽ phải rất thân thiết , nhưng vì cái gì Lãnh Hi Trạchbiểu hiện ra đúng là lạnh nhạt như vậy chứ?

Lãnh Hi Trạch cũng không nói chuyện, từ chối cho ý kiến.

Nếu như là năm năm trước, thấy được cô ta đột nhiên xuất hiện tại trước mắt mình, anh sẽ không chút do dự ôm lấy cô ta, thế nhưng là thời gian năm năm không tính ngắn, trong thời gian này giống như có một số việc phát sinh biến hóa vi diệu.

Ví như tình cảm.

" Tôi còn phải làm việc, cô về trước đi chờ tôi ". Lãnh Hi Trạch nói, trên ghế da sau cái bàn làm việc ngồi xuống.

" Cũng được, vậy em không quấy rầy anh làm việc, anh tan tầm liền về nhà a, em hôm nay xuống bếp! " Lý Điệp rất quan tâm cười với anh một cái , thấy Lãnh Hi Trạchmột bộ vùi đầu vào công việc , thế là đành phải cầm túi xách từ trong văn phòng đi ra.

Hi Trạch đây là thế nào? Vì cái gì lần này trở về, cảm giác anh đối với mình tình cảm phai nhạt rất nhiều? Tựa hồ chỉ là qua loa .

Từ trong văn phòng sau khi ra ngoài, Lý Diệp một mực đang nghĩ vấn đề này.

Tan tầm về đến nhà, Lý Điệp đã rất tỉ mỉ mà chuẩn bị tốt ánh nến bữa tối.

" Hi Trạch! Anh trở về! " Lý Điệp nhìn thấy Lãnh Hi Trạch, vội vàng nghênh đón tiếp lấy.

Lãnh Hi Trạchnhìn thấy tình hình trong phòng , không tự giác nhíu mày một cái.

" Đây là cái gì? " Anh chỉ vào cái bàn không vui hỏi.

" Bữa tối dưới ánh nến nha! Chúng ta rất lâu đều không có lãng mạn qua ? " Lý Điệp cười nhẹ nhàng mà nhìn anh, trên mặt nhìn ra được là đã tỉ mỉ trang điểm.

" Mau tới đây ngồi đi! " Thấy Lãnh Hi Trạchcòn đứng ở nguyên tại chỗ, Lý Điệp thế là còn nói thêm.

Lãnh Hi Trạchkhông nói gì thêm, anh trầm mặc đi đến bên cạnh bàn ăn.

Đứng một bên người hầu tranh thủ thời gian vì anh đem ghế dựa cẩn thận chuyển ra.

" Cho chúng ta lần nữa gặp lại cạn ly! " Đợi đến hai người đều vào chỗ sau, Lý Điệp giơ lên ly rượu đỏ, cô ta ngồi đối diện Lãnh Hi Trạchnói.

Lãnh Hi Trạch cũng chỉ là tượng trưng nâng lên ly, sau đó đem rượu đỏ trong ly uống một hơi cạn sạch.

Nhìn thấy Lãnh Hi Trạch một mặt lạnh lùng , Lý Điệp cũng rất thức thời ngậm miệng không nói.

Toàn bộquá trình bữa tối ngoại trừ dao nĩa va chạm ma sát thanh âm bên ngoài, liền rốt cuộc không có cái khác tiếng vang. Đối với Lý Điệp mà nói, đó cũng không phải chuyện gì tốt.

Nếm qua bữa tối, Lãnh Hi Trạch trở lại trong phòng ngủ tắm rửa.

Tắm rửa xong, Lãnh Hi Trạch bọc cái khăn tắm, từ trong phòng tắm đi ra.

Vừa bước vào phòng ngủ, liền gặp Lý Điệp lấy một bộ tư thế chọc người ngồi trên giường của anh .Cô ta lúc này mặc một bộ váy ngủđỏ rực cực kỳ gợi cảm, không biết là cố ý hay là vô tình, vai của cô ta mang đã tuột đến trên cánh tay, đưa dáng người cô ta gợi cảm phác hoạ đến càng thêm nóng bỏng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro