Bedtime story 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jaeyun đã có một ngày dài.

Các buổi quay chụp diễn ra liên tiếp trong hôm nay và em cũng đã mất ngủ từ mấy ngày trước. Dù vậy Jaeyun vẫn dành hàng giờ đồng hồ thâu đêm để chơi game với Riki vì em đã hứa-và tất nhiên sẽ chẳng bao giờ thất hứa với em út của họ.

Có một sự thật mà ai cũng biết, Jaeyun là người ngủ nhiều nhất trong số các thành viên.

Mọi người thường trêu chọc em giống như một ông già, lên giường và ngủ lúc 9 giờ tối bất cứ khi nào có thể, và kể từ khi mối quan hệ của em và Sunghoon bắt đầu, hắn cũng đã bị lôi kéo theo lịch trình ngủ này của cún con hầu hết mọi thời gian.

Ngay cả vào những ngày mà họ kết thúc buổi tập tương đối sớm và mọi người đều muốn thức để xem phim hoặc chơi game cùng nhau, Jaeyun sẽ luôn đến sớm hơn những người khác. Giấc ngủ rất quý giá đối với em và Sunghoon luôn thấy bạn trai mình thật đáng yêu vì điều đó.

Lợi ích của việc đi ngủ sớm với Jaeyun thường liên quan đến việc Sunghoon có thể làm tình với em bé của hắn hay không, cho đến khi Jaeyun chìm vào giấc ngủ, điều mà em luôn thất vọng-đặc biệt là gần đây, khi họ thử nghiệm những điều mới thường xuyên hơn

Các cuộc thử nghiệm đều vào đêm khuya, và Jaeyun nhận ra rằng em không thể ngủ nhiều như mình muốn. Và sau một ngày dài như ngày hôm qua, cùng với việc thiếu ngủ vào đêm hôm trước, cún con của chúng ta đã vụt tắt như một ngọn nến trước gió

Một điều khác về Jaeyun? Nhỏ này ngủ say như chết.

Sunghoon nghĩ rằng hắn có thể đã hạ thấp tần suất tơ tưởng đến việc có thể đụ Jaeyun khi em đang ngủ nhưng cuối cùng lại nghĩ về nó nhiều hơn những gì hắn cho phép.

Kể từ khi quyết định không cần quá cẩn thận nữa, cả hai đã tìm hiểu khắp nơi trên các trình duyệt riêng tư, đọc những thứ khác nhau để thử cùng nhau-một trong những thứ này là somnophilia*. Jaeyun đã cảm thấy sợ hãi khi đề xuất nó ra bởi vì ngay cả somnophilia trực tuyến, ngay cả khi có sự đồng thuận, chúng đều là một chủ đề cấm kỵ.

(*somnophilia: trải nghiệm tình ái lập dị thông qua việc sex với người đang ngủ)

Jaeyun đã không đề cập đến lý do tại sao em muốn thử somnophilia, không đề cập đến việc em đã xem bất cứ điều gì về nó ở đâu, nhưng thực tế, việc Jaeyun cởi mở với nó là quá đủ đối với Sunghoon. Kể từ khi ấy, họ đã thảo luận về vấn đề này một cách nghiêm túc hơn, liệu Jaeyun có muốn báo trước hay không, hay liệu Sunghoon có thể... tự do hơn không , như cách họ vẫn gọi. Họ đã đưa ra quyết định sau đó

Như thế sẽ nóng hơn đấy , Jaeyun đã thì thầm vào tai hắn những điều này, hơi thở nóng bỏng phả vào da khiến Sunghoon luôn rùng mình khi nhớ lại.

Hắn đang nằm dài trên sofa với các thành viên khác, nhìn Jaeyun nói lời chúc ngủ ngon với mọi người và đi về phòng làm một giấc. Sunghoon cảm thấy tồi tệ, hắn biết Jaeyun thường cần ngủ nhiều hơn những người còn lại để có thể hoạt động bình thường, nhưng giữa tất cả các thử nghiệm của họ và việc ẻm chẳng thể từ chối Riki, Jaeyun đã không được nghỉ ngơi nhiều như trước đây.

Sunghoon chơi vài vòng Mario Kart với những người còn lại, cuối cùng chỉ chọn ngồi xem. Thật thú vị khi nhìn những người còn lại dồn hết cảm xúc vào trò chơi, đến mức la hét và chế nhạo nhau.

Cuối cùng, theo cách riêng của mình để lãnh đạo nhóm với tư cách là thành viên nhỏ tuổi thứ hai, Jungwon đã nhẹ nhàng thúc giục và đẩy tất cả bọn họ đi ngủ. Cả nhóm có một buổi chụp hình muộn vào sáng mai, nhưng ngủ một giấc cũng không hại gì nên họ sẽ được nghỉ ngơi đầy đủ cho buổi chụp hình và phần còn lại của lịch trình trong ngày hôm sau.

Sunghoon dành thời gian để chuẩn bị đi ngủ, cẩn thận thực hiện các bước chăm sóc da mà bác sĩ da liễu của họ (và Sunoo) đã chuẩn bị cho hắn, đánh răng một cách thong thả, để Riki dội nước và chiếm lấy phòng tắm trong một khoảng thời gian dài không cần thiết vì Sunoo cần sử dụng wc và hắn thích phản ứng của thằng bé mỗi khi nó bị người khác làm cho bực mình. Riki bị Sunoo xô một cái khi bước ra khỏi phòng tắm, nhỏ mắt cáo cười khúc khích khi nhận lại cái lườm của thằng nhóc nhỏ tuổi hơn khi nó đang đóng cửa phòng tắm lại sau lưng.

Một cảm giác hồi hộp và kích thích nhộn nhạo trong bụng Sunghoon khi hắn tiến đến phòng Jaeyun - hiện tại thì là phòng của cả. Cửa mở, ánh sáng từ hành lang chiếu vào và trong một khoảnh khắc vô tri, hắn chỉ đứng đó, nhìn chăm chăm vào bóng tối. Sunghoon giật mình tỉnh táo lại khi bị Jongseong chọc chọc vào giữa hai bả vai.

"Mày định cắm rễ luôn ở đây như một cái cây leo à?" Jongseong khẽ hỏi, khịt mũi. "Kì lạ"

Sunghoon nghĩ vẩn vơ về việc Jongseong có lẽ sẽ không đùa rằng hắn là một kẻ lập dị nếu cậu ta biết hắn có ý định sắp làm gì.

Sunghoon bước vào phòng, đóng và khóa cánh cửa sau lưng lại như mọi khi. Hắn muốn bật chiếc đèn nhỏ mờ mờ mà Jaeyun để trên tủ quần áo của ẻm nhưng rồi quyết định không làm bật nữa. Màn hình máy tính của Jongseong vẫn đang bật và dường như nó chỉ cung cấp đủ ánh sáng để Sunghoon có thể nhìn rõ mọi thứ trong một căn phòng hoàn toàn tối đen như mực.

Tim Sunghoon đập thình thịch khi hắn tiến đến gần giường hơn, nhận ra Jaeyun trông thật bình yên trong giấc ngủ, trông em thật sự ngây thơ. Môi mọng hé mở, hơi thở nhẹ nhàng thoát ra từ giữa hai cánh môi. Mái tóc màu hạt dẻ mềm mại rối bù, hàng lông mi sẫm màu xòe ra dán lên gò má. Jaeyun nằm ngửa, tay chân dang rộng và buông thõng một cách vô thức

Sunghoon vuốt những lọn tóc loà xoà trên mặt xinh yêu của hắn sang một bên. Ngay cả trong ánh sáng yếu ớt, hắn vẫn có thể nhìn thấy đôi môi căng mọng lấp lánh kia, khao khát muốn ngậm nó, liếm nhẹ như đang thưởng thức một miếng bánh ngọt ngào, ấn sâu xuống-và thực tế ở đây, với suy nghĩ bản thân có thể làm bất cứ điều gì với em khiến hắn rùng mình vì ham muốn. Chúng ta nên bắt đầu từ đâu nhỉ?

Jaeyun không có phản ứng gì khi Sunghoon đẩy lớp vải mềm mại của chiếc áo thun lên cao, lướt ngón tay trượt theo mặt phẳng bụng. Một trong hai núm vú của em bị Sunghoon miết lên, say mê quan sát nụ hoa dần cứng lại khi được chạm vào. Hắn cúi xuống và thử liếm bên còn lại của Jaeyun, ngậm lấy nó giữa môi và mút, dùng răng cắn nhẹ vào đó. Jaeyun thút thít, nhưng không tỉnh giấc.

Sunghoon quan sát khuôn mặt Jaeyun khi hắn lần tay xuống bụng, đầu nghiêng sang một bên lúc móc ngón tay vào cạp quần pyjama của em. Với áp lực nhẹ nhất, ấn lòng bàn tay của mình vào dương vật vẫn đang được che chắn bởi quần áo của Jaeyun

"Mmm" Jaeyun khẽ càu nhàu, đột ngột quay đầu lại.

Tim Sunghoon đập thình thịch và những ngón tay hắn tiếp tục run rẩy khi chạm vào dương vật đang dần cứng lên của Jaeyun. Hắn rướn người, áp môi mình vào môi em, và bằng cách nào đó, sự thiếu phản kháng ở đây lại kích thích hắn nhiều hơn tưởng tượng. Sunghoon hôn dọc theo một bên cần cổ của Jaeyun, cạ răng vào phần da nhạy cảm - hắn chắc rằng điều đó sẽ gợi lên một số câu hỏi, nhưng lúc này Sunghoon không đặc biệt quan tâm tới nó nữa, không phải khi hắn có tất cả sức mạnh, không phải khi hắn có thể đánh dấu Jaeyun bao nhiêu tùy thích mà không khiến em bảo hắn phải dừng lại.

Sunghoon ngồi quỳ trên gót chân, những ý tưởng táo bạo đang tấn công hắn cùng một lúc - Jaeyun nói rằng hắn có thể làm điều này, nói rằng hắn có thể sử dụng ẻm theo bất cứ hình thức nào mà hắn muốn, bất cứ khi nào, và những ý nghĩ đó khiến máu dồn hết lên đầu, lên dương vật của hắn và Sunghoon nghĩ rằng mình sắp mất trí rồi

Hắn chợt nghĩ rằng mình nên ghi lại toàn bộ sự việc của đêm nay vào điện thoại để sáng mai có thể cho Jaeyun xem, vì với mức độ này, cún con của hắn đã hoàn toàn bất tỉnh và có khả năng sẽ không nhớ bất cứ thứ gì - ý nghĩ tất cả những điều này sẽ có trên video khiến sống lưng Sunghoon như một dải băng kích thích, khiến đầu ngón tay hắn co giật.

Sunghoon giật mạnh chiếc sơ mi của bản thân rồi ném nó sang một bên, làm điều tương tự với quần pyjama và boxer của mình, biết rằng lát nữa sẽ rất khó để cởi quần áo bằng một tay vì hắn còn bận quay lại mọi thứ đang xảy ra.

Khi Sunghoon bấm nút record , đèn flash bật sáng, và trong vài giây hoảng hốt hắn sợ Jaeyun sẽ tỉnh giấc vì ánh sáng gay gắt chiếu vào mặt mình, nhưng em không hề cử động, chẳng phản ứng bất cứ điều gì với nó khiến Sunghoon không khỏi há hốc mồm.

Hắn kéo quần thể thao và quần lót của Jaeyun xuống một cách khó khăn, phải hơi nâng em lên để vải tuột khỏi mông và xuống đến mắt cá chân. Jaeyun đã cương lên một nửa, rỉ ra một ít vào đùi trong của em. Chân em dang rộng hơn một chút, hắn cúi xuống hôn dọc theo mép đùi em và vòng qua phía trước, nắm lấy tay Jaeyun và kéo nhẹ vài cái.

Sunghoon thực sự không biết mình sẽ sở hữu được bao nhiêu phần trong video và chắc chắn rằng khi kết thúc, bản ghi hình sẽ chỉ là một loạt các cảnh quay mờ, rung với âm thanh bị bóp nghẹt, nhưng nó đáng để thử.

Sunghoon muốn thử một cái gì đó. Jaeyun luôn có một chút ám ảnh ở miệng, cho dù họ có quan hệ tình dục hay không. Ẻm liên tục cho mọi thứ vào miệng mình, dù đó có là đầu bút, mép tay áo sơ mi của ẻm hoặc ngón tay của Sunghoon. Hắn ấn hai ngón tay của mình vào khóe môi đang hé mở của Jaeyun, nhét chúng vào miệng em vừa đủ để lưỡi em chạm vào nó.

Môi Jaeyun quấn lấy hắn như bản năng, như thể ngay cả trong tiềm thức cũng biết rằng em luôn cần thứ gì đó ở trong miệng, thứ gì đó để nghịch ngợm mọi lúc.

"Chết tiệt" Sunghoon thở hắt, nhận ra rằng Jaeyun đang mút ngón tay mình. Nó nhẹ nhàng, không có nhiều lực tác động lên chút nào, nhưng đủ để khiến suy nghĩ của hắn trở nên điên cuồng. Ngay cả khi ngủ, Jaeyun vẫn rất nhạy bén với những thứ như thế này.
"Luôn cần một cái gì đó của anh trong miệng bé, huh?"

Sunghoon không biết tại sao mình lại nói, có vẻ như Jaeyun không thể nghe thấy gì. Hắn vượt quá mức quan tâm đến logic và tính hợp lý.

Không có gì hợp lý và không hợp lý về việc muốn đụ bạn trai của mình khi ẻm đang ngủ-hoàn toàn không có vấn đề gì...

Chỉ từ cái búng tay thôi, Jaeyun đã cương cứng, rỉ ra rất nhiều trên bụng em và Sunghoon không nghĩ mình có thể chờ đợi điều này lâu hơn được nữa. Hắn cần em, cần cảm nhận em, cần sử dụng em.

Những suy nghĩ của Sunghoon đang vội vã với tốc độ một dặm một phút, thất thường, gợi tình và rất ít mạch lạc. Sử dụng, sử dụng, sử dụng, sử dụng...

Sunghoon đỡ Jaeyun nằm sấp một nhẹ nhàng nhất có thể, xoay đầu em lại để mặt không bị úp vào đệm và tất nhiên để không vô tình bị ngạt thở-ít nhất Sunghoon cũng đủ lý trí để làm việc này.

Hắn với lấy lọ dầu bôi trơn từ trong ngăn kéo bên cạnh giường, và tiếng nắp bật mở nghe có vẻ quá to so với sự tĩnh lặng của căn phòng. Sunghoon muốn kiểm tra phản ứng của ẻm với nhiệt độ trong giấc ngủ, không bận tâm làm ấm chất bôi trơn giữa các ngón tay như hắn vẫn thường làm, thay vào đó liền đổ chất lỏng trực tiếp vào lỗ của Jaeyun.

Hắn kinh ngạc khi quan sát em siết chặt  lấy xung quanh mà chẳng có gì, cái lỗ nhỏ màu hồng xinh xắn căng lên vì cảm giác mát lạnh từ chất bôi trơn nhỏ giọt trên làn da nóng bỏng. Jaeyun rên rỉ nhỏ xíu trong giấc mộng, lông mày hơi nhíu lại. Sunghoon lướt ngón tay dọc theo xương cụt của em, thì thầm.

"Suỵt, suỵt...Bé yêu, anh hiểu rồi."

Sunghoon luồn ngón tay vào, và nó diễn ra suôn sẻ, gần giống như Jaeyun đã tự dùng ngón tay của mình nới lỏng trước khi chìm vào giấc ngủ. Sunghoon bỗng cảm thấy lâng lâng khi nghĩ tới điều này.

Nghĩ đến cảnh Jaeyun đã chuẩn bị sẵn sàng cho hắn trong khi hắn không hề hay biết và ra ngoài phòng khách, tự lừa dối mình bằng trò chơi điện tử với những thành viên khác chỉ-...

Sunghoon thử tưởng tượng cảnh Jaeyun chống cùi chỏ trong khi ngón tay vùi sâu vào mông mình, khẽ thút thít để những người còn lại bên ngoài không thể nghe thấy. Hắn khẽ rên rỉ trước những hình ảnh đang hiện ra trong đầu, đột ngột bị choáng ngợp bởi tất cả sự mê đắm và tất cả những cảm giác không thể xác định lúc này, một cảm xúc dâng trào từ sự delulu khi Jaeyun tự chạm vào bản thân vì hắn trong tâm trí. Sunghoon nghĩ mình có thể phát điên lên mất-Jaeyun đang khiến hắn hoàn toàn, chắc chắn, phát điên.

Đẩy ngón tay thứ hai và thứ ba vào mà không gặp khó khăn gì, bắt đầu đút vào và rút ra khỏi lỗ của Jaeyun, môi hé mở khi quan sát khuôn mặt em bồ mình xem có bất kỳ phản ứng nào không. Nước miếng bắt đầu chảy ra từ khóe miệng Jaeyun mà không có ngón tay của Sunghoon giúp ngăn ẻm làm bừa.

Jaeyun bắt đầu hổn hển, hơi thở gấp gáp khi Sunghoon cuộn ngón tay lại và bắt đầu chà xát vào một điểm bên trong em, ấn không ngừng vào đó. Em khẽ rên rỉ khi Sunghoon rút ngón tay ra, gắt gỏng và không hài lòng, cái lỗ của em siết chặt khi xung quanh chẳng còn gì.

"Anh biết, bé yêu, anh biết..." Sunghoon thì thầm, không thể ngăn nụ cười xấu xa trên môi khi quét mắt khắp cơ thể Jaeyun, tất cả đều trải rộng và quá ư là mềm mại cho anh. "Ngay cả khi bạn đang ngủ, bạn vẫn cần anh, phải không? Bạn cần con hàng của anh đến thế sao?

Sunghoon phải đổ trực tiếp chất bôi trơn lên người vì tay kia của hắn đang bận rộn với điện thoại, khẽ rít lên vì chất lỏng quá lạnh, dễ hiểu tại sao ban nãy Jaeyun lại vặn vẹo như vậy.

Khi lao thân mình vào Jaeyun cây hàng cứng rắn của hắn đâm một đường lút cán, Sunghoon nghĩ có lẽ mình đã bất tỉnh. Jaeyun thở hổn hển trước những gì mà Sunghoon cho là sự chặt chẽ -có lẽ hắn đã có thể thêm ngón tay thứ tư, nhưng bản thân đã quá thiếu kiên nhẫn, không có tự chủ được cho việc đó, không phải khi hắn cần Jaeyun ngay bây giờ, cần cảm nhận em ngay bây giờ trước khi hắn có thể phát điên thêm nữa. Cảm giác được Jaeyun bao xung quanh khiến Sunghoon cảm thấy một niềm vui trắng xóa đến chói mắt-tất cả đều tiêu tán, gần như đủ để khiến hắn quên mất mình đang ở đâu, quên mất mình đang làm gì.

Sunghoon ước gì hắn có thể nói rằng hắn đã rất dịu dàng, ước gì hắn có thể nói rằng hắn đã dụ dỗ một Jaeyun đang say ngủ vào đó, nhưng hắn sẽ nói dối.

Tốc độ mà Sunghoon ra ra vào vào trong Jaeyun chỉ có thể được mô tả như sự trừng phạt, luật động không ngừng nghỉ, nhưng đây là cách Jaeyun thích, đây là cách mà em muốn-ít nhất là khi em còn tỉnh táo. Sunghoon chỉ có thể cho rằng điều tương tự đó cũng có thể áp dụng khi em đã ngủ say.

"Ước gì bé có thể nhìn thấy bộ dạng của bé lúc này, chó con," Sunghoon nghiến răng, "Ứớc gì bé có thể thấy bé thật sự tuyệt vời như thế nào đối với anh."

Sunghoon muốn thay đổi phong cảnh. Hắn rút ra, khẽ cười khúc khích khi đôi lông mày của Jaeyun nhíu lại, gương mặt đáng yêu nhăn nhó vì không hài lòng. Hắn ôm Jaeyun nằm ngửa lại, đẩy hai bắp đùi em mở rộng hơn trước khi Sunghoon đâm vào lần nữa, gác một chân em qua vai, xoay hông một chút để tạo một góc khác. Đây dường như chính xác là những gì Jaeyun muốn, những gì mà em cần, xét theo cách mà miệng em há ra, hơi thở gấp gáp.

Dương vật nhỏ dễ thương của Jaeyun đỏ ửng và lấp lánh khi bắn ra sớm, và có một mảng khô cong trên bụng nơi mà Sunghoon đã bỏ bê suốt thời gian qua. Hắn thương hại em và cầm lấy nó trong tay, bắt đầu vuốt ve theo nhịp đẩy hông của mình.

"Thấy sướng lắm à?" Sunghoon thì thầm, "Nhưng bạn biết tất cả những điều này phải không? Đó là lý do tại sao bạn lại nói anh có thể sử dụng bạn như thế này. Bởi vì bạn thậm chí chẳng cần làm bất cứ điều gì nhưng vẫn có khả năng hủy hoại anh. Jaeyun à...bạn làm anh phát điên mất."

Jaeyun bắt đầu rên rỉ, như thể em đã kìm nén suốt thời gian qua, bắt đầu phát ra những tiếng thút thít nhỏ ngọt ngào với mỗi cú thúc tàn nhẫn vào cái lỗ đã mềm nhũn của mình. Sunghoon có thể cảm nhận được, hắn đang tiến gần đến mức nào, khoái cảm như một sợi dây đứt lìa trong bụng, sẵn sàng bùng pháy bất cứ lúc nào.

Sunghoon nhắm mắt lại khi hắn tiếp tục đập vào Jaeyun một cách tàn bạo, vào thời điểm này, hắn thậm chí còn chẳng thèm quan tâm đến việc liệu những khoảnh khắc tuyệt vơig lúc này có được quay lại chính xác hay không, không phải khi hắn đang dần đạt tới khoải cảm ở mức cao nhất, sắp tuôn trào, sắp lên đỉnh.

Những âm thanh duy nhất có thể nghe được lúc này là âm thanh da thịt va vào nhau, tiếng rên rỉ ướt át, dâm dục của Sunghoon khi vuốt ve dương vật Jaeyun,  và những tiếng thở dốc dồn dập của cả hai.

Sunghoon không thể ngăn được cái cách quai hàm của mình chùng xuống, cái cách miệng hắn há hốc ra khi tiến vào, đút vào trong Jaeyun, lấp đầy cái lỗ nhỏ xinh của em bằng dương vật mình, tô trắng bên trong em, bơm đầy em.

Nhưng Sunghoon không hoàn toàn ích kỷ hắn cũng muốn Jaeyun cảm thấy sướng. Và thế là hắn vuốt ve Jaeyun trong cơn cực khoái của chính mình, vắt khô tinh dịch cho em, tận hưởng cách mà bản thân có thể nghe thấy hơi thở của Jaeyun nghẹn lại trong cổ họng, có thể nghe thấy cách em dường như bị đoản mạch ngay cả khi đang ngủ, để nó rơi xuống bụng và ga trải giường.

Sunghoon cúi xuống hôn Jaeyun nhưng em chẳng thể phản ứng, kinh ngạc trước vẻ ngoài xinh đẹp của em khi được hắn sử dụng như thế nào đến mức kiệt sức, cả cơ thể được bao phủ bởi những dấu vết hoan ái và nước miếng đang khô ở khóe miệng em.

Sunghoon bắt đầu rút ra, cảm nhận cách Jaeyun siết chặt quanh mình, như thể em muốn Sunghoon chôn sâu trong cơ thể mình, cắm chặt em và giữ bên trong em như một vật kỷ niệm.

Và Sunghoon là ai mà có thể từ chối những gì Jaeyun muốn?
.
.
.
Jaeyun tỉnh dậy và bị đánh úp bởi cơn đau nhức khắp mình mẩy. Đó là điều đầu tiên em cảm nhận được

Điều thứ hai em để ý là Sunghoon thậm chí còn chẳng buồn lau người cho em, vết tích đêm qua đã khô và nhớp nháp trên bụng, bên đùi trong và ga trải giường. Jaeyun cảm thấy sự xấu hổ ập tới thiêu đốt da thịt, cùng với sự kích thích sôi sục trong bụng khi em ngồi dậy, cảm thấy đống sản phẩm còn sót lại của Sunghoon đang chảy ra khỏi người em.

Jaeyun giả vờ như không nhận ra bản năng của mình đang siết chặt lấy nó như thế nào, như thể em muốn níu giữ nó bên trong cơ thể mình

Sunghoon thậm chí còn chẳng có trong phòng và để em tự mình khám phá tất cả những điều này, ghép lại tất thảy những mảnh kí ức vụn vặt đã xảy ra vào đêm qua. Jaeyun nghĩ, đứng dưới vòi hoa sen sẽ làm sạch cái đầu của mình. Vậy là em lại lạch bạch chạy vào phòng tắm, dành một khoảng thời gian lố bịch đứng dưới vòi hoa sen, được hơi nước hun nóng, rửa sạch hậu môn của mình, rửa sạch đống con cháu của Sunghoon khỏi mông em.

Jaeyun thấy đầu óc minh mẫn hơn rất nhiều khi bước ra ngoài, nước nóng đã làm tốt nhiệm vụ của nó là xoa dịu cơ bắp đau nhức của em.

Tiến vào bếp, những gì mà em nhìn thấy, những gì mà em nghe thấy được lúc này liền khiến Jaeyun dừng bước.

Jaeyun nghĩ sẽ thật kỳ quặc nếu em không nhận ra giọng nói của chính mình, nếu em không nhận ra giọng nói khi mình rên rỉ, cách mà giọng em phát ra khi em rên rỉ lúc bị đụ.

Miệng Jaeyun trở nên khô khốc khi em thấy cảnh Heeseung và Jongseong quây quần bên Sunghoon và chiếc điện thoại của hắn, mắt họ dán vào màn hình và trông có vẻ kinh ngạc như thể họ chưa từng được chứng kiến thứ gì tương tự như vậy trước đây.

Và em cho rằng họ chưa từng có những biểu cảm như vậy trước đây, không phải cho đến bây giờ.

"Các anh...các anh đang làm gì vậy?" Jaeyun rên rỉ, và nếu em nghĩ rằng mình đã từng xấu hổ đến mức nào đi chăng nữa, thì nó cũng chẳng là gì so với cảm giác của em bây giờ, không phải với cách mà Jongseong và Heeseung đang nhìn em lúc này, với nụ cười tự mãn trên khuôn mặt Sunghoon. Em nghĩ mình nhận ra ánh mắt như thấy con mồi mà em từng thấy trong mắt Sunghoon phản chiếu trong hai người kia.

Và em không chắc em cảm thấy thế nào về nó.

"Hoon à?" Jaeyun thì thầm, nắm chặt gấu áo giữa các ngón tay, các đốt ngón tay trắng bệch.

"Anh chỉ đang cho họ thấy những gì anh đã làm với bạn thôi, Jaeyun à" Sunghoon nói một cách ngạo nghễ, miệng cười toe toét. "Chỉ cần cho họ thấy bạn tuyệt vời như thế nào đối với anh đêm qua." Trông như hắn đang nói về thời tiết chết tiệt chứ chẳng phải chuyện thầm kín gì cho cam

"Tại sao?" Jaeyun vẫn bị đóng băng, mắc kẹt tại chỗ, giữa nhà bếp và hành lang dẫn đến phòng khách.

"Anh đã nói với bạn là bạn nổi tiếng như thế nào mà, chó con," Sunghoon nhắc nhở, nghiêng đầu và mỉm cười. "Anh đã nói với bạn rằng họ cũng muốn bạn. Họ đã nghe thấy tất cả tiếng ồn mà bạn gây ra đêm qua và muốn biết chúng ta đã làm gì, anh đã làm gì để khiến bạn ồn ào như vậy"

"Em tạo ra những âm thanh tuyệt vời nhất đấy, Jaeyun à" Heeseung nhẹ nhàng và cái cách giọng nói của anh phát ra đủ khiến Jaeyun lâng lâng.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Jaeyun yếu ớt nói, hai mắt chớp chớp liên tục, và Jongseong cười nhẹ, nó giống như không khí hơn là âm thanh.

"Bạn sẽ cho bọn anh chơi cùng chứ, chó con?"
.
.
.

☆END☆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro