Chương 16 + 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16.

Thực sự là một hài tử thú vị a.

Vừa nghĩ đến thiếu niên biểu tình trên mặt biến hóa như đèn kéo quân kia, ta lại thấy buồn cười, cho nên mãi đến khi Văn Thanh Vũ trở lại, ta vẫn là một bộ dáng cười đau sốc hông ngồi phịch ở trên tràng kỷ.

Hung hăng mà trừng mắt ta một cái, Văn Thanh Vũ sắc mặt như cũ ở trước mặt ta ngồi xuống.

“Làm sao vậy?” Ta lộ vẻ mặt tươi cười như thiếu nợ.

“Không có gì, chỉ là có người cầm một bộ trang bị cấp hoàng kim đến đấu giá.” Văn Thanh Vũ uống một ngụm cà phê, hoàn toàn coi thường biểu tình của ta.

“Nga.” Trang bị a. Nhờ ba vị kia ban tặng, ta hiện tại hoàn toàn không cần quan tâm đến vẫn đề trang bị.

Có điều, chỉ là trang bị mà thôi,không cần phải phiền phức đến lão bản hắn chứ.

Giống như nhìn ra nghi hoặc của ta, “Ngươi nhìn bảng thứ hạng xem.” Văn Thanh Vũ buông cái chén xuống.

Mở ra menu hệ thống,kéo ra bảng xếp hạng trang bị–

Xếp đầu bảng là trang bị hoàng kim, trượt xuống bên dưới là một trang bị bạch ngân. ( bảng xếp hạng trang bị không bao gồm trang bị “Nhận chủ” (không thể rơi xuống, không thể giao dịch))

Nguyên lai là trang bị cấp hoàng kim đầu tiên, chẳng trách.

Thu lại bản mặt kiềm chế, ta cười tủm tỉm mà nhìn về phía Văn Thanh Vũ như đang ngẫm nghĩ gì đó, ” Ngươi không vội gì đi?”

Văn Thanh Vũ sửng sốt,tiếp theo có chút mù mờ mà lắc đầu.

“Chúng ta đây tới nói chuyện chính sự đi.” Ta xuất ra lệnh bài bang hội trong “túi Càn khôn”, ném lên bàn trà.

Huynh đệ thân thuộc cũng phải tính toán cho rõ ràng.

Văn Thanh Vũ hai mắt sáng ngời lập tức khôi phục bản sắc thương nhân, vừa trầm ổn vừa dè dặt hỏi: “Ngươi nghĩ muốn cái gì?”

“Thật ra cũng không có gì,” ta tùy ý mà nhún nhún vai,” chỉ có điều người nào đó ở hội đấu giá mở vào hai ngày sau, dường như còn thiếu một vật phẩm có đủ phân lượng quan trọng gì đó lên sàn đấu giá ,” một đôi mắt quyến rũ nhẹ nhàng liếc qua, “Ngươi nói có phải không?”

“Chỉ là một cái lệnh bài bang hội mà thôi. “ Văn Thanh Vũ vẫn làm cao bất động.

“Văn đại tổng tài Thân ái, ta nghĩ ngươi đã không chú ý hai chữ “Duy nhất” phía sau lệnh bài bang hội đi ?!” “Chỉ là một cái lệnh bài bang hội mà thôi.” Hừ , ngươi thật đúng là có dũng khí dùng loại khẩu khí khinh thường này nói a, trợn mắt nói dối ngươi cũng không đỏ mặt như thế!

Văn Thanh Vũ nhìn chằm chằm lệnh bài bang hội, trầm mặc.

“Tiền lời bán đấu giá 4 thành.” Ta suy nghĩ. Khẩu khí hời hợt,giống như khoản kếch sù hơn một nghìn vạn kia là giấy trắng nhẹ bay.

“Ngươi thật là biết nói giỡn,” khóe môi Văn Thanh Vũ lại nhấc lên một giọng mỉa mai, “Cho dù đây là lệnh bài bang hội duy nhất hiện tại, cũng–“

” Vậy sao?” Cắt đứt châm chọc của hắn, ta đem tư liệu cá nhân của mình mở ra trước mặt hắn.

“Ta nghĩ…”, nhìn vẻ mặt kinh ngạc, ánh mắt biến hóa thất thường mà chăm chú nhìn tư liệu của Văn Thanh Vũ, ta cười đến rất là càn rỡ, “ngươi không nên hoài nghi lợi ích mà sau này ta cấp cho ngươi đi?”

Giống như ta – một người ngoại trừ cấp bậc thì cái gì cũng không phải để tâm, là người có khả năng nhất để đi thăm dò bản đồ mới, mang về chút đồ vật kì dị cổ quái, đoạt ánh mắt người khác, phóng tới hội đấu giá– còn không phải là đặc biệt kiếm được mới là lạ.

Thân là một thương nhân thành công, Văn Thanh Vũ không thể không nghĩ ra điểm này.

“3 thành. Tối đa là 3 thành.” Văn Thanh Vũ ngẩng đầu, ” Ta cũng chỉ lấy 4 thành mà thôi.”

Xem ra ngươi nguyên là chiếm 7 thành a, thực rõ là một lão bản đủ xấu xa.

“Được!” Ta rất là sòng phẳng gật đầu, ” Nhưng tất cả các dịch vụ thuộc sở hữu của Văn thị, ta đều phải được hưởng đãi ngộ của hội viên cao nhất.” Đừng nói với ta ngươi ở trong “Hồng trần online” chỉ mở một nhà bán đấu giá.. ác…, loại dối trá này ngay cả tiểu hài tử ba tuổi cũng đều không lừa được.

“Ngươi năm đó chọn sai nghề rồi.” Sâu xa mà nhìn ta một cái, Văn Thành Vũ có chút châm chọc mà nói.

“Đa tạ khen ngợi.” Da mặt ta gần đây không tệ.

“Hừ!” Văn Thanh Vũ rốt cục thay thay đổi biểu tình,vẻ mặt u sầu mà xin hệ thống lập hiệp ước.

Chương 17.

Ân, kế tiếp đi chỗ nào đây? đi thăng cấp?

Ta tâm tình sung sướng mà từ hội bán đấu giá đi ra, không mục đích ở trên đường phố lang thang.

Nếu như muốn thăng cấp, hẳn là phải đi mua dược trước.

Vừa đi hướng hiệu thuốc ,vừa âm thầm cầu khẩn NPC ở chỗ đó không nên là một nữ nhân dong dài, đột nhiên ta bị người đụng phải một cái,cùng lúc trong tâm sinh ra đề phòng thì âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên —

“Người chơi ” Ngân sắc phong linh” đối với ngươi sử dụng “Đạo thiết thuật” (thuật đánh cắp) thất bại. “Phản thiết” bắt đầu sử dụng, đạt được “Sinh mệnh đích tán ca” .”

…Đạo tặc đáng thương…

Ta lập tức xoay người quẹo vào hẻm nhỏ, thuận tiện kiểm tra một chút thuộc tính của “Sinh mệnh đích vãn ca” kia—

Sinh mệnh đích vãn ca: vòng cổ. Bạch kim trung giai. Sinh mệnh hạn mức tối đa +20%, thể chất +2, may mắn +1. Điều kiện sử dụng: lực lượng lớn hơn 2, mẫn tiệp lớn hơn 2.

Ân, đồ rất tốt ni.

Trong “Hồng trần online” chỉ cần là trang bị gia tăng thuộc tính cơ bản đều tương đối có giá trị, huống chi cái “Sinh mệnh đích vãn ca” này còn gia tăng hai thuộc tính,đặc biệt là trang bị gia tăng may mắn hoặc mị lực còn phi thường hiếm thấy.

Chỉ là, hình như trang bị “Phụ mẫu” của ta cho ta đều là gia tăng hai thuộc tính….

Vấn đề nhân phẩm a.

Đối với đạo tặc mà nói,loại bảo bối gia tăng máu, gia tăng nhanh nhẹn, gia tăng may mắn này hẳn là sẽ không trơ mắt mà nhìn nó bị ta “dắt” đi đâu…

Trong hẻm nhỏ vắng lặng chỉ có ta một người nhàn hạ mà thong thả bước chân.

Tính nhẫn nại của ta luôn luôn tốt lắm.

“Uy, ngươi…ngươi chờ một chút!” Một thanh âm dễ nghe giống như tiếng chuông bạc ở sau người vang lên.

Một chút mỉm cười nhiễm trên khóe môi, ta theo lời dừng bước, xoay người, trầm mặc.

Cách ta khoảng năm thước, một nữ đạo tặc có khuôn mặt búp bê khả ái,phối với tóc ngắn màu vàng đẹp đẽ cùng vóc người xinh xắn hoạt bát, quả thật giống một búp bê SD cỡ lớn. (búp bê SD -sky dancers dolls, một loại búp bê do một hãng đồ chơi ở mỹ sản xuất)

Búp bê SD lúc này, vẻ mặt xấu hổ, “Ân, xin…xin lỗi, ta …ta không phải cố ý,” đầu nho nhỏ đã cúi đến không thể thấp hơn, “Ta chỉ là muốn thử một chút…Ngươi…ngươi đem cái kia trả lại cho ta có được không?” Trên khuôn mặt dần dần ngẩng lên tràn ngập chờ đợi.

Thực là một hài tử e lệ. Có điều can đảm cũng không nhỏ, một tiểu kẻ cắp lại hướng người “bị ăn cắp” muốn đồ vật còn trực tiếp như vậy, nàng hẳn là người đầu tiên.

“Không..không thể sao?” Búp bê SD mặt đỏ đến có thể làm nước bốc hơi.

Thở dài khe khẽ từ khóe miệng thoát ra, “Ngươi không cần xin lỗi.” Thanh âm như có như không như từ xa xôi vọng lại bên tai.

Thanh âm của ta luôn luôn như thế, nói dễ nghe là có chút kỳ ảo mơ hồ; nói khó nghe chính là yếu ớt. Cho nên người chơi kia mặc dù nghe được thanh âm của ta, nhưng vẫn là khó mà xác định giới tính của ta.

Búp bê SD giật mình một chút.

” “Trộm cắp” là thiên chức của đạo tặc. Chỉ cần không thẹn với lương tâm là tốt rồi.”

Đây là lời nói thật lòng của ta. Cho dù mục đích của ta là ra tay nhanh chóng, dứt khoát, tuyệt không lưu tình, khiến nữ đạo tặc trong “Hồng trần online” yên dạ yên lòng đến vô tâm vô phế. Nhưng tục ngữ nói: đã làm hòa thượng thì phải niệm kinh. Nếu đã lựa chọn rồi, thì phải tận tâm tận lực mà làm. Không có cái gì là đúng hay sai,chỉ cần có thể tuân theo nguyên tắc của bản thân, không thẹn với lương tâm, vậy là đủ rồi.

Từng là sát thủ,suy nghĩ của ta chính là như vậy. Làm một đạo tặc, nàng cũng có thể có suy nghĩ như vậy.

Ân, không biết loại phương thức “tẩy não”  này có hiệu quả hay không.

Ta vừa suy nghĩ vừa đem “Sinh mệnh đích vãn ca” thả tới trên mặt đất, xoay người, ly khai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro