Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước khi mn đọc mình có điều muốn nói:

_ Thứ nhất rất xin lỗi mn vì đã không up thời gian qua tại mình bận quá.

_ Thứ hai mình xin nhắc lại là mình không phải AU nên mn đừng gọi minh như vậy nha mắc công nhiều người thấy ngứa mắt ngứa miệng lại nhào vô bắt lỗi nói này nói nọ nữa thì khổ. Mình không có thời gian cũng không muốn phải tiếp chuyện với những người đó đâu. Bỏ thời gian ra Covert cho mn đọc chứ mình hok đc gì cả mà còn phải nghe người khác hoạnh họe nữa mình rất bực vì điều đó. 

_ Còn ai không muốn đọc và thấy chướng mắt thì đừng có click vào đọc rồi la làng lên nha.

Mình chỉ muốn nói nhiêu đó thôi không lảm nhảm nữa.

Chương 2 

Yuri ra khỏi phòng, liền bị Ji Hye canh giữ ở cửa, kéo mạnh đến phòng nghỉ ngơi. Vừa vào cửa, Ji Hye liền mắng ra: "Bà thấy mày thật là sao chổi! Mày nhớ đi cầu bà thế nào à? Quỳ gối trước mặt của bà khóc nói, mày cần rất nhiều tiền, chỉ cần có người cho mày 100 triệu, cái gì mày cũng chịu làm! Thế nào, hiện tại lại đổi ý rồi hả? Mày cho hộp đêm là sân chơi sao? Bà thấy mày cũng không cần ra ngoài làm việc, tìm công ty tín dụng, trực tiếp đi chịu chết đi. . . ."

Yuri cúi đầu, nước mắt còn vươn ở trên mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt, cả người cũng run rẩy; mặc dù Ji Hye nói khó nghe, nhưng câu nào cũng đâm trúng chỗ đau của cô. Yuri tỉnh táo lại, phẫn uất trong lòng rốt cuộc hóa thành hư không ở trước mặt hiện thực, hiện tại cô hối hận, hối hận vừa rồi hành động theo cảm tình; nếu như không phải cái con người tự cho là đúng kia, nói chuyện quá khó nghe, cô cũng sẽ không nhất thời hồ đồ, nhưng bây giờ hối tiếc đã không kịp rồi !

Ji Hye còn mắng gì đó nữa, nhưng Yuri đã không nghe được, dần dần, tiếng mắng chửi không còn, có thể là Ji Hye đã mắng đến miệng đắng lưỡi khô rồi, trước khi bà đi, còn phẫn hận dùng móng tay nhọn, hung hăng bấu vào mặt Yuri hai cái, sau đó phun một ngụm nước bọt, nói xong, Ji Hye liền gọi người ném Yuri ra ngoài từ cửa sau. Trong đêm khuya đầu hè, gió đêm phơ phất thổi qua, Yuri nghèo túng tràn đầy mệt mỏi, đi bộ cũng lảo đảo.

Trên đường phố xe cộ qua lại, thành phố lóng lánh đèn neon, sau lưng những tiếng ồn ào, sự phồn hoa là bất an cô độc đang bắt đầu giương nanh múa vuốt . Yuri đã sớm không còn hơi sức để khóc, cô cũng không phải một cô gái thích khóc, cho dù nhà họ Kwon xảy ra biến cố lớn như vậy, cô cũng chưa từng cảm thấy sợ.

Nhưng một khi sợ hãi lộ ra ngoài, còn phải che đậy sự mềm yếu của mình, chính là một chuyện rất khó, tuy nói từ nhỏ cô đã được huấn luyện như con trai, nhưng cô dù sao vẫn chỉ là một cô gái hai mươi mốt tuổi. Những cô gái cỡ tuổi cô, đáng lẽ nên được hưởng thụ tình yêu,thậm chí có thể làm nũng với ba mẹ. Nhưng biến cố của nhà họ Kwon đột nhiên xuất hiện, khiến Yuri lớn lên trong một đêm, cô phải ép buộc mình sớm học đối mặt tất cả, chỉ có mình mạnh mẽ lên mới sẽ không bị khi dễ, mới có thể giúp cho cha mẹ của mình sống ngày tháng hạnh phúc.

Mặc dù trước khi appa đi không có nói, nhưng Yuri vẫn từ trong ánh mắt của ông nhìn ra được, appa umma đã ký thác toàn bộ hi vọng vào trên người của cô rồi. Hiện tại, trên con đường sau này, sẽ không còn có người đỡ cô, Yuri tự nói với mình phải kiên cường. . . . Không có ai giúp đỡ, Yuri đã đi hơn hai giờ mới đến nhà,lúc này đã ba giờ sáng rồi.

Còn chưa vào đến sân, cô đã thấy cửa chính trong nhà rộng mở, nhờ ánh trăng, nhìn thấy một mảnh hỗn độn trong nhà, có thể đoán được, nhất định là người của công ty tín dụng đã tới. Phòng bị lật ngổn ngang, ghế sa lon, hộc tủ, tất cả bị đẩy ngã trên mặt đất, y phục xốc xếch rơi vãi khắp nơi, thứ đáng giá trong nhà đều bị cướp sạch, thứ không mang đi được cũng đều bị đập hư.

Yuri vội vàng chạy lên lầu hai, nhưng những thứ đổ nát trên đất, khiến cho cô không còn dũng khí nhìn tiếp, nhà của cô đã không còn món nào nguyên vẹn, toàn bộ đã bị hủy; và bị hủy, còn có phòng tuyến lý trí cuối cùng trong lòng Yuri.

Đột nhiên, Yuri giống như bị người khác rút đi toàn bộ hơi sức, chán nản đỡ cầu thang, xụi lơ ngã xuống, lúc này cả hơi sức khóc cô cũng không còn. Ánh trăng sáng ngời rọi vào từ hành lang ngoài cửa sổ, thê lương chiếu vào trên mặt trắng bệch của Yuri, khuôn mặt của cô càng có vẻ gầy hơn, bôn ba mấy ngày nay, đã tiêu hao tất cả tinh lực của cô, cả ăn cơm cũng bữa có bữa không.

Cô nghĩ, coi như hộp đêm có người nguyện ý cho cô 100 triệu won ,điều kiện trao đổi, tất nhiên cũng là muốn cô bán thân, nếu là như vậy, không đợi người của ngân hàng tín dụng giết cô, cô cũng sẽ chịu không nổi khuất nhục, tự kết thúc tánh mạng của mình trước.

Chuyện cho tới bây giờ, cô đã không còn đường để đi, chỉ có thể . . . Yuri đột nhiên nghĩ đến một người, cô từ trong túi lấy điện thoại di động ra, tìm số, gọi tới. Qua hồi lâu, bên đầu điện thoại kia mới truyền đến thanh âm buồn ngủ mông lung.

"Là ai hả? Khuya khoắt còn gọi điện thoại!"

"Là mình. . . ."

". . . . . ."

Bên đầu điện thoại kia rầm mặc, khi Yuri cho là Tae Yeon ngủ rồi, trong điện thoại đột nhiên truyền đến rống to: "A aa, Yul ! Là cậu sao? Là cậu sao?"

"Phải . . . . ."

"Cậu đang ở đâu? Mấy ngày nay cậu đi đâu? Mình gọi điện thoại cho cậu, cậu cũng không nhận, sắp khiến mình lo lắng gần chết!"

"Bây giờ mình đang ở nhà . . . . . . "

"Được được, mình lập tức tới ngay, cậu cứ đợi ở đó. . . ."

"Không bằng chờ trời sáng rồi hãy nói . . . . . ."

"Không cần chờ trời sáng! Ai biết trời sáng, cậu có mất tích nữa hay không? Mình sẽ tới ngay . . . .  Appa! Appa! Mau dậy lái xe đi đón Yul . . . . . ." Yuri cúp điện thoại, lộ ra nụ cười, cô mệt mỏi tựa trên khung cửa rách mướp, trong lòng có một chút ấm áp. Đây là lời nói khiến cô cảm động nhất trong mấy ngày nay, thì ra là trên đời này, trừ appa umma ra, còn có người quan tâm cô.

***

Đi với appa mình, Tae Yeon dùng tốc độ nhanh nhất đến nhà họ Kwon, cô vốn định hỏi xem, những ngày qua Yuri rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ai ngờ Yuri mới vừa lên xe, một lát đã ngủ thiếp đi. Tae Yeon đau lòng vén tóc trên mặt Yuri, chỉ nửa tháng không gặp, Yuri

đã gầy đi rất nhiều, thần thái quá khứ bị mệt mỏi thay thế, trên mặt không còn sáng bóng, có thể nghĩ, những ngày qua cô sống không tốt. Ánh nắng chiều lọt vào phòng ngủ Tae Yeon, thì Yuri nằm ở trên giường mới rốt cuộc tỉnh lại.

Cô mở mắt ra, đầu tiên là nhìn Tae Yeon, không đợi cô mở miệng chất vấn mình, Yuri đã sốt ruột khó nén nói: "Mình đói bụng, có gì ăn không?"

Vì vậy Tae Yeon bảo người giúp việc trong nhà nấu mấy món ăn đơn giản, trong chốc lát đã bưng lên bàn tới; đối mặt cô gái ăn như hổ đói, giống như mấy đời chưa ăn cơm trước mắt, Tae Yeon thật sự không thể tin được, cô thật sự là Yuri luôn luôn trầm ổn tỉnh táo.

Khi Yuri bằng tốc độ nhanh nhất, quét sạch sẽ thức ăn trên bàn, rốt cuộc hài lòng đưa tay lau miệng, cô giương mắt nhìn Tae Yeon, dùng âm thanh to rõ nghiêm túc nói: "Tae Tae, mình muốn xem mắt." Tae Yeon nghe rồi càng thêm không cách nào hưởng ứng, ngây ngốc ở đó.

***

Kể từ ngày Tae Yeon nghe Yuri nói muốn xem mắt, cô tựa như một bà mai, bận rộn chuẩn bị âu phục xem mắt, liên lạc đối tượng xem mắt cho cô. Thật ra thì Tae Yeon không nghĩ đến, Yuri vì trả nợ, cư nhiên có thể vứt bỏ tất cả, cả xem mắt cũng đồng ý. Mặc dù Yuri không có nói quá nhiều về tình huống ở trong nhà, nhưng cô có thể nhìn ra được, Yuri đã dằn tất cả bi thống xuống đáy lòng.

 Hôm nay Yuri càng kiên cường hơn trước, mà bây giờ cô có thể làm, chỉ là cố hết sức

giới thiệu người tốt cho cô ấy, như vậy gánh nặng đè ở trên người Yuri sẽ giảm bớt.

Ba ngày sau, Tae Yeon và Yuri đến chỗ hẹn với đối phương, lúc đến nhà hàng vẫn còn sớm hơn nửa tiếng.

Tae Yeon lo âu cầm tay Yuri, "Yul, thật ra thì người này lúc trước đã bảo mình hẹn cậu, cô ấy là tiền bối của chúng ta, bây giờ đã tiếp nhận công ty của appa cô ấy, cậu gả cho cô ấy, sẽ có thể giải quyết khoản nợ 100 triệu." Yuri giống như là từ trong mộng tỉnh lại, đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo lại cúi đầu, trong mắt cũng không có quá nhiều gợn sóng.

"Nếu như cậu không muốn gả, chúng ta có thể nghĩ biện pháp khác. . . ."

"Tae Tae." Yuri lắc đầu một cái, "Không sao, mình có thể ." Chỉ cần có thể cứu nhà họ Kwon, giải quyết món nợ 100 triệu won, vô luận đối phương là người nào, là cao mập lùn gầy, đẹp trai xấu xí , cô đều không quan tâm, cô chỉ hi vọng mau sớm giải quyết chuyện 100 triệu won. . . . Vì cái nhà này, bán hôn nhân của mình, đáng giá.

Nhà hàng chỗ Yuri xem mắt tên là "Soshi", phong cách trang hoàng như thời xưa, gần mỗi bàn ăn, đều có một cái bình phong cổ điển cách xa nhau, tạo ra phong cách ưu nhã,là một chỗ hẹn hò xem mắt tốt. Thời gian còn sớm, nhà hàng chỉ có vài vị khách.

Khi Jessica Jung tới Soshi, đối tượng mà appa hẹn cho cô, đã ngồi ở chỗ gần cửa sổ; chỉ mới ba ngày, ba đã hẹn rất nhiều đối tượng cho cô xem mắt, xem ra appa dự mưu đã lâu.

"Xin chào, Jung tiểu thư, tôi là Im Hara." Hara ngọt ngào tự giới thiệu mình, cắt đứt sự không tập trung của Jessica. Jessica khẽ giương mắt lên, liếc mắt cô gái ngồi thẳng ởđối

diện, gương mặt của cô được trang điểmtrang nhã, cử chỉ hào phóng thỏa đáng.

Nghe umma nói, đối tượng xem mắt hôm nay là đại gia khuê tú có tiếng, dịu dàng săn sóc, phàm là nhà giàu có muốn tìm vợ, phần lớn đều thích loại hình phái nữ khéo léo thế này; nghe giọng điệu của umma, đại khái cũng rất là hài lòng với cô gái tên Im Hara này. Cô gái này tinh xảo hoàn mỹ, tìm không ra một chút tỳ vết nào,làm cho người ta không đành lòng khinh nhờn vẻ đẹp của cô, sợ đụng một cái sẽ vỡ nát; hơn nữa cô khẳng định từ nhỏ đã sống trong cuộc sống ăn ngon mặc đẹp, sống ở trong tháp ngà voi, chưa có trải qua bất kỳ đau khổ, tính tình có lẽ dịu dàng, có lẽ điêu ngoa, nhưng đối mặt Hara tinh

xảo như con nít, Jessica lại không nhịn được nhíu mày, cô lại nghĩ đến cô gái cay cú đã gặp ở trong quán bar ba ngày trước. Jessica còn nhớ rõ cô ta nói, không phải tất cả mọi người đều vì tiền bạc, mới có thể bán thân thể, cũng không có ai là cam tâm tình nguyện

đi làm chuyện bẩn thỉu. . . .

Khóe miệng Jessica nhếch lên một độ cong không thể nhận ra, có lẽ mình thật hiểu lầm cô ấy, nói không chừng cô gái kia thật là có nổi khổ tâm, cần tiền gấp. ..

Hara thấy Jessica lại mất hồn, cau mày, người phụ nữ trước mắt ebị gì vậy? Chào hỏi với cô ta xong liền bắt đầu mất hồn, cô đã tận lực dịu dàng động lòng người rồi, cô ta còn bỏ rơi cô như thế? Cô ta cho rằng cô ta là ai?

Im Hara từ nhỏ đã bị làm hư, dĩ nhiên không cho phép mình bị người lạnh nhạt, trong lòng cô bất mãn, trên mặt lại khéo léo nói:"Nghe bác Jung nói, cô là vì tiếp nhận tập đoàn, cho nên kết hôn trước?" Nếu không phải nghe người trong nhà nói, chỉ cần gả đi là có thể làm phu nhân Tổng giám đốc, cô mới sẽ không chạy tới chịu mặt lạnh của người này. Chỉ là. . . . Hara không nhịn được nhìn Jessica thêm vài lần, trừ đi khí chất lạnh như băng đến mức vô pháp đến gần, cô ta thật sự là xinh đẹp đến không thể bắt bẻ, thật làm cho người ta trầm mê. Jessica biết mị lực của mình, không chỉ đến từ dung mạo,mà còn

từ tiền tài sau lưng cô, thấy Im Hara biểu lộ si mê,trong mắt cô lại càng hiện vẻ không thích.

Nghe được vấn đề vừa rồi của Hara, Jessica hơi có vẻ không kiên nhẫn gật đầu một cái, "Tôi quả thật cần một cô vợ kết hôn liền."

"Quả nhiên là như vậy, thật ra thì tuổi của em cũng cũng không nhỏ, đúng lúc có thể. . . ." Jessica không có nghe lời sau đó của Hara, cô chỉ ứng phó trường hợp lúc này, từ từ, sự chú ý của cô bị thanh âm sau lưng hấp dẫn qua. Cô dựa lưng vào sau tấm bình phong, đối thoại của một nam một nữ truyền đến.

"Yuri, đây chính là Im YoonA, unnie ấy là tiền bối của chúng mình, năm đó unnie ấy là một nhân vật có tiếng ở trường học đấy!" Yuri? Jessica không khỏi lại cau chặt chân mày ba phần, chẳng lẽ là cô gái ở quán bar đêm hôm đó?

"Xin chào, Yuri. . . . Ah, unnie có thể gọi em như vậy không? Yuri.”Một thanh âm trong suốt.

"Đương, đương nhiên." Jessica nghe được thanh âm chấn động của cô gái kia, quả nhiên là cô ấy! Hôm nay cô là. . . .

"Yul" Im YoonA kêu thật nhỏ, giống như là chỉ là kêu cái tên này, cũng đã khiến cho cô rất là thỏa mãn Tae Yeon thấy công việc nối tơ hồng của mình hoàn thành thuận lợi, đúng lúc nói cáo từ: "Vậy hai người từ từ nói chuyện! YoonA  unnie, Yuri nhà chúng em làm phiền unnie rồi." Cô vỗ vỗ bả vai Yuri, dí dỏm nháy mắt mấy cái, ám hiệu cô cố gắng lên. Tae Yeon đeo túi xách đi ra ngoài, lúc đi ngang bàn của Jessica thì ánh mắt lơ đãng giao nhau với cô ấy, cô đột nhiên cảm thấy bên trong nhà hàng hơi lạnh lẽo, vội vàng cúi đầu tránh ra, ánh mắt của người kia thật là dọa người. . . . .

"Yuri, thật ra thì trước kia unnie đã biết em rồi." Im YoonA cười mở ra đề tài.

Yuri kinh ngạc, "Sao em không có ấn tượng gì?"

"Ha ha. . . . Lúc ấy em mới vừa vào trường học, đại diện sinh viên mới phát biểu, unnie ngồi ở dưới đài. . . ."

"Hoá ra là như vậy." Yuri lắp bắp mở miệng, cô đang suy tư mở miệng thế nào, nói về chuyện gì; Yuri đang cúi đầu suy tư, hoàn toàn không có chú ý tới ánh mắt rừng rực đến từ đối diện.

Im YoonA mượn ánh đèn hơi yếu quan sát cô, mấy năm không gặp, cô không hề thay đổi, bỏ đi trẻ trung lúc mới vừa vào đại học, Yuri bây giờ, đã có chút ít thành thục quyến rũ của phụ nữ. Năm cuối cùng cô ở đại học đã bắt đầu lưu ý Yuri, ấn tượng cô ấy cho cô, vẫn rất trầm ổn, tựa như bộ dáng hiện tại. Nhưng cô và trong nhà đã hẹn, trong lúc học đại học thì không yêu đương, cô chỉ có thể giấu phần tình cảm thầm mến này ở đáy lòng; sau khi tốt nghiệp, cô liền bị điều ra công ty chi nhánh ở vùng khác, tiến hành rèn luyện để tiếp nhận công ty của gia đình.

Cô mới vừa về Seoul, liền thông qua bạn bè, trằn trọc biết tình trạng gần đây của Yuri, một mặt may mắn ba năm qua, cô không có lui tới với người nào, một mặt cảm khái vì những chuyện cô gặp gần đây.

Nhìn bộ dạng khó có thể mở miệng của cô, Im YoonA rốt cuộc mở miệng nói ra ý nghĩ trong lòng thay cô: "Yuri, thật ra thì unnie đã nghe nói về chuyện nhà của em. . . ."

Yuri đang rầu rỉ làm sao mở miệng, nghe cô nói như vậy, khó tránh khỏi có chút khiếp sợ, còn có rất nhiều xấu hổ. Xem ra toàn thế giới đều biết, cô là cô gái vì tiền tài mà đánh mất tự ái, bên tai cô vang lên lời nói của cái người độc ác ở quán bar đêm đó, loại phụ nữ vì tiền như cô, cái gì cũng có thể bán!

***

Yuri vẫn cảm thấy mình cũng không phải cô gái yếu ớt, nhưng cô đột nhiên cảm thấy lỗ mũi ê ẩm, không biết là cảm thấy khó chịu vì tình cảnh bây giờ của mình, hay là vì lời châm chọc của người ác độc đó khiến lòng cô chua xót.

YoonA thấy Yuri rủ đầu thấp hơn, biết lời nói của mình bị cô hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Thật xin lỗi, Yuri, tha thứ cho unnie đã nói như vậy, thật ra thì ý của unnie là. . . ."

Yuri bức lui nước mắt trong mắt, hít sâu một hơi, tận lực khiến thanh âm ổn hơn, "Unnie có điều kiện gì?" YoonA sửng sốt, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng.

"Tôi nói, unnie giúp tôi, nhất định là có điều kiện đi kèm, vô luận là điều kiện gì, chỉ cần tôi có thể làm được, tôi đều đồng ý với unnie."

"Không phải!" YoonA hốt hoảng giải thích: "Thật ra thì unnie từ ba năm trước đã thích em rồi, nhưng bởi vì một vài nguyên nhân mà không thổ lộ với em, hôm nay unnie hẹn em tới, là vì. . . ."

Yuri cắt đứt lời của anh lần nữa: "Cho nên unnie muốn tôi làm bạn gái của unnie?"

"Không phải, không phải. . . . Mặc dù bây giờ nói việc này hơi sớm, nhưng mà tuổi của unnie cũng không nhỏ, đương nhiên là lấy kết hôn là điều kiện quan trọng nhất để qua lại với em. . . ."

"Kết hôn. . . ." Yuri mất hồn, vì 100 triệu won, mất đi tự do hôn nhân, hạnh phúc cả đời, vì 100 triệu. .. . Đáng giá! Cô không chút do dự làm ra quyết định, "Được, tôi đồng ý, chỉ cần unnie cho tôi 100 triệu won, tôi có thể.. . kết hôn với unnie." YoonA nghe cô nói nguyện ý kết hôn với mình, vốn là cao hứng, nhưng vừa nghĩ lại cảm thấy mình thật sự hơi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn; trước kia cô đàm phán với khách hàng, chưa từng hốt hoảng như hiên tại, Yuri hoàn toàn hiểu lầm mình, coi như cô không kết hôn với mình, cô cũng sẽ giúp cô giải quyết món nợ 100 triệu won, mặc dù cô thật rất muốn kết hôn với cô. . . .

YoonA suy nghĩ một chút, cảm thấy cần phải giải thích rõ, nếu không coi như về sau kết hôn rồi cũng sẽ có tâm kết, sẽ làm cô cảm thấy mình là tiểu nhân, là kẻ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. Cô vừa muốn mở miệng, sau lưng lại vang lên một tiếng hừ lạnh:

"Hừm, đây không phải là Kwon tiểu thư sao! Yuri và YoonA đều rất sững sờ, Yuri chỉ thấy một bóng người từ bàn đối diện đi đến; Jessica không để ý Choi Hara đang kinh ngạc, đứng dậy đi tới chỗ ngồi phía trước Yuri.

"Thế nào? Mới ba ngày không gặp, Kwon tiểu thư đã không nhớ tôi?" Jessica nói xong càng tỏ vẻ cợt nhã: "Nhưng tôi đối với Kwon tiểu thư, thật là đến nay khó quên ! Nhất là cô từng để lại cho tôi một đêm khó quên. . . ."

Lời nói lập lờ nước đôi, khiến những người ở đây đều không khỏi phỏng đoán, quan hệ của Yuri và Jessica mập mờ bao nhiêu. Khoảnh khắc Yuri nhìn thấy Jessica, trong đầu chợt thoáng hiện bốn chữ

"Oan gia ngõ hẹp" !

Cô không biến sắc nhìn cô ta, nhịn xuống phẫn uất trong lòng, khinh miệt nhíu mày: "Thế nào? Ngày đó tát cô một cái còn thấy chưa đủ? Hôm nay còn muốn tôi cho cô một cái tát nữa?"

Jessica nheo mắt nhìn cô, mỗi lần nhìn thấy cô gái này,cô đều dễ dàng khơi lên lửa giận trong lòng của mình, hôm nay cô mặc một bộ váy kiểu tây màu hồng nhạt ngọt ngào, thiết kế rộng rãi kiểu lá sen (kiểu xếp lớp, tầng tầng), bên hông đính một cái nơ con bướm thật to, phát huy khí chất điềm tĩnh ưu nhã của cô đến mức tận cùng, cặp mắt linh động, tôn lên da thịt nõn nà, Jessica đột nhiên hiểu "Báu vật", đại khái chính là cô gái như Yuri.

Lúc này, Im Hara nhịn nãy giờ, rốt cuộc không ngồi yên được nữa, đi tới trước bàn đối diện, cô muốn nhìn xem rốt cuộc là cô gái thế nào, lại có thể khiến cho Jessica bỏ lại cô.

Khi cô ta thấy hai người đang ngồi đó thì không khỏi kinh hô lên: "YoonA unnie! Sao unnie ở nơi này?" Tiếng nói vừa dứt, trường hợp vốn bức bối hóa thành hư không, ba người khác, đều rối rít nhìn cô. Im YoonA phản ứng kịp trước hết, "Hara! Sao em ở đây?"

Cô vốn muốn khiến người đang châm chọc Yuri vừa rồi rời đi, không nghĩ tới em gái của mình, cũng sẽ xuất hiện ở trước mặt mình, cô nhìn ánh mắt hôm nay em gái sẽ đi xem mắt.

Lại có chuyện trùng hợp như thế, hai chị em lại xem mắt chung ở một nhà hàng! Nhìn tình huống, cái người đột nhiên xuất hiện này, chính là đối tượng xem mắt của em gái mình; nhưng từ giọng điệu của cô ta xem ra, tính tình của cô ta thật sự ác liệt, hơn nữa hình như biết Yuri. Trong lúc nhất thời, bốn người tại chỗ, lại không có một người mở miệng đánh vỡ lúng túng.

Chỉ có Jessica giống như là không biết Im Hara, tiếp tục nói với Yuri: "Kwon tiểu thư, xem ra cô vì tiền, không chỉ có thể ăn nói khép nép bán thân thể mình ở quán bar, còn học phụ nữ đàng hoàng chơi xem mắt? Không biết kẻ ngốc nào, lại chịu bị lời ngon tiếng ngọt của cô lừa?" Ánh mắt như có như không của cô, liếc về hướng Im YoonA bên kia.

Jessica chỉ cảm thấy trong lòng có ngọn lửa giận không rõ, bùng nổ, nhất là thấy vẻ mặt không hề xấu hổ của Yuri lúc này, hình như là đã quen với chuyện này; vừa rồi cô còn đang kiếm cớ cho cô ta, có lẽ thật sự khó xử nên cần tiền, kết quả bây giờ cô ta lại ngồi ở chỗ này, vì 100 triệu won, ngay cả hôn nhân của mình cũng có thể bán. A.. . . Quả nhiên là cô gái vì tiền, cái gì cũng có thể bán!

Lòng của Yuri đang đau nhói, đang rỉ máu, sắc mặt của cô tái nhợt, nhưng lại càng không cam lòng bị Jessica chà đạp tự ái không còn dư nhiều lắm của mình, cô ngẩng đầu liếc nhìn cô gái bên cạnh Jessica, trong lòng đại khái đoán được đây là bạn gái của cô ta, không khỏi cười lạnh: "Im tiểu thư đúng không? Nếu như cô ta là người yêu của cô, thì cô phải cẩn thận, cô ta không chỉ có tự cho là đúng, nói chuyện chanh chua, còn thích hoài nghi động cơ làm việc của người khác; nếu cô qua lại với cô ta, cô ta nhất định sẽ khiến cô bị thương tích đầy mình, tôi khuyên cô sớm nên cách xa loại người cặn bã này."

Im Hara sửng sốt, cô không nghĩ tới cô gái trước mắt này, sẽ nói với mình những lời này, cô há miệng, muốn phản bác cô ấy, nhưng. . . . Im Hara nhìn Jessica bên cạnh, hôn nhân của cô nhất định là phải kết thân, cô cũng phải gả vào nhà giàu có, vô luận đối phương là ai, tương lai bọn họ có yêu nhau hay không, cô muốn, cũng chỉ là cả đời ăn ngon mặc đẹp.

"Yuri, cô thật hiểu rõ tôi! Nhưng ý muốn gả vào nhà giàu có của Im tiểu thư, cũng không phải vài ba lời của cô có thể dao động, cô ấy xem trọng không phải là tôi, mà là giá trị con người của tôi, cô nói, tôi nói đúng không? Im tiểu thư." Jessica cả ngày chưa từng cười, chợt lộ ra một nụ cười khinh miệt, từ từ quay đầu, mắt nhìn xuống Hara, chỉ thấy cô ta nghe lời của mình, trên mặt hơi đỏ lên, ngay sau đó lại đen xuống.

Im Hara bị người nói đến chỗ đau, chột dạ, liền cầm lên ly cà phê kế tay Im YoonA, tạt vào gương mặt đáng đánh đòn của Jessica.

"Khốn kiếp!" Cô hô to, không thèm giả vờ hình tượng thục nữ nữa, không để ý ánh mắt khác thường trong nhà hàng , hoảng hốt chạy trốn.

"Hara!" Im YoonA muốn đuổi theo, nhưng lại không đành lòng bỏ lại bạn gái của mình.

Cô cũng đã nhịn đến cực điểm, nếu như cô nhớ không lầm, người ở trước mặt, chính là Jessica Jung sắp đón nhận chức tổng giám đốc của tập đoàn Jung thị mà umma nói.

“Jung tiểu thư, lời cô nói thật khiến người khác không thể mở miệng." Nho nhã như Im YoonA, cô nghĩ một hồi lâu, rốt cuộc cắn răng nghiến lợi khạc ra những lời này. Gia giáo của nhà họ Im rất nghiêm, luôn luôn hà khắc trong việc nuôi dạy con, duy chỉ xem Im Hara như bảo bối, từ nhỏ đến lớn không có ai nói lời ác độc với cô; hôm nay Im YoonA nghe được lời nói của Jessica, dĩ nhiên là thương tâm cực độ.

Nhưng Jessica lại như không nghe thấy lời nói của Im YoonA, tiếp tục nghiêng đầu qua nói với yuri: "Kwon tiểu thư, nếu cần tiền gấp vậy, không bằng suy tính đề nghị trước đó của tôi, điều kiện của tôi rất đơn giản, cô chỉ cần. . . ."Lời còn chưa nói hết, Jessica lại bị Yuri tạt cà phê vào mặt.

"Cô thật rất vô sỉ!" Yuri nắm túi xách bên cạnh đứng lên, vừa đi ra một bước, lại bị Jessica bắt được.

"Kwon tiểu thư, cô thật không muốn nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của tôi?" Jessica dán chặt Yuri, châu đầu đến gần bên tai của cô, "Tôi chỉ cần cô gả cho tôi làm vợ một năm, tôi liền cho cô 100 triệu, hoặc là nhiều hơn. . . . Giao dịch này lời hơn cô gả cho người khác, làm bà xã cả đời nhiều, cô nói, bán cho ai không phải bán? Không bằng bán cho một người tốt với cô. . . ."

Ở góc độ của Im YoonA, không nhìn rõ hai người một trước một sau bọn họ là tư thế gì, cũng không nghe rõ Jessica rốt cuộc đang nói gì với Yuri. Cô hơi nóng nảy, vì vậy chuẩn bị đứng lên đi kéo hai người bọn họ ra, lại đột nhiên nghe được một tiếng hét thảm, chỉ thấy Yuri dựa lưng vào Jessica, dùng giày cao gót của cô hung hăng giẫm trên mu bàn chân của cô ta, rồi rời đi không quay đầu lại.

Jessica đau đến kêu to, chỉ có thể tìm vị trí gần đó ngồi xuống, chờ đau đớn thoáng hòa hoãn, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Im YoonA đối diện cúi đầu cười.

"Cô  là chị gái của Im Hara?" Jessica cắn răng nói.

"Uh, tôi là Im YoonA." Im YoonA dựa lưng vào ghế sa lon, bộ dạng như xem hài.

"Hôm nay cô cũng đến đây xem mắt?" Im YoonA gật đầu "Vị Kwon tiểu thư kia, cũng không phải loại đơn giản như cô thấy. . . ."

Jessica cũng không nói được, tại sao mình lại ngồi ở chỗ này, nói xấu một cô gái với một người xa lạ, nhưng cô cảm thấy cô gái cay cú đó quả thật làm mình nổi giận.

YoonA nắm chặt hai quả đấm, nén lửa giận xuống, nói: "Việc này không nhọc Jung tiểu thư phí tâm, chỉ cần tôi thật lòng với cô ấy là được. . . ."

Theo lý thuyết, Jessica cũng không phải là một người bụng dạ hẹp hòi, nhưng khi cô nhìn thấy Yuri và Im YoonA ở chung, cả người liền không thoải mái, cô chính là không muốn nhìn thấy cô gái kia dịu dàng với người khác. . . Nghĩ tới đây, Jessica giống như đột nhiên hiểu cái gì, vì vậy cô tự tin cười:

"Nhưng, cô gái kia nhất định sẽ là của tôi." Trong nụ cười tự tin của cô, có sự xem thường dành cho YoonA, điều này làm cho YoonA bất giác cau chặt chân mày, "Yuri không phải hàng hóa."

"A? Nhưng vừa rồi không phải anh cũng đang làm giao dịch sao? Dùng 100 triệu won mua hôn nhân cả đời của cô ấy. . . ."

"Tôi và cô không giống nhau!"

"A.. . . Im tiểu thư, chúng ta giống nhau, chỉ là tôi thành thực hơn cô." Jessica khinh thường bĩu môi, móc tiền mặt ra từ trong bóp da, tính tiền rồi đi. YoonA ngồi ở trên ghế sa lon, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, anh thật không phải muốn dùng 100 triệu won mua hạnh phúc của Yuri.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro