Bedtime story 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️warning: 🔞🔞🔞
.
.
.
Jaeyun cảm thấy vô cùng mệt mỏi, em thậm chí còn không buồn chớp mắt khi tay của Sunghoon lướt trên chân mình trong chuyến xe tan làm. Lịch trình ngày hôm nay dài hơn vì địa điểm ghi hình ở một nơi nào đó xa lắc lơ và sẽ mất ít nhất một giờ đồng hồ để về đến kí túc xá-Jaeyun hy vọng em sẽ chợp mắt được một lúc để nạp năng lượng cho kèo chơi game mà em đã hứa với Riki vào đêm nay.

Nhưng Park Sunghoon lại có kế hoạch khác.

Bắt đầu bằng một bàn tay ngây thơ trên đầu gối, điều này không có gì bất thường. Thằng bồ của em luôn chạm vào Jaeyun theo một cách nào đó, cho dù đó là một bàn tay trên đầu gối, trên eo hay trên lưng em-thật thoải mái khi biết Sunghoon luôn ở bên cạnh.

Mắt Jaeyun nhắm nghiền, gần như bị cuốn đi cho đến lúc em cảm nhận được bàn tay của Sunghoon lướt dần lên chân mình, ngón tay út di chuyển để chạm vào đũng quần em. Jaeyun không cử động, như thể đóng băng sẽ làm mất đi cảm giác kích thích đang chạy dọc sống lưng và da thịt em. Sunghoon bắt đầu nhào nặn phần thịt ở đùi trong của Jaeyun, những ngón tay áp sát một cách nguy hiểm.

Em có thể cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể Sunghoon khi hắn cúi xuống gần hơn, đôi môi lướt qua tai em thì thầm, "Anh biết là bạn chưa ngủ. Mở mắt ra thử xem, hửm?"

Hơi thở ấm áp của Sunghoon phả vào da khiến Jaeyun nổi da gà và khi đôi mắt em mở to là lúc em nhìn thấy bàn tay của Sunghoon đang đặt cao trên chân mình. Hắn di chuyển bàn tay to lớn để nó ôm lấy dương vật vẫn đang được che chắn bởi quần áo của Jaeyun, chạm vào nó và khiến em vặn vẹo.

Jaeyun nhìn Jongseong và Heeseung, cả hai người kia đều đang ngủ hoặc đang đeo tai nghe-không chắc họ sẽ nghe thấy bất kỳ điều gì đang xảy ra ở hàng ghế phía sau, không chắc họ sẽ nhìn thấy vì trời tối, nhưng ý tưởng về nó khiến tim Jaeyun đập loạn nhịp, làm em phấn khích. Em nuốt khan quanh cục nghẹn trong cổ họng.

Jaeyun biết Sunghoon sống vì điều này, sống để khiến em vặn vẹo, khiến nội tâm em hoảng loạn, quan sát đôi mắt em láo liên tìm kiếm bất cứ ai có thể đang theo dõi.

Sunghoon luồn tay xuống cạp quần thể thao và quần lót của Jaeyun, nắm lấy tay em, thử kéo mạnh. Jaeyun vẫn chưa hoàn toàn cương, nhưng với cách họ đang làm, sẽ không còn lâu nữa em sẽ như vậy thôi, và đó là lúc rắc rối thực sự sẽ đến.

"Trong mấy shoot ảnh mà chúng ta đã chụp trông bé đẹp lắm ấy" Sunghoon thì thầm, "Nhìn bé luôn xinh đẹp ở những nơi mà anh không thể chụp được bé, nhất là khi ở trước mặt mọi người."

Jaeyun không thể ngăn bản thân tạo ra những tiếng thút thít khe khẽ, cắn chặt môi dưới để ngăn không cho bất kỳ tiếng động nào thoát ra. "Hoon," em nói một cách yếu ớt, và em nghĩ mình ghét nụ cười mà Sunghoon dành cho em nhiều như em yêu nó.

"Nhưng bé muốn điều đó mà, phải không?" Bất chấp sự hạn chế về chất liệu quần lót và quần thể thao của Jaeyun, Sunghoon vẫn vuốt ve em bằng những chuyển động nhỏ, ngón tay cái lướt qua đầu dương vật của em và khiến làn da em ngứa ran. Nhưng Jaeyun cần nhiều hơn thế. Nhiều hơn nữa.

"Bé muốn quỳ gối, chổng mông trước tất cả những chiếc máy ảnh đó, hửm? Trước mặt tất cả các staff và các thành viên? Muốn cho họ thấy bạn trông ngu ngốc như thế nào dưới tay anh không?"

Thật nhục nhã biết bao khi những lời nói của Sunghoon làm ảnh hưởng đến mình, làm sao Jaeyun có thể cảm thấy bản thân đang rỉ ra khắp các ngón tay của hắn. Em biết mình sẽ rơi vào tình thế khó xử khi rời khỏi xe và đi lên ký túc xá, nhưng trong thời điểm này, với bàn tay của Sunghoon ôm lấy dương vật em và thì thầm vào tai em, em không quan tâm.

"Bé nghĩ Heeseung-hyung sẽ nghĩ gì nếu anh ấy quay lại và thấy anh đang quay tay cho bé? Nếu anh ấy nhìn thấy con ciu nhỏ dễ thương của bạn trong tay anh, những ngón tay của anh đã bao phủ lấy bạn, hửm?"

Trước mặt họ, Jongseong khẽ rên rỉ trong giấc chiêm bao, đổi tư thế ngủ và điều đó khiến tim Jaeyun đập thình thịch, một chút rùng mình chạy dọc sống lưng em.

"Còn Jongseong thì sao?" Sunghoon tiếp tục, và Jaeyun cảm thấy cơn nóng bắt đầu truyền lên cổ, cảm thấy hơi thở của mình bị nghẹn lại trong cổ họng.

"Cái gì? Cậu ấy thì sao?" Jaeyun cố gắng thở ra, mắt mở to. Hắn đảo mắt nhìn cục cún vẫn đang thắc mắc, chắc chắn rằng Jongseong vẫn đang ngủ say, không để ý đến cuộc trò chuyện đang diễn ra ngay sau lưng mình. Hoặc có điều gì khác đang xảy ra.

"Đừng giả vờ như không để ý," Sunghoon nói, rồi cười nhẹ khi hắn nhận ra Jaeyun thực sự không hiểu hắn đang nói về cái gì. Tay hắn vuốt lên dương vật của em, ngón tay cái ấn vào đầu khấc khi hắn nói. "Anh thấy cái cách cậu ta đôi khi nhìn bé..."

Jaeyun thở hổn hển, đông cứng khi phát giác ánh mắt của người quản lý lướt nhanh qua gương chiếu hậu, nhưng rồi ảnh lại tập trung vào con đường. Em thở phào một chút, chuyển sự chú ý của mình trở lại Sunghoon, người trông có vẻ thích thú với toàn bộ sự việc lúc này.

"Jongseong nhìn bé như thể bé đặt mặt trời và mặt trăng lên bầu trời hoặc một cái gì đó khác vậy" Sunghoon thì thầm, và chuyển động của hắn trở nên nhanh hơn khi tiếp tục. Sunghoon ậm ừ, như thể đang cân nhắc điều gì đó, như thể đang suy nghĩ rất nhiều.

"Bé có nghĩ Jongseong có thể khiến bé cảm thấy dễ chịu như thế này không?"
Ngón tay cái của hắn chọc mạnh vào lỗ niệu đạo kèm câu hỏi này, hàm răng lóe sáng dưới ánh đèn đường vụt qua khi Jaeyun thút thít.

"Không, em...em," Jaeyun lắp bắp, "Em không thấy cậu ta như vậy chút nào--" Sunghoon cắt ngang dòng suy nghĩ của em bằng cách vừa vặn nắm tay vừa chạm đến đầu dương vật của Jaeyun và em bị nghẹn một chút vì cảm giác đó.

"Anh biết bạn không biết," Sunghoon nói, hoàn toàn yên tâm, hoàn toàn tin tưởng. "Bởi vì không ai có thể đụ bạn như anh. Không ai mang lại cảm giác tuyệt vời cho bạn như anh đã làm, phải không, chó con?" Sunghoon khẽ cười khi miệng Jaeyun há hốc vì khoái cảm vỡ vụn mà em cảm nhận được khi bàn tay của hắn đang bao quanh em, thật chặt và nóng bỏng. "Cún con ngốc nghếch của tôi, tất cả là vì tôi."

Sự xấu hổ đốt cháy gáy mềm và Jaeyun vẫn yêu thích điều đó. Sự chiếm hữu ngọt ngào, gần như mang tính cảnh báo bao trùm lấy lời nói của Sunghoon lại như truyền hơi nóng của sự kích thích liếm qua da em lần nữa.

"Muốn nói cho anh nghe không? Bé là gì vậy Yunie?" Giọng Sunghoon ngọt như đường, nụ cười thích thú nở trên môi trêu chọc em. Jaeyun không nói gì trong một lúc, đầu óc trống rỗng trừ suy nghĩ về việc em muốn bắn như thế nào. Sunghoon bóp vào gốc dương vật, và Jaeyun có thể cảm nhận được sự dính dính giữa dương vật của mình với các ngón tay của bạn trai. "Thôi nào, anh muốn nghe bạn nói."

"Cún con ngu ngốc...của anh" Jaeyun thì thầm, giọng như vỡ ra ở từ cuối cùng khi Sunghoon lại tăng tốc độ di chuyển.

"Ngoan lắm" Sunghoon cười toe toét, và Jaeyun nghĩ nếu chú ý lắng nghe, em có thể nghe thấy những âm thanh chuyển động uyển chuyển của bàn tay kia quanh dương vật mình. Tim em bắt đầu đập nhanh hơn khi nghĩ rằng ai đó có thể sẽ nghe thấy nó

"Ồ?" Sunghoon nhẹ nhàng thốt lên, cười rộng hơn khi hắn liếc nhìn ra ngoài cửa sổ và quan sát xung quanh-Jaeyun cũng vậy, căng thẳng khi nhận ra tại sao Sunghoon trông có vẻ không đứng đắn như này. "Chúng ta sẽ về đến nhà trong năm phút nữa, Yunie."

Jaeyun nuốt khan. Em hiểu bạn trai của mình, điều này có thể xảy ra theo một trong hai cách: Sunghoon có thể em xuất ra, hoặc hắn có thể dừng hoàn toàn những gì họ đang làm và bỏ mặc Jaeyun mà không được bắn. Bản thân Sunghoon trông như đang cân nhắc xem mình muốn làm gì, môi dưới mím lại giữa hai hàm răng khi cân nhắc các lựa chọn của mình

"Anh nghĩ anh sẽ để bạn ra" cuối cùng Sunghoon cũng nói, và mặc cho sự hào phóng của hắn, mặc dù Jaeyun cảm thấy nhẹ nhõm khi nghĩ rằng mình sẽ được bắn ra, em không thể xác định được tia sáng vừa lóe lên trong mắt Sunghoon, tia sáng của thứ gì đó gần giống như ác ý - em luôn biết có một chút gì đó xấu xa trong hắn, và em nghĩ mình thích điều đó. "Anh muốn bạn xuất tinh khi có hiệu lệnh của anh. Bạn có nghĩ rằng mình có thể hoàn thành điều đó cho anh không, chó con?

Jaeyun không biết tại sao lại có cảm giác như em phải mất cả đời để xử lý những gì Sunghoon vừa nói và chỉ thoát ra khỏi những suy nghĩ đó khi hắn dùng bàn tay còn lại ôm lấy mặt em, khiến quai hàm Jaeyun đau nhói. Nỗi đau này chẳng còn mới mẻ gì

"Trả lời anh đi" Sunghoon nói, di chuyển khuôn mặt của Jaeyun từ bên này sang bên kia một cách thô bạo, và khi thấy em không trả lời nữa, hắn mới buông mặt em ra, giọng Sunghoon trở nên nhẹ tênh- điều mà Jaeyun sẽ phản đối là Sunghoon hàng thật sẽ xuất hiện trong giây lát thôi. "Bé yêu, màu của bạn là gì nhỉ?" Sunghoon nói, gạt những lọn tóc vương vãi khỏi mắt Jaeyun.

Jaeyun biết điều quan trọng bây giờ là em phải trả lời câu hỏi đó, ngay cả khi em đang cảm thấy choáng ngợp và khó khăn khi trả lời những câu hỏi khác nữa của Sunghoon. "Màu xanh lá."

"Tốt" Sunghoon thì thầm, và hắn cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên thái dương em, như thể đang trấn an em  trước khi hắn tiếp tục dịch vụ chăm sóc của mình đối với dương vật Jaeyun, những chuyển động gần như tục tĩu bên dưới lớp vải thấm đẫm mồ hôi của em. "Bé giỏi lắm Jaeyun, đối với anh bé là tuyệt nhất"

Jaeyun có thể cảm thấy khoái cảm trong bụng mình vỡ vụn như một sợi dây sắp đứt và em không chắc mình còn có thể cầm cự được bao lâu nữa.

"Làm ơn đi mà, Hoon" Jaeyun thì thầm, mắt em nhắm lại một lúc để có thể tập trung vào cảm giác của mình lúc này. "Muốn ra..."

"Anh biết rồi chó con, bé dễ thương thật đấy," Sunghoon nói, giống như cách người ta giao tiếp với một con vật nhỏ. "Hãy ra cho anh, chó con, bạn xứng đáng với điều đó"

Mắt Jaeyun trở nên trắng xóa khi cuối cùng em cũng được thả ra, cảm nhận những cử động khéo léo từ bàn tay của Sunghoon, khiến tinh dịch dễ ​​dàng chảy xuống dương vật em và em có thể cảm thấy nó đang rớt xuống bi rồi tích tụ trong quần lót, lúc này Jaeyun cảm thấy thật...thật bẩn - và em còn thấy hơi xấu hổ vì bản thân em khá thích nó. Yêu nó.

Thật đáng để nhục nhã khi em thấy vẻ mặt lúc này của Sunghoon khi bản thân em đang liếm đống sản phẩm cuả chính mình từ những ngón tay của bạn trai. Jaeyun biết chính xác mình hiện tại trông như thế nào với hai má hóp lại quanh ngón tay của Sunghoon, lưỡi đảo quanh các ngón và nuốt xuống từng giọt - em biết ánh sáng lấp lánh trong mắt Sunghoon và nó lại khơi dậy sự kích thích quét qua em.

.
.

"Hoon"

Sunghoon ậm ừ trả lời khi đứng ở quầy bếp để tự pha cho mình một tách trà. Hắn thức dậy với một cơn đau họng, và Jongseong đã nghiêm khắc bảo hắn uống thứ gì đó ấm và nghỉ ngơi đi. Các thanhg viên khác đã ra ngoài hôm nay, cố gắng tận dụng mọi khoảnh khắc trong trong ngày nghỉ hiếm hoi của họ. Jaeyun và Sunghoon đã đồng ý ở lại kí túc xá và giờ họ đang nằm dài trên sofa để xem phim

"Bạn có..." Jaeyun nghĩ rằng em có thói quen chẳng bao giờ suy nghĩ đầy đủ về những gì mà mình muốn nói, chẳng buồn cân nhắc tới những phản ứng mà em có thể nhận lại -  nhưng đây là Sunghoon, tất nhiên em chẳng có gì phải xấu hổ, ít nhất là không phải tại cái thời điểm này trong mối quan hệ của họ.

Sunghoon kiên nhẫn chờ đợi Jaeyun tiếp tục những gì mà em định nói, chiếc thìa kim loại kêu lanh canh trên thành cốc khi hắn khuấy một ít hỗn hợp yuzu-mật ong ngọt ngào vào thứ chất lỏng đang bốc khói nghi ngút

Jaeyun hít một hơi. Em biết họ đang có một khoảng không gian và thời gian riêng tư tại kí túc xá nhưng em vẫn cảm thấy mình cần phải thì thầm khi cuối cùng bản thân cũng đủ bình tĩnh để nói những gì mà em muốn nói. Jaeyun cựa quậy trên chỗ ngồi nơi mặt bếp đối diện với Sunngoon, những ngón tay bấu chặt vào cạnh đến mức các khớp ngón tay trở nên trắng bệch.

"Bạn đã bao giờ nghĩ đến việc đụ em khi em đang ngủ chưa?"

Sunghoon chết lặng, chiếc thìa kim loại vẫn nằm yên trong cốc, không nghe thấy thêm bất kì tiếng leng keng nào. Hắn quay lưng về phía Jaeyun, vẫn như đóng băng khi não bộ còn đang xử lý những gì mà em vừa nói. Jaeyun ước, ít nhất Sunghoon cũng phải quay lại nhìn mình, để em có thể đánh giá nét mặt của hắn ngay lúc ấy. Cơn nóng của sự xấu hổ lan tỏa khắp da thịt Jaeyun, giống như một ngọn lửa không thể kiểm soát, bùng cháy lên gáy và đến tai em.

"Hoon à?" Giọng Jaeyun nhỏ xíu, và em cảm thấy bản thân như đang thu mình lại.

Sunghoon cuối cùng cũng quay lại và trông hắn đỡ sốc hơn nhiều so với những gì Jaeyun đã nghĩ. "Xin lỗi, anh chỉ-" Hắn khẽ cười một chút, hoàn toàn lo lắng, và Jaeyun sẽ nghĩ điều này thật dễ thương nếu hắn không quá lo lắng về câu trả lời của mình. "Anh đã không mong đợi rằng bạn sẽ hỏi anh điều đó."

Jaeyun sợ phải nói, những từ ngữ để lấy lại mọi thứ đang bị mắc kẹt trong cổ họng. Sự lo lắng như cào vào bụng em.

"Để trả lời câu hỏi của bé..." Sunghoon nói một cách chậm rãi, nâng cốc lên môi và thổi nhẹ trên bề mặt khiến hơi nước bốc lên. Hắn nhìn Jaeyun qua miệng ly, chậm rãi nhấp một ngụm. "Anh cũng đã nghĩ về nó. Nhân dịp..." Sunghoon giải quyết vấn đề cuối cùng như một lời tuyên bố bâng quơ, như thể hắn không thừa nhận đã đụ Jaeyun trong khi em baat tỉnh và không hề hay biết. Jaeyun rùng mình một chút với ý suy nghĩ đó, rồi bật dậy khi nghĩ về nó.

"Thật ư?" Jaeyun thì thầm, em quan sát cái cách mà Sunghoon đặt cốc xuống và bước đến chỗ em đang ngồi trên quầy, hai tay hắn đặt trên mặt phẳng ở hai bên người em, đẩy hai chân của Jaeyun ra để hắn có thể đứng giữa chúng. Sunghoon đang ở gần em đến nỗi nếu Jaeyun dịch chuyển chỉ một milimet, mũi của họ cũng sẽ cọ vào nhau. Ánh mắt chăm chú của Sunghoon dán chặt lên môi em một khoảng thời gian ngắn trước khi ngước lêm để chạm mắt với em. Các dây thần kinh não bộ dường như đã tiêu tan.

Sunghoon khịt mũi, đưa tay lên ôm má, ngón tay cái miết trên da thịt. Hắn nghiêng đầu sang một bên, như thể đang suy nghĩ, chiêm nghiệm điều gì đó. "Bé đã nghĩ về nó bao giờ chưa ? Tưởng tượng nó ra à?"

Jaeyun gật đầu, bị phân tâm bởi độ bóng loáng ở đôi môi của Sunghoon. Có điều gì đó ở Sunghoon luôn có sức hút mãnh liệt, như thể em không thể không bị thu hút bởi hắn.

"Ôi chó con của anh" Sunghoon nói, giọng hắn gần như đang răn đe. "Bạn đã tưởng tượng anh lợi dụng bạn trong giấc ngủ đấy à?"

"Không phải là lợi dụng em... nếu em nói với bạn rằng bạn có thể làm điều đó" Jaeyun lặng lẽ nói, quay mặt đi để tránh giao tiếp bằng mắt với Sunghoon. Em cảm thấy ngứa ngáy vì xấu hổ, muốn bỏ chạy ngay đi, nhưng em không thể, không thể khi Sunghoon gần như ghì chặt em vào quầy bếp.

"Bé đã nghĩ về cái gì vậy?" Sunghoon hỏi, nhưng hắn không có ý định tìm kiếm câu trả lời. Hắn luôn có thể đoán ra chính xác những gì Jaeyun đang nghĩ. "Bạn có tưởng tượng anh cởi quần áo bạn trong khi bạn đang bất tỉnh không? Những ngón tay của anh lướt trên da và làm cho bạn cảm thấy dễ chịu đến mức bạn phản ứng ngay cả trong giấc ngủ của mình?"

"Em muốn bạn sử dụng em theo bất cứ cách nào mà bạn muốn" Jaeyun thì thầm, và em có thể thấy quai hàm của Sunghoon siết chặt lại lúc này, có thể chứng kiến ánh mắt của kẻ đi săn tỏa ra trên gương mặt hắn một lần nữa. Jaeyun luôn có thể đưa bạn trai đến bất cứ nơi nào hắn muốn, cho dù Sunghoon có biết điều đó hay không. "Bạn không cần phải hỏi lại em đâu..."

Sunghoon như bừng tỉnh trong giây lát, trở nên nghiêm túc như Jaeyun từng thấy. "Yunie, bé yêu" hắn nhẹ nhàng nói, và cái chạm của nhẹ như lông hồng khi hắn chạm các khớp ngón tay vào má Jaeyun. "Bạn biết anh yêu bạn đúng không?"

Jaeyun nhíu mày, chậm rãi gật đầu. "Tất nhiên rồi. Em cũng yêu bạn."

"Và một phần của tình yêu đó được xây dựng dựa trên sự tin tưởng của chúng ta dành cho nhau, đúng chứ?" Sunghoon thì thầm, đan xen những ngón tay của họ vào nhạ. "Anh sẽ luôn luôn hỏi." Jaeyun cảm thấy choáng ngợp, bối rối và kích thích chiến đấu để giành được toàn bộ sự chú ý của em. "Hãy nói cho anh biết bạn muốn anh làm gì nào."

"Em muốn bạn...đụ em khi em ngủ," Jaeyun thì thầm, và em có thể cảm thấy má mình nóng bừng lên khi phát hiện nụ cười ẩn ý của Sunghoon về điều này, đôi mắt của hắn mang đầy vẻ thèm muốn.

"Good boy"

.
.
.
To be continue...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro