Chưa đặt tiêu đề 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 162.2: Có vấn đề gì cứ hỏi đi

/1051GO

Chương 162.2:

Tô Yểu không bỏ qua ánh mắt vừa rồi của Khương Sơ Ánh dừng lại trên cổ cô, bất giác kỳ quái đưa tay sờ sờ cổ, nhỏ giọng hỏi: "Trên cổ em có cái gì sao?"

Lục Đông Đình nhìn, dường như không có việc gì xoay đầu đi: "Không có gì."

Tô Yểu cũng tin, lúc vào trong xe nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, cố gắng mãi mới phát hiện trên cổ có một vết cắn màu hồng hồng, trong đầu của cô lập tức hiện ra hình ảnh Lục Đông Đình gặm cắn cổ cô tối qua.

Sắc mặt tự nhiên hồng lên.

Lục Đông Đình như là không có việc gì cả, cứ lái xe, nhìn không chớp mắt về tình hình giao thông phía trước.

Hôm nay cô mặc áo không thể che được cổ, đành phải ghé vào trung tâm thương mại lúc trên đường, đi mua kem che khuyết điểm tô lên.

Lục Đông Đình vừa mới đi vào văn phòng, thư ký nói cho anh Lục Trường Nam đã đánh tới vài cú điện thoại, để cho anh đi qua văn phòng chủ tịch một chuyến.

"Biết rõ."

Lục Đông Đình mới vừa gặp Lục Trường Nam hôm qua, bây giờ đã lại tới công ty, hôm nay như thế nào lại tới nữa?

Lục Trường Nam lớn tuổi, sức khỏe không được như trước kia, hiện giờ đã không thể ngày nào cũng tới công ty.

Thư ký vội vàng bổ sung thêm một câu: "Chủ tịch bảo anh mang theo cả cô Tô,", trù trừ một chút còn nói": "Hình như là vì chuyện cô Tô mang thai..."

.....

Tô Yểu và Lục Đông Đình đi đến chỗ Lục Trường Nam, cảm thấy khẩn trương.

Không biết Lục Trường Nam có thể trách bọn họ không nói cho ông biết chuyện mang thai hay không, trước vốn là vì cô nghĩ đến chuyện ly hôn, không để cho Lục Đông Đình nói ra, nên tìm cớ như thế nào đây?

Lục lão gia thông minh lanh lợi như vậy, làm sao có thể không thấy khó hiểu? Nếu biết cô muốn ly hôn... lại liên hệ với tin đồn tình cảm trước đó của Lục Đông Đình....

Dường như anh biết suy nghĩ của cô, nắm lấy tay cô nói: "Đừng nghĩ nhiều, giao cho anh."

Tô Yểu gục đầu xuống, không xác định nói một tiếng: "Uhm."

Đẩy cửa đi vào, Lục Trường Nam đang chắp tay sau lưng đứng trước cửa sổ sát đất, lưng cao ngất, người vẫn còn rất tinh thần.

"Đến rồi." Lục Đông Đình đi vào, đứng ở một bên nói.

Lục Trường Nam chịu không nổi mấy chữ đơn giản của anh, lập tức kỳ quái trả lời: "A, khách ít đến nha."

Tô Yểu: "..." Đột nhiên cô ý thức được tình tính của Lục Đông Đình là từ đâu mà có.

Tô Yểu chột dạ nhảy loạn, không dám nhìn thẳng ông.

Chính cô cũng không biết loại cảm giác chột dạ này đến từ đâu, có lẽ là ông cũng không biết mục đích kết hôn của cô và Lục Đông Đình, hay là không biết cô muốn ly hôn, nhưng cũng là bởi vì chuyện lừa gạt vị trưởng bối này việc mình mang thai....

Cả người ông vô cùng uy nghiêm, quét mắt một cái nhìn Lục Đông Đình ra vẻ không có chuyện gì, lại nhìn Tô Yểu đang cúi đầu như nhận sai.

Ông liếc mắt một đường ngang, hỏi: "Sao di động của hai đứa đều tắt máy?"

"Hết pin rồi." Lục Đông Đình nhẹ nhàng bâng quơ nói.

Tối hôm qua hai người ngủ ở khách sạn đều quên sạc pin, vì thế Tô Yểu phụ họa gật đầu.

Lục Trường Nam có thể phát giận với cháu trai của mình, nhưng không thể châm chọc khiêu khích Tô Yểu, cho dù cô là cháu dâu của Lục gia, nhưng ở chung không được nhiều, cũng là nửa người ngoài, nếu giọng điệu không tốt, không chừng cô gái còn trẻ tuổi sẽ cảm thấy oan ức.

Lúc này Lục Trường Nam mới kiềm chế lại kích thích muốn mắng người, hừ một tiếng, giọng nói hơi chút dịu đi: "Các người lại có thể hiểu ngầm nhau thật"

Lục Trường Nam nói xong, từ từ bước đi thong thả đến trên ghế sofa ngồi xuống, Lục Đông Đình thích đấu võ mồm với ông ở bên ngoài, nhưng dừ sao đối với ông vẫn là đa số kính trọng, chờ ông ngồi xuống trước, mới dắt theo Tô Yểu ngồi đối diện.

Lục Đông Đình: "Có vấn đề gì cứ hỏi đi."

Tô Yểu ở trên việc này, toàn bộ đều đi theo Lục Đông Đình, an lặng ngồi chờ Lục lão đặt câu hỏi

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh