Chương 63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tiền bối Lục là ai, sao lại có thể làm một công việc cấp thấp như vậy?

- Vậy rốt cuộc Lục tổng chọn Khúc Diễm Nhi  sao? Không phải là Diễm Tô …?

- Diễm Tô trở thành đối tượng bị từ chối sao? 

 - Trên TV không phải nói quyền thừa kế của Diễm Tô thuộc về Lục Khánh Luân không phải chính là nói Diễm Tô bây giờ là lão phu nhân sao?

- Vậy cô  đã ra khỏi nhà rồi sao?Cô đã  không một xu dính túi chứ?

- Không. Dĩêm Tô, cô bây giờ  thật sự kém như vậy sao?

........

    Ánh mắt mọi người rơi vào Diễm Tô, vừa lúc Diễm Tô muốn nói gì đó, chuông điện thoại đột nhiên vang lên. 

 - Diễm Tô có nhầm lẫn gì không? Cô bị lạc hay bị tắc đường? Sao cô vẫn chưa xuất hiện?

Giọng của Lâm Mạt vang lên từ điện thoại,

- Cô có cần tôi đến đón không?

 - Không, tôi sẽ đến ngay

Diễm Tô cúp điện thoại

-  Thực xin lỗi mọi người, tôi có việc phải làm, tôi sẽ rời khỏi trước.

    Mọi người đều nhìn cô với vẻ mặt phức tạp

-  Chồng cô gọi điện phải không? Đã giục cô về sớm như vậy?

-  Ở nhà còn nhiều việc phải làm sao? Với tình hình tài chính hiện tại của chồng cô, cô không thể thuê người giúp việc  sao?

-   Chồng cô đang làm vệ sinh, phát tờ rơi hay thứ gì đó, vì vậy gọi đến cần cô giúp đỡ hả?? 

- Diễm Tô , cô sẽ đi dọn nhà vệ sinh?

    ... 

  Một người tung một người hứng khiến câu chuyện trở nên phong phú hơn. Diễm Tô  không thèm lãng phí thời gian với họ, bình tĩnh nói

-  Tôi thực sự muốn đi, tôi xin lỗi, tôi đang có việc.

 - Chờ đã Diễm Tô, chồng cô đã chở cô đến đây?

- Ừm.

- Vậy sao chúng  tôi không thấy chồng cậu ?

    " ... "

- Hừm..., lúc tôi đang nghe điện thoại ở bên ngoài thì  tôi nhìn thấy cô và một người đàn ông chắc là chồng của cô ấy…

Một bạn học nữ nghiêng đầu suy nghĩ  miên man , nhưng cô ta không nhớ hình ảnh người đàn ông đó.

- Cô không có ô tô phải không?

-  Chồng cô không có ô tô sao? Vừa rồi anh ấy chở cô đến đây thế nào?

- Có thể  là xe máy?

- Cái gì? Cô tới đây bằng xe máy sao?

    ...... 

    Mọi người lại bàn tán xôn xao. Diễm Tô đau đầu kinh khủng, đám bạn học này khi nào lại trở nên cường đại và nhiều chuyện  như vậy, lúc này cô thật sự sắp phát điên rồi! 

- Diễm Tô sao cô không  nói chuyện? Cô thậm chí không có một chiếc xe máy phải không?

Hạ Mai  lại chọc giận cô.Diễm Tô không thể chịu đựng được, và bật lại

- Đúng là tôi không có xe máy nhưng tôi không giống như cô Hạ đi lừa gạt mọi người. Cầm một chiếc chìa khóa Lamborghini giả từ một cửa hàng Taobao và khoe nó là thật.

- Cái gì? Hàng giả?

Mọi người nghe vậy và xem chìa khóa xe trong tay Hạ Mai.  Làm sao một chiếc chìa khóa giá trị như vậy lại có thể bị làm giả? ! 

 Hạ Mai  mặt tái mét vì tức giận. Cảm giác vừa rồi bị bao nhiêu người vây quanh nịnh bợ vẫn còn đọng lại trong lòng, lúc này khi Diễm  Tô vạch trần  mọi người đều nghi ngờ và khinh thường. Điều này khiến Hạ Mai không khỏi tức giận! 

 - Cái này rõ ràng là do bạn trai của tôi tặng cho. Khúc Diễm Tô , cô đang nói cái gì vậy? Cho dù là ghen tị cũng phải có bằng chứng!

- Chìa khóa của Lamborghini được chế tác rất tinh xảo, ngay cả móc khóa cũng khác, rõ ràng là đồ giả. Các người cho rằng đó là một chiếc xe nổi tiếng  mà chỉ nhìn qua chiếc chìa khóa dán logo Lamborghini? Nhưng mọi người có thể không biết danh tính thực sự của cô Hạ đây!

- Ý của cô là gì?

- Gần đây cổ phiếu của nhà họ Hạ giảm mạnh, quỹ đều bị khóa lại, bộ phận tài chính đang xuống dốc không phanh. Nhà họ Hạ bây giờ là một công ty nợ nần chồng chất. Cô Hạ tại sao không nghĩ cách cứu vãn công ty mà  có thời gian rảnh rỗi mà rong chơi vậy? 

  - Cô ...

- Ồ, tôi quên mất. Hạ tiểu thư muốn bám víu với thế hệ thứ hai giàu có trong bữa tiệc để lấp lỗ hổng của công ty?

 - Cô ..._Hạ Mai tức giận. 

 - Nhưng, có thế hệ thứ hai giàu có nào ngu ngốc ném tiền xuống vực không?

 - Diễm Tô, chìa khóa của Hạ Mai  thật là giả sao?

- Nhà họ Hạ thật sự phá sản rồi sao?

- Không phải chứ Hạ Mai........Cô làm sao có thể.....

Mọi người đều ngạc nhiên. Hạ Mai xấu hổ vô cùng, bao biện

- Đừng nghe lời cô ta nói bậy, làm sao tôi có thể thất bại như cô ta được?

    Nhưng mọi người đều bỏ qua lời cô ta và hỏi lại Diễm Tô

- Sao cô biết chìa khóa của Hạ Mai là giả? Cô phải có bằng chứng cho lời nói của mình, nếu cô vu khống bạn học của mình bằng cách này chính là thừa nhận cô ghen tị với cô ấy! Và cô muốn phá vỡ tình bạn này!

    Diễm Tô lạnh lùng chế nhạo. Giữa cô và bọn họ vẫn còn tình cảm sao? 

- Thật không may, tôi vô tình nhìn thấy chiếc chìa khóa ô tô nổi tiếng được cô Hạ chứng thực trên Taobao ngày hôm nay. Một gói miễn phí hai mươi nhân dân tệ, một gói miễn phí nếu mua năm nhân dân tệ.

Diễm Tô cố ý nói chậm rãi .  Mọi người đều ngạc nhiên. Hạ Mai  tức giận nhảy dựng lên

- Cô cho rằng dựa vào suy đoán của cô thì mọi người sẽ tin cô sao?  

- Vậy cô Hạ có dám để người ta xem chìa khóa trong tay cô còn có cái bật lửa không!

Giọng nói của Diễm Tô vừa rơi xuống, đầy ắp. Ngạc nhiên. Ngay cả biểu hiện của Hạ Mai  cũng thay đổi. 

- Nếu tôi đọc không lầm, dưới đáy chìa khóa xe trong tay bạn học Hạ đây  có một cái bật lửa!__Diễm Tô lại nói. 

    Lúc này, rất nhiều bạn học nữ bàn tán vây quanh Hạ Mai

- Mau chứng minh xem chìa khóa của cậu là thật đi!

 - Tôi, tôi ...

 - Không phải cô đi xe Lamborghini sao? Đưa chúng tôi đến ga-ra và xem thử. Chỉ liếc mắt một cái là đủ!

- Chìa khóa của cậu  không phải giả, đúng không?

 - Hạ Mai , sao cậu không nói chuyện?

 - Đi đâu vậy?

    … 

Hạ Mai  không thể ở lại được nữa, trốn đi, một vài bạn học nữ tốt vội vàng đuổi kịp,

- Đừng đi, cậu chưa nói cho chúng tôi biết những gì Diễm Tô nói có đúng không.

 - Hạ Mai ? Cô có nghe thấy chúng tôi nói không?

Diễm Tô  nhìn cô ta đang chạy trốn trở lại, ngước mắt lên nói với Thẩm Nguyệt

-  Tôi về trước đây, các người ở lại  chơi  vui vẻ!

- Diễm Tô...

 Diễm Tô mở cửa và rời đi. Trong phòng riêng sang trọng , một số đồng nghiệp nữ trong bộ phận đã say quá nhiều, một số hát bất chấp hình ảnh của họ, và một số đã say khướt trên ghế sô pha. 

 - Diễm Tô ! Người phục vụ nói rằng tất cả chi phí trong phòng này đều do Tập đoàn Phong Thần  thanh toán, vì vậy tôi gọi những thứ này không một giây suy nghĩ!

Cô nhìn theo và thấy Lâm Mạt đã gọi tất cả rượu ngon và đồ ăn ngon

- Cô có thể đóng gói nếu không ăn hết được. !

"......"

Diễm Tô nhìn mấy người khác,nói

- Đã muộn như vậy rồi , chúng ta chơi một lát nữa thì  về nhà đi, các người không có người nhà gọi điện thoại sao? Bọn họ uống rượu như vậy, có người đến đón thì tốt hơn! 

- Hộp này có dịch vụ giao người tận nhà và bọn họ sẽ gửi  cô về miễn phí không chút than phiền nào! Đó là lý do tại sao chúng tôi uống nhiều như vậy!

Lâm Mạt  cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.

- Chắc hẳn Âu Thần  đã chiều chúng ta vì thể diện của tôi. Thật tốt quá ...

-  Hả? __Diễm Tô không hiểu. 

    Lâm Mạt một tay khóa cổ Diễm Tô , say sưa nói:

- Bí mật!  Nói cho cô một bí mật nhỏ, ngài Âu ... hình như là thích tôi!
    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro