Chưa đặt tiêu đề 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 157.2: Nghe nói anh phải làm ba, chúc mừng

/1051GO

Chương 157.2:

Còn có câu nói anh còn biết hơn thế là có ý gì? Nhất thời đột xuất, cũng biểu hiện sự kinh ngạc và không vừa ý của cô ra ngoài.

Tô Yểu điều chỉnh tâm tình nói: "Một tay anh xách như thế không phiền sao>?"

"Chút đồ này không thành vấn đề."

Quả thật không là vấn đề, bình thường anh đều rèn luyện thân thể, cho dù công việc bận rộn, trước khi ngủ cũng theo thói quan làm một đoạn động tác chống đẩy hít đất, dáng người được giữ gìn rất tốt, vân da rõ ràng, đường cong lưu sướng.

Lúc đó anh xắn cổ tay áo lên, Tô Yểu ghé mắt nhìn thấy cánh tay của anh có nổi lên gân xanh, lại không nói gì, mặc anh kéo mình lên xe.

....

Tô Yểu cảm thấy được, Khương Sơ Ánh coi như là người phụ nữ nhân phẩm tốt, lần trước thấy cô bị nôn mửa trong nhà vệ sinh, vẫn chưa lộ ra ngoài.

Kết quả hôm nay cô không nhịn được nôn nghén, trong nhà vệ sinh bị đồng nghiệp nghe thấy, đến trưa, tất cả tổng giám sát đã huyên náo.

Lại tiếp theo, cả tầng văn phòng đều có tin đồn, bao quát cả buổi chiều gặp Lục Hàn bạch, anh cũng dùng ánh mắt cười như không cười liếc qua bụng cô, để cô thấy vô cùng không tự nhiên.

Tô Yểu vẫn im lặng đến lúc tan tầm, Lục Đông Đình gửi tin nhắn bảo cô chờ cùng về nhà.

Cô thu dọn đồ đạc đến bên ngoài nhìn, cửa phòng anh vẫn đóng lại.

Cô đi qua hỏi thư ký đang chuẩn bị tan tầm: "Lục tổng còn ở đây không?"

"Ở đây, bên trong đó." Rất không dễ dàng gì hôm nay không cần tăng ca, thư ký đang vô cùng lo lắng chuẩn bị tan tầm, ngôn ngữ cũng dồn dập.

Thấy cô chuẩn bị đi, Tô Yểu cũng không hỏi nhiều.

Thư ký đi nhanh rời đi, Tô Yểu đi đến trước cửa văn phòng, đang muốn mở cửa, lại nhẹ nhàng đẩy ra, cửa không có khóa.

Bên trong truyền đến tiếng nói chuyện, là giọng nữ quen thuộc: "Nếu không có vấn đề gì, đây là hiệp nghị sau cùng rồi."

"Uhm." Lục Đông Đình trả lời.

Khương Sơ Ánh ngừng một chút, ôm văn kiện anh vừa ký qua ở trước ngực, nhàn nhạt cười nói: "Nghe nói anh phải làm ba, chúc mừng."

Tô Yểu chuẩn bị rời bước liền không thể khống chế bất động.

Tô Yểu bất đắc dĩ nghĩ, vì sao mỗi lần đều khiến cho người ta không nhịn được nghe lén?

Nghe xong, cô ít nhiều sẽ không vui, không nghe, lại thấy không cam lòng.

Vì thế cô vẫn là đưa lỗ tai lắng nghe.

Lục Đông Đình nâng mi nhìn Khương Sơ Ánh, không lên tiếng, không phản bác chính là im lặng.

Bởi vì trước đó Khương Sơ Ánh đã đoán được chuyện Tô Yểu mang thai, trước đó đã miễn dịch, trong lòng còn không đến mức khó chịu không nén được, nhưng thấy anh thừa nhận, trong lòng lại nhíu chặt thành một đoàn.

Cô vẫn không thể không săn sóc nói: "Nếu đứa bé này là bé trai thì tốt nhất, Lục lão gia sẽ vui vẻ, đây là cháu đích tôn của ông, đối với một nhà ba người của anh cũng càng thêm thiên vị, gần đây chú hai của anh cũng không có gì làm, ông nội anh đối với ông ta cũng có chút bất mãn, anh định khi nào thì công bố? Hiện tại đúng là thời cơ tốt?"

Khương Sơ Ánh đây là đứng ở thân phận bọn họ mà nói, đứng ở mặt lợi ích của Lục Đông Đình để suy nghĩ vấn đê,f hơn nữa đề xuất đề nghị.

Trước đó mới vài ngày, Lục Kế An bởi vì một hạng mục nào đó đầu tư bị thiệt thòi mà bị Lục Trường Nam dạy dỗ một trận, ngày hôm qua lại có tin tức tình cảm khiến Lục Trường Nam tức giận đến không có sắc mặt.

Nếu là lúc này có tin vui gì đó, Lục Trường Nam tâm tình tốt lên, cân nhắc, khẳng định sẽ thiên vị Lục Đông Đình.

Lục Trường Nam đã là một lão gia bảy tám chục tuổi, lúc tuổi còn trẻ vì sự nghiệp mà liều mạng, sau khi về gì bệnh căn không dứt, trái tim cũng không tốt, chỉ sợ không chống đỡ được thêm bao nhiêu năm nữa.

Trước mắt, Lục Đông Đình ở Lục gia, cũng đối với ông nội tâm tồn tôn kính, lại qua phương diện đoạt quyền này, từ trước đến nay không làm ra chuyện quá ngỗ nghịch với Lục Trường Nam.

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh