Chương 205: Sẽ luôn thích cô ấy sao? (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lục Cẩn Niên nhíu nhíu mày, động tác gõ trên bàn phím dừng lại, ngây ngốc một hồi lâu, mới nhớ ra được "Mê luyến" là bộ phim nào, sau đó mở miệng nói: "Bộ phim đó sao? Cảnh giường chiếu tìm người đóng thế."

Kiều An Hảo trong lòng nhịn không được nổi lên một tia vui mừng, lúc đầu khi cô trong rạp chiếu phim xem đến cảnh giường chiếu, trong lòng bởi vì người trên khắp thế giới đều nhìn thấy thân thể trần trụi của Lục Cẩn Niên, mà cảm thấy chua xót và khó chịu, nói đến nửa ngày, thì ra là có thế thân.

Lục Cẩn Niên rũ mi mắt xuống, tiếp tục nhìn vào màn hình máy tính, kết quả còn chưa nhìn được mấy chữ, trong não lại hậu tri hậu giác phát hiện, Kiều An Hảo vừa rồi dường như đem hết tất cả những bộ phim hắn diễn trong mấy năm này đếm ra một lượt, thậm chí đến những bộ phim như "Mê luyến" có số người xem rạp không cao, đến hắn cũng không nhớ rõ, cô lại có thể nhớ trong đó có cảnh giường chiếu....

Lục Cẩn Niên nhịn không được ngẩng đầu, nhìn Kiều An Hảo đang xem ti vi, hỏi một câu: "Cô hình như rất quan tâm đến phim tôi đóng?"

Nhịp tim Kiều An Hảo đột nhiên bị lỡ mất một nhịp, tay vô ý thức nắm chặt lại, hắn không phải đã phát giác ra tâm tư nho nhỏ của mình chứ... Kiều An Hảo ánh mắt không chuyển nhìn vào màn hình ti vi, nỗ lực duy trì sự bình tĩnh của bản thân, sau đó nói: "Mỗi bộ phim anh quay, đều rất nổi tiếng, mọi người đều thích xem, tôi cũng không ngoại trừ, anh không biết sao, thực ra tôi còn là fan của anh nữa!"

Nói xong, Kiều An Hảo quay lại nhìn Lục Cẩn Niên mi mắt cong cong cười, cố tỏ ra nhẹ nhàng tiếp tục mở miệng, cố gắng che đậy tâm tình của chính mình: "Thế nào? Tôi đều đem những bộ phim của anh từng bộ, từng bộ kể hết ra rồi, đã tính là fan não tàn chưa?"

Lục Cẩn Niên được mọi người gọi là "ông chồng quốc dân", fans hâm mộ vô số, mê mẩn đến phát cuồng không phải là không có, nhưng fan như Kiều An Hảo này, khiến cho hắn tâm tình vui vẻ lên rất nhiều.

Lục Cẩn Niên dứt khoát gập máy tính trước mặt lại, biếng nhác dựa vào ghế sofa, cùng Kiều An Hảo xem phim một lúc, sau đó lại mở miệng hỏi: "Vậy cô xem phim của tôi nhiều như vậy, thích nhất tôi diễn nhân vật nào?"

Kiều An Hảo cúi đầu, nghiêm túc nhớ lại, đến lúc Lục Cẩn Niên tưởng rằng Kiều An Hảo không nghe thấy câu hỏi của mình, chuẩn bị nhắc lại một lần nữa, Kiều An Hảo cuối cùng mới mở miệng, nói: "Thích nhất ấy à? Tôi thích nhất anh diễn "Trường tương tư"."

"Trường tương tư"

Lục Cẩn Niên lông mày hơi hơi nhíu lại.

"Tuy anh trong đó chỉ diễn vai nam thứ, nhưng lại nổi bật hơn nam chính rất nhiều, nữ chính là chị gái anh, anh vừa thích lại vừa không thể thích, anh đem loại tình cảm ẩn nhẫn và khắc chế đó, biểu hiện rất tinh tế, sâu sắc". Lúc Kiều An Hảo nói câu này, trên khuôn mặt nổi lên một tia thương cảm, thay vì nói, cô thích nhân vật trong phim, không bằng nói, cô và nhân vật ấy rất đồng cảm, cô thích Lục Cẩn Niên, lại bởi vì hắn không yêu cô, tình cảm yêu thích đó lại chỉ có thể trở thành bí mật chôn giấu nơi thâm sâu nhất trong đáy lòng, cô không dám bày tỏ, bởi vì sợ một khi bày tỏ rồi, chính là kết cục vạn kiếp bất phục, thay vì nói cô yếu đuối, không bằng nói cô sợ một đời một kiếp này cùng hắn sẽ không còn bất cứ liên quan gì nữa.

Những bộ phim kinh điển Lục Cẩn Niên quay, có "Khuynh quốc khuynh thành", có "Phồn hoa như mộng", cũng có "Vân đoan" và "Thiên đường", thậm chí "Phồn hoa như mộng" còn được mọi người bình luận là tác phẩm kinh điển trong trăm năm tới không thể nào vượt qua được, thậm chí hắn còn nhờ vào bộ phim đó, gặt hái được rất nhiều giải thưởng.

"Trường tương tư" là tác phẩm thành danh của hắn, trong bộ phim hắn chỉ diễn một vai nam phụ, bởi vì là nam phụ, cho nên không nhiều người nhớ đến.

Hắn cứ nghĩ, cô nhất định sẽ thích một vai hắn đảm nhận vai chính trong một bộ phim đặc sắc nào đó, lại không ngờ tới, cái cô thích lại là [Trường Tương Tư].

Bộ phim này, khiến cho hắn được biết đến rộng rãi, khiến cho hắn có đầy đủ năng lực cho cô một cuộc sống đẹp, cũng là từ bộ phim đó, hắn và cô, bắt đầu mỗi người một ngả, càng ngày càng xa.

Cho nên bộ phim này, là tình yêu của hắn, cũng là của hắn đau đớn.

Lục Cẩn Niên sững sờ vài giây, mới nhẹ nhàng mà chớp mắt, mở miệng, giọng điệu có vài phần mơ hồ:" Bộ phim này, cũng là bộ phim tôi thích nhất, mà cũng là bộ phim tôi ghét nhất."

"Vì sao?"

Ánh mắt Lục Cẩn Niên có chút bi thương, Kiều An Hảo không biết mình có nhìn nhầm hay không, mà từ trên khuôn mặt không cảm xúc của hắn, thấy được một tia thương cảm.

"Bởi vì, từ sau bộ phim này, tôi có tiền có danh, nhưng lại mất đi người con gái mà tôi yêu nhất."

Mất đi người con gái mà hắn yêu nhất...

Kiều An Hảo nhíu mi, nhớ đến tối qua ở Kim Bích Huy Hoàng, mọi người hỏi hắn, nhiều năm như vậy đã từng thổ lộ chưa, hắn đã nói nhưng không thành công...

Kiều An Hảo do dự một chút, đem nghi hoặc trong lòng hỏi:" Anh là quay xong [Trường Tương Tư], đi tìm cô ấy thổ lộ, sau đó thất bại sao?"

Hắn đúng là đi, nhưng chính là, lời chưa nói ra, đã không còn tư cách để yêu cô nữa rồi.

Tay Lục Cẩn Niên tùy ý để trên đầu gối, dùng sức nắm lại, chớp chớp mi mắt, thật lâu sau, mới nhẹ nhàng "ừ" một tiếng, một lúc sau, còn nói thêm:" Có thể coi là như vậy."

Kiều An Hảo thực sự ngạc nhiên với câu chuyện của Lục Cẩn Niên, mặc dù nghe xong trong lòng có chút khó chịu, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu:" Sau đó, anh cùng cô gái kia vẫn giữ liên lạc chứ?"

"Có một thời gian mất liên lạc, sau đó lại liên hệ lại được."

Câu trả lời này của Lục Cẩn Niên, đối với Kiều An Hảo mà nói, giống như rơi từ trên đỉnh núi xuống, lúc nghe được nửa câu đầu , trong lòng cô rõ ràng có chút vui mừng, nhưng đến câu sau, không khỏi tràn lên một cảm giác mất mát không nói nên lời.

Hóa ra bọn họ vẫn luôn giữ liên lạc... Không biết đến giờ đã tiến triển tới đâu? Sự nghiệp của hắn thành công như vậy, lại đẹp trai mê người, cô gái kia chắc chắn không thể cự tuyệt...

Kiều An Hảo đan những ngón tay với nhau, hoàn toàn không còn tâm tư nhìn ti vi, cô giả bộ lơ đãng thốt ra lời nói đùa, quay đầu, thoải mái nói với Lục Cẩn Niên:" Thật như tiểu thuyết, khi gặp lại đều là happy ending, anh cùng cô ấy chắc đã quay lại với nhau rồi đi?"

Hắn trong miệng nói là ám chỉ cô, nhưng cô lại không thể biết được.

Nhưng theo nét mặt này của cô, thì tựa hồ là không quan tâm tới hắn cùng người con gái khác, thậm chí còn thật tâm mong chờ hắn cùng cô gái kia cùng về với nhau.

Lục Cẩn Niên thoáng chốc, tâm tình trở nên u ám, hắn đột nhiên muốn đứng dậy, toan rời đi, nhưng lại nghĩ tới, hắn cùng cô 5 năm gặp lại, từ đó những lần ôn hòa, tâm tình nói chuyện phiếm chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tất cả đều kết thúc trong căng thẳng, mà lúc này, hắn lại muốn phã vỡ nữa sao?

Lục Cẩn Niên dùng sức nắm chặt tay, chính mình áp chế tâm tình phập phồng xuống, mang theo vài phần bi thương nói:" Cô ấy đã kết hôn rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro