Chương 3 . Thành thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ninh Dương Lan Ngọc mơ mơ màng màng mở mắt ra, cảm thấy đầu vẫn còn rất đau . Sau đó lập tức thận trọng mà nhìn thứ trong tay , đột nhiên ha hả cười, hung khí vẫn còn đây . Trong đầu lập tức tính toán ngày mai phải dẫn người đi tìm người làm cô bị thương, đang muốn đứng lên kêu A Phát A Tài, đột nhiên phát hiện đây không phải là nhà mình. Việc này làm Ninh Dương Lan Ngọc tức thì thanh tỉnh , đứng lên kỷ lưỡng quan sát xung quanh . Đây hình như là khuê phòng của một tiểu thư, bởi vì cô nhìn thấy bàn trang điểm cạnh bên giường. Nhưng gian phòng này cũng rất giản dị. Mới vừa nghĩ vậy lại nghe tiếng mở cửa , sau đó thân ảnh bửa sáng mới vừa gặp liền va vào mắt của cô

-"Cô là Nguyễn tiểu thư? " Ninh Dương Lan Ngọc nhận ra người truớc mắt nhưng cũng thật nghi hoặc nàng ta cớ sao lại xuất hiện truớc mặt mình . Hiện tại Nguyễn Thùy Trang không có che mặt, khuôn mặt tuyệt mỹ đều lộ ra . Trên mặt mang theo thản nhiên tươi cười , nhìn người kia ngồi ở trên giường mình hô to gọi nhỏ 

Trông thấy ánh mắt nghi hoặc của người nọ, bộ dáng nhăn mặt như cố nhớ lại , tâm tình nàng giống như tốt hơn, miệng cũng hơi hơi nhếch lên. Không muốn tiếp tục tra tấn người đang khổ tư truớc mắt , khẽ nhẹ nhàng nói:" Ta là Nguyễn Thùy Trang, đây là Nguyễn phủ , chàng bị tú cầu đánh mất, sau đó bị mang đến đây". Nói xong nhìn thấy người trước mặt bởi vì lời nói của mình mà thay đổi vô số sắc mặt

Tú cầu, đánh ngất, đánh mình ngất chính là tú cầu. Ninh Dương Lan Ngọc bỗng nhiên cầm thứ đàn giữ ở trong lòng ngực mình lên , quả nhiên là tú cầu không thể nghi ngờ . Cho dù Ninh Dương Lan Ngọc có ngốc cũng biết nhận được tú cầu nghĩa là gì, huống hồ cô còn cảm thấy bản thân mình rất thông minh . Khuôn mặt tuơi cười lập tức sụp đổ. Yếu ớt hỏu han:"Ơ chuyện kia, chắc không phải là muốn để cho ta với cô thành thân đâu nhỉ? "Nguyễn Thùy Trang trông thấy bộ dáng Ninh Dương Lan Ngọc vừa nhìn thấy tú cầu đã biến sắc , nhất thời giống như có điểm không ưng ý, hơi hơi gật đầu . Chợt nghe đến Ninh Dương Lan Ngọc vừa thấy nàng gật đầu liền mất hết bình tĩnh rơi vào hoảng loạn, phải thành thân ư , như vậy sao đuợc chứ, cô chính là một cô nương , làm sao có thể cuới một cô nương khác . Tuy rằng Nguyễn tiểu thư kia cũng thật xinh đẹp nhưng điều này tuyệt đối không thể đuợc

Cho nên cô hốt hoảng đến độ nhảy xuống giường , đi đến truớc mặt Nguyễn Thùy Trang toan nói thẳng :" Thật ra ... Kỳ thật ta là nữ nhân. Nếu cô không tin thì cứ sờ thử xem".Nói xong không đợi Nguyễn Thùy Trang có phản ứng liền tự ý nắm tay nàng để lên ngực mình

Nguyễn Thùy Trang còn chưa kịp tiêu hóa câu nói khi nãy người truớc mặt lại đột nhiên làm ra thêm một màn này . Nhưng bàn tay quả thật là chạm được phần mềm mại của nữ nhân, nàng ta đúng thật là một cô gái. Nàng lúc này mới thật sự bắt đầu đánh giá người trước mặt , mình vận thanh y trường sam, dáng người cao gầy, khuôn mặt ngây ngoi như đứa trẻ. Đôi mắt to, lúc nói chuyện luôn chuyển động rất phấn chấn, rất hoạt bát. Động tác của nàng không có kiểu ôn nhu của nữ hài tử mà đa phần dinh động giống nam hài tử hơn, cho nên nếu cô không nói, chỉ nhìn qua thật rất khó phát hiện giới tính của nàng.

Nhưng gạo đã thành cơm, vừa nãy Nguyễn gia vừa tiếp nhận thánh chỉ ban hôn của Hoàng Thượng, như vậy bất luận kẻ nào bất cứ chuyện gì cũng không thể thay đổi được cuộc hôn nhân này. Giống như trong lòng đã hạ quyết tâm , liền quay sang Ninh Dương Lan Ngọc đang nghiêng đầu nhìn mình, nói:" Ngươi có biết cả Ninh phủ và Ninh lâu có tổng cộng bao nhiêu người không? "Vấn đề này quả thực làm cho Ninh Dương Lan Ngọc đang lo lắng chuyện tú cầu ứng phó không kịp. Nhưng vẫn định thần,cố gắng nghĩ, sau đó đáp :"đại khái là trên duới năm mươi người"..

Nguyễn Thùy Trang gật đầu tiếp tục nói:" Vừa nãy vào lúc ngươi hôn mê, Hoàng Thượng vừa mới hạ chỉ thay chúng ta ban hôn , nếu bây giờ ngươi nói không thành thân, đó chính là kháng chỉ . Nói mình là nữ nhân, kia chính là khi quân . Đều là tội lớn, sẽ bị xử trảm, tịch thu gia sản , cho nên hiện tại chúng ta phải thành thân. Mà trên thực tế ta cũng không để ý việc ngươi là nữ". Nói xong, Nguyễn tiểu thư chậm rãi đi về phía ghế dựa, ngồi xuống, rót chén trà chậm rãi uống . Một chút cũng không để ý đến Ninh Dương Lan Ngọc ở một bên thống khổ rối rắm.

Đêm kế tiếp chính là Ninh Dương Lan Ngọc phải ruớc dâu. Rõ ràng chú rể của chúng ta rất không yên lòng, mọi người đều trêu ghẹo có phải nôn nóng gặp nương tử hay không làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Ninh Dương Lan Ngọc lập tức đỏ lên . Sau đó có nguời thừa cơ kéo cô thoát ly đám người . Nguời nọ kéo cô đến truớc cửa tân phòn mới dừng lại cũng mãi cho đên lúc này Ninh Dương Lan Ngọc mới nhìn rõ đuợc người vừa kéo mình là ai . Hóa ra là đại thiếu gia của Nguyễn phủ, đại cửu tử(anh vợ) của cô, Nguyễn Thanh Dân
Lúc này Nguyễn Thanh Dân nhìn thấy Ninh Dương Lan Ngọc , nghũ thầm rằng khuôn mặt này thật đúng là không giống với người bôn ba trong thương truờng, vẫn nói thương nhân trọng lợi không trọng tình , hy vọng nguời trước mắt sẽ không làm khổ muội muội của hắn a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#gaunho