Chương 210: Bị nghi ngờ yêu (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ lúc ngồi xuống, thấy Lục Cẩn Niên chỉ bóc mà không ăn, cô trong lòng đã có chút tò mò, nhưng khi nhìn thấy 1 màn này, cô bất chợt dâng lên một dự cảm mãnh liệt: tôm kia của Lục Cẩn Niên, từ đầu là cố tình bóc cho Kiều An Hảo.

Kiều An Hạ bỗng nhớ lại lần ở Kim Bích Huy Hoàng cùng Trình Dạng, đụng Lâm Thi Ý trong WC, Lâm Thi Ý đã nói bóng gió:" Vậy cô có dám chắc, người Lục Cẩn Niên kia yêu không phải là Kiều An Hảo?"

Lúc ấy, cô thập phần tin tưởng, người Lục Cẩn Niên yêu tuyệt đối không phải là Kiều An Hảo.

Nhưng tới bây giờ, cô lại có chút do dự.

Không biết có phải đáy lòng suy nghĩ loạn, Kiều An Hạ ngồi đó nhìn Lục Cẩn Niên với Kiều An Hảo đối diện, càng cảm thấy 2 người này có vấn đề.

Mấy năm nay, cô luôn tò mò, người con gái Lục Cẩn Niên yêu, rốt cuộc là người như thế nào, nhưng bây giờ Kiều An Hảo lại từ đâu mọc ra.

Kiều An Hạ trong đầu rối thành 1 đoàn, nghi ngờ ngày càng lớn, cuối cùng phải dùng sức lắc lắc đầu.

Cho dù mấy năm nay quan hệ giữa Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo duy trì tốt đẹp, nhưng dù sao 2 người cũng đã biết nhau nhiều năm, hơn nữa còn có Hứa Gia Mộc, hiện tại 2 người lại cùng 1 đoàn làm phim, thân thiết hơn chút ít là quá mức bình thường đi.

Lâm Thi Ý trước kia nói vậy là có mục đích, vì muốn nội bộ hai chị em họ mâu thuẫn, Kiều Kiều từ khi mất đi cha mẹ ruột, chỉ còn có cô là thân thiết nhất, làm sao cô có thể nghi ngờ cô kia chứ?

Kiều An Hạ nghĩ vậy, liền hít sâu vài hơi, đem mấy ý nghĩ kì quái vừa nãy dẹp khỏi đầu.

***

Kiều An Hạ chơi bời ở đoàn làm phim 2 ngày, lúc ban đầu có chút cao hứng, nhưng chỉ được có vậy, liền chán, nên chiều ngày thứ ba, nhân lúc Kiều An Hảo không có lịch diễn, liền túm cô đi dạo phố.

Kiều An Hảo sau khi cha mẹ mất, được mang về nhà họ Hạ, cha mẹ Kiều An Hạ đối tốt vô cùng, khiến cho Kiều An Hạ đáy lòng có chút ghét bỏ, thậm chí còn có lần, Kiều An Hạ nào loạn 1 hồi, sau đó cha mẹ lại quay sang mắng cô khiến cô ủy khuất vô cùng, nhưng sau này lớn lên, biết được hoàn cảnh của Kiều An Hảo đáng thương nhường nào, mà Kiều An Hảo trước giờ luôn nhẫn nhịn mấy lần nháo của cô, liền muốn bù đắp lại cho Kiều An Hảo.

Bởi vậy mấy năm nay, Kiều An Hạ trong lòng luôn thấp thỏm, vẫn luôn đem chuyện của Kiều An Hảo trong lòng, tận lực đối tốt, muốn cảm giác tội lỗi trong lòng giảm đi chú ít.

Buổi chiều đi dạo phố, Kiều An Hạ chỉ cần nhìn thấy bộ nào đẹp mắt liền không chút do dự mua về cho Kiều An Hảo, cho đến cuối lúc rời shop quần áo, mang theo cả đống túi lớn túi nhỏ, mà trong đó 80% là của Kiều An Hảo.

Kiều An hạ cùng Trình Dạng hẹn nhau buổi tối cùng ăn cơm, nên 4h chiều liền cho xe chạy quay trở về đoàn làm phim.

Hôm nay đường xá có vẻ đông đúc hơn mọi ngày, đường đi đã có phần bị tắc nghẽn.

Kiều An Hạ bản tính vốn nóng nảy, gặp phải trường hợp như vậy, liền có chút muốn mắng người, Kiều An Hảo ngồi bên cạnh sớm đã quen với Kiều An Hạ tính khí như vậy, vẫn ngồi điềm tĩnh bên cạnh, còn cầm di động lướt mạng, cuối cùng vẫn không nhịn nổi, quay sang Kiều An Hạ cười nói:" Chị, cứ bình tĩnh 1 chút coi nào?"

Kiều An Hạ hừ mũi, không nói gì, vừa nhìn thấy đường có chút thoáng hơn, mắt liền sáng lên cầm vô lăng phóng xe đi.

Kiều An Hảo mắt vẫn nhìn điện thoại, đầu óc có chút váng vất, liền đặt điện thoại xuống, chọn bừa cái đề tài:" Chị gần nay là có mối quan hệ với Trình Dạng như thế nào, tốt chứ?"

"Tới đâu hay đó thôi." Kiều An Hạ suy nghĩ, trả lời.

"Mỗi lần đều như vậy, chị thật là, từ trung học tới giờ có biết bao nhiêu bạn trai rồi? Tìm lấy 1 người thích hợp, đối tốt với mình, rồi kết hôn đi chứ, cha mẹ cũng mong lắm rồi đấy."

"Kiều Kiều, họ thúc ép như vậy, đến cả em cũng muốn thúc ép chị nữa sao, thật là..." Kiều An Hạ còn chưa nói hết, bất chợt mở miệng hét lên:" Kiều Kiều, cẩn thận!"

Sau đó, cũng không chờ được Kiều An Hảo phản ứng, Kiều an Hạ liền vội vàng quay vô lăng, quặt xe sang 1 bên.

***

Thời điểm Trình Dạng nhận được điện thoại của Kiều An Hạ, đang cùng với Lục Cẩn Niên, Tống Tương Tư, nhà sản xuất Tôn trong phòng đạo diễn thảo luận kịch bản.

Trình Dạng lấy điện thoại ra, thấy trên màn hình là số Kiều An Hạ, liền đối với mọi người trong phòng nói một câu "Thật xin lỗi", sau đó đứng sang 1 bên, tiếp điện:" Hạ Hạ, sao thế?"

"Cái gì? Tai nạn xe?"

Nghe đến đây, vẻ mặt lạnh lùng của Lục Cẩn Niên thoáng cau mày.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro