Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 1

Mấy ngày mưa liên tiếp cuối cùng cũng qua, ánh mặt trời sáng chói, ấm áp chiếu cả vùng đất. Kwon Yuri cuối cùng đã tốt nghiệp, cô tạm biệt từng bạn học rồi chuẩn bị về nhà, chưa đi được hai bước, bị tiếng kêu sau lưng gọi lại.

"Này, Yul , Yul !"

Yuri khẽ nghiêng người, liền nhìn thấy bạn thân Kim Tae Yeon vội vã chạy tới.

"Yul! Cậu làm gì đi nhanh thế?" Tae Yeon bất mãn chép miệng.

"Về nhà." Yuri tiếp tục đi về phía trước.

"Dù sao đã tốt nghiệp, về nhà gấp như vậy làm gì! Hay là chúng ta cùng đi tìm chút niềm vui?" Tae Yeon mặt nham nhở nói.

"Niềm vui?" Yuri cơ hồ phun ra hai chữ này từ trong kẽ răng, nhớ lần trước TaeYeon nói tìm thú vui, chính là bảo cô đến bar, nói cho đẹp là "thêm kiến thức", nhưng thật ra là Tae Yeon muốn ngắm trai đẹp. Có trời mới biết trong đầu của Tae Yeon rốt cuộc là chứa cái gì? Từ nhỏ cùng nhau lớn lên với cô ấy, trong đầu cô ấy, trừ trai đẹp ra, thì vẫn là trai

đẹp; trừ phi đầu óc của cô cũng bị hư rồi,mới có thể theo người này đi tìm việc vui!

"Đừng như vậy, Yul!"

"Đừng gọi mình như vậy!"

"Cậu là Kwon Yuri, nhưng mà mình thích gọi là Yul. . . ." Tae Yeon nói thầm, thấy Yuri vẫn không để ý tới cô.

"Aigoo, cái này không phải trọng điểm! Yuri, mình nói tìm thú vui, nhưng thật ra là muốn dẫn cậu đi xem mắt."

"Xem mắt?" Yuri rốt cuộc đứng tại chỗ, liếc xéo con người đang nhăn nhó bên cạnh, "Tại sao mình cần xem mắt?"

"Cái này. . . ." Tae Yeon nhìn mặt nuốt một ngụm nước bọt nói, "Cậu đã hai mươi mốt, nên tìm một người để cưới."

"Nhàm chán"

"Cậu đi xem một chút thôi! Nghe nói điều kiện đối phương không tệ, dáng, ngoại hình đẹp, gia thế cũng tốt, mặc dù nhà cậu có tiền,không cần tìm con rể giàu có ! Nhưng tóm lại cậu phải lập gia đình, lập gia đình trễ không bằng lập gia đình sớm, đi xem một chút cũng không sao mà…Này này!Yul, cậu đừng đi. . . ." Yuri đã chạy xa,Tae Yeon nhục chí dậm chân. Yuri chính là như vậy, bình tĩnh chững chạc hơn những cô gái cùng lứa, làm cho người ta không đoán ra cô đang suy nghĩ gì, ngay cả người bạn từ nhỏ lớn lên cùng với cô ấy như cô, cũng không bắt được tâm tư của cô ấy, giống như cũng không ai có thể đi vào thế giới của cô ấy. Cô tự giễu bĩu môi, không biết ở tương lai, người như thế nào, mới có thể chiếm được trái tim của Yuri.

***

Yuri bỏ qua Tae Yeon trực tiếp ngồi xe về nhà, cô vừa đi vào cửa chính, đã cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Appa, Umma biết hôm nay cô trở về, nếu là lúc trước, bọn họ nhất định sẽ xuất hiện ở cửa nghênh đón cô, nhưng cô đã đi vào phòng khách rồi, lại cả một bóng người cũng không thấy.

Sắc mặt Yuri trầm xuống, trong lòng cảm thấy khác thường. Yuri rất đúng, gia cảnh Yuri không tệ, mặc dù không phải nhà rất giàu có, nhưng công ty nhà họ Kwon, cũng xem như nổi bật trong ngành điện tử; chín đời nhà họ Kwon đều chỉ có một người con, đến thế hệ này của Yuri, cũng chỉ có một người con gái, cho nên sau khi Yuri được sinh ra, trong nhà vẫn nuôi dạy cô như một bé trai.

Hôm nay Yuri 21t không chỉ có việc học ưu tú, tính tình cũng đã chững chạc, mặc dù gặp phải chuyện khó khăn, đều không lo sợ như những cô gái bình thường,ngược lại càng thêm tỉnh táo.

Yuri đặt hành lý ở trong phòng khách, nhẹ chân nhẹ tay đi tới lầu hai, cô nghĩ nếu như trong nhà có trộm, lấy thuật phòng thân của cô, tự vệ cũng không thành vấn đề .

Đi đến trước thư phòng, cô dừng bước chân lại, nghe được bên trong truyền đến thanh âm appa umma mình.

"Kwon Sang Woo, tại sao anh không nói sớm cho em biết? Tại sao cho tới bây giờ, anh còn muốn gạt em, gạt cái nhà này!" Là umma của Yuri, thanh âm của Eun Hye run rẩy.

"Eun Hye, anh. . . anh thực xin lỗi em." Yuri nhìn qua khe cửa, thấy appa đang quỳ gối trước mặt umma mình.

"Anh chính là vì cái nhà này, vì công ty, mới có thể mượn công ty tín dụng 100 triệu won, nhưng. . . Nhưng, công ty đã không còn cách nào vực dậy, chúng ta sẽ phá sản."

Công ty tín dụng, phá sản, 100 triệu won! Cho dù tỉnh táo như Yuri, nghe mấy từ này thì cả người run lên, lạnh lẽo cực độ trong nháy mắt từ lòng bàn chân sinh ra, khiến cả người cô vô lực. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

"Eun Hye, em và Yuri hãy đi đi! Chúng ta không có tiền trả cho người của công ty tín dụng, bọn họ sẽ không bỏ qua cho chúng ta! Em đi đi, đi ngay đi, khi Yuri trở về, hai người hãy đi chuyến bay gần nhất, đến nhà em trai em ở Singapore tránh một chút, đợi. . . đợi chuyện này. . . ."

"Không, em không đi! Chuyện sẽ không được giải quyết, em chết cũng phải cùng chết với anh." Kwon Sang Woo và Eun Hye ôm nhau thật chặt, Yuri càng khóc không ra nước mắt. Tại sao? Tại sao mấy tháng không gặp, trong nhà đã xảy ra chuyện lớn như vậy? 100 triệu won! Tại sao phải mượn 100 triệu won? Nếu như còn không có 100 triệu won, người của công ty tín dụng có thể làm ra bất cứ chuyện gì!

Yuri không sợ người của công ty tín dụng, nhưng ba mẹ của mình già rồi, bọn họ vì cái nhà này, vì cô, đã bỏ ra quá nhiều, bất kể như thế nào, bọn họ cũng không thể có chuyện, cô nhất định phải kiên cường, cho dù là bán máu, bán mình, cô cũng sẽ trả hết 100 triệu won này!

"Yuri, con về lúc nào?" Eun Hye mở cửa thư phòng ra, liền nhìn thấy con gái của mình dựa lưng vào vách tường, sắc mặt tái nhợt.

"Con làm sao vậy?" Eun Hye vội vàng lau nước mắt ở khóe mắt, đưa tay đỡ Yuri xiêu vẹo chỉ chực sụp đổ, "Con. . . đã nghe?" Tứ chi Yuri lạnh như băng, ánh mắt kiên định nhìn về phía người cha đang hút thuốc lá trong thư phòng, nở nụ cười khổ, vẫn cười thật bình tĩnh.

"Umma, umma và appa đến Singapore tránh một thời gian đi, chuyện 100 triệu won để con giải quyết."

"Con. . ." Eun Hye mới há miệng, quyền nói chuyện đã bị ông xã của mình cướp đi, "Yuri àh, đây là chuyện của người lớn."

"Appa, umma, con đã trưởng thành, chuyện 100 triệu won con nhất định có thể giải quyết, hiện tại thời gian cấp bách, hai người mau trở về phòng thu dọn hành lý, nếu không người của công ty tín dụng tới, không đi sẽ không kịp." Yuri nói xong, lập tức không để ý vẻ mặt phản đối của ba mẹ, không cho bọn họ cơ hội cãi lại, liền đẩy ba mẹ về phòng, cô thì xuống lầu kêu một chiếc xe taxi, đợi cô trở lên lầu thì ba mẹ cô đã chuẩn bị xong, lấy qua loa vài bộ y phục; cũng không nhiều, có thể chứa trong một túi du lịch nhỏ.

"Hộ chiếu, tiền mặt. . . Đều lấy đủ." Yuri kiểm tra hết những thứ cần thiết, nhận lấy túi hành lý trên tay ba, ba người ngồi vào xe taxi đi mất. Trên đường đến sân bay, Yuri cuối cùng hiểu rõ mọi chuyện từ miệng của ba. Ba tháng trước, nhà máy điện tử của nhà họ Kwon nhận được một đơn đặt hàng từ nước ngoài, mặc dù còn chưa có ký hợp đồng, nhưng Kwon Sang Woo cho là nhất định nắm chắc đơn hàng nước ngoài này, để sớm hoàn thành nhiệm vụ trong đơn đặt hàng, Kwon Sang Woo chưa kịp kí hợp đồng, đã

thông báo sản xuất số lượng lớn, ai ngờ sau khi tạo ra số lượng hàng lớn, đại biểu hải ngoại lại thay đổi chủ ý, ký hợp đồng với tập đoàn nhà họ Im lớn hơn. Trữ một số hàng lớn, lại không tiêu thụ được ra ngoài, Kwon Sang Woo vì bù đắp lỗ hổng tiền bạc, đầu tiên là vay ngân hàng, lại bị cự tuyệt, chỉ có thể thế chân hãng, vay công ty tín dụng 100 triệu won.

Nói xong những chuyện này, Kwon Sang Woo không ngăn được nước mắt, ông chợt cầm tay con gái mình, nghẹn ngào: "Yuri àh, appa thực xin lỗi con và mẹ con, là appa vô dụng. . . ."

"Appa! Hãy tin con." Lại một lần nữa, Yuri kiên định nhìn hai người, "Con nhất định sẽ nghĩ biện pháp trả hết 100 triệu won."

Yuri nhìn ba mẹ lên máy bay xong, sự sợ hãi dằn xuống ở đáy lòng, chợt ùn ùn kéo đến. Mặc dù Yuri nói với ba mẹ không thành vấn đề, nhưng cô chỉ là một cô gái vừa tốt nghiệp đại học, 100 triệu won đối với cô mà nói, quả thực là con số quá lớn, trả nợ càng là chuyện cực kỳ khó!

Cô về đến nhà, xem sơ lược báo cáo tài chính của hãng ở trong thư phòng, số tiền còn lại trong tài khoản thật ít ỏi, sau khi trừ đi tiền phân phát cho các nhân viên, chỉ còn dư lại khoảng mười mấy triệu won mà thôi, so với số tiền nợ khổng lồ, căn bản không đáng nhắc tới.

Không thể không thừa nhận, nguyên nhân chủ yếu khiến nhà họ Kwon phá sản lần này, đúng là do quyết định sai lầm của appa, ông quá mức gấp rút, nhưng tập đoàn Im đứng đầu ở trong ngành điện tử, lại giành đơn đặt hàng với một công ty nhỏ, thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Yuri ngồi trên sofa mềm mại, vò đầu bứt tóc, rốt cuộc đi đâu mới có thể kiếm được tiền? 100 triệu won cũng không phải là số lượng nhỏ, một cô gái như cô, hiện tại lại không có nghề nghiệp, làm sao có thể kiếm được 100 triệu won ở trong khoảng thời gian ngắn?

Lúc này, cô đã không có quyền chối hận quyết định của mình, appa umma tuổi tác đã cao, sự phá sản của nhà họ Kwon cũng đả kích động đến cô rất lớn, khi mình vừa tốt nghiệp, đã phải gánh chịu trách nhiệm gia đình, mặc dù đường phía trước khó khăn cỡ nào, cô đều phải cắn răng đi tiếp.

Sợ hãi như sóng triều đen nhánh, cắn nuốt lòng của Yuri, cô cố nén nước mắt dâng lên vì sợ, tự nói với mình nhất định phải kiên cường, tuyệt đối không được khóc.

Nhưng bây giờ đi làm khẳng định không kịp rồi, cho dù là bán sạch máu trên người mình, cũng không đủ một triệu won; lý trí nói cho cô biết, tiền vốn duy nhất của cô chính là thân thể mình, mà chuyện cho tới bây giờ, bán mình cũng là phương pháp gom được 100 triệu won nhanh nhất. Rốt cuộc, Yuri làm một quyết định to gan, cô cắn răng, vì trả hết món nợ, coi như là bán mình, cô cũng sẽ không tiếc.

***

Đêm đã khuya, trong thành phố Seoul xa hoa, bar Soshi, có vẻ mập mờ Ở nơi ngợp trong vàng son này, chỉ có những giao dịch bẩn thỉu, phụ nữ làm việc ở chỗ này, có ai không phải là vì tiền bạc mà bán thân thể mình? Từ linh hồn đến thân thể họ, đều tản ra mùi vị làm cô ghê tởm. Tiền bạc thật sự là vạn năng sao? Jessica cười lạnh, cô luôn xem thường phụ nữ bán thân thể, để thu tiền, chẳng lẽ họ không thể đi tìm công việc nghiêm túc để nuôi sống mình?

Khi Jessica Jung xuất hiện ở cửa phòng, Choi SooYoung lập tức nhảy dựng lên từ ghế sô pha, đi tới trước mặt cô, SooYoung thấy ánh mắt của Jessica, trong lòng biết người này chắc đang chửi thầm mình.

Choi SooYoung lấy lòng, ôm bờ vai của Jessica, dẫn cô ngồi lên ghế, vừa đi vừa giải thích: "Chúng ta nói thế nào cũng lâu rồi chưa gặp, nể mặt tớ chút đi, đừng có mới vừa gặp đã bày ra vẻ mặt như thế". Jessica giương cằm, dưới ánh đèn mộng ảo trong phòng, cặp mắt của cô như xoáy sâu vào ánh mắt người bên cạnh, "Cậu kêu tớ tới đây, còn muốn tớ cho cậu xem vẻ mặt tốt đẹp?" Jessica hừ lạnh

"Aigoo, làm người tốt thật là khó khăn." SooYoung rót đầy một ly Whisky, đưa cho Jessica, "Tớ vừa nghe nói appa nhà cậu ép cậu xem mắt, liền đến giải cứu cậu, cậu không cảm kích tớ thì thôi, còn hiểu lầm ý tốt của tớ!"

"Cả cậu cũng nghe nói?" SooYoung nhún vai, "Appa nhà cậu đã buông lời cho tất cả các cô gái, chỉ cần gả vào nhà họ Jung, ông lập tức nhường vị trí tổng giám đốc, vừa vào cửa liền thành tổng giám đốc phu nhân, ngay cả em gái tớ nghe tin tức này, cũng đã không kịp chờ bảo tớ hẹn cậu ra ngoài !"

". . . . . ." Jessica vừa nghe, nhíu chặt chân mày.

"Đừng nhìn tớ như vậy, chúng ta làm bạn bao năm? Tớ làm sao có thể để cậu cho em gái mình?"

"Hừ, cậu cũng không dám!" Jessica cầm ly rượu, cạn sạch, rượu cồn cay khiến trong lòng cô thấy đắng. Nói tới Jessica liền nhức đầu, mấy năm trước, appa của cô từng hứa hẹn với cô, nếu muốn tiếp nhận tập đoàn Jung thị, phải kết hôn trước hai mươi lăm tuổi. Nhưng mấy năm nay Jessica thường ở nước ngoài, vì sự nghiệp, dẫn đến mất ăn mất ngủ, thời gian đón nhận tập đoàn sắp đến, nhưng cô vẫn chưa có người yêu.

Appa cô tức giận, phát ra tối hậu thư, bảo Jessica lập tức chuẩn bị đi xem mắt, cần phải giải quyết chuyện hôn nhân trong vòng một tháng! Ngón tay thon dài của Jessica giơ cái ly chân dài trong suốt lên, cô thật sự không hiểu nổi, kết hôn hay không có liên quan gì đến việc đón nhận tập đoàn? SooYoung thấy sắc mặt Jessica càng ngày càng khó coi, cũng hiểu được cô đang khổ không thể tả, mặc dù Jessica không nói, nhưng với tình bạn nhiều năm của họ, sao không hiểu được cá tính của cô ấy?

Nếu để cho Jessica đàm phán với người khác ở trên thương trường, cho dù là đối thủ khó nhất, cô cũng sẽ nghênh đón thành công, nhưng về phụ nữ. . . . Muốn Jessica chú ý, còn khó hơn lên trời.

"Thật ra thì tớ có một ý kiến không tốt cho lắm.. . ."

Jessica giật giật khóe miệng, "Nếu là vậy thì đừng nói."

"Nhưng bây giờ cậu chỉ có con đường này có thể đi."

"Có gì thì nói mau."

SooYoung suy nghĩ một chút, tiến tới trước mặt Jessica, nói ra ý nghĩ của mình,

"Thật ra thì cậu có thể tìm một cô gái giả kết hôn."

"Cậu cũng quá xem thường appa nhà tớ, giả kết hôn? Cậu cho rằng có thể gạt được ông?" Jessica xì mũi coi thường.

"Tớ nói giả kết hôn, cũng không phải như cậu nghĩ, chúng ta có thể tìm một người giả làm vợ của cậu, ký kết hợp đồng hôn nhân với cô ta, thời gian do chính cậu định, trước tạm thời qua cửa ải này của appa cậu, chờ cậu tiếp nhận tập đoàn, rồi ly hôn..”

"Cậu nói không sai. . . ." con ngươi màu hổ phách trong trẻo lạnh lùng của Jessica liếc qua.

"Như thế nào? Cậu cũng cảm thấy ý kiến này không tệ?"

"Quả nhiên là một ý kiến tồi." Jessica để cái ly xuống, đôi tay ôm ngực, "Cậu cho rằng appa nhà tớ dễ bị qua mặt thế? Người phụ nữ kết hôn với tớ, nhất định bị ông ấy điều tra rõ thân thế."

"Chúng ta có thể tìm một người có thân thế tốt. . . ." SooYoung còn chưa nói hết lời, cửa chính chợt bị đẩy ra.

"Aigoo, thỳ ra là có khách quý đến!"

Ji hye - ma ma duy nhất ở Soshi , lắc lắc mông từ ngoài cửa đi vào, đằng sau có hai cô nàng đi theo.

Jessica nhíu mày lại, trong mắt lạnh lẽo, "Ai cho bọn họ vào?"

Ji Hye ở trong nghề, cô lợi đã lâu, cũng biết nhìn sắc mặt khách. Vẻ lúng túng chợt lóe lên, bà ta chuyển qua nịnh hót, nói với SooYoung bên cạnh: "Choi thiếu gia, thật ngại chúng tôi tới chậm, tôi đã mang người tới dựa theo sự phân phó của cô, cô xem. . . ."

Bà dùng ngón tay chỉ cô gái sau lưng, nháy mắt, một cô nàng mặc áo đỏ trong đó, hiển nhiên biết SooYoung, lắc lắc mông liền vòng qua Ji Hye, đặt mông ngồi ở bên cạnh SooYoung, tay nhỏ bé không an phận vòng qua cổ của cô, chu môi đỏ mọng, giọng nũng nịu ỏng ẹo nói: "Choi thiếu gia, sao lâu vậy mới đến?"

SooYoung không để ý cô nàng làm nũng trong ngực, nhỏ giọng nói với Jessica: "Đừng nói tớ không đủ tình nghĩa, tớ đã tìm cho cậu một cô gái giả kết hôn rồi."

"Cậu nói cái gì? Người cậu chọn cho tớ là gái ở bar? Cậu biết rõ tớ ghét loại phụ nữ bán thân vì tiền nhất mà!" Jessica giận dữ hét.

Tên ngu này, coi như tìm người giả kết hôn, cũng không nên tới bar! Thật xem appa nhà cô già rồi nên hồ đồ sao?

SooYoung vỗ vỗ bả vai Jessica, "Không phải mỗi loại phụ nữ trong đây đều bẩn thỉu như cậu nghĩ, cô gái này giao cho cậu, tớ đi tiêu dao trước, suy nghĩ thật kỹ ‘ý kiến’ của tớ." Nói xong, SooYoung liền ôm cô nàng áo đỏ đi ra ngoài.

Ji Hye đứng ở phía sau nãy giờ thấy Choi Tổng rời đi, vội vàng quay đầu nịnh hót giới thiệu với Jessica: "Jung tổng, để tôi giới thiệu, đây là cô gái mới tới bar của chúng tôi, Yuri ,cô ấy là sinh viên tốt nghiệp đại học! Yuri, đừng đứng không, nói chuyện đi!"

Móng tay đỏ tươi của Ji Hye hung hăng bấu cô gái như cọc gỗ bên cạnh, dùng giọng nói chỉ có họ có thể nghe để nói nhỏ: "Chẳng lẽ cô quên, ban đầu cầu xin tôi cho cô ở lại như thế nào? Hiện tại cô lại muốn làm cọc gỗ sao? Nếu thế hiện tại cút ra ngoài ngay, bảo người của công ty tín dụng chém chết cô!"

Tuy là nói như vậy, Ji Hye vẫn không cho cô gái bên cạnh lấy cớ rời đi, lôi kéo cánh tay của cô, đẩy tới trước mặt Jessica, "Tôi đã theo phân phó của Choi Tổng, tìm một cô gái gia thế tuyệt đối trong sạch cho cô, tôi đã dẫn cô ấy đến bệnh viện kiểm tra, bây giờ cô ấy còn là xử nữ!"

"Hàaa...!" Jessica giống như nghe được chuyện rất buồn cười, gương mặt núp ở trong bóng tối, lộ ra nụ cười giễu cợt.

Đã nghe thấy Jessica có danh xưng "mặt lạnh" ở trên thương trường, lời đồn nói cô không hề cho phụ nữ chút tình cảm hay thể diện gì, hôm nay gặp được, quả nhiên danh bất hư truyền.

Ji Hye hơi khiếp đảm nhìn nhìn cô gái trước mặt, vì cô, cũng vì danh tiếng của Soshi, vụ làm ăn này nhất định phải tiếp tục, bà hít sâu một cái, nói tiếp: "Jung tổng, tôi chỉ phụ trách dẫn người, nếu như cô hài lòng, cô có thể dẫn đi; nếu như không thích loại mặt hàng này, tôi sẽ giúp cô xem xét. . . ."

"Bà rất ồn ào. . . ." Jessica vẫn trầm mặc, rốt cuộc không thể nhịn được nữa cắt đứt lời nói của Ji Hye.

"Cái gì?" Ji Hye sửng sốt, nghĩ ngợi chút liền hiểu rõ ý tứ của Jessica, vội vàng gật đầu đồng ý, "Được, vậy tôi không quấy rầy nhã hứng của Jung tổng nữa, hai người từ từ. . . . Từ từ tán gẫu." Ji Hye liếc mắt nhìn cô gái mình dẫn vào lần cuối, vặn eo rời đi giống như là giải thoát.

***

Ánh đèn trong phòng mờ mờ, chỉ thích hợp hoạt động ở khoảng cách gần; nhưng cho dù là đứng ở khoảng cách rất gần, Yuri cũng không thể thấy rõ khuôn mặt của người con gái trước mặt mình dưới ánh đèn lờ mờ. Không sai, vì nhanh chóng kiếm được tiền, cô đã sớm buông tha tự ái, buông tha tất cả, nếu đã đi tới tình trạng hiện tại, muốn quay đầu lại đã là không thể nào. Hiện tại từ bỏ, dù không bị Ji Hye trong hộp đêm kéo đi bán thân, cũng bị người của công ty tín dụng tìm được, chặt tay chặt chân; trước sau đều chết, không bằng dứt khoát lần này. Trong căn phòng yên tĩnh tựa hồ có thể nghe được tiếng tim đập của hai trái tim có tâm sự riêng.

Cuối cùng, Yuri hít một hơi thật sâu, đặt mông ngồi ở bên cạnh Jessica, học bộ dáng của cô ấy, cầm chai rượu trên bàn lên, rót rượu đầy ly, bưng lên ngửa đầu uống cạn. Bởi vì uống quá nhanh, rượu cay đâm cổ họng, Yuri bị nghẹn đỏ khuôn mặt nhỏ nhắn, vừa ho khan vừa nói: "Khụ khụ. . . Tôi. . . . Khụ khụ khụ, tới đây bán thân. . ."

Jessica sửng sốt, cô có nghe lầm không? Cô gái này mới vừa nói cái gì? Bán thân! Đột nhiên, đáy lòng tự nhiên sinh ra một cảm giác chán ghét vô cùng, kết luận của Jessica đã lấy được chứng minh, phụ nữ ở đây,quả nhiên có thể vì tiền bạc bán tất cả, bao gồm thân thể!

Jessica khẽ nghiêng đầu, Yuri vừa vặn nhấc mắt, vừa vặn nhìn vào hai mắt không có chút nhiệt độ kia. Người con gái ở dưới ánh sáng lờ mờ, tóc vàng óng rơi xuống che kín mi mắt của cô ấy, gương mặt thanh tú, bao quanh hai mắt lạnh như băng, môi mỏng của Jessica nhẹ nhàng nhếch lên, mang theo sự giễu cợt không thể xem nhẹ, mặt mũi xinh đẹp lộ ra sự phóng túng. Một nháy mắt kia, Yuri lại ngây người mà nhìn, tất cả ngôn ngữ cô đã chuẩn bị trong lòng, đều phải nuốt xuống khi đối diện dánh mắt lạnh như băng của Jessica, tim đột dnhiên đập nhanh, khiến cho cô vội vàng hốt hoảng mở to mắt.

"Cô muốn bán bao nhiêu tiền?" Jessica đột nhiên nắm cằm Yuri, dùng sức kéo cô vào trong ngực mình. Giọng nói ngọt ngào như có ma lực, bò đầy thân thể Yuri, cô không thể điều khiển tự động nhìn vào dánh mắt lạnh như băng của cô ấy lần nữa.

"Hử? Nói cho tôi biết, cô muốn bán bao nhiêu tiền?" Jessica khó được có kiên nhẫn hỏi lần nữa. Yuri quật cường cắn chặt môi dưới, cả người đã run rẩy,cô trả lời ra con số ở đáy lòng: " 100 triệu won!"

Trong ánh mắt lạnh như băng của Jessica chợt hiện lên giễu cợt, cô cũng không giật mình, "A? Cô cho rằng cô đáng giá 100 triệu sao?"

"Cô chỉ cần cho tôi 100 triệu, cái gì tôi cũng có thể đồng ý với cô. . ." Yuri còn chưa nói hết lời, cô đã bị ngoại lực đột nhiên xuất hiện vịn đầu, trên môi, bị nhiệt độ lạnh lẽo chặn lại, cô kinh hãi, đôi môi hơi mở, đầu lưỡi của Jessica chạy trên hàm răng cô, nhân cơ hội trượt vào trong miệng của cô. Jessica giống như làm cho hả giận, chiếm đoạt lung tung trên môi Yuri, đặt toàn bộ phiền muộn vào nụ hôn này, bất kể người đối diện thống khổ như thế nào, bị gặm cắn như thế nào; cho đến khi cô nghe thấy một tiếng ưm, lúc

này cô mới buông người trong ngực ra.

"Thế nào? Không phải cô nói vì 100 triệu, cái gì đều có thể làm sao? Hôn cô một chút đã không chịu nổi?" Jessica móc một cái khăn tay sạch sẽ ra từ trong túi, nhè nhẹ lau sạch khóe miệng của mình, giống như nụ hôn vừa rồi là thứ gì không sạch sẽ.

"Chỉ là, làm nghề này như cô, cũng nên luyện bản lãnh kiếm sống thật giỏi mới phải, giả bộ xử nữ còn chưa đủ? Còn muốn giả bộ ngây thơ? Cho rằng đây là nụ hôn đầu của cô?"

"Cô , khốn kiếp. . ." Yuri cất giọng quát chói tai, cô đã bị con người xấu xa trước mắt này làm giận đến không kịp nghĩ nhiều, vung tay lên muốn đánh vào mặt của Jessica, nhưng nửa đường bị Jessica nhanh tay lẹ mắt bắt được cánh tay của cô.

"Thế nào? Bị tôi nói trúng, thẹn quá thành giận rồi hả?" vẻ khinh thường trong mắt Jessica càng thêm đậm, "Loại phụ nữ chịu làm tất cả vì tiền như cô, đừng mơ tưởng lấy được một phân tiền nào từ người tôi." Jessica nói xong, hất cánh tay mảnh mai trong tay ra, đứng lên, hờ hững đi ra ngoài. Yuri xấu hổ không chịu nổi, cố nén nước mắt, đứnglên từ trên ghế salon, hô to với người phía trước: "Cái người vô lễ này, cô đứng lại đó cho tôi!" Jessica dừng lại, Yuri đã vọt tới trước mặt cô, cô ấy cao ngạo hất cằm lên, trong mắt đã chứa đầy nước mắt, cắn chặt răng, nhưng không chịu cho nước mắt rơi xuống, lúc nói chuyện còn mang theo giọng mũi buồn buồn: "Tôi cho cô biết,tôi không phải loại phụ nữ như lời cô nói!"

"Thật sự xin lỗi, cô là loại phụ nữ nào, tôi không hề có hứng thú biết."

"Cô đứng lại đó cho tôi, nghe tôi nói hết lời!" Yuri rống giận, cô chưa bao giờ gặp người nào xấu xa như vậy, " Cô cho rằng người nào sinh ra, đều ngậm chìa khóa vàng như cô sao? Cô cho rằng những phụ nữ ở quán bar, đều cam tâm tình nguyện làm cái nghề bẩn thỉu này sao? Không có ai thích người khác sờ mình,ngủ với mình, còn bị người khác phỉ nhổ!" Jessica nheo mắt lạnh lại, tỉ mỉ quan sát cô gái cay cú trước mắt, cô ấy tựa hồ không để ý nước mắt đang chảy trên mặt, phấn trang điểm cũng bị khóc trôi, bộ dạng quật cường lý luận với mình của cô ấy, khiến cô rất là ngoài ý muốn.

"Cô cho rằng chính cô cao giá lắm à? Cũng chỉ là tiểu thư nhà giàu, cậy vào trong nhà mình có tiền, thì ra ngoài ăn chơi đàng điếm, cô cũng chỉ là đồ phá của Yuri khóc đến đầu óc choáng váng, trải qua mấy ngày nay, vì kiếm được 100 triệu won, cô nghĩ hết tất cả biện pháp, vẫn phải đi đến bước này. Khi biết trong nhà vay nợ, bị phá sản cô cũng không có khóc; lúc đưa appa umma đi Singapore, cô cũng không có khóc; nhưng khi cô đối mặt người phụ nữ này, không phân tốt xấu mà nhục nhã, lòng tự ái không còn lại bao nhiêucủa cô, càng bị cô ta chà đạp không đáng giá một đồng.Giờ khắc này, tất cả uất ức đều bị hóa thành lửa giận, "vụt" một tiếng đốt lên, lửa giận, nước mắt kèm theo tự ái của cô, khiến cả người cô đều là gai.

Tầm mắt đã mơ hồ khiến Yuri không thấy rõ con người xấu xa trước mắt, cô hít mũi một cái, xoay người rời đi, lại bị Jessica bắt lấy cánh tay. Chỉ nghe thanh âm trầm thấp của người phụ nữ phía sau: "Cô đã nói chỉ cần cho cô 100 triệu, cô sẽ làm tất cả, không bằng chúng ta làm một giao dịch, tôi cho cô 100 triệu, cô. . . ."

Jessica nghiêng người tiến lên, cố ý tựa vào lưng cứng còng của Yuri, từ từ cúi đầu, như có như không tựa vào trên vai của cô, cợt nhã thở ra khí nóng. Yuri cắn chặt răng, khẽ nguyền rủa một tiếng "Khốn kiếp", lại lặp lại chiêu cũ một lần nữa, xoay người vung tay lên, hung hăng tát một cái lên mặt Jessica. Một tiếng "chát" thanh thúy vang lên.

"Cô thật khiến cho tôi ghê tởm! Coi như cô cho tôi 200 triệu, tôi cũng không muốn gặp lại cô." Jessica sờ sờ má phải bị đánh, cô gái này thật đúng là cay cú, xuống tay lại rất ác; nhìn bóng lưng rời đi của Yuri, chẳng biết tại sao, trong lòng của Jessica, nổi lên hăng hái đùa giỡn. Ít nhất trong hai mươi lăm năm sống trên đời của cô, chưa có cô gái nào dám hô to gọi nhỏ với cô, đáng tiếc Yuri chỉ là một cô nàng ở hộp đêm, nếu như. . . . gia thế của cô ấy trong sạch, Jessica thật nguyện ý chơi một "trò chơi vợ chồng" với cô.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro