Chương 1 : Gặp tai nạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi anh bế cô toàn thân dính đầy máu chạy vào bệnh viện , bộ váy trắng tinh khôi đã nhuốm đầy máu của cô , những giọt máu của cô rơi xuống sàn đá bệnh viện như đóa hoa mạn châu xa nở rộ !

'' Bác sĩ đâu ?? Các người mau ra cứu cô ấy nhanh lên cho tôi ! '' Anh bế cô vào phòng cấp cứu miệng không ngừng kêu gào bác sĩ .

Các vị bác sĩ hoảng sợ với sát khí anh tỏa ra , bộ đồ đắt tiền của anh cũng bị nhuốm máu của cô , ánh mắt đỏ ngầu , khí lạnh từ người anh tản ra như muốn đóng băng cả khu bệnh viện .

Bác sĩ chính nhìn hai hàng vệ sĩ đang đứng nghiêm chỉnh trên hành lang mà không khỏi toát mồ hôi lạnh , nhanh chóng bắt tay vào cấp cứu cho cô gái phía trong !

Mục Ngự Kình đau đớn ngồi bệt xuống chiếc ghế trước phòng cấp cứu , mái tóc bị anh vò đến gối bù , ánh mắt đỏ ngầu lòng ngực đập phập phòng tỏa ra cơn giận không hề nhỏ .

Khi Mặc Thiên chạy đến nơi , ánh mắt lo lắng nhìn vào phòng phẫu thuật vẫn đang sáng đèn sau đó quay qua nhìn anh . Mặc Thiên nhất thời tức giận vung cú đấm chuẩn sát vào gương mặt điển trai của anh , quát lớn :" Mục Ngự Kình !! Không phải anh đã hứa với tôi anh nhất định đem lại hạnh phúc cho cô ấy sao ?? Ba năm trước khi cô ấy bước chân vào Mục gia đã chịu bao nhiêu cực khổ và tổn thương , vậy tại sao khi cô ấy gần như buông bỏ mọi thứ anh lại dùng thủ đoạn ép cô ấy như vậy ?? ''

Tiếng quát của Mặc Thiên cơ hồ muốn nổ tung cả mọi thứ  , sau đó Mặc Thiên lại tiếp tục vung thêm một cú đấm nữa lần này khóe môi của anh rách toạt máu chảy ra :" Mục Ngự Kình anh có biết ba năm qua cô ấy sống như thế nào không ? Tại nạn ba năm trước đã khiến cô ấy trở thành người thực vật , sau khi tỉnh lại cái từ đầu tiên cô ấy phát ra lại là tên anh . Tại sao ?? Nếu như lúc đó anh không bỏ đi cô ấy cũng không gặp tai nạn như thế này !! Mặc Thiên tôi nói cho anh biết , hôm nay bắt cứ giá nào tôi cũng sẽ mang cô ấy đi , cho dù phải trả bằng mạng sống của mình !! ''

Nói xong Mặc Thiên quay người hung hăng rời đi . Từ đầu đến cuối anh không nói tiếng nào , máu trên miệng cũng không lau , lời nói của Mặc Thiên như hàng trăm lưỡi dao đâm vào tim phổi anh khiến anh không tài nào thở nổi !! Rốt cuộc anh đã sai sao ?? .

[...]

3 tiếng đồng hồ sau cuộc phẫu thuật cũng đã kết thúc .

Khi đèn phẫu thuật tắt anh vô thức bật dậy , ba tiếng cơ hồ tựa như ba năm .

'' Cô ấy sao rồi ?? '' Mục Ngự Kình quát , ánh mắt tràn đầy lo lắng .

Vị bác sĩ chính cố kìm nén sự sợ hãi , nói :" Mục tiên sinh , tiểu thư so mất máu quá nhiều dẫn đến não bộ bị tổn thương . Tạm thời cô ấy đã qua cơn nguy kịch nhưng do tai nạn ba năm trước quá nặng nên bây giờ cô ấy vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại , phải đợi qua 24h mới có thể đoán được ! ''

Có trời mới biết khi ông ta nói những lời này đã cố gắng bình tĩnh đến cực hạn , ông ta không biết người đàn ông này có giết ông ta hay không , Mục Ngự Kình thiếu gia của Mục gia nổi tiếng tàn nhẫn mà !!

Ánh mắt ánh tối sầm lại , tựa hồ muốn giết người :" Cô ấy mà có bề gì . Tôi sẽ đốt cái bệnh viện này thành tro !!! ''

[ Theo dõi wattpad : Hạ Vy >< <3
Được 50 share không nhỉ >< . Cho cái động lực nào <3 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vyvy