Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji!! Con ăn có no không??
Sau khi dùng cơm bà Oh muốn trò chuyện cùng Ji có cả Naeun còn Hun và ông Chan cùng hai người anh của anh lên phòng họ muốn bàn chuyện riêng. Không có Hun bên cạnh Ji cảm thấy lo hơn..
-Dạ no!! _ Mặc dù không no chút nào với Ji nhưng cô vẫn gáng mỉm cười gượng giả làm thục nữ do Sehun dặn
-Chiếc váy này chắc là đắt tiền lắm…nhưng với khả năng và gia cảnh của em chắc không thể nào mua nổi đâu??_ Naeun ngồi kế bên Ii sờ nhẹ chiếc váy trắng của Ji;nói mỉa mai cô
-Dạ! Là do Sehun tặng em..anh ấy nói lần đầu gặp mặt người lớn nên ăn mặc tươm tất một chút_ Ji mỉm cười dễ thương với Naeun bề ngoài thì vậy nhưng bên trong Ji đang tức thầm và nguyền rủa con nhỏ chị dâu _ “ Suốt buổi cứ chọt mình rõ ràng muốn phá mình đây mà vì hôm nay là lần đầu gặp mặt nên tôi nhường cô đợi đi khi bước vào nhà họ Oh rồi tôi sẽ cho cô biết tay, đồ phù thuỷ”
-“Tưởng muốn làm dâu nhà này dễ lắm sao??” _ Naeun cũng đang nghĩ thầm tìm cách làm khó Ji.
-Ji!! Hai đứa quen nhau lâu chưa??
Bà Oh nhìn Ji hơi tò mò điều này làm Ji hơi bất ngờ không biết nên nói thế nào nếu tính thì cũng hơn 1 năm cô thích đơn phương Hun còn về việc cô và Hun chính thức nói chuyện thì chưa tới 1 ... Ji phân vân suy nghĩ làm cho Naeun liếc nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ cô cũng cảm nhận đựơc con nhỏ chị dâu đang nhìn cô thâm dò.
-Dạ, nếu tính ra thì con và Hun quen đựơc hơn 1 năm nhưng khoảng thời gian đó bọn con chỉ là bạn..cho đến gần đây anh ấy bỗng nói yêu con và muốn kết hôn.._ Ji tự tin nói mắt thì liếc xéo Naeun.
-Chà, vậy có nhanh quá không ??? _Naeun nhìn Ji như cho rằng tình yêu của cô và Hun quá nhanh không giống thật
-Em thì nghĩ tình yêu không thể dùng thời gian mà đo đựơc..em cũng không muốn kết hôn sớm…nhưng Hun lại nói anh ấy muốn có một gia đình của riêng mình nên muốn cùng em tạo một tổ ấm_ Jj giả bộ e thẹn nhìn bà Oh  còn mắt lâu lâu lại liếc nhìn Naeun để chọc tức cô..
-Sau này Sehun phải do con chăm sóc rồi!! _ Bà Oh vỗ nhẹ tay Ji vui vẻ như đã trao đứa con trai cho Ji.
-Mọi người đang nói chuyện gì mà vui quá vậy??_ Hun từ trên lầu bước xuống nhìn Ji và bà Oh còn Ji thì đưa ánh mắt cầu cứu nhìn anh_ Mẹ, khuya rồi con muốn đưa Ji về!!
Hun bước xuống ngồi cạnh Ji tay choàng qua ôm lấy eo Ji khẽ mỉm cười dịu dàng làm cho Jj thấy hơi ngượng nhưng cũng phải gáng mà đóng cho tới cùng.
-Con muốn có không khí riêng một chút !! _ Hun vừa nhìn bà Oh nói vừa vuốt nhẹ tóc Ji

Thấy Hun và Ji có tình cảm tốt bà Oh  rất vui mừng còn Naeun thì chẳng tỏ là vui mấy khi trông thấy Hun thân mật với cô gái khác. Ji thì ngồi im re vì cô bị hơi thở của Hun làm cho đỏ mặt lên..
Rời khỏi Oh gia Hun đưa Ji về nhưng trên đường về bụng Ji cứ réo lên khi ngồi trên xe làm Hun nhíu đôi mày nhìn cô. Con Ji cũng cảm thấy ngại nhưng lại tức nên phải quát lên..
-Cũng tại anh cả không cho ăn gì chỉ ăn có chút…làm đói muốn chết..
-Cô nhịn một bữa không có chết đâu..sau này về nhà họ Oh tha hồ mà ăn ..ăn cho đến khi cô đi cầu thang không nổi phải lăn xuống luôn cũng được_ Hun thừa cơ hội trêu trọc Ji ít muốn ví von Ji sẽ trở thành cái thùng phi biết đi..
-Anh…ọc ọc ọc
Ji định **** Hun thì bụng cô lại kêu lên làm cho Ji ngượng ngùng ngồi im lại cuối mặt xuống lúng túng vẻ mặt của Ji làm Hun không nhịn đựơc cười. Vừa đáng yêu lại đáng thương nên Hun đành chở Ji đi ăn …
-Đúng là gà vườn vẫn là gà vườn không thể thành phượng hoàng!! _ Hun nhìn Ji thở dài rồi lắc đầu khi thấy cái vẻ mặt ăn uống của Ji, miệng thì dính tùm lum đang nhai một họng thức ăn vì đang đói mà..
Ji không thèm bận tâm tới lời nói của Hun mà vẫn tiếp tục ăn vì bụng đói thì không có sức mà **** Hun. Hun ngồi đó mà chỉ biết lắc đầu không biết sau này về nhà họ Oh cái cách ăn này không biết làm sao mà thay đổi??
-Lát nữa chúng ta về khách sạn!!
Ji đang ăn bị Hun quăng cho một câu tỉnh queo làm cô đang ăn cũng phải phun ra hết và đương nhiên người bị dính là Hun …
-Cô làm gì vậy hả?? _ Hun đứng bật dậy hét lớn lấy khăn lau mặt tức giận khi bị Ji phun thức ăn vào mặt anh
-Tôi muốn về nhà không muốn đến khách sạn_ Ji lên tiếng phản đối cô đang sợ Hun đưa cô đến khách sẽ lại muốn làm chuyện gì đó với cô, đang ăn ngon chớn Ji cũng phải bỏ luôn đứng ra nói một hơi
-Cô sắp lấy tôi nếu để người ta biết vợ của Oh Sehun này lại ở trong một khu ổ chuột cô nghĩ mọi người sẽ nghĩ gì? Đến khách sạn ở là tốt nhất_ Hun quát lại Ji khi mà đã phun vào mặt anh giờ lại còn lớn tiếng với anh
-Hả?? _ Ji nghe xong thì chưng hửng vẻ mặt ngớ ra vì cô đã hiểu lầm ý của Hun rồi Ji cười hìhì với anh bẻ tay cầm khăn giấy đến giúp Hun lau mặt_ Xin lỗi nha!!
-Cô thật khó hiểu ??_ Hun vẫn còn bực bội nói
-Nhưng mà…tiền khách sạn mắc lắm!!
Ji đưa ánh mắt của con người hem có tiền nhìn Hun vẻ siêu nghèo cùng con mắt chớp chớp tội nghiệp làm Hun quay mặt chỗ khác vì anh đang đỏ mặt.
-Tôi trả đựơc chưa_ Hun quăng cho Ji một câu gọn hơi cùng giọng hơi bực
-Hay quá!! Được ở khách sạn năm sao!!
Ji nhảy phốc lên ôm chặt lấy cổ anh còn hôn lên má Hun nữa chứ làm cho mọi người điều nhìn cả hai. Chợt hiểu mình đã hơi quá Ji tuột xuống mặt đỏ lên vì ngượng cô lại tiếp tục ngồi xuống bàn ăn tiếp. Thời gian còn lại kẻ thì ăn người thì đưa mắt nhìn chỗ khác vì họ đang ngượng ngùng không dám nhìn nhau.

Bữa ăn tối của Ji kết thúc Hun chở cô về nhà trọ lấy đồ dùng cần thiết rồi quay trở lại khách sạn. Trong thời gian chuẩn bị hôn lễ Ji sẽ ở khách sạn một thời gian, ở khách sạn không tốn tiền lại thoải mái Ji cứ nhìn Hun mà cười tít cả hai con mắt.
-Còn tới 2 tuần nữa mới đến lễ cưới lại đựơc ở một nơi thoải mái như vậy đúng là sướng thật
Ji nhảy nhào lên cái giường đệm nhắm mắt lại tận hưởng sự thoải mái, Hun mỉm cười anh thoát nhanh chiếc áo khoác thẩy mạnh lên sofa rồi cũng nhào lên người Ji hôn lên môi cô làm cho Ji không kịp phản ứng gì…
-Bu…buôn…ng …ra…
Ji cố đẩy Hun ra nhưng anh đã dùng nụ hôn kiềm chặt lấy cô bàn tay Hun đã chiếm lấy cả cơ thể Ji anh sờ soạn lên vùng ngực của Ji. Tháo nhanh dây khoá chiếc đầm tuột nhanh nó ra khỏi người Ji. Ji cố vùng vẫy đẩy Hun ra khỏi người cô nhưng Hun quá mạnh anh đã kiềm chặt hai tay Ji xuống giường nụ hôn của anh vẫn liên tục ở cô rồi duy chuyển xa hơn..
-Đừng..buông…ra
Càng chống cự Hun càng nhanh chóng tháo hết toàn bộ đồ của Ji quăng xuống đất ..thoáng chốc Ji không phản kháng nữa cô nằm yên bất động nước mắt chảy xuống …Hun ngừng lại anh ngước lên nhìn Ji vẻ mặt bây giờ của Ji làm anh khó chịu ..
-Cô nói sẽ sanh con cho tôi..nhưng khi thân mật cùng tôi cô lại..
Hun ngồi bật dậy lấy chăn choàng lại cho Ji tỏ ra không vui không hiểu sao khi thấy Ji khóc anh lại đau nhói?? Ji nhanh chóng choàng chặt cái chăn lại cô lau nhanh nước mắt nhìn Hun cô hiểu chuyện này sớm muộn cũng xảy ra nhưng sau cô vẫn chưa chuẩn bị tinh thần…
-Tôi….tôi…_Ji ấp úng không biết nên giải thích thế nào với Hun cô vẫn còn hơi sợ về chuyện khi nãy.
-Được rồi, tôi sẽ đợi đến khi chúng ta kết hôn…đừng có dùng cái vẻ mặt đó nhìn tôi_ Hun lau nước mắt cho Ji khẽ nói vì thấy vẻ mặt của Ji sợ hãi càng làm cho anh thấy ăn năn.
-Xin ..lỗi..tôi..
-Hơiii…cô đừng xin lỗi nữa..đi ngủ thôi_Hun ngã người xuống bên cạnh Ji nhắm mắt lại vì anh bắt đầu buồn ngủ
-Anh…anh…không về nhà sao??_ Ji ấp úng lại lo sợ cô vẫn còn không mặc gì mà quấn chăn lại nhưng Hun ở đó làm sao cô mặc lại đồ
-Ngủ đi!
Hun đưa tay kéo Ji ngã xuống rồi ôm sát lấy cô, mắt anh thì đã nhắm lại Ji hốt hoảng nhưng chợt cô cảm thấy an toàn khi ở trong lòng Hun. Nhìn gương mặt của Hun ở khoảng cách gần làm tim Ji đập rộn ràng. Lúc trước cô chưa từng dám nghĩ sẽ có cơ hội được nhìn anh ở khoảng cách gần, chỉ dám đứng ở xa nhìn anh..Giờ đây cô có thể mỗi ngày nhìn thấy lại sắp trở thành vợ của anh mọi thứ quả như là một giấc mơ đối với Gui..
Nè, cô có thấy con mèo nào chưa ăn mỡ chưa?? _Hun đang ôm Ji chợt mở mắt ra nhìn cô hỏig
-Mèo nào mà không ăn mỡ chứ?? Con mèo đó chắc bệnh rồi!!_ Ji tỉnh bơ đáp mà không hiểu ý của Hun đang cố ám chỉ cô và anh
-Vậy chắc tôi bệnh rồi!!
Hun nuốt cục tức xuống nhắm mắt lại kéo người Ji áp sát vào mình cái ngực trần của Ji đang áp sát vào cơ thể của Hun…
-Tôi…chưa….
-Cô mà còn nói nữa là tôi sẽ lại tiếp tục chuyện lúc nãy đó!! _Hun quăng một câu hâm dọa Ji. Nhờ vậy Ji đành để cơ thể không có gì mà nằm ôm chặt lấy Hun ngủ ngon lành…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro