Chưa đặt tiêu đề 75

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 164.3: Từ sau khi bố mẹ ly hôn mới thay đổi

/1051GO

Chương 164.3:

Hiện giờ cũng đã không còn sớm, người trong quán tương đối ít, ba người chọn một góc ghế dài, Mạnh Diễn Chi đi gọi cơm, hỏi Tô Yểu: "Muốn ăn gì?"

Trước kia Tô Yểu không quá thích loại thức ăn nhanh này, hiện giờ cô mang thai lại càng không dám ăn, chỉ nói: "Không cần tính của tôi, tôi ăn no rồi.":

Mạnh Diễn Chi gật đầu liền đi, hôm nay anh không mặc quân trang, toàn người ruy củ, thân hình cao ngất giống như một chiếc cọc tiêu, trong đám người vẫn vô cùng chói mắt.

Mạnh Diễn Chi chọn chân gà cho Mạnh Tẩy Nghiên, mặt khác còn có khoai tây chiên và coca, tiểu tử kia quả nhiên chưa ăn no, lập tức ăn như chết đói.

Tô Yểu nói lần này có thể đi trở về, Mạnh Tẩy Nghiên còn nói muốn mua bút sáp màu, hỏi cô có thể đi chọn cùng không.

Tô Yểu nói: "Đi."

Nửa đường thấy được Mạnh Tẩy Nghiên bị những thứ tinh xảo hấp dẫn, chạy vào trong tiệm nhìn trái nhìn phải, Mạnh Diễn Chi và Tô Yểu theo phía sau, anh nhìn ra mặt cô có chút khó xử, nói: "Thật ra cô không cần nhân nhượng nó đâu."

"Trẻ con thôi, khó được đi chơi một chuyến."

"Làm phiền cô rồi." Mạnh Diễn Chi tiếc chữ như vàng nói.

Tô Yểu mỉm cười, hai người cùng đi chung vào tiệm.

Tô Khê đi cùng bạn từ một cửa hàng ra ngoài, thấy cách đó không xa có bóng lưng rất giống Tô Yểu, không khỏi nhìn nhiều thêm, đám người thật sự quay lại, tròng mắt của Tô Khê híp lại, quả nhiên là cô ta.

Thấy Tô Khê nhìn sang hướng khác, bước chân cũng không hoạt động, cô không khỏi chọc chọc Tô Khê: "Đang nhìn gì, muốn đi dạo không?"

Hai người chuẩn bị rời đi đến bãi đỗ xa.

Tô Khê hoàn hồn: "A, không có việc gì, trước tiên cậu đi xuống chờ mình đi, mình thấy người quen, đi trước chào hỏi một chút."

Bạn bè nói: "Được." Sau đó đi vào thang máy.

Tô Khê đứng ở gần thang máy, xa xa nhìn lại, Tô Yểu và người đàn ông kia sau khi đi vào trong tiệm, cô tìm cớ để mắt, làm bộ như đang nghịch điện thoại, chờ bọn họ đi ra.

Chẳng được bao lâu, hai lớn một nhỏ đi ra, người đàn ông cao lớn trong tay còn cầm một chiếc hộp đồ chơi, đứa bé sôi nổi giữ chặt tay Tô Yểu.

Tô Khê nhìn thấy liền cười lạnh, một người con gái đã kết hôn, cùng cha con nhà khác giống như một nhà ba người cùng đi dạo phố, sao trái tim lớn như thế?

Một mặt treo Tần Hoành, một mặt cùng người đàn ông khác không rõ ràng, từ lúc Tô Yểu hơn mười tuổi, nhìn không ra có thể như thế.

Không phải cô nói chuyện khó nghe, trước kia tính cách Tô Yểu thanh cao có chút tự ti yếu đuối, người an tĩnh hiểu chuyện, trên thực tế là chưa lộ bản hcatas.

Làm được chuyện vô cùng tàn nhẫn, cũng đơn giản là vào ngày cô bước chân đến Tô gia, cho cô một cái bạt tay, sau khi cha mẹ ly hôn mới giống như thay đổi bản thân.

Tô Khê nhớ lại, yên lặng cầm lấy điện thoại chụp một tấm hình.

Nhìn ảnh chụp, cảm thấy người đàn ông này có vẻ quen mắt.

....

Sau khi Tô Yểu và hai bác cháu đi ra, lại đến hàng văn phòng phẩm, tiểu tử kia thấy cái gì đẹp liền nhét vào trong tay bác mình, Mạnh Diễn Chi chịu mệt nhọc đi theo, thỉnh hoảng, anh nhìn Tô Yểu đang im lặng, hỏi: "Có phải thấy hơi muộn rồi không?"

Tô Yểu lắc đầu: "Không có."

"Đều nói với cô rồi đứa trẻ này rắc rối, không thích hợp ở chung."

Vốn câu này là xuất phát từ Hứa Nguyên Đệ, thúc giục anh tiến vào hôn nhân nhiều năm, cả ngày ghé vào lỗ tai anh nhắc nhở: "Sao anh lại muộn như thế, muộn đến chết, một chút cũng không hợp ở chung, ai sẽ thích anh chứ? Cháu ngoại của anh cũng lớn như thế, bao lâu nữa anh mới kiếm được vợ đây?"

Mạnh Diễn Chi nhớ tới dáng vẻ mẹ mình thúc giục hôn sự, bất giác cười.

Tô Yểu nhìn anh khẽ nhếch khóe miệng liền sửng sốt, cũng không thể nói là thật sự muộn, suy nghĩ nói: "Quanh năm anh đều ở trong quân đội, chắc là ở chung với chiến hữu rất thoải mái."

"Lời này trái lại không tồi."

Bạn tốt của anh phần lớn đều là quân nhân, cũng có đề tài cộng đồng, thế nhưng anh nói cũng ít, chỉ là ở chung với người ta có chút tự tại.

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh