Chưa đặt tiêu đề 73

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 163.3: Mạo phạm rồi

/1051GO

Chương 164.1:

Tô Yểu tự lái xe đến, đứng ở bãi đỗ xe đối diện trung tâm thương mại.

Diệp Đường Nhân biết rõ lại dặn dò:"Về sau con ra cửa thì cố gắng để cho lái xe đưa đi, lái xe vốn dễ dàng mệt nhọc, huống chi con còn đang mang thai."

Tô Yểu không làm trái ý bà, nói tiếp: "Được, con biết rồi."

Diệp Đường Nhân vừa lòng nhìn cô: "Ai, mẹ có thời gian sẽ đến làm món ngon cho con."

"Cảm ơn mẹ, thế nhưng mẹ chạy tới chạy lui sẽ phiền, không bằng dời qua ở cùng."

Tô Yểu biết Diệp Đường Nhân nghĩ gì, trong miệng bà nói có thời gian liền là mỗi ngày đều có thời gian, nếu bà thật sự mỗi ngày đều qua làm đồ ăn cho cô, chăm sóc cô, cô không có cách nào từ chối, nhưng dù sao cũng là mẹ của anh, cũng không thể để bà cứ như vậy xoay quanh cô được.

Diệp Đường Nhân cũng không phải nghĩ như thế, bà thích cháu trai là rõ ràng, nhưng cũng không muốn làm bóng đèn của vợ chồng người ta.

Cho nên Diệp Đường Nhân vội vàng từ chối: "Không cần, mẹ ở chỗ mẹ cũng được."

Diệp Đường Nhân cũng có vài bất động sản ở Thượng Thành, khoảng thời gian trước ở nhà của Diệp Phi Linh, về sau liền chuyển đến nhà mình, nơi đó vẫn cách Tử Viên một khoảng.

"Con yên tâm, mẹ cũng sẽ không qua mỗi ngày, mẹ cũng có tài xế."

Tô Yểu lại muốn nói gì, Diệp Đường Nhân liền đi vào trong xe thúc giục lái xe đi mau lên.

Tô Yểu: "..."

Sau khi lên xe thấy dáng vẻ Tô Yểu càng ngày càng nhỏ, lúc này bà mới chỉnh lại quần áo, đắc ý hỏi lái xe: "Tiểu Vương, cậu nói xem tôi làm bà mẹ chồng quá tốt đi, không khiến người ta phiền toái, lại còn đối đãi như con gái ruột."

Tiểu Vương cười nói: "Phu nhân chính là tâm tính thiện lương, hiện giờ mẹ chồng nào cũng nghĩ con dâu như người ngoài, chỉ có bà là thành tâm đối tốt với con dâu."

Diệp Đường Nhân thở dài: "Này cũng là hai bên cùng nhau thôi, Yểu Yểu này có hiểu biết, khiến người ta rất thích. Mà còn đối xử với người khác cũng rất tốt, tôi, cũng chỉ là có chút tư tâm, nghĩ rằng đối tốt với nó một chút, nó cũng sẽ đối tốt với con tôi."

Hiện giờ Tô Yểu mang thai, trong lòng bà coi như là hòn đá to cũng rơi xuống, bà thầm nghĩ, sau khi Tô Yểu sinh con xong, bà thấy đứa bé cũng an tâm, có thể trở về Luân Đôn rồi.

Nhưng bà đúng là người khờ dại, đặc biệt bây giờ cũng không biết mình có cách nghĩ như những bà mẹ khác, ví dụ như về sau sẽ không nhúng tay chuyện của con trai và con dâu, sinh con xong bà sẽ không giúp bọn họ, đi nhà trẻ cũng không giúp, bọn họ tự làm tự chịu.

Nhiều năm về sau, Bà Diệp nhất định sẽ cảm thấy được đầu gối của mình trúng mấy mũi tên, hơn nữa may mắn mình chỉ có một đứa con trai.

Tô yểu nhìn xe của Diệp Đường Nhân đi xa, biết đèn sau xâu chuỗi thành đèn mang theo dòng xe cô nhập vào.

Cuối mùa thu lại là ban đêm, gió lạnh, làm cho người ta có cảm giác hiu quạnh, Tô Yểu đứng ở chỗ đèn xanh đèn đỏ, xiết chặt vạt áo của mình lại, cũng không có nhàn hạ bận tậm đến mấy sợi tóc bay loạn.

Chỗ cô đứng là có lối đi phồn hoa dành riêng cho người đi bộ, cũng có đủ các loại cửa hàng, đến tối, lại càng náo nhiệt hơn, đám đông bắt đầu khởi động, chỉ chốc lát sau, đèn xanh đèn đỏ ở trên đường lớn đã tràn đầy người đi đường.

Đèn đỏ sắp biến xanh, đám người rộn rạo, đều nhanh chóng bước ra một bước, đột nhiên phía sau có tiếng động nho nhỏ, một thân thể nhỏ chạy lên phía trước, đánh vào trên người cô.

Tô Yểu bị đâm đến ngửa ra sau, đột nhiên một bàn tay đem người kéo cô lại, cùng với một tiếng trầm thấp hùng hậu: "Cẩn thận."

Đám người như là kiến di động, cước bộ phân đoan, Tô Yểu chưa định hồn lại, cô bị người ta cầm lấy tay đứng tại chỗ, để ngừa bị người khác đập vào người, người đến người đi, Tô Yểu bị người đâm cho đứng quá không ổn định, trên tay người kia dùng lực mạnh mẽ, lôi cô lại gần.

Người nọ bình tĩnh, tiếng nói mang theo áy náy: "Mạo phạm rồi."

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh