Chưa đặt tiêu đề 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 162.1: Lục tổng, Lục phu nhân, chào buổi sáng

/1051GO

Chương 162.1:

Tô Yểu liếc anh một cái: "Nói là sinh viên cũng không đúng, nhiều lắm em chỉ là học sinh mới tốt nghiệp."

Tô Yểu buồn cười trong lòng, không phải là anh cảm thấy cách ăn mặc của cô quá trẻ, làm tôn lên là anh già chứ.

Ý cười ẩn nhẫn của Tô Yểu bị lộ, Lục Đông Đình lấy tay với vào trong quần lót của cô: "Cho em đắc ý."

Trên làn da của Tô Yểu có một cảm giác mát mẻ đánh úp lại, cô kinh ngạc, vốn cho rằng anh chỉ là chơi đùa mà thôi, thấy anh có ý động, khẩn trương đưa tay đi kéo anh: "Không được, còn chưa qua kỳ an toàn."

Tay của anh bỗng nhiên đặt trên bụng cô, lên cũng không được, xuống cũng không được, dừng lại cũng không phải, tiếp tục cũng không nên.

Sau cùng chôn mặt ở cổ cô cắn một ngụm: "Mẹ nó."

"Nào có ai như anh..." Tô Yểu chu miệng oán giận, cảm thấy Lục Đông Đình tham luyến sắc dục có phần lớn, biến thành ngoan độc.

"Là đàn ông đều như thế." Lục Đông Đình nói lời này, sắc mặt cũng chưa thay đổi chút nào.

Tô Yểu: "Đừng tưởng rằng có thể dọa được em?"

"A.... chẳng lẽ em tự mình nghiệm chứng qua?" Lục Đông Đình lim dim suy nghĩ trừng mắt nhìn cô.

Tô Yểu nghía anh một cái: "Chưa ăn thịt heo còn chưa thấy heo chạy qua sao?"

"Em biết được từ đâu?"

"Mấy thứ đó còn cố ý đi biết sao? Hiện tại internet phát triển như vậy, trên Weibo cái gì cũng có, nhìn nhiều xem nhiều cái gì cũng biết..." Nhìn ánh mắt của Lục Đông Đình càng ngày càng thâm, Tô Yểu thức thời ngậm miệng.

Lục Đông Đình cau mày, lẩm bẩm một câu: "Mỗi ngày toàn xem mấy thứ đó?"

Nói xong, không đè nặng cô như vậy nữa, tuy nhiên anh dùng tay chống đỡ sức nặng của mình, nhưng vẫn không dám cam đoan cô đã được thoải mái, vì thế xoay người xuống, nằm bên cạnh cô.

Tô Yểu nhìn nơi nào đó của anh vẫn đang chào cờ, nhớ tới chính mình trước kia có xem một chút tin tức ở đâu nói qua, không khỏi hỏi: "Lục Đông Đình, em nghi ngờ có phải anh uống thuốc hay không...."

Lục Đông Đình nghiêng người liếc cô một cái, hừ một tiếng: "Ba mươi năm sau không uống thuốc đều có thể cho em dục tiên dục tử."

Tô Yểu: "Không biết xấu hổ."

Cô nói xong để sát người vào ngửi mùi thuốc lá trên người anh: "Bớt hút thuốc uống rượu đi, không tốt cho sức khỏe."

Tô Yểu mệt nhọc thay đồ cũng rất nhanh liền nằm ngủ, Lục Đông Đình cũng tỉnh rượu, đi tắm rửa sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái quay lại phòng ngủ, đi qua sofa lại phát hiện túi giấy bị lãng quên nằm ở đó.

Anh dừng một chút, đi qua mở túi lớn ra, lấy áo gió bên trong ra, trên người anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh hông, bên trên không mặc gì lại khoác áo gió vào người, nhìn có hơi rộng một chút, anh đi đến trước gương nhìn nhìn.

Tô Yểu nửa mở một con mắt nhìn người đàn ông đứng trước gương, sững sờ nhìn thoáng qua, khi anh xoay người lại lập tức nhắm mắt lại.

....

Sáng sớm hôm sau, Diêu Hiện đưa tới quần áo cho Lục Đông Đình và Tô Yểu thay đổi.

Tô Yểu cũng phải đến công ty, tiện chuẩn bị đi cùng anh, ăn xong bữa sáng, động tác của cô rất chậm, một lát lại tìm đồ trang sức trang nhã, một lát lại tìm di động của mình, một lát thấy tóc không đẹp lại muốn chạy vào nhà vệ sinh làm lại lần nữa.

Lục Đông Đình ngồi trên sofa nhìn cô chạy tới chạy lui: "Có đẹp không?" Phụ nữ thật sự là phiền toái.

Tô Yểu vừa đi ra từ nhà vệ sinh: "Được rồi, đi thôi."

Mới vừa mở cửa ra ngoài, vừa vặn gặp được Khương Sơ Ánh ra cửa, ba người thấy mặt nhau, dường như xấu hổ chỉ có mình Tô Yểu.

Khương Sơ Ánh gật đầu với Lục Đông Đình: "Lục tổng, Lục phu nhân, chào buổi sáng."

"Sớm như vậy." Tô Yểu nhìn cô nhàn nhạt cười, thấy sắc mặt Khương Sơ Ánh có chút tiều tụy, mí mắt hạ xuống có chút dại.

Mà ánh mắt của Khương Sơ Ánh lại lạc trên cần cổ cô, tầm mắt không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn về phía Lục Đông Đình: "Lục tổng, em còn có việc, đi trước rồi."

"Uhm."

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh