Chương 206: Sẽ luôn thích cô ấy sao? (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lục Cẩn Niên dùng sức nắm chặt tay, chính mình áp chế tâm tình phập phồng xuống, mang theo vài phần bi thương nói:" Cô ấy đã kết hôn rồi."

Nếu không phải Hứa Gia Mộc không xảy ra tai nạn lần đó, hắn hẳn không có cơ hội hay tư cách kết hôn với cô, trở thành vợ chồng?

Cho dù là chỉ đóng vai chồng hờ thế thân thay cho Hứa Gia Mộc, hắn cũng cam lòng.

Hôn nhân này, tuy hắn và cô ở cùng một nhà, nhưng là, xét đến thời điểm này, hắn bất quá cũng chỉ là một cái thế thân, thế thân của Hứa Gia Mộc mà thôi.

Hóa ra người con gái hắn thích, nguyên lai đã lấy người khác làm chồng, thảo nào tối hôm qua khi trở về nhà, hắn ôm cô, lại nói tại sao người cô gái ấy yêu lại không phải hắn.

Tối qua bởi vì một cô gái khác, cho nên hắn tâm tình không tốt, mới đến quán bar uống rượu?

Điều này làm cho Kiều An Hảo trong lòng vui mừng nhưng không tránh khỏi chút chua xót.

Kiều An Hảo ngập ngừng một chút, mở miệng hỏi:" Cô gái kia đã kết hôn rồi, vậy anh vẫn sẽ mãi thích sao?"

Lục Cẩn Niên ánh mắt thất thần, nghe đến câu nói này, đáy mắt đột nhiên xẹt qua một tia sáng, hắn nhìn vào mắt cô, rõ ràng chủ ý nói cho cô gái kia, nhưng lại làm cho người ta cảm thấy, hắn là đang nói cho Kiều An Hảo nghe:" Sẽ."

Lục Cẩn Niên trả lời chắc chắn như đinh đóng cột, không chút do dự, Kiều An Hảo thoáng có chút đau lòng, cô quay đầu đi, đưa lưng vê phía Lục Cẩn Niên, cố làm cho giọng điệu trở nên bình tĩnh:" Nhưng là, cô ấy đã kết hôn, anh không thể cứ như vậy cả đời yêu cô ấy chứ?"

5 năm trước, hắn chỉ biết cô vĩnh viễn không thể thuộc về hắn, sau 5 năm, hắn không ngừng mà thuyết phục bản thân buông tha cho cô, nhưng là, thuyết phục 5 năm, hắn lại không thể buộc mình từ bỏ.

Có lẽ tính cách đã như vậy, hắn vĩnh viễn không thể dừng lại được nữa, cũng không đủ can đảm tìm kiếm một tình yêu mới.

13 năm rưỡi, từ lúc cô đi vào trái tim hắn, sâu thật sâu, trong tim hắn đã không thể đón nhận thêm 1 ai khác.

Lục Cẩn Niên định thần, cười tự giễu, âm thanh nhẹ nhàng lại vài phần tao nhã, mang theo một tia bất đắc dĩ:" Tôi từng nghĩ rằng có thể không yêu cô ấy nữa... Nhưng là..." Lục Cẩn Niên thanh âm nhuốm đậm bi thương, khiến cho người nghe cũng không tránh khỏi đau lòng:" Tôi làm không được, tôi không thể thuyết phục được chính mình buông tay."

Kiều An Hảo lặng thinh, lại không biết phải trả lời ra sao.

Không gian nháy mắt trở nên im lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng từ tivi truyền ra.

Lục Cẩn Niên tựa như cũng ý thức được mình vừa nói ra, có chút nặng nề, liền tìm bừa một cái chuyện khác trong giới giải trí nói ra.

Kiều An Hảo tuy rằng đáy lòng có chút khổ sở, nhưng cũng là cô gái mau quên, đối với chủ đề nhàm chán này nổi lên hứng thú, liền tiếp Lục Cẩn Niên vài câu, sau đó bắt đầu hướng Lục Cẩn Niên, hỏi lung tung về mấy scandal hot gần đây trên Weibo.

"Xx ngủ cùng xx thật sao?"

"Xx thật sự cắm sừng xx sao? Tiểu tam là xx hả?"

"Xx cùng xx thật sự ly hôn à?"

Lục Cẩn Niên cũng không buồn giữ bí mật, với Kiều An Hảo trả lời hết sức rõ ràng kiên nhẫn, thậm chí có giải thích một chút về mấy tin tức cho rõ ràng hơn, ngay cả quan hệ nội bộ của Hoàn Ảnh, cũng nói ra hết.

Ngoài cửa, bóng đêm đang dần phủ kín, không gian giữa sườn núi vốn đã im lặng, khi đêm xuống, sự im lặng càng rõ ràng hơn, âm thanh dịu dàng êm ái của cô cùng tiếng nói nhẹ nhàng thanh cao của hắn vang vọng trong căn phòng, khiến cho không gian trở nên ấm áp lạ lùng.

Cả đời Lục Cẩn Niên cho tới giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên cùng người khác trò chuyện lâu như vậy, tới khi hắn nhận ra, phát hiện đã là đêm khuya.

Lục Cẩn Niên rất muốn cùng Kiều An Hảo như vậy mặc kệ trời đất mà tiếp tục, nhưng lại sợ cô mệt mỏi, nên liền chọn lúc dừng lại cuộc trò chuyện:" Khuya rồi, đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi."

Kiều An Hảo vốn không nghĩ tới sẽ ở lại đây, nên cái gì cũng không có mang, lúc Lục Cẩn Niên kêu đi tắm rửa, liền có chút khó xử nhíu mày, nghĩ ngợi tắm xong mặc cái gì cho được.

Lục Cẩn Niên dường như nhìn thấu lòng cô, nói xong câu kia, liền trực tiếp đi vào phòng thay quần áo, cầm bộ quần áo đi ra, đưa cho Kiều An Hảo.

***

Kiều An Hảo vào phòng tắm, Lục Cẩn Niên bên ngoài mở máy tính, xử lý nốt đống văn kiện còn dang dở, sau đó đứng dậy, đi xuống lầu.

Thời điểm Lục Cẩn Niên bưng một cốc sữa ấm về, Kiều An Hảo đã tắm táp xong, từ trong phòng tắm đi ra, đang đứng trước bàn trang điểm, cầm máy sấy tóc

Cô tùy tiện mặc quần áo của hắn, rộng thùng thình, tóc dài mềm mại thả sau lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn đa tẩy đi lớp trang điểm, so với lúc trang điểm nhìn trẻ con hơn mấy tuổi, quả thật chính là cái hình ảnh của cô hồi trung học trong trí nhớ của hắn, giống như vầy.

Lục Cẩn Niên nghĩ đến, nhiều năm trước, hắn cùng cô ở Hàng Châu ngủ cùng phòng 1 đêm, khuôn mặt trở nên có chút ôn nhu, đứng ở cửa, lẳng lặng ngắm Kiều An Hảo, đợi cô sấy khô tóc, liền đứng người lên, bước đến trước mặt cô, đem sữa đưa tới:" Uống sữa đi, này tốt cho giấc ngủ."

"Cám ơn." Kiều An Hảo đón lấy, uống một hớp, sau đó lại chợt nhớ ra cái gì, mở miệng nói:" Anh có cái chăn dư nào không, cái kia, anh đang bị thương, tư thế ngủ của tôi có chút xấu, tôi nên ngủ sô pha thì hơn."

Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo mỗi một lần quan hệ, đều là một lần giao dịch.

Mà đối với Lục Cẩn Niên, với cô gái hắn yêu, như vậy là một chuyện hết sức bình thường, nhưng hắn không muốn coi đó thành giao dịch.

Nhưng mà, nếu không có lý do đó, hắn lại không còn lý do nào khác chạm vào cô.

Đêm nay không khí đang nhu thuận, hắn cũng không ngu ngốc muốn phá hoại đi, cho nên nghe Kiều An Hảo nói như vậy, liền nhẹ nhàng gật đầu, sau đó đi vào phòng tắm.

Bởi vì phía sau lưng bị thương, Lục Cẩn Niên không thể tắm rửa, liền lau mặt qua loa, sau đó đi thay quần áo ngủ, lúc đi ra còn mang theo 1 cái chăn, đặt trên ghế sa lon.

Một màn này, thật giống như nhiều năm trước, như cái đêm kia ở Hàng Châu.

Kiều An Hảo bưng cốc sữa, nhịn không được thấp thỏm một chút, sau đó đem uống một hơi cạn sạch, sau đó đặt một chỗ, đi tới ghế, nhìn Lục Cẩn Niên nói:" Ngủ ngon."

"Lên giường ngủ đi." Lục Cẩn Niên chỉ giường, thản nhiên nói.

"Anh đang bị thương..." Kiều An Hảo nói xong, liền thả người lên ghế.

Lục Cẩn Niên nhíu mày, mang theo vài phần sủng nịnh, liền trực tiếp cúi người, đem Kiều An Hảo bế lên, đặt xuống giường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro