Chương 2 : Hai đứa nhóc đáng yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng bệnh cao cấp , Diệp Khê với gương mặt trắng bệch nằm trên giường bệnh , hơi thở vừa nhẹ vừa đều cứ như ngủ say , nhưng nếu nhìn kĩ thì thấy bờ môi cô khô khốc dưới vành mắt có một quầng thâm mờ nhạt . 

Đôi bàn tay trắng mảnh khảnh bây giờ thì đầy vết kim chích , trên mu bàn tay còn cắm ống nước , nước từ bình chảy vào tay cô . Mặc dù đã qua cơn nguy hiểm nhưng cô phải sống đời sống thực vật , cô càng như vậy càng khiến anh đau lòng , lúc trước cô cứ vui cười trước mặt anh làm anh luôn thấy phiền phức , nhưng giờ lại muốn cô tỉnh dậy , chửi anh , mắng anh làm gì cũng được ! 

'' Khê Khê em còn muốn ngủ đến bao giờ nửa hả ? Em lười thật ! '' Mục Ngự Kình đi đến bên cạnh cô , ngồi xuống bàn tay vén sợi tóc cô ra , trong căn phòng yên tĩnh như thế này thì giọng nói của anh vừa đau lòng vừa trách yêu . 

* Cốc cốc * bên ngoài một người đàn ông có vóc dáng to lớn điển trai theo sau là hai đứa nhỏ vô cùng đáng yêu , một trai một gái có khuôn mặt giống nhau như đúc , hai cái đầu nhỏ cứ nhìn trước ngó sau . 

'' Vào đi . '' Mục Ngự Kình đứng dậy , đắp lại chăn cho cô sau đó nói ra ngoài . 

Cửa bị đẩy ra , người đàn ông bước vào trước , thân hình to lớn vạm vỡ được giấu dưới chiếc áo somi màu trắng sữa trong anh vô cùng sạch sẽ , hai đứa bé cũng chạy theo sau . 

'' Ba nuôi ! '' Hai đứa bé cất giọng gọi Mục Ngự Kình , bé trai nhanh chân hơn một chút chạy lại sà vào lòng anh , Mục Ngự Kình mỉm cười khom xuống bế cả hai lên . 

Mục Ngự Kình nhìn về phía người đàn ông , ánh mắt vô cùng đắc ý :" Cẩn Phong con trai và con gái của cậu hình như rất thích mình đó nha ! '' 

Sau đó , Mục Ngự Kình quay qua nói với hai cục cưng trong lòng mình :" Thiên nhi và Nguyệt nhi có nhớ ba nuôi không nào ?? '' Anh cúi xuống hôn vào má cậu bé và cô bé một cái . 

Không sai người đàn ông đó chính là Triết Cẩn Phong , chủ tịch của Triết thị và hai đứa con của anh , Triết Cẩn Thiên và Triết Cẩn Nguyệt . Triết Cẩn Phong và anh là bạn bè thân thiết , lúc đó Triết Cẩn Phong và vợ mình hạnh phúc bên nhau anh có đến chơi một lần và được hai đứa nhóc này yêu mến nên nhận chúng là con nuôi . 

Triết Cẩn Phong lườm cậu ta , khoanh hai tay trước ngực bộ dạng vô cùng lười nhác :" Vợ cậu còn chưa tỉnh , cậu đã ở đây có tam trạng nói giỡn sao ?? Thiên nhi và Nguyệt nhi nhớ mẹ nuôi của chúng nên tớ đành dẫn nó đến đây thôi ! '' 

'' Đúng đó ba nuôi , chúng con rất nhớ mẹ nuôi nên muốn đến thăm mẹ nuôi ! '' Cẩn Nguyệt gật đầu nói , ánh mắt trong vô cùng thành thật . 

'' Được rồi , vậy hai đứa ở đây nói chuyện cùng với mẹ nuôi , ba nuôi và ba con ra ngoài nói chuyện xíu đây ! '' Mục Ngự Kình thả hai đứa nhỏ xuống sau đó cùng Triết Cẩn Phong đi ra ngoài . 

Ra tới hành lang , Mục Ngự Kình rút hai điếu thuốc châm cho mình một điếu sau đó đưa cho Triết Cẩn Phong , Triết Cẩn Phong đưa tay nhận lấy . 

'' Đã có chuyện gì ?? '' Triết Cẩn Phong lên tiếng hỏi , anh hiểu người bạn này của anh , nếu như không có chuyện gì nghiêm trọng thì cậu ấy không bao giờ phải nói riêng như thế này . 

Mục Ngự Kình mệt mỏi nhắm mắt , lát sau mới mở miệng nói :" Khê Khê phải sống đời sống thực vật , có tỉnh lại hay không thì phải nhờ ý chí muốn sống của cô ấy . '' 

'' Đã điều tra người làm chưa ?? '' Triết Cẩn Phong nhã một làn khói sau đó hỏi .

'' Rồi ! Là người của Long gia , Long Thái Như cùng cha mình là Long Bạch đã cấu kết với nhau hãm hại cô ấy . Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cha con nhà đó !!! '' Mấy từ cuối Mục Ngự Kình gằn mạnh , thể hiện rõ sự tức giận của anh . 

Long Thái Như là thiên kim của Long gia , tính tình kiêu ngạo lúc trước cũng là cô ta đã bầy mưu khiến anh và Diệp Khê rạn nứt , khiến cô hiểu lầm anh , anh đã nể tình cô ta là thiên kim của Long gia mà tha cho cô ta một mạng . Bây giờ lại dám cấu kết với cha của cô ta hãm hại cô lần nữa , thì đừng trách anh vô tình !! 

'' Có chuyện gì cứ nói với tôi , tôi sẽ giúp cậu !! '' Triết Cẩn Phong nheo nheo mắt , ánh mắt lướt qua một lạnh lẽo , sát khí tỏa ra cũng không thua gì Mục Ngự Kình . 

'' Cậu và Khương Doãn Nguyệt lại sảy ra chuyện gì sao ?? '' Mục Ngự Kình dẹp chuyện của mình qua một bên , quan tâm hỏi han bạn mình .

Nhắc tới vợ , ánh mắt Triết Cẩn Phong lướt qua tia phức tạp , lát sau mới mở miệng :" Cô ấy đã giận mình rồi , từ lúc mang thai đứa thứ ba cho tới bây giờ cô ấy rất khó tính , tối qua mình chỉ có làm sai một chuyện đã đuổi mình ra phòng khách ngủ , hại mình cả đêm lạnh muốn chết ! '' 

Mục Ngự Kình đứng một bên mà cười trên nổi đau của người khác :" Đáng đời cậu , haha '' 

Triết Cẩn Phong phóng một ánh mắt sắc bén cho Mục Ngự Kình , tỏ ý : Cậu cười nữa xem !!! 

Mục Ngự Kình đương nhiên cũng không dám giỡn quá chớn , cho nên chỉ cùng Triết Cẩn Phong đứng đó hút thuốc sau đó quay lại phòng bệnh . 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vyvy