Chương 73-78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 73: Ngực của anh thật ấm áp

Ngày hôm sau, Phương Thê nhận được một cú điện thoại thông báo cô đi phỏng vấn.
Lần này, cô không lựa chọn những bộ công sở cũ ở Tần thị nữa, dù sao lần đầu tiên phải gây ấn tượng tốt cho người ta.
Tối hôm qua lúc cô ngủ, Doãn Văn Trụ còn chưa trở về.
Sáng nay khi tỉnh lại, anh đã không có ở đây.
Có lẽ, anh căn bản không trở về.
Những thứ này đều cùng cô không có quan hệ gì, anh chỉ là ông xã dựa trên khế ước của cô mà thôi.
Cô phải làm là cùng phối hợp với anh, thật ra thì bọn họ cũng xem như là người xa lạ mới quen mà thôi.
Ra khỏi nhà, bấm địa chỉ điện thoại, tìm được công ty kia.
Công ty không tính lớn, nhưng hoàn cảnh cũng không tệ lắm, hơn nữa trong cuộc phỏng vấn cũng rất thành công.
Ông chủ nói, ngày mai có thể tới làm rồi.

Chương 72: Ngực của anh thật ấm áp (1)

Nhớ tới căn phòng thuê mình mướn còn chưa hủy hợp đồng, Phương Thê liền tính đi hủy hợp đồng thuê phòng, dù sao sau khi đi làm, có lẽ không còn nhiều thời gian như vậy nữa.
Vừa tới cửa nhà mình, ở bên ngoài liền gặp một người cô không nghĩ tới.
Tần Tiêu Nhiên.
Đứng bên cạnh Tần Tiêu Nhiên còn có chủ cho thuê nhà.
Phương Thê có loại xúc động muốn xoay người rời đi, nhưng cuối cùng vẫn còn đè nén lại.
Thật ra thì giữa mình và anh ấy căn bản không có xảy ra chuyện gì.
Tần Tiêu Nhiên vừa nhìn thấy Phương Thê, tròng mắt sáng lên, vội vàng kêu: "Phương Thê, em đã trở về?"
"Cô Phương, cô trở về là tốt rồi, người này thật khó hiểu, nhất định bắt tôi phải mở cửa cho anh ta, tôi đương nhiên là không đáp ứng."
Chủ cho thuê nhà liếc nhìn Tần Tiêu Nhiên, nói với vẻ phàn nàn.
"Phương Thê, tôi không có số điện thoại của em, bấm chuông thì không có người mở, tôi sợ em xảy ra chuyện gì, cho nên mới tìm người mở cửa phòng, em đừng hiểu lầm."
Tần Tiêu Nhiên liền vội vàng giải thích, anh là thật sự lo lắng cho Phương Thê.
Anh đã tới vài chuyến, luôn không tìm được cô.
Phương Thê không nói gì, quay đầu nói cùng chủ cho thuê nhà: "Bà chủ nhà, tôi là tới trả phòng. Đây là chìa khóa, còn có tiền mướn phòng tháng này, bà chủ có thể vào xem một chút có thiếu thứ gì không."
"Cô Phương, cô không ở nữa?"
Chủ cho thuê nhà nhận lấy đồ trên tay Phương Thê.
"Vâng."
Phương Thê gật đầu một cái, lại không nói thêm gì.
Bà chủ nhà mở cửa, đi vào xem một lần, lúc này mới đi ra, "Không thiếu cái gì, nếu như không có chuyện gì nữa, tôi đi trước."
"Vâng, bà đi thong thả."
Phương Thê cười cùng bà chủ nhà nói.
Đợi đến bà chủ nhà đi rồi, Tần Tiêu Nhiên mới lên tiếng hỏi: "Phương Thê, tại sao em dọn nhà?"
Nếu như hôm nay anh không ở nơi này, có phải cô sẽ không nói cho anh biết.
Sau đó về sau cũng không gặp lại anh nữa?
Thế là anh mất phương pháp liên lạc với cô.
"Muốn thay đổi hoàn cảnh."
Nhìn thấy Tần Tiêu Nhiên lần nữa, Phương Thê đã bình tĩnh hơn.
Cô cũng không muốn anh báo đáp cái gì cho cô, cô chỉ theo trái tim mình làm những chuyện kia thôi.
Dĩ nhiên cô không muốn anh biết chuyện giữa cô và Doãn Văn Trụ.

Chương 75: Ngực của anh thật ấm áp (2)

"Phương Thê, chúng ta đi uống nước đi."
Tần Tiêu Nhiên có rất nhiều lời muốn nói với cô, hiển nhiên nơi này không phải chỗ tốt để nói chuyện.
Phương Thê suy nghĩ một chút, "Được."
Vì vậy hai người tìm một quán nước gần đây để trò chuyện.
"Phương Thê, quay lại làm việc đi."
Những ngày này, anh mới ý thức được có Phương Thê thì tốt hơn.
Lộ Buồm nói, tập đoàn Doãn văn đầu tư cho Tần thị có lẽ cùng Phương Thê có liên quan.
Mặc dù anh đoán không ra Phương Thê và Doãn Văn Trụ có quan hệ gì, nhưng không nghi ngờ là Phương Thê đang âm thầm lặng lẽ giúp đỡ anh.
Giống như trước kia, luôn ở sau lưng làm rất nhiều việc cho anh.
Mà những cô bạn gái kia thì sao?
Thấy anh suy sụp, ngay cả một câu an ủi cũng không có, xoay người bỏ đi.
Khi đó, anh có cảm giác những người bạn đều xa lánh anh.
"Không, em muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian."
Bây giờ tư cách thích cô cũng không có, vậy thì càng không muốn ở lại bên cạnh anh.
Hơn nữa có lẽ anh đã đoán được một ít chuyện có liên quan đến cô.
Mặc dù cùng Lộ Buồm nói đừng cho anh biết, nhưng Lộ Buồm cùng Cô không có giao tình gì, đương nhiên sẽ tương đối nghe Tần Tiêu Nhiên hơn.
Cô cũng không muốn anh báo ân, càng không muốn anh bởi vì chút chuyện này mà tiếp nhận cô.
Cái này cùng bố thí cũng không phân biệt mấy.
Hơn nữa xem như là thật, cô cũng không cách làm những gì.
Cô không biết phần khế ước cùng Doãn Văn Trụ rốt cuộc tới khi nào mới kết thúc.
"Phương Thê, em vẫn còn giận anh đúng không?"
Tần Tiêu Nhiên có chút kích động, nắm tay Phương Thê.
Anh cũng không phải là người sẽ uất ức người của mình.
Tìm đến Phương Thê, chẳng qua bởi vì không muốn cho cô rời đi.
Lúc cô ở bên mình, không thấy được cô tốt, cho dù có cảm giác, cũng cho rằng chẳng qua là thói quen.
Nhưng khi thấy cô rời đi, tìm khắp nơi không thấy cô, mới phát hiện rằng mình đã muốn mất đi cô rồi.
Lúc Tần Tiêu Nhiên không tìm được Phương Thê, rất sợ, thật sợ, sợ sẽ mất đi cô.
Khi đó, mới hiểu ra rằng, sớm đã có cảm giác với cô.
Chẳng qua là thói quen bỏ rơi mà thôi.
Còn nghĩ rằng mình cũng giống như trước kia ghét cô.

Chương 76: Ngực của anh thật ấm áp (3)

Nếu không, lúc đầu nhìn thấy vết hôn trên cổ cô, thì làm sao có thể tức đến vậy?
Bây giờ mới biết, đó là ghen, ghen tỵ với người đàn ông đã để lại dấu vết trên người cô.
Nhưng còn kịp không?
"Không có."
Phương Thê rút tay mình ra khỏi tay Tần Tiêu Nhiên.
Cô thật sự không có tức giận, có lẽ đã từng có, nhưng bây giờ đã không còn.
"Vậy tại sao không trở về?"
Tần Tiêu Nhiên nói có chút gấp gấp.
"Tiêu Nhiên, người có năng lực so với em còn rất nhiều, em tin tưởng anh có thể tìm được một người so với em còn tốt hơn."
Phương Thê cười cười, lòng cảm thấy thoải mái hơn.
Năm năm, rất dài, nhưng cũng rất ngắn.
Năm năm sau với bọn họ mà nói, chính là buổi tiệc chia tay.
"Phương Thê, anh không phải bởi vì năng lực làm việc của em, anh thích em."
Tần Tiêu Nhiên định nói rõ ràng, đối với phương diện tình cảm, từ trước đến giờ anh đều lớn mật.
Thích ư?
Một người làm sao có thể thích nhanh đến vậy?
Thời gian 5 năm, anh chưa bao giờ thích cô.
Trong thời gian ngắn này lại thích cô?
Cho nên Phương Thê không tin.
"Tiêu Nhiên, em có chút chuyện đi trước."
Cô cũng không nghe câu trả lời, liền đứng dậy đi.
"Phương Thê, anh nói là thật."
Tần Tiêu Nhiên muốn đuổi theo, nhưng vì điện thoại vang lên mà dừng bước.
Đến khi nghe xong điện thoại, Phương Thê đã sớm rời đi.
Lúc này, anh mới phát hiện, mình lại quên hỏi số điện thoại của cô, cũng quên hỏi cô đang ở nơi nào.
Nhưng bây giờ anh phải trở về công ty để ký hợp đồng.
Về chuyện của Phương Thê, anh cũng chỉ có thể đợi và đợi.
Anh có lòng tin sẽ đem được cô trở về, cô luôn thích anh, không phải sao? (NH: thêm một anh đang mơ mộng hão huyền, tưởng mình có giá lắm hiazzzzz)
=== ====== ====== ====== ====== ====== ====== =======
Qua mấy ngày, Phương Thê mới biết Doãn Văn Trụ vẫn chưa trở về.
Như vậy cũng tốt, cô vui mừng vì được thanh nhàn.
Anh không có ở đây, cô có thể nhẹ nhõm một chút.
Một mình đi làm, tan việc, ăn cơm, như trước kia sống một cách nhàn nhã.
Hôm nay vẫn như ngày thường đang ngồi ăn cơm, thì chuông cửa lại vang lên.
Doãn Văn Trụ có chìa khóa, vậy thì là ai?

Chương 77: Ngực của anh thật ấm áp (4)

Phương Thê đứng dậy mở cửa nhìn, là Doãn Văn Thận.
Lần này, ông không có đúc đầu vô là mắng to, nhưng chỉ là đi thẳng vào nhà.
Phương Thê rót một ly nước cho ông, nhưng không có mở miệng hỏi gì.
Doãn Văn Thận liếc mắt nhìn Phương Thê, lúc này mới phát hiện hôm nay cô so với mấy lần trước nhìn thuận mắt hơn, nhìn kỹ một chút, tựa hồ dáng dấp cũng không xem là kém.
Nhưng cái này cũng không thể trở thành ưu điểm của cô.
Anh vẫy vẫy tay về phía cô, nói: "Ngồi xuống đi, tôi với cô nói một ít chuyện."
Phương Thê nghe lời ngồi xuống, chờ ông mở miệng.
"Cô cùng Tiểu Trụ ly hôn, tôi cho cô năm trăm vạn. Đây chính là số tiền mà cô kiếm cả đời cũng không kiếm được. Cô không nghĩ làm người của nhà Doãn Văn có thể lấy được nhiều tiền hơn đi. Tiểu trụ, nó không phải thật tâm thích cô, trước kia nó rất thích một cô gái gọi là Hạ Sơ, năm đó bởi vì tôi ngăn cản, bọn họ tách ra, cho nên bây giờ nó chẳng qua là đang trả thù tôi. Cho nên cô chỉ là công cụ trả thù mà thôi. Bây giờ nó đã bắt đầu xa cách cô đi, nếu như mà tôi nói không sai, đã vài ngày nó không trở về rồi, đúng không?"
Doãn Văn Thận thật ra thì không nghĩ nhắc tới Hạ Sơ, nhưng vì giải thích chuyện trước kia nên ông cũng ngoại lệ.
Hơn nữa ông không muốn nhìn thấy Doãn Văn Trụ bởi vì giận dỗi với ông mà phá hủy hôn nhân của mình.
Mình đoán được là một chuyện, từ trong miệng người khác nghe được thì là một chuyện khác.
Phương Thê vốn nghĩ mình rất bình tĩnh, nhưng khi thật sự đối mặt, vẫn là có chút khó chịu.
Vì chính mình khổ.
"Cô cảm thấy thế nào?"
Doãn Văn Thận thấy Phương Thê không nói lời nào, lại lên tiếng hỏi.
Phương Thê lắc đầu một cái, "Thật xin lỗi, con không thể đáp ứng."
Bây giờ cô đã không thể chọn đường sống cho mình, chờ tới lúc Doãn Văn Trụ nói với cô khế ước kết thúc, cô mới có thể lấy lại được tự do cho mình.
"Đừng có không biết điều."
Doãn Văn Thận thấy Phương Thê không đáp ứng, tức giận lại tăng lên.
Đều giống nhau, lòng tham không đáy.
Phương Thê vẫn với dáng vẻ lạnh nhạt, không đáp ứng, cũng không trả lời.
"Cô ——"
Doãn Văn Thận muốn nói điều gì, lại chỉ cảm thấy đầu thật choáng váng.
Những ngày này, ông thật bị tức chết, huyết áp cũng lên cao.

Chương 78: Ngực của anh thật ấm áp (5)

Doãn Văn Thận vội vàng từ túi trong móc thuốc ra, Phương Thê thấy thế, vội vàng đưa ly nước cho ông.
Ông uống thuốc xong, lại nhìn Phương Thê một cái, "Đừng tưởng rằng dâng một tý ân tình, ta sẽ chấp nhận cô, chính cô hãy suy nghĩ lại đi."
Sau khi nói xong, Doãn Văn Thận rời đi.
Phương Thê rất muốn lập tức nói, không cần suy tính, con không thể đáp ứng.
Nhưng nghĩ tới mới vừa rồi ông mới uống thuốc, nên đem lời nói nuốt xuống.
Dù sao chính là câu, cô đã không còn đường lui.
=== ====== ====== ====== ====== ===
Ngày thứ hai, Phương Thê nghỉ nửa ngày, lúc xế chiều mới đi công ty.
Lúc đi vào công ty, cô lại phát giác hôm nay không khí cùng thường ngày không giống.
Mấy ngày ở chung, quan hệ giữa cô và các đồng ngiệp khác cũng xem là tốt, nhưng hôm nay những người đó thấy cô, lại làm như không nhìn thấy, cũng không có người cùng cô chào hỏi.
Cô đắc tội với người nào?
Đợi cô ngồi vào vị trí của mình, một cô gái ngồi bên cạnh cô mới đưa đầu qua nhẹ giọng nói: "Phương Thê, chị thật sự là tiểu tam (vợ bé), chia rẻ vợ chồng nhà người ta sao?"
"Cái gì?"
Phương Thê thật không hiểu.
Tiểu Tam?
Cô chia rẽ người nào?
Những người trong phòng làm việc bỉu môi, "Vào buổi sáng, có một người phụ nữ tới công ty gây gổ, bây giờ đang ở phòng làm việc của ông chủ."
Phương Thê suy nghĩ xem người nọ rốt cuộc là ai?
Nhưng rất nhanh, cửa phòng làm việc liền mở ra.
Âu Nhã Nhi một thân kiêu ngạo đi ra, vừa thấy Phương Thê liền đi tới trước mặt cô, đưa tay lập tức tát cô một cái.
Thật tốt là Phương Thê luyện qua taekwondo, liền cản lại tay Âu Nhã Nhi.
Có một số việc cô có thể nhịn, nhưng có một số việc không thể.
Cô cũng không thể không giải thích lại bị người ta đánh.
"Cái tiện nhân này, buông tay, quyến rũ anh Trụ, chia rẽ chúng tôi, làm Tiểu Tam, thật ti tiện."
Âu Nhã Nhi biết Doãn Văn Trụ cùng một người đàn bà không có địa vị kết hôn, cô liền phái người tra xét Phương Thê.
Người đàn ông cô xem trúng, há có thể bị một người đàn bà như vậy cướp đi?
"Cô này, trước giờ tôi không biết cô."
Nghe xưng hô là anh Trụ, Phương Thê đã hiểu người này cùng Doãn Văn Trụ có liên quan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro