Chưa đặt tiêu đề 82

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 168.1: Trêu hoa ghẹo nguyệt bạch nhãn lang

/1051GO

Chương 168.1:

Đèn tắt, phòng to như thế tối đen như mực, trên bàn đấu giá chỉ có ánh sáng trong vắt, không gian quá mức yên tĩnh, còn có chút quỷ dị.

Lục Đông Đình ngồi bên cạnh Tô Yểu, khi ngồi xuống có chút động tác tự phụ cởi bỏ áo khoác.

Lúc Kỳ Tĩnh Sáng nhìn thấy Lục Đông Đình, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, giây lát lại khôi phục bình thường, giương mắt nhìn Lục Đông Đình ngồi xuống.

Lục Đông Đình đang đưa tay tùy ý khoát lên ghế dựa sau lưng tô Yểu, ánh mắt hẹp dài đảo qua nhìn Kỳ Tĩnh Sáng, thái độ lãnh đạm không kiêu căng: "Kỳ thiếu thích bộ trang sức này của vợ tôi sao?"

Kỳ Tĩnh Sáng gia thế xa xỉ, nếu anh thích, có thể đi nhờ người chế tác bộ giống như đúc cũng không khó gì, Lục Đông Đình lại cường điệu chữ "vợ tôi", khiến người ta nghe có vẻ như Kỳ Tĩnh Sáng lại cùng phụ nữ tranh đoạt, vô cùng không có phong độ.

Mặc dù có người nhìn ra Kỳ Tĩnh Sáng rõ ràng nhằm vào Tô Yểu, tuy nhiên không thể hiểu hết được, mà bây giờ Lục Đông Đình đã ra mặt, hai người nhìn nhau, một người bình tĩnh quạnh quẽ, một người mặt mày mang nét cười, khiến cho người ta cảm thấy hàm xúc châm chọc.

Lục Đông Đình xuất hiện, Kỳ Tĩnh Sáng cũng mất hết hứng thú, anh tiếp tục kéo dài cũng không còn ý nghĩa gì, lại từ bỏ.

"Quân tử không đoạt của người khác."

Kỳ Tĩnh Sáng đúng là nói nhảm, đáng giá chỉ có ba chữ ngụy quân tử mới hợp với anh ta.

Lục Đông Đình cười cười: "Cảm ơn."

Tô Yểu nhàn nhạt nhìn thoáng qua Kỳ Tĩnh Sáng, sau đó dời mắt đến sân khấu, người nọ nhìn chằm chằm cô không rời, trái lại Lục Hàn Bạch bên cạnh anh ta lại theo dõi anh mình vài lần.

Đấu giá kết thúc, tiệc tối bắt đầu, Lục Đông Đình đưa Tô Yểu đến bên Giang Ngự Sênh.

Tâm tình Tô Yểu không tốt, thấy Lục Đông Đình vẫn cầm tay cô, để cho cô có chút không tự nhiên, sau khi ngồi xuống, muốn rút tay ra, Lục Đông Đình không buông, ngược lại càng nắm chặt hơn.

Tô Yểu đỏ cả mang tai, chính mình cũng cảm thấy nóng, không tồi là có tóc che đi, có thể che mắt người khác.

Hội trường nhiều người như thế, Tô Yểu và anh cũng không trao đổi nhiều, trừ vài lần bốn mắt nhìn nhau trao đổi ánh mắt, đến giờ mới nắm tay đi đến bàn này, Tô Yểu hỏi: "Không phải anh nói chưa về được sao?"

Lục Đông Đình thâm sâu nhìn cô một cái, âm thanh nhạt nhẽo dịu dàng: "Như thế này lại nói."

Tô Yểu ăn được không nhiều, ghé vào lỗ tai anh nói đi toilet.

Lục Đông Đình nâng chân mày lên nhìn cô, con ngươi tối đen giống như biển sâu khó dò, nhưng Tô Yểu cảm thấy có dịu dàng cất giấu trong đó nhìn không thấu.

Cô không biết có phải chính mình suy nghĩ nhiều không, vội vàng nhìn anh một cái, vừa muốn đứng dậy, anh lại giơ tay vuốt tóc bên tai cho cô, thấp giọng nói: "Đi thôi."

Tô Yểu nhìn thoáng qua không ít người đang nhìn bọn họ, ánh mắt cô lóe ra lườm anh một cái, nhưng không có lực sát thương gì, vừa oán trách vừa thẹn đỏ mặt.

Khóe mắt của Lục Đông Đình dường như xao động có ý cười thêm trầm, Tô Yểu nhanh chóng rời đi.

Hôm nay Giang Ngự Sênh đến một mình, bạn gái là thư ký, ngồi ở bàn khác, anh nhìn Tô Yểu đi xa, dùng âm thanh chỉ có mình và Lục Đông Đình nghe thấy, trêu tức: "Xem ra cậu không chỉ cưới bạch nhãn lang, vẫn còn biết trêu hoa ghẹo nguyệt bạch nhãn lang."

Tuy Giang Ngự Sênh không thích Qúy Viễn Kiêu nhét người phụ nữ kia vào Lục Đông Đình, nhưng anh cũng thấy không đáng giá cho Lục Đông Đình, thỉnh thoảng lại trêu chọc vài câu.

Lục Đông Đình nhấp một ngụm rượu, nhẹ cười: "Lúc này mình mới vừa thấy người, cậu đừng nói lung tung, cô ấy nghe được lại cáu kỉnh với mình."

Giang Ngự Sênh ha ha nở nụ cười: "Cậu đúng là đem người ta nuông chiều rồi hả? Thật sự là thích được luôn."

Lục Đông Đình không nói chuyện.

Giang Ngự Sênh còn nói: "Vậy cậu đúng là không phát hiện." Anh nói xong, ngón tay chỉ vào Kỳ Tĩnh Sáng ở gần đó: "Người nọ vừa rồi nhìn Tô Yểu như sói như hổ." Anh cười nói với Lục Đông Đình, không có ác ý lại trêu chọc nói: "Nhìn một thân hai người nhà cậu, bụng đã hiện ra rồi, mị lực vẫn không giảm đi."

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh